Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 128 (Xui Có Thưởng). Đầu xuân nằm mộng gọi là...

Chương 128 (Xui Có Thưởng). Đầu xuân nằm mộng gọi là...


Tiểu Kim dừng trước nhà hàng Phap sang xịn làm ngũ long công chúa phía sau ngạc nhiên.

- Nhà hàng này bán khuya vậy luôn hả ta?

Đồng bọn thắc mắc, Liên Châu giải thích:

- Trên sân thượng của nhà hàng khách sạn này có một bàn vip.

- Cái đó thì tao biết, giá đặt bàn từ 10.000 đô trở lên.

Liên Châu: - Nhưng có combo chí tôn giá 49.999 đô... khách có thể ăn bất cứ giờ nào, bất cứ món gì trong thực đơn không tính rượu... nó còn kèm theo một phòng khách sạn tổng thống nghỉ qua đêm!

- Wa... thiệt luôn sao?

- Thiệt... nhưng với 1 điều kiện: thanh toán trước 25.000 đô.

- Ối giời... 50.000 đô là hơn 1 tỷ... bữa ăn bạc tỷ hả trời!

Liên Châu lắc đầu: - 50.000 đô chỉ là mức cơ bản vì chưa tính rượu... không lẽ ăn bữa ăn 50.000 mà không uống chai rượu 10.000 trở lên? Rồi còn tiền boa, tiền phục vụ nhạc piano, tiền hoa tươi... Nếu chịu chơi thì cả trăm ngàn đô ra đi cái vèo!

- Hic hic... hèn gì muốn ăn giờ nào cũng được!

- Thôi đừng nói nữa mau nhìn kìa... có người lên sân thượng...

Ngũ long công chúa chạy ra khỏi xe móc ống nhòm ngắm nhìn thật chuyên nghiệp... thậm chí còn cởi giày trèo lên siêu xe xem cho rõ, bà tám hết sức nói luôn!

...

Quả thật Liên Châu nói đúng, Trụi đã nhờ Venus đặt bàn trước với tiền cọc 25.000 đô từ số tiền Mã Vĩ đã trả khi mua đồng hồ.

Đúng 11 giờ rưỡi khuya như đã hẹn Trụi nắm tay Diễm tỷ đi vào, toàn bộ nhà hàng từ ông chủ, đầu bếp đến người phục vụ đều xếp hàng cúi chào nhiệt tình.

Whao... đúng là tiền nào của đó... khách đã tin tưởng bỏ số tiền lớn thì nhà hàng cũng hết mực tôn trọng khách hàng kiểu có qua có lại chứ không phải cúi đầu vì đồng tiền gì cả! Chỉ cần khách bố láo chê bai thức ăn hay phục vụ một cách tùy tiện thì ông chủ sẵn sàng ném khách ra đường và đưa ngay vào sổ đen suốt đời không chào đón ngay lập tức!

Đích thân ông chủ người Phap nói tiếng Phap mời và dẫn hai người lên sân thượng, Diễm tỷ xấu hổ vì chỉ biết tiếng Anh... tuy nhiên Trụi đã trả lời gọn hơ bằng tiếng Vi En và đồng hồ thông minh dịch ra tiếng Phap cực chuẩn.

Điều này làm ông chủ vừa tiếc nuối chưa kịp phô diễn khả năng tiếng Vi En của mình lại vừa hài lòng vì được khách tôn trọng mình cũng như tôn trọng nhà hàng!

Thái độ trở nên niềm nở hơn gấp đôi, ông chủ trò chuyện huyên thuyên bằng tiếng Phap và cố tình nói nhanh như lúc ở quê nhà... bất ngờ là Trụi vẫn thong thả giao tiếp lại bằng tiếng Vi En, nhờ vậy Diễm cũng nghe được một nửa câu chuyện giữa hai người.

Đến lúc kêu thực đơn thì càng đơn giản: ông chủ có thể mang dần dần tất cả mọi món có trong thực đơn theo thứ tự tùy ý ông ta miễn sao Trụi vẫn còn có thể tiếp tục ăn.

Ái chà... vụ này hơi tốn thức ăn đây nhưng bù lại Trụi gọi chai rượu đắt nhất trong nhà hàng: 19.999 đô.

Hắc hắc... có chai rượu này thì ông chủ lại nhiệt tình tăng lên vùn vụt, chúc hai người ăn khuya vui vẻ... nến được thắp lên, piano được đánh ở phía xa xa, hoa tươi nguyên bó giá đắt nhất 5.000 đô, toàn hoa hồng nhập khẩu...

Nhân viên khui chai rượu trấn điếm chi bảo một cách cẩn thận và cực kỳ vinh dự vì nó trị giá... nửa tỷ đồng!

Oài... một chai rượu bằng căn nhà, bằng một con xe hơi... hic hic... quá lãng phí nhưng mà... CMN... quá sang chảnh... tuyệt đối là trên đỉnh nhân sinh!

Lúc khui rượu nhân viên giới thiệu bằng tiếng Vi En rõ ràng nên Diễm giật mình hết hồn... đến lúc này nàng không thể không công nhận Trụi thực sự là nhiều tiền xài không hết thiệt!

Còn việc cố ý giả giàu để lừa gái thì chắc chắn sẽ không xảy ra vì hoàn cảnh thực lực của Diễm ra sao Trụi biết rất rành... người ta chỉ dùng nắm thóc nhỏ để dụ bắt gà có ai dùng nắm vàng ròng đi dụ gà bao giờ... trừ phi là dụ kê thần!

Sau đó vừa thưởng thức các món ăn Phap sang chảnh, Diễm vừa dần biết tổng thiệt hại của buổi ăn khuya này là tròm trèm 100.000 đô... ối giời ơi... 2,5 tỷ...

Người ta nói tiền không mua được hạnh phúc nhưng cách một người đàn ông xài tiền cho người phụ nữ sẽ phản ánh chính xác giá trị người phụ nữ đó trong mắt anh ta!

Vậy là đã rõ... dù cho Trụi không để tiền vào mắt như thế nào thì Trụi cũng coi Diễm cực kỳ quan trọng!

Niềm hạnh phúc vỡ òa... Diễm xúc động vô cùng... nàng không phải tuýp người tham sang phụ khó, bằng chứng là trước kia Trụi khổ vô địch, mặt mụn răng vàng nhưng Diễm vẫn tin yêu quý trọng... nhưng giờ đây khi Trụi phát đại tài, trở thành đại gia vẫn giữ được tình cảm sắc son cho nhau... dù rằng không chiếm hữu, không ràng buộc... điều này cực kỳ đáng quý... kiểu kiểu như tri âm tri kỷ...

Bữa ăn quá đắt và quá khó có được nên Diễm cố gắng thưởng thức mọi món ăn giống Trụi... anh chàng này nhân cơ hội lại giả thần giả quỷ điểm huyệt người đẹp nói là trợ giúp tiêu hóa nhanh... cứ ăn bung xoã không sợ phát ách!

Lần này Diễm không nghi ngờ gì nữa mà như một thiếu nữ mới lớn tin sái cổ... ăn ăn ăn... whao... quả nhiên hồng hài nhi thần thông quảng đại... hắc hắc... từ đây về sau bổn cô nương sẽ tuyên chiến với mỹ thực... thề tiêu diệt hết chúng trước khi chúng tiêu diệt mình!

Bữa ăn kéo dài gần 1 giờ rưỡi, hai chị em tận hưởng bữa tiệc lãng mạn với đầy đủ cảm xúc, cảm nhận được nét văn hóa và nghệ thuật của phương Tây, tuy chúng xa lạ nhưng vẫn có cái tuyệt vời riêng...

Hóa đơn được đưa lên, tổng thiệt hại là hơn 96.000 đô... Trụi cho Venus chuyển khoảng thêm 75.000 đô, số dư ra làm tiền boa.

Whao... vậy là đẹp cả đôi đường, nhà hàng hốt bộn đô la, nhân viên được thưởng to... còn Trụi và Diễm thì có được một kỷ niệm khó thể quên trong đời.

Xong bữa tiệc Trụi cùng người đẹp đi vào phòng tổng thống có sẵn trong combo. Bên trong vàng son lộng lẫy, có sẵn giá vẽ to có thể gấp nhỏ mang theo cùng với giấy vẽ chất lượng cao mà Trụi nhờ ông chủ mua dùm, tất cả đều đã tính vào hóa đơn. Có chúng thì Trụi có thể vẽ tặng tình tỷ một bức tranh vào ngày mai, ví dụ như lúc uống cà phê ngắm bình minh trên sân thượng chẳng hạn!

Cảm xúc quá cao, bụng lại tiêu hóa dễ dàng nên Diễm tràn đầy năng lượng và không buồn ngủ, nàng lao vào đòi phi công lái máy bay bay đi thiên đường... tầng cao nhất mới chịu!!!

Trụi cười hắc hắc cùng tình tỷ hưởng thụ chiếc giường siêu hạng trong phòng tổng thống...

Ặc... nói hơi sớm... nó có vẻ cũ và ọp ẹp... có sập không má ơi???

...

Lúc Trụi nhập tiệc 10 phút thì nhóm bà tám quay về khi đã xác định đại cao thủ kia thực sự ăn combo chí tôn... hic hic... người gì đâu vừa trẻ, vừa soái, vừa giàu lại vừa chịu chi... một thân võ công cái thế... càng nghe sao càng giống thằng nhóc Đoàn Dự hoàng tử nước Đại Lý trong Thiên Long Bát Bộ quá vậy ta!

Ngũ long công chúa quay về ngủ, nhưng riêng Liên Châu là giật thót tim vì khi nhìn lén bằng ống nhòm, các đồng đội đã nghỉ xem, nàng nấn ná nhìn thêm 5 giây vậy mà đối phương từ tuốt trên sân thượng cách xa gần 200 mét ngoái đầu quay nhìn thẳng nàng, ánh mắt như trực diện rồi nở nụ cười nhếch mép cold ngầu, đá lông nheo kình kịch...

Chuyện thật khó tin nhưng trực giác cho Liên Châu biết đối phương thật sự thấy nàng, giao lưu hẳn bằng ánh mắt với nàng luôn.

"Trời ơi... đây là cao thủ kiểu gì? Nhìn thẳng vào mắt ta dù che bằng ống nhòm cách xa khủng kh·iếp???"

Nụ cười ấy, ánh mắt ánh in sâu vào đầu Liên Châu làm trái tim 25 tuổi của nàng lần đầu tiên đập thình thịch vì một nam nhân xa lạ!

Liên Châu cảm thấy hôm nay là ngày siêu may mắn của mình luôn á: bắt được bọn c·ướp vàng của nàng, đi happy ăn mừng lại gặp gỡ được một người thú vị như vậy.

Chỉ cần chờ qua ngày mai lấy lại được gần 1000 cây vàng trang sức thì Phượng Liên Châu lại một lần nữa khống chế được Phượng Gia Kim Hoàn... không ai có thể c·ướp đi những gì của nàng nữa!!!

Mỹ nhân về ôm gối mơ một giấc mộng đẹp, trong giấc mộng nàng thấy cả Phượng Gia thuần phục nàng, thấy đại cao thủ Tiêu Dao Tử cầm bao vàng to trao vào tay nàng... hai người ó í e sao đó mà sáng mùng 6 thức dậy giường chiếu bị ướt... ối trời... mắc cỡ c·hết người luôn á.

Đầu xuân nằm mộng... gọi là Mộng Xuân đúng không ta???

...

Sáng mùng 6 Tết, thứ Hai 3-2-2025 mọi người trở lại học tập làm việc.

Mọi ngã đường lại tấp nập hình ảnh học sinh cắp xách đến trường...

Trong không khí náo nhiệt sôi động đó Trụi vươn mình thức giấc... oa ha ha... cái Tết của ai qua chứ của Trụi còn rất dài, qua hết mùng còn mền, hết mền lại đến chiếu... ha ha ha...

Trụi thức làm Diễm tỷ cũng thức, tối qua happy nên ngủ rất trễ nhưng thật kỳ lạ là giấc ngủ ngắn chất lượng lại cực cao nên thức giấc rất khỏe, cả hai vào phòng tắm uyên ương hí thủy quên hết mọi thứ trên đời sau đó thay đồ mới mua hôm qua, Trụi thì bộ đồ quần jean áo thun bình thường còn Diễm tỷ là bộ váy dạo phố siêu s·exy hở trái hở phải, hở trên hở dưới thu hút mọi ánh mắt!

Lúc nãy trong nhà tắm trần như trụi thì Diễm tỷ đã phát hiện cơ thể được trẻ hóa rất nhiều... mới ngày hôm kia còn hơn 40 thì sáng nay đã trở về độ tuổi 37-38... đặc biệt vòng bụng giảm rõ nhất... mất tiêu 5 cm mỡ bụng một đi không trở lại!

Bởi vậy thay vì ngượng ngùng mắc cỡ thì nàng lại hãnh diện tỏa sáng trong chiếc váy hiệu cả 100 triệu s·exy lady này...

Cả hai cùng ra bàn VIP ngoài sân thượng uống cà phê ăn điểm tâm bánh ngọt ngắm buổi sáng sớm đầy sương mù ở thành phố mộng mơ.

View này cũng là view triệu đô, trên bàn được nhà hàng sắp đặt những bánh điểm tâm cực kỳ đẹp mắt như những tác phẩm nghệ thuật... Diễm tỷ tranh thủ chụp hình úp mạng trước khi thưởng thức chúng còn Trụi thì lôi giá vẽ và hoàn thành bức tranh đầu tiên cho Diễm tỷ...

(còn tiếp)

Chương 128 (Xui Có Thưởng). Đầu xuân nằm mộng gọi là...