Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 148 (Xui Có Thưởng). Rút thưởng siêu vũ khí

Chương 148 (Xui Có Thưởng). Rút thưởng siêu vũ khí


Đùng đùng đùng... đoàng đoàng...

Ầm...

Ầm...

Tiếng đấu s·ú·n·g đã vang lên xen kẽ là cả tiếng lựu đ·ạ·n làm mặt đất như rung rinh.

Đây là sự chống trả quyết liệt từ đàn em của Nhất Ma... bọn chúng biết dính hàng trắng thì toàn chung thân với tử hình, không có lối thoát nên thà mở một đường máu...

Có lẽ thường xuyên như này nên Nhất Ma mới ung dung thoát thân nhiều lần, sau đó chỉ cần tiếp tục vung vẩy tiền bạc để quy tụ đám đàn em liều mạng mới mà thôi!

Ngoài tiền viện đấu s·ú·n·g nên hỗn loạn nhất, trung viện là tập trung đàn em của Nhất Ma nhiều nhất, hậu viện tập trung khách mời đang rối như canh hẹ, dù ai còn đang phê pha lẩu khói đập đá hồi trưa thì cũng sợ quắn đuôi tìm kiếm cửa hậu thoát thân.

Biệt phủ rộng cả chục hecta, có cửa hậu không?

Có... có đến 8 cửa hậu, các người hầu và khách khứa đang chen chúc nhau chạy qua 8 cửa đó nhưng kỳ lạ là không có đàn em lâu năm nào của Nhất Ma đi mấy dạng cửa đó, chúng thà mở đường máu ở cửa chính để chạy đi vì biết chắc 8 cửa hậu chạy ra là đút đầu vào tròng... đây là bài của phe bạch đạo... dương đông kích tây.

Quả nhiên khi Trụi ở yên một chỗ, cho Venus điều tra tình hình bằng sóng âm và vệ tinh thì thấy 8 cửa ra đều có bạch đạo giăng bẫy hốt gọn, không em nào thoát cả, tuy nhiên ít nhất họ cũng không nguy hiểm trong làn đ·ạ·n thập tử nhất sanh... tội sử dụng mai thúy dù sao cũng nhẹ hơn nhiều tội buôn bán, tàng trữ, chống trả quyết liệt người thi hành công vụ...

Ngó qua ngó lại bóng người càng ngày càng ít rồi vắng teo, ai trốn đã trốn, ai chạy đã chạy... he he... còn lại một mình mới dễ ra tay hành động.

"Venus... gọi Tiểu Kim mở ra chế độ tàng hình chạy vào đây mau lên!"

"Dạ..."

Chỉ 5 giây sau Tiểu Kim đã chạy đến ngoài hiên.

"Tiểu Kim... bỏ tàng hình!"

"Dạ... chủ nhân!"

Lần này Tiểu Kim trả lời ngon lành nhờ Venus đã hoàn thiện chức năng giao tiếp cho nó.

Một chiếc xe PKL chợt hiện ra ở một góc khuất ngoài hiên vắng bóng người, Ngọc Hoa luôn ôm Trụi run rẩy nên không nhìn thấy màn hack này... Trụi nắm tay kéo nàng chạy ra... Ngọc Hoa chạy theo líu ríu mặt mày tái mét không dám đặt dù chỉ là một câu hỏi... chỉ riêng việc nàng còn nhấc chân chạy được đã là siêu giỏi rồi, tố chất tâm lý rất khá!

Leo lên xe, Ngọc Hoa tiếp tục ôm cứng Trụi, Trụi có cảm giác bị ôm quá chặt kiểu như người c·hết đ·uối vớ được cọc tuy nhiên phải thông cảm thôi, cô bé bị sợ quá rồi!

"Tiểu Kim... mở ra tàng hình... chạy theo hướng dẫn của Venus để thoát thân..."

"Dạ... chủ nhân cứ yên tâm... Tiểu Kim có màn năng lượng quân dụng, dù lao qua chiến trường mưa bom bão đ·ạ·n cũng không sợ..."

"Ậy... ta chỉ muốn thoát thân âm thầm lặng lẽ... đừng để ai nhìn thấy hay chú ý hiểu chưa?"

"Hiểu rõ thưa chủ nhân."

Mới nói thầm vài câu, Tiểu Kim đã đến một hòn non bộ to lớn theo sự hướng dẫn của Venus... hòn non bộ này được dựng sát bờ tường rào cao 4 mét của biệt phủ... Tiểu Kim có thể dễ dàng đụng sập bức tường rào rồi lao ra ngoài nhưng làm vậy quá cồng kềnh, bị lộ.

- Ngọc Hoa... ôm chắc anh... chúng ta sắp bay...

- Dạ...

Ngọc Hoa không hiểu gì nhưng nãy giờ nàng đều ôm cứng ngắc rồi còn đâu, câu nhắc nhở chỉ mang tính chất chuẩn bị tâm lý cho cô bé...

Trụi gồ ga nhưng bóp tay côn để xe tăng tốc thật mạnh sau đó buông tay côn Tiểu Kim vọt thẳng lên hòn non bộ, Trụi khẽ nhấc tay lái để xe bốc đầu chạy thẳng lên hòn non bộ rồi lấy đà bay qua bức tường 4 mét...

Xe bay v·út lên cao 5-6 mét lao thẳng ra ngoài trong vài giây ngắn ngủi nhưng làm Trụi sướng như lên tiên còn Ngọc Hoa thì há mồm nhưng không dám hét sợ b·ị b·ắt!

Ầm... ụnnn... ụnnnn...

Vèo...

Venus đã chọn chỗ không có ai, Tiểu Kim rơi xuống an toàn rồi lao v·út đi mất hút theo bản đồ Venus cung cấp không có một ai và vẫn trong trạng thái tàng hình bẻ cong ánh sáng... Ngọc Hoa ngồi trên xe vẫn nhìn thấy bên ngoài nhưng không biết mình đã được tàng hình rất kỳ diệu.

Vậy là một con cá to đã phóng chạy thành công khỏi cuộc vây ráp chỉ để lại dấu vết bánh xe ở khu vực hòn non bộ sát tường tuy nhiên hiện trường ngày một hỗn loạn, lúc bạch đạo kiểm soát được biệt phủ thì đã tối trời, chủ yếu đi lục soát bắt người và tang vật, tài vật... không ai nhìn ra vết bánh xe...

...

Tiểu Kim chạy một lèo về căn nhà nhỏ của Cửu Nương... lúc gần đến nơi thì bỏ đi chế độ tàng hình.

Chú thím làm vườn ngạc nhiên... sao cô kia đâu rồi giờ đổi thành cô khác? Tuy vậy hai người xem như không nghe, không thấy, không biết... thu dọn dụng cụ, gật đầu chào và ra về sau một ngày làm việc chăm chỉ!

Trụi cười hề hề vẫy tay chào bình thường, Ngọc Hoa thì phấn khích vì chạy thoát thành công nhưng vẫn còn bị khủng hoảng như chim sợ cành cong, ba hồn bảy vía chưa quay lại đầy đủ... Trụi vỗ mông nàng một cái rõ to... cô bé hoảng hồn ôm mông nhưng nhờ vậy tỉnh hồn lại.

- Em vào bếp lấy rổ hái rau củ vào bếp nấu ăn đi... anh đói bụng á... không có cơm ăn thì anh ăn em đó!

Cô bé mắc cỡ đỏ mặt chạy té khói nhưng cười tủm tỉm... ảnh ăn mình cái chi mô?

Trụi khoan thai lấy lựu đ·ạ·n 3 A2 làm ra nước sôi cấp tốc để pha bình trà xanh ngồi ở hàng hiên nhâm nhi nhìn mỹ nhân hái rau củ trong bóng hoàng hôn sắp tắt... hình ảnh quá đẹp... rất nên thơ, rất bình yên... chờ chút tối vẽ lại tặng người đẹp... bây giờ đói tay run không vẽ tốt và mắc bận một việc cực kỳ quan trọng: giọng điện tử quen thuộc của hệ thống đã khoan thai đến chậm... kệ, miễn tới là tốt rồi, đỡ mắc công khóc lóc... aizzz... khóc không phải vì thèm bảo bối... khóc là để bảo vệ quyền lợi á mọi người!

"Chúc mừng ký chủ bị xui xẻo lần thứ 19: bị vây bắt diện rộng.

Mức độ: Nguy hiểm. Được rút thưởng rương bạc.

3-2-1... ten ten ten tèn... phần thưởng ngẫu nhiên là cây gậy như ý có thể biến hóa thành các dạng v·ũ k·hí lạnh tùy ý, chất liệu siêu bền.

Chúc ký chủ tiếp tục xui xẻo nhiều hơn!"

Một cây gậy sáng bóng như titan nằm lẳng lặng trong kho hàng ảo... nghe giới thiệu thì y hệt như gậy của Tề Thiên nhưng độ ngầu cách xa tám vạn tám ngàn dặm... bề ngoài nó quá bình thường, không khác gì một cây sắt inox.

Lần này nguy hiểm tuy lớn và nghiêm trọng nhưng Trụi thoát thân dễ dàng nên rút rương bạc rất hợp lý không có gì phàn nàn... giờ có gậy như ý phiên bản Sáng Thế thần... hy vọng ngon lành hơn của Tề Thiên...

Hắc hắc... yêu quái... ăn một gậy của lão tônnnn....

Trụi hưng phấn bừng bừng lấy gậy như ý ra cầm trên tay và cảm nhận:

Chắc tay

Vừa vặn

Múa thôi... chá chá chá...

Bốp!

- Úi... Đ M... đau quá...

- Ha ha ha... hi hi hi...

Ngọc Hoa nhìn soái ca múa gậy vườn hoang rồi tự đập vào đầu choáng váng mà ôm bụng cười ngoặt nghẽo...

Thôi rồi... hình ảnh anh hùng vô địch đã tan vỡ...

Trụi tức giận xoa đầu ngồi xuống uống trà, cô bé le lưỡi ôm rổ rau củ chạy vào bếp để soái ca tự xoa v·ết t·hương đầu và v·ết t·hương lòng!

Venus vội vã hiến kế:

"Trụi ca... v·ũ k·hí tốt cần vũ kỹ tốt cộng với tập luyện á..."

"Có lý... vậy tập cái gì?"

"Gậy này biến hóa gì cũng được nên có rất nhiều lựa chọn, xưa có thập bát loại binh khí nhưng giờ có trăm ngàn loại v·ũ k·hí lạnh... Trụi ca chọn loại thích nhất rồi chúng ta luyện tập, Venus sẽ cung cấp giáo trình hướng dẫn tập luyện, đảm bảo trong thời gian ngắn nhất giúp Trụi ca nhập môn, thành thục, điêu luyện, lô hoả thuần thanh, đại sư, tông sư, đại tông sư... tổng cộng 7 cấp độ."

"Nhất Đao dùng đao ở cấp nào?"

"Hình như là tông sư."

"Có cấp 8 không?"

"Có... đó là cảnh giới trăm sông đổ về một bể... sử kiếm như dụng đao, sử đao như dụng búa tự nhiên thoải mái..."

"Có cấp 9 không?"

"Cấp này thường chỉ tồn tại trong tiểu thuyết: vô kiếm thắng hữu kiếm, kiếm tâm, kiếm ý, kiếm khí gì gì đó... hoàn toàn vượt khỏi phạm trù sử dụng v·ũ k·hí!"

"Còn cảnh giới dùng ngọn cỏ cành cây vẫn tung hoành thiên quân vạn mã?"

"Nó nằm trong cảnh giới thứ 8: trăm sông đổ biển... bất cứ thứ gì trong tay cũng thành v·ũ k·hí g·iết người... dĩ nhiên tay không cũng được vì tay, chân, đầu... cũng là một loại v·ũ k·hí lợi hại..."

"OK... vậy ta cần chọn một loại để học... học mãi đến cảnh giới thứ 8 thì mọi v·ũ k·hí đều sử dụng được đúng không?"

"Về nguyên tắc là như vậy ví dụ như Trụi ca chỉ cần học chạy được xe đạp thì mọi loại xe 2 bánh đều chạy được, chẳng qua cần làm quen một chút!"

"Oà... có lý... vậy biết chọn gì đây?"

"Phải tùy theo sở thích... muốn thuận lợi thì trước tiên Trụi ca phải biết mình thích gì, cần gì..."

"Aizzz... ta hiểu rồi... không hiểu bản thân thì mãi mãi sẽ như con ruồi không đầu không biết bay về đâu! Để ta xem...

Múa gậy như Tề Thiên... không thích hợp, quá loi choi!

Vung đao chém g·iết, múa kiếm đoạt thủ cấp? Aizzz... máu me quá... văng tùm lum dơ đồ!

Gậy bóng chày đập... đập... đập... rất sảng khoái đặc biệt là ta có nhẫn Hắc Miêu cực nhanh... có thể chọn nó nhưng hình như chưa đủ soái...

Phải chọn v·ũ k·hí gì làm đối thủ kh·iếp sợ nhưng không máu me, đánh lên phải soái, phải tận dụng được tối đa tốc độ của nhẫn Hắc Miêu... chọn cái gì ta?"

"Hi hi... Venus đã biết đáp án rồi!"

"Là gì?"

" Là côn nhị khúc của Lý Tiểu Long."

"Whao... quá đúng... chính là nó... múa nhanh loang loáng... xông pha thiên quân vạn mã như chốn không người... vừa múa vừa đánh vừa hú... he he... ngon quá nhưng tập nó dễ bể đầu lắm á... lúc nhỏ ta múa hoài... u đầu suốt!"

"Trụi ca đừng lo... giáo trình từ cơ bản đến nâng cao Venus đều có, đặc biệt khi tập luyện Venus có thể giúp Trụi ca tâm vô tạp niệm, tập trung 100% vào v·ũ k·hí, đặc biệt phản xạ cực lẹ của Trụi ca nên dễ dàng khống chế loại v·ũ k·hí xoay chuyển cực nhanh giống như côn nhị khúc!"

"Tuyệt! Vậy chính là nó... Lý Tiểu Long tái thế chính là ta... he he..."

"Muốn vậy thì Trụi ca phải học thêm Tiệt Quyền Đạo để phát lực tốt hơn chứ nào giờ Trụi ca chỉ được nhanh mà không được mạnh mẽ và bài bản!"

"U trời... cái mụn nảy cái ung á..."

Than thì than nhưng Trụi vẫn khoái tập và giỏi võ như Lý Tiểu Long... có điều kiện, có thời gian vậy thì học thôi!

Tiểu mỹ nhân chạy ra thỏ thẻ:

- Anh ơi... ăn cơm...

(còn tiếp)

Chương 148 (Xui Có Thưởng). Rút thưởng siêu vũ khí