Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 127 (Xui Có Thưởng). Ra tay nhẹ nhàng

Chương 127 (Xui Có Thưởng). Ra tay nhẹ nhàng


Venus đã rà soát sẵn cửa hiệu thời trang thích hợp nên Trụi cứ thế tà tà lướt đến shopping cho cả hai người.

Lần này toàn bộ là hàng hiệu cao cấp nhất, mỗi bộ vài triệu, vài chục hay vài trăm triệu là chuyện nhỏ. Trụi thì phong cách gọn nhẹ đơn giản, Diễm tỷ thì style s·exy lady hết mức khi đi quẫy, dạo phố hoặc đi rừng!

Đi 5 shop cuối cùng cũng tạm ổn, cả hai dừng shopping với ba lô to đùng treo sau xe, cả hai lột xác với hai bộ đồ đi quẫy, Diễm tỷ trở thành bad girl siêu s·exy: hở được gì cứ hở, thậm chí bên trong hoàn toàn chân không!

Diễm tỷ không thể tin tưởng nổi có một ngày trong cuộc đời, mình lại chấp nhận mặc kiểu này:

- Hic hic... kinh quá em ơi!

- Đúng... quá kinh... phải nói là hot kinh khủng... chị vừa làm Đà Lat nóng lên 5⁰ rồi đó!

Diễm đỏ hồng gương mặt, còn hồng hơn cả gái Đà Lat chính gốc.

- Thôi đừng mắc cỡ mà... đeo cái mắt kiếng vào là chả ai biết ai nữa đâu! Đi thôi... 10 giờ rồi... quẫy thôi!

...

Trụi chở tình tỷ thẳng đến vũ trường lớn nhất, trên người cả hai hàng hiệu gần cả tỷ, bảo vệ biết hàng nên lập tức đưa hai người vào bằng cổng vip, Trụi xé cọc tiền 500 k bo ngay không đếm, bảo vệ cười híp mắt lập tức dẫn luôn hai người đến khu vực bàn vip... chỗ này ngồi không thể có hóa đơn dưới 100 triệu... và dĩ nhiên rượu, gái, kẹo đá cũng toàn hàng vip...

Lúc này còn khá sớm, nên âm thanh còn êm êm chưa hết công suất.

Bàn vip được ưu tiên tối đa nên có tầm nhìn bao quát hết sàn nhảy và không bị loa ảnh hưởng quá nhiều nên có thể trò chuyện nghe được nhau.

Rượu vip được đưa đến, bàn này đã có girl nên miễn các em gái, cả hai nâng ly uống chầm chậm lấy không khí, hồi lâu sau mới bắt đầu nắm tay nhau xuống quẫy theo âm nhạc.

Bên dưới dần dần đông đúc, không khí và âm nhạc cuồng loạn làm người ta bị cuốn theo...

Thả lỏng...

Chơi vơi...

Quay cuồng...

Cái lạnh của Đà Lạt cũng không thể ngăn nổi cái nóng trong sàn nhảy, mồ hôi mọi người túa ra nhễ nhại, không thiếu tuấn nam mỹ nữ cởi... cởi và cởi... mấy người này có ăn kẹo hay không thì không biết nhưng mọi người cũng không chú ý lắm vì nó quá thường...

Trụi chỉ cần tập trung ở gần Diễm tỷ, bảo vệ tình tỷ khỏi các bàn tay lợi dụng của người lạ là được, không cần quá đeo đuổi đúng sai ở nơi này.

Quẫy suốt nửa giờ Trụi kéo Diễm tỷ lên cho nàng nghỉ ngơi, ăn chút trái cây, nhâm nhi tí rượu...

Thật không ngờ bên dưới sàn nhảy không có vấn đề nhưng trên khu vực vip lại có tình huống xảy ra ở bàn bên cạnh của Trụi.

Bên đó có một tốp ngũ long công chúa vào sau, ăn mặc thời thượng và không quá lộ liễu, có vẻ chỉ đến đây lấy không khí chứ không muốn happy hết mình.

Trong năm hot girl này cô gái ngồi trung tâm có vẻ là chị đại, tuổi khoảng 25, mắt phượng mày ngài nét anh thư bừng bừng, vóc người bốc lửa, khuôn mặt có tỷ lệ vàng, khí chất lạnh lùng khiến người đối diện vừa muốn chiếm hữu vừa e ngại sự lạnh lẽo của nàng ta.

Lúc này nhóm ngũ long công chúa đang bị một nhóm thanh niên công tử bột gây sự... tiếng nhạc ồn nên Trụi không nghe và cũng không có tâm tìm hiểu, cứ nhẫn nha bên này happy với Diễm tỷ.

- Ui... bên kia mỹ nhân gặp rắc rối kìa em?

Trụi nhún vai: - Mỹ nhân thì nhiều, hồng nhan vừa truân chuyên vừa gây hoạ... làm sao em lo hết được!

- Tối nay ngồi sát nhau chưa đủ hữu duyên sao?

- Trời... như này thì xi nhê gì... em với chị chỉ là khách qua đường... bên đó có vẻ như dân bản địa, mình chen vào làm gì mà bên đó cũng đâu có xảy ra cái gì nghiêm trọng!

- Xời... chỉ liếc một cái mà rành dữ há... số đo ba vòng của người ta biết luôn chưa?

- Hời ơi... cái đó dễ ẹt... cao 1 mét 65... số đo ba vòng 85-61-88, nặng 52 kg...

- Wa... ghê ghê... ha ha ha... hình như hữu duyên hơn rồi á!

Diễm tỷ cười to nhìn đám công tử tràn qua bàn này, tên thanh niên dẫn đầu mặt đầy mụn và rất xấc láo lên tiếng:

- Hai đứa bây biến đi... bàn này của tụi tao.

Bốp!

Không ai thấy gì nhưng tên mặt mụn đã bị vả miệng thật đau.

Hắn và đồng bọn hết hồn nhìn xung quanh tìm xem ai đã đánh, chỉ có Diễm tỷ ngờ ngợ là Trụi ra tay còn mỹ nhân mắt phượng bên kia cũng nghi ngờ Trụi vì ban đầu thấy trụi cầm ly rượu thế mà nhoáng cái ly rượu đã rời tay và đối phương đang lấy giấy lau tay... whao... không lẽ kinh hiện đại cao thủ?

Một công tử khác không tìm xung quanh nữa mà cáu giận quát to:

- Đ M tụi mày... biến hết mau...

Bốp!

Cái tát thứ hai vô hình vô ảnh nhưng lần này không nhìn cũng vẫn đoán được thanh niên lạ mặt ra tay, chỉ là nhanh quá không thấy kịp...

- Mày...

Bốp!

- Đ M...

Bốp!

Bốp bốp bốp bốp...

Cứ mở miệng là b·ị đ·ánh sau đó không mở miệng cũng b·ị đ·ánh và vẫn không ai nhìn kịp mình b·ị đ·ánh như thế nào...

Trời ơi... cả đám chưa ngáo đá nên biết gặp đại cao thủ vô danh lật đật bỏ chạy tán loạn.

Trụi mỉm cười vô hại tiếp tục chùi tay và nâng ly cụng với Diễm tỷ.

Diễm cười tít mắt mê ly nhìn hồng hài nhi quá xiền của nàng.

Bàn bên cạnh bàn tán xôn xao, ngũ long công chúa đứng đầu cầm ly rượu bước qua chào bàn làm quen:

- Hi... soái ca... tôi là Liên Châu... có thể biết tên anh chị được không?

Diễm không lên tiếng chỉ cười híp mắt xem trò vui, Trụi tỉnh bơ cầm ly cụng với mỹ nhân:

- Hello... tứ hải giai huynh đệ... tui là Tiêu Dao Tử, đây là vợ thằng bạn của tui... rất vui gặp được cô em!

Liên Châu nhíu mày ngạc nhiên, đối phương không biết cái tên nhiều số má của nàng thì có thể bình thường vì chắc người ta là đi du lịch... nhưng người có thể thản nhiên đối diện với nhan sắc của nàng như vậy hầu như trăm không có 1... chà chà... là một cường giả đây mà!

Cả hai chạm nhẹ ly uống cạn, cùng gật đầu đáp lễ sau đó Liên Châu quay về bàn tiếp tục chơi.

Lúc này Diễm tỷ mới bật cười chọc ghẹo Trụi sao không xin số liên lạc, bỏ qua một cơ hội hiếm có... Trụi chỉ cười trả lời bằng một câu kinh điển:

- Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ!

...

Ngồi 15 phút, cả hai lại xuống sân quẫy, Liên Tâm vờ như vô tình liếc qua liếc lại liếc tới liếc lui và cười to trong bụng: đại cao thủ nhảy ngố quá không chịu nổi!

Nửa giờ sau Trụi dẫn Diễm tỷ rời khỏi vũ trường vì đã đến giờ hẹn ăn tiệc tối ánh nến tại nhà hàng Phap xịn sò nhất thành phố.

Liên Tâm tranh thủ thanh toán bám theo, bạn bè ngạc nhiên không hiểu, Liên Tâm chỉ nói chuẩn bị xem action film.

Quả nhiên không phụ lòng năm bà tám Đà Lat, mới ra khỏi vũ trường chút xíu thì Trụi đã bị đám công tử khi nãy kéo theo 30 tên giang hồ tay lăm lăm gậy sắt, dao, kiếm đứng chặn đường ở một đoạn vắng.

Giờ này đã 11 giờ 20 phút khuya, đường phố vắng tênh, nhà dân chỗ này đã thưa lại còn tắt đèn ngủ từ lâu, đèn đường thì chỗ sáng chỗ tối hiu hắt.

Trụi vừa tới bọn chúng bật đèn pha sáng rực như kiểu trăm tên thợ săn đi rọi đèn bắt một con thú hoang!

Liên Tâm dừng xe hơi cách vài chục mét phía sau tắt đèn và cùng đồng đội háo hức quan sát, các nàng muốn tới gần lắm nhưng không dám, tuy nhiên ngũ long công chúa rất lợi hại, đồng loạt lấy ống nhòm mini trong xách tay ra mạnh ai nấy quan sát rồi bình loạn tá lả! Ai cũng chuẩn bị gọi điện thoại kêu c·ấp c·ứu đến hốt xác đại cao thủ, hy vọng là cứu kịp soái ca đó... riêng chuyện gọi các chiến sĩ thì khỏi đi, đám công tử bột đó toàn con ông cháu cha, chả ai muốn dây vào làm gì cho rách việc... có gọi cũng không đến... có đến nhìn thấy cũng giả lơ bỏ đi.

...

Diễm đang lâng lâng choáng váng với dư âm vũ trường giờ bị mấy chục xe pha đèn lập tức bừng tỉnh và lo sợ, nàng không thấy được gì, Trụi nhanh tay lấy hai kính râm đeo cho hai người sau đó vỗ Tiểu Kim một cái ra lệnh:

- Chiếu cho mù mắt tụi nó hết đê...

Diễm kinh ngạc không hiểu Trụi ra lệnh cho ai thì đã thấy đầu lâu bạc trang trí trên đầu xe chợt lóe sáng hai mắt quét qua quét lại một vòng rồi vụt tắt... nhưng chỉ nhiêu đó thôi cũng khiến 30-40 tên khốn bên kia mù loà tạm thời kêu rên chửi rủa ầm ĩ, thậm chí mấy tên công tử còn kêu cha mắng mẹ ỏm tỏi...

Trụi cười hắc hắc... dám giỡn với ông thì khóc đi chúng con... nhưng đó vẫn chưa là gì đâu, mọi thứ chỉ mới bắt đầu!

Trụi nhẹ nhàng chạy lướt qua bọn chúng và cực kỳ tà ác hét toáng lên:

- Chém nó tụi bây... yaaaa... c·hết nè...

Leng keng leng keng...

Bọn lưu manh ác ôn đang mù tạm đã hoảng hốt giờ lại nghe khẩu lệnh lập tức thần kinh căng thẳng rút dao kiếm ra khỏi vỏ và thật sự chém lung tung mà quên rằng xung quanh toàn đồng bọn.

Đa số chém hụt nhưng vài thằng xui xẻo b·ị c·hém trúng thì rên la chửi thề rồi tới tấp trả đòn trong điên cuồng.

Chiến cuộc lập tức căng thẳng phe mình đánh phe ta máu me đầm đìa, chỉ số ít vài tên thông minh bỏ chạy nhưng phân nửa là chạy vào... chiến trường rồi bầm dập te tua...

Trụi cười ha hả chạy đi xa, Diễm tỷ cũng ôm bụng cười hả hê.

Phía sau lưng ngũ long công chúa tròn mắt không thể tưởng tượng mọi chuyện lại ra nông nỗi như này...

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Đang coi phim hành động xã hội đen Lưu Đức Hoa sao chuyển thành phim hành động hài của Thành Long?

Siêu xe bốn bánh vội khởi động lặng lẽ bám đuôi đại cao thủ từ xa không thèm quan tâm đám công tử ngu ngốc nữa!

Diễm tỷ ôm chặt Trụi thắc mắc:

- Tụi nó điên hay sao mà chém nhau á?

- Ha ha ha... thực ra tay cầm đao kiếm thì thần kinh cực kỳ căng thẳng, không phải trò đùa... chỉ cần sơ hở hay chậm chạp chút xíu là b·ị c·hém tàn hoặc c·hết ngay... bởi vậy khi không nhìn thấy gì lại nghe có người chém mình thì chắc chắn vung đao lên phản kháng... đó là phản xạ tự nhiên thôi!

- Nhưng chém như vậy c·hết người thì sao?

- Ác giả ác báo... tụi nó c·hém n·gười rồi bị người chém là bình thường... chuyện này không dính líu đến mình.

Diễm rùng mình... lúc trước xem phim giải trí khác... bây giờ xảy ra trước mặt quá đáng sợ, may mà Trụi đã bỏ đi trước khi có máu chảy đáng sợ!

Tuy nhiên ngũ long công chúa phía sau thì khác, các nàng đã kịp nhìn địa ngục trần gian ngoài đời thực, máu chảy, rên la, hỗn chiến...

Tất cả đều do đại cao thủ nhẹ nhàng ra tay... hic hic... nếu đại cao thủ ra tay thực thì sao?

Thật uổng công các nàng vừa rồi lo lắng định gọi xe c·ấp c·ứu...

Nhưng mà má ơi... sao các bà tám này quên không gọi xe c·ấp c·ứu cho đám lưu manh ta???

(còn tiếp)

Chương 127 (Xui Có Thưởng). Ra tay nhẹ nhàng