Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 133 (Xui Có Thưởng). Yêu hồ loạn thế?
- Á... trời ơi... em làm gì mà chúng bay lại đây hết vậy?
Diễm tỷ hốt hoảng rít lên nho nhỏ... Trụi cười ha hả trả lời thật bá đạo:
- Bí thuật dụ chim... em sẽ tặng chị đôi két Bạch Tuyết làm pet...
Diễm tỷ há hốc mồm xúc động, trái tim và tâm hồn rung lên mãnh liệt ghi nhận chân tình của hồng hài nhi tuy nhiên nàng tỉnh táo thật nhanh:
- Chúng đang tự do tự tại... em đừng bắt chúng nuôi nhốt tội lắm...
- Ha ha ha... đến với em bắt kể người đẹp hay chim đẹp đều phải được tự do happy... cứ yên tâm em lo cho...
Mới nói đến đây thì bầy két đã bu đến, trong đó có đôi két trắng, Trụi ra tay nhanh như chớp đút hẳn vào miệng mỗi con két trắng một viên bánh quy thuần phục...
Tốc độ nhẫn Hắc Miêu siêu nhanh, cả Diễm tỷ và bầy két không nhìn thấy gì thì việc đút bánh đã hoàn thành, trên tay Trụi hết bánh, bầy két ngỡ ngàng sực tỉnh cơn mê rồi tán loạn bay đi... dù hai đứa người này không có sát khí nhưng nhìn mặt có vẻ gian gian... bay đi cho lành... chúng không nhận thấy bầy bay đi đã rơi mất hai thành viên bị bạch tạng... dù chúng thông minh nhưng vẫn chưa đến mức yêu nghiệt tới độ quay lại tìm đồng bọn thất lạc...
Cặp két Bạch Tuyết ăn bánh xong trí tuệ thăng hoa nhận Trụi làm chủ nhân, mỗi con đậu một bên vai Trụi, lúc này hai người mới quan sát kỹ thì ra chúng thật sự không nhỏ, thân hình như một con gà choai choai 1-2 kg, đuôi dài, từ đầu xuống cuối đuôi khoảng 50-60 cm, bộ lông trắng như tuyết nhưng mỗi tội không được mướt lắm.
Diễm tỷ bịt miệng nén tiếng kêu thất thanh vì ngạc nhiên và vui sướng... nàng từ từ buông tay và thì thào sợ làm hai em Bạch Tuyết bay đi mất:
- Uy... sao em làm được?
- He he... bí thuật! Chị cứ nói chuyện tự nhiên đi, chúng đã nhận em làm chủ rồi... không bỏ đi đâu.
- Hả... em có phép à?
- Có thể coi như vậy! Lại đây đi... em sẽ kêu tụi nó nhận chị làm chủ thứ hai, sau này về ở với chị, làm pet cưng cho chị rồi sinh con đẻ cái thành một gia tộc két mới luôn!
- Oà... được không đó ní?
- Được... come on baby...
Diễm run rẩy đi đến thật chậm trong khi Trụi thì thầm với hai em pet và tay chỉ vào Diễm tỷ...
Phành phạch...
Phành phạch...
Hai em Bạch Tuyết gật gù rồi vỗ cánh bay lên cao lượn vòng tròn biểu diễn xinh đẹp như Hằng Nga giáng thế sau đó nhẹ nhàng đáp xuống hai bên vai của Diễm tỷ.
Nàng vừa sợ vừa mừng thân mình gồng cứng ngắc, Trụi cười hắc hắc an ủi:
- Diễm tỷ à... đừng căng thẳng, chị căng làm tụi nó sợ... hai đứa hôn chủ nhân mới một cái để chào hỏi coi...
Hai em Bạch Tuyết thật sự cọ mỏ vào hai bên má của Diễm tỷ làm nàng sung sướng như điên và bắt đầu thật sự tin tưởng những gì Trụi nói...
Nàng giơ tay ve vuốt hai em pet rồi lại nổi lên lo lắng:
- Mình giữ chúng có sao không... có làm tiệt chủng gì không?
- Ui dào... nãy chị thấy cả đàn chúng bay mà... thiếu hai con nhằm nhò gì vả lại đây là biến dị màu lông trắng... khó sinh tồn ngoài tự nhiên lắm... nó thích nên tự theo mình, mình không nuôi nhốt, chúng thích ở thì ở làm sao phạm luật được!
- Ờ há... miễn không nuôi nhốt... chúng luôn tự do như bạn bè đến thăm mình ha ha ha ha ha...
Diễm tỷ lấy trái rừng mời hai em pet, có cái chúng ăn, có cái chúng không ăn, Trụi chỉ điểm hơi ác:
- Nghe nói két ăn ớt lột lưỡi nói chuyện luôn á!
Vậy là Diễm thật sự lấy ra ớt rừng lựa trái chín đỏ chiêu đãi pet và đầu nhập vào công cuộc dạy két nói chuyện.
Từ đây hành trình hai người trở thành bốn, vui vẻ và sôi động hơn gấp 10... đặc biệt là khi Trụi điều khiển tụi nó bay đi hái trái rừng, hoa rừng trên cao hoặc cạnh các triền núi cheo leo... Diễm tỷ vỗ tay reo hò như bé gái cực kỳ phấn khích, sau đó nàng học cách giao tiếp và điều khiển chúng... có thể nói chúng học cách nghe lời còn nàng thì học cách truyền đạt, ra lệnh... điều mà mọi người đều say mê làm khi có pet.
...
Để tránh ký sinh trùng hoặc bệnh truyền nhiễm Trụi cho Venus dùng sóng âm rà quét và chữa trị thân thể của hai pet, lấy ra lược thần thánh chải vuốt khiến chúng càng thêm xinh đẹp hoàn hảo, lúc này nhìn kỹ thì thấy một lớn một nhỏ chênh lệch nhau vài cm, Diễm tỷ đặt tên con nhỏ là Bạch Tuyết vì nghĩ nó là con mái còn con lớn là Băng Tuyết xem như con trống.
Hai con gật gù chấp nhận cái tên nhưng thực sự quá khó phân biệt, vậy là Trụi ra tay vặt trụi lông một con để dễ phân biệt...
Khà khà... đùa chút thôi chứ giờ mà đụng vào chúng là Diễm tỷ khóc ngay, Trụi nhờ Venus rà quét sóng âm kết hợp với kiếng như ý sát tròng để tìm ít đá quý hay bán quý gì đó... cuối cùng may mắn tìm được một khối đá mã não có ba màu đỏ - trắng - xanh.
Trụi nhờ Venus thiết kế để tối nay rảnh rỗi ra tay handmade vòng chân cho hai con pet, làm sao có thể nhìn phát biết ngay em nào là em nào.
Diễm tỷ nhìn thấy khối mã não khá to bèn mè nheo đòi chiếc vòng tay... Trụi gật đầu ngay... hứa trước rồi tính, hy vọng mọi chuyện suôn sẻ!
Từ đoạn nghỉ trưa đến đỉnh còn đến 2/3 đoạn đường, địa hình khá dốc, có vài chỗ dựng đứng nhưng vì cả Trụi và Diễm tỷ đều full năng lượng, không có bị đuối sức nên cứ leo phăng phăng, tiện đường thu gom chiến lợi phẩm khá nhiều, hứa hẹn một bữa tối thịnh soạn trên đỉnh núi.
...
Mãi đến gần 4 giờ chiều hai người mới lên đến đỉnh, lúc này hoàng hôn đã buông xuống, mặt trời to và đỏ rực như thể muốn trút cạn tất cả sức nóng còn dư thừa để trả bầu trời lại cho bóng đêm.
Cảnh đẹp ngẩn ngơ, hai người ngồi ôm nhau xem view tỷ đô và cũng là để... thở dốc!
Dù có Venus hỗ trợ xoa dịu cơ bắp khá nhiều nhưng cả người vẫn nhức mỏi rã rời.
Diễm: - Thật không ngờ chúng ta cũng làm được điều này!
- Ha ha ha... đồi cao thì mặc đồi cao, ta leo tới đỉnh ta cao hơn đồi!
- Leo lên đây rồi chị thấy mình thật thành công như đang trên đỉnh nhân sinh luôn á!
Bạch Tuyết và Bạch Băng cũng khọt khẹt góp ý thật náo nhiệt tuy nhiên Trụi và Diễm tỷ không có thời gian ngồi nghỉ lâu vì phải dựng lều nấu nướng cho nhanh trước lúc trời tối.
Lều chất lượng rất cao không thành vấn đề, miễn tìm được chỗ núp gió đừng bị thổi bay mất là được.
Bữa ăn vẫn là cơm, canh rau nấm ăn với muối ớt, đơn giản mau lẹ... buồn lòng duy nhất là không có suối hay nước để tắm rửa sạch sẽ... ha ha... lần này thực sự là bụi luôn một đêm tới sáng!
Cơm nấu nhiều, đủ dư tới sáng ăn thêm cử nữa... sáng mai không có rau nấm, chỉ có cơm nguội + muối ớt + nửa kg chả lụa để dành cho buổi sáng.
Mọi thứ tạm ổn, bóng tối đến thật nhanh, lửa trại không thể đốt vì sợ cháy núi, Trụi bật một hộp đèn laser ảnh động hình cửu vĩ bạch hồ... hộp này Trụi vừa làm tối hôm qua, lựa hình ảnh cửu vĩ bạch hồ xem như trêu chọc Cửu Nương một chút.
Bạch Tuyết và Bạch Băng thấy xuất hiện hồ ly khổng lồ thì sợ quá chui tuốt vào một gốc cây để trốn rồi ngủ luôn.
Trụi lấy cục mã não ra chế tác... quá trình chế tác hoàn toàn dựa vào Venus nhắc nhở trong đầu làm theo từng bước... bên ngoài thì dựa vào Venus biến hình ra dao bạc nhỏ sắc bén vô song, chém sắt như chém bùn, gọt mã não như gọt nhựa...
Venus khéo léo thiết kế lấy ra được một vòng tay cho Diễm tỷ, hai vòng chân cho hai pet nhưng kích thước rất vừa vặn, mang rất đẹp tuy nhiên sẽ không thể đeo vào theo cách bình thường được!
Chuyện đeo Trụi không sợ, giờ làm trước tính sau... tạo ra ba chiếc vòng thô thành công rồi tới công đoạn tinh chế gọt dũa, đánh bóng, khắc chữ...
Diễm ngồi dưới ánh sáng cửu vĩ bạch hồ mê say nhìn Trụi chế tác vòng tay rồi chìm vào giấc ngủ sâu do Venus tác động, Trụi cười hắc hắc ẵm nàng vào lều để còn lại một mình làm thoải mái và lẹ hơn, dao bạc nhỏ cũng biến hình thành nhiều dụng cụ tinh xảo thoải mái hơn, khỏi giải thích che giấu.
Tỉ mỉ chế tác ròng rã gần hai giờ, Venus biến ảo thành rất nhiều giấy nhám độ mịn tăng dần... cuối cùng ba chiếc vòng cũng hoàn thành xinh đẹp bóng bẩy.
Thật đáng tiếc mã não chỉ là đá bán quý, độ cứng không cao, dễ trầy xước... sau này khi nào rảnh rỗi Trụi sẽ thường xuyên dùng đèn pin để phục hồi cho chúng sáng bóng như mới... còn bây giờ thì đến công đoạn đeo vào!
Vòng bó khá sát không thể đeo bình thường vậy nên Trụi cho Venus làm hai em pet ngủ sâu luôn, rồi lôi chúng đến nằm sát Diễm tỷ.
Cạch...
Cạch...
Cạch...
Ba chiếc vòng xinh đẹp vừa mới hoàn thành đã bị chính tác giả đập vỡ đôi sau đó áp vào hai chân pet và tay của Diễm tỷ, chúng được gắn tạm và chạm vào nhau...
Đèn pin thần kỳ chiếu qua phục hồi, chỉ 1 giây là vòng lành lại như mới bao bọc tay chân vừa vặn siêu đẹp.
Bạch Tuyết đeo vòng bên chân phải có màu trắng, khắc chữ: Bạch Tuyết 8125
(mùng 8 tháng 1 Tết 2025)
Băng Tuyết đeo vòng chân trái có màu xanh, khắc chữ: Băng Tuyết 8125
Diễm tỷ đeo tay trái có màu đỏ chủ đạo, màu trắng và xanh phụ trợ, khắc chữ: Hoàng Diễm 8125
Vậy là chủ tớ ba người đã đeo vòng cặp siêu sành điệu.
Trụi trả hai pet về chỗ cũ rồi leo vào lều ôm mỹ nhân ngủ ngon lành, bên ngoài gió núi thổi vù vù, sướng giá thành giọt lạnh buốt thâu đêm, hình bạch hồ laser bên ngoài vẫn sáng, nó hết nằm lại ngồi theo lập trình sẵn có... lâu lâu lại kêu vài tiếng làm lạnh gáy mọi động vật hoang dã khác không dám đến gần.
Hình ảnh hồ ly khổng lồ trên đỉnh Lang Biang này bị vệ tinh chụp được và bắt đầu lan truyền...
Cộng đồng mạng dậy sóng... chẳng lẽ đã tới lúc yêu hồ loạn thế hay sao?
Nhưng sau đó không lâu dân chơi xe PKL Sài Gon đính chính đó chỉ là đèn laser ảnh động của dân chơi mà thôi... riêng Bảo Xeko thì biết ngay đó là thánh Nobita nhà mình đang cắm trại!
Trời ơi... con cửu vĩ bạch hồ này đẹp ma mị quá...
Đơn đặt hàng bay tới Bảo tới tấp... he he... chuyến này hốt bạc mỏi tay òi Nobita ớiiii...
(còn tiếp)