Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 135 (Xui Có Thưởng). Tình Ca

Chương 135 (Xui Có Thưởng). Tình Ca


Trụi cho Venus rà soát tin tức... 15 giây sau mọi chuyện sáng tỏ... thì ra nàng ta là khổ chủ của vụ c·ướp vàng... tin đồn là đêm nay 12 giờ nàng sẽ thua mất chức giám đốc, mất quyền thừa kế, phải gả đi hào môn chìm nghỉm trong dòng đời nghiệt ngã!

Aizzz... CMN... đây là diễn phim ngôn tình hay phim hành động?

Bao vàng vậy mà không ai tìm ra? Bên bạch đạo làm ăn kiểu gì không biết?

Là bọn c·ướp quá thông minh hay bên bạch đạo bị can thiệp?

Nghĩ nhiều rối não, Trụi liếc đồng hồ đã qua 8 giờ 30 phút... thời gian không còn nhiều nếu muốn giúp hoa khôi tội nghiệp này!

Nhưng nguyên tắc trên giang hồ chuyện không liên quan chớ xen vào... ta và nàng không dính líu làm sao can thiệp?

Có gặp một lần ở vũ trường? Vẫn chưa đủ hữu duyên như lần giúp em Hằng 2-3 lần gặp gỡ được...

Hớp thêm một ngụm phê đắng Trụi hít hà liếc nhìn bên trong: mắt phượng mày ngài, body căng đét toàn hàng thiên nhiên chất lượng cao lại còn nguyên sơ chưa ai khai phá... một tài nữ kiểu này nếu chìm nghỉm quá đáng tiếc... ta phải giúp nàng nhưng không thể giúp người dưng...

He he... vậy thì biến thành người mình rồi giúp! Quá có lý!

"Venus... bấm máy cho nàng để ta nói chuyện!"

"Yes sir!"

Venus hí hửng bấm số, gì chứ được xem kịch là vui nhất!

...

Liên Châu uể oải nhìn số máy lạ... hừm... lại là một người muốn kiếm tiền thưởng, một thông tin vu vơ, một niềm hy vọng kéo theo thất vọng???

Như người thông thường thì tắt máy chấp nhận số phận nhưng Liên Châu rất có tính dai... dù đang than khóc cho thất bại nhưng nàng sẽ không buông v·ũ k·hí đầu hàng... như anh lính không còn gì cả ở cuối truyện Chuông Nguyện Hồn Ai... vẫn bình tĩnh đón nhận c·ái c·hết sắp đến... thề không bỏ cuộc...

Chính cái bắt máy định mệnh này thay đổi cuộc đời nàng:

- Alô... tôi là Liên Châu... xin cho hỏi ai vậy ạ?

- He he... tui là ai không quan trọng... quan trọng là tui biết chính xác bao vàng đang ở đâu!

Bình bịch... bình bịch... tim mỹ nhân đập như đánh trống dù rằng... nghe câu này hoài luôn á!

Kệ... còn nước còn tát!

- Vậy xin anh cho tôi địa điểm... chỉ cần tìm được bao vàng đầy đủ tôi thề sẽ gửi anh đủ 20 tỷ tiền thưởng không thiếu một đồng!

- Trời ơi... nghe nói cô em tài sắc vẹn toàn mà IQ kém quá vậy?

- ???

- Nếu tui muốn tiền thì giao vàng cho cô em làm gì?

- Ách... cái này... cái này...

- Đừng suy nghĩ nhiều quá mau già lắm... cái tui cần không phải tiền!

- Vậy anh cần tình? Cổ phần?

- He he... lấy cổ phần làm gì nhức đầu... anh đây chỉ cần tình!

Liên Châu đỏ mặt đổ mồ hôi... moá... mới bắt máy nghe nụ cười 35-75 này nghi lắm rồi... cuối cùng lòi ngay ra con dê cụ!

"A... mà khoan... người kiểu gì mà 20 tỷ không lấy chỉ đòi thể xác... không lẽ công tử hào môn muốn trêu chọc mình?"

Nghĩ đến đây Liên Châu vẻ mặt sầu thảm cố gắng nghĩ về kết quả tốt là sẽ kiếm được vàng, giành lại những gì thuộc về nàng... còn chuyện lên giường hay gì đó cứ coi như t·ai n·ạn là được... nó không hề quý giá như mọi người lầm tưởng...

- Thôi được rồi... chỉ cần anh giúp tôi tìm được vàng ngay lập tức thì chuyện gì tôi cũng chìu...

- No no no... ở đời sợ nhất để người ta thiếu nợ phải đi đòi... vừa nhục vừa tức chả được mẹ gì... em phải trả công trước...

- Nhưng thời gian gấp lắm... không lẽ tôi chưa tìm được vàng đã phải leo lên giường với anh? Vậy có khác gì lừa tình đâu!!!

- Ai nói tui muốn lên giường với cô?

- ???

- Xưa giờ tui ghét nhất chuyện ép người khác lên giường...

- Vậy anh muốn gì?

- Chỉ cần một câu "em yêu anh" là được... tui gửi chính xác vị trí qua liền.

- Hả... câu đó thì có là gì... giả dối cũng được sao?

- Ừ...

- Nhưng để làm gì?

- He he... anh chỉ cần một cái cớ để giúp em thôi cô bé... em nói yêu anh thì chúng ta có quan hệ, anh giúp em là chuyện đương nhiên...

- Rồi sao đó?

- Sau đó em chạy cong đuôi đi kiếm vàng rồi hối hả thu tóm quyền lực, vắt óc suy nghĩ phát triển tiệm vàng Phượng Gia... 80 năm sau em 105 tuổi mới sực nhớ ra có một người mình từng nói "em yêu anh" nhưng chưa hề gặp mặt!

- !!!

Trái tim người đẹp thoáng ngừng vài nhịp, nàng lặng người xúc động... tại sao có người lạ nói bâng quơ một câu lại có thể khái quát hết cuộc đời nàng như vậy???

Liên Châu khàn giọng:

- Em sẽ nói nhưng em cần biết tên anh...

- Tình Ca.

- Tình ca gì?

- Họ Tình tên Ca.

- Hi hi... xạo quá đê...

- Đừng cười nữa cô bé... sắp 9 giờ á!

- Úi dùi ui... anh cho em vị trí gấp đi...

- Hey... tiền trao cháo múc!

- Chòi oi... được rồi, em nói lẹ đây... em yêu anh... em yêu anh Tình Ca... vậy được chưa?

Tút tút tút tút tút tút...

Câu nói của Liên Châu vừa dứt thì máy tắt, nàng ngẩn ngơ chưa kịp hiểu mình bị lừa hay gì đó thì tin nhắn đã gửi đến, bên trong là hình ảnh một chiếc đầm nhỏ, có vị trí định vị GPS, có mũi tên chỉ chính xác một vị trí trên đầm ý bảo bao vàng ngay bên dưới... ngoài ra không có một lời nào khác...

Thời gian quá cấp bách, Liên Châu lao đi để lại 4 nhỏ bạn thân sẽ giải thích sao, lần này trực giác mách bảo thông tin là thật... Liên Châu vừa lái xe vừa gọi điện cho nhân viên, cho bên các chiến sĩ cùng đến hiện trường để chứng kiến khai quật, tránh rắc rối về mặt pháp luật...

...

Trụi ngồi bên ngoài nhìn hoa khôi lao ra mà mỉm cười hắc hắc... cô bé này không biết thanh niên híp pi bên ngoài chính là Tình Ca nàng vừa nói lời yêu... sau đó anh chàng này rảnh rỗi cho Venus truyền hình ảnh quá trình lấy bao vàng lên thông qua vệ tinh.

Thú thiệt mấy bữa trước Trụi thấy vàng còn nhưng bây giờ không biết... khả năng bị người ta tìm thấy rồi giấu đi là rất lớn, vậy nên dù có chỉ ra nhưng tìm được hay không lại là vận khí của Liên Châu.

Điều này vô tình lại bị chính lời thề của thanh niên mặt mụn giúp đỡ... cái sức mạnh thần bí giúp cậu ta che giấu bao vàng giờ lại hóa ra lại là bảo tồn bao vàng giúp cho Liên Châu tìm được nó...

Ha ha ha... cuộc đời nhân quả rối rắm khó lường... chơi dao thì có ngày đứt tay thôi!

9 giờ kém 5 Liên Châu lao đi, 10 giờ 10 phút bao vàng được vớt lên thành công ngay chính vị trí đánh dấu trong hình, các chiến sĩ thở phào nhẹ nhõm... đại án đã hoàn thành tốt đẹp... nghi vấn còn lại là vì sao bao vàng nằm đây... 8-9/10 là tên thủ lĩnh băng c·ướp giương đông kích tây đánh lạc hướng bằng ba lô không trong khi lén vứt ở đây chờ ra tù lượm lại!

Nghi vấn cuối cùng là người báo tin cho khổ chủ là ai... vấn đề này Liên Châu kiên quyết không nói để bảo vệ người cung cấp thông tin, tránh bị q·uấy n·hiễu trả thù...

Ngay tại chỗ các chiến sĩ cùng nhân viên tẩy rửa kiểm kê... suốt 20 phút mới ra kết quả: đây chính là số vàng bị mất... cần mang về lập hồ sơ rồi trả lại khổ chủ!

Liên Châu mừng rơi nước mắt gọi điện báo tin cho ông nội, hai ông cháu vừa khóc vừa cười trong điện thoại lúc hơn 10 giờ rưỡi tối mùng 9 Tết... vậy là Liên Châu thoát được kiếp nạn... vẫn giữ được quyền điều khiển Phượng Gia Kim Hoàn... chuyến này đám chú bác kia tới công chiện với nàng thật rồi!

Bên nhân viên và cả bên chiến sĩ có 2 tin nhắn lén lút gửi đi... các chú bác có nhận nhưng chủ nhân của chúng đều đang xỉn quắc cần câu trong vòng tay các hot girl... chờ đến sáng thức dậy thì hỡi ôi... sắp thành lại bại... đáng đời cái lũ xấu mà làm ác... chưa đổ ông Nghè đã đe Hàng Tổng!

...

Các nhân viên và chiến sĩ lần lượt rút đi khỏi hiện trường, Liên Châu cũng tỉnh táo lại sau cuộc gọi báo tin vui với ông nội... trí nhớ quay trở về... câu nói lúc nãy văng vẳng bên tai nàng:

"... 80 năm sau em 105 tuổi mới sực nhớ ra có một người mình từng nói "em yêu anh" nhưng chưa hề gặp mặt..."

Loạch xoạch...

Cơn xúc động lại quay trở lại... nước mắt tràn mi...

Trước khi tìm được bao vàng thì lời nói kia gây xúc động nhưng mang hơi hướm một trò đùa dai... bây giờ thực sự tìm được vàng, gần 100 tỷ đồng, đối với Phượng Gia không là gì nhưng đối với cá nhân nàng rất to lớn bởi vậy cho nên đối phương có thể đem nó ra làm trò đùa thì quả thật quá thần...

Đây là thần thánh phương nào?

D·â·m Bụt phiên bản 2025?

(ai chưa biết sự tích D·â·m Bụt có thể googe nhé)

Khỏi cần tìm kiếm cũng biết cái tên Tình Ca là giả... thứ thực sự chỉ là tin tức về bao vàng và số điện thoại... nhưng giờ gọi lại để cảm ơn sao? Người ta chả thèm 1000 lượng vàng ròng, chả thèm 20 tỷ tiền thưởng thì cần gì một lời cảm ơn sáo rỗng?!!

Theo chân đoàn người rời khỏi hiện trường, Liên Châu trở ra lấy xe lái chầm chậm về hướng thành phố... ma xui quỷ khiến thế nào mà nàng lại rẽ vào đường khác không về nhà... đến chừng ngẩng đầu lên thì thấy trước mắt là nhà hàng khách sạn Phap lớn nhất, sang xịn nhất...

Tầm mắt của Liên Châu phóng lên trên sân thượng của nó... nơi đó mấy bữa trước nàng cùng lũ bạn còn dòm lén đại cao thủ thần bí ăn tiệc tối lãng mạn siêu đắt đỏ với "vợ thằng bạn".

Oà... lúc đó người ta liếc nhìn nàng từ rất xa khiến tim nàng đập như nai con lạc lối...

Liên Châu mỉm cười ngọt ngào nhớ lại kỷ niệm đẹp... đó có lẽ là rung động đầu đời... còn bây giờ có lẽ là trải nghiệm đầu đời chăng?

Hoa khôi run run cầm điện thoại bấm máy cho nhà hàng:

- Alô... nhà hàng khách sạn **** xin nghe... quý khách cần gì ạ?

Liên Châu khàn giọng:

- Tôi... tôi... tôi cần đặt tiệc tối combo chí tôn ngay bây giờ... hãy lấy cho tôi chai rượu đắt nhất, nhạc công piano hay nhất...

Nhân viên trực máy vui vẻ suýt nhảy tưng tưng, mỗi lần có combo chí tôn là mỗi lần mọi người vô mánh, người này bình tĩnh ghi chép yêu cầu và hướng dẫn khách hàng chuyển khoản đặt cọc 25.000 đô... tuy nhiên khi biết người đặt cọc là Phượng Liên Châu thì lập tức cancel không cần đặt trước... đây là quy định ưu tiên cho danh nhân bản địa của ông chủ...

Nhân viên trực máy vui sướng ấn nút vàng... nút này được thiết kế đặc biệt chỉ với một mục đích duy nhất: khi ấn nó, chuông báo trên phòng ông chủ sẽ reo lên báo hiệu có combo chí tôn...

Whao... đây là combo chí tôn thứ hai từ đầu tết đến giờ, nó xứng đáng với cái nút mạ vàng nguyên chất đó!

Ông chủ vui vẻ nhắn tin gửi tất cả nhân viên:

"Tập trung thôi mọi người... đến giờ phục vụ thượng đế chí tôn của chúng ta rồi!"

(còn tiếp)

Chương 135 (Xui Có Thưởng). Tình Ca