Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 149 (Xui Có Thưởng). Trằn trọc thức giấc

Chương 149 (Xui Có Thưởng). Trằn trọc thức giấc


Cơm canh đạm bạc khác một trời một vực với bữa tiệc tiền tỷ buổi trưa nhưng hai người ăn ngon hơn, yên tâm hơn rất nhiều.

Ngọc Hoa không hổ là gái đẹp Kim Long xứ Huệ... xinh đẹp nổi bật nhưng duyên ngầm ẩn sâu.

Vẻ chìu chuộng chu đáo hiện rõ trong từng cử chỉ... thế nhưng càng nhìn càng thích thì Trụi lại càng thở dài.

- Anh ơi... anh không hài lòng em điều chi mô?

- Không... anh chỉ tiếc cho em...

- Mạ em mất sớm... ba không thương em... bây chừ nhờ ơn anh cứu nếu không em biết mần chi răng... hic hic...

- Ách... đừng khóc... anh nói tiếc là tiếc cái khác... đúng ra anh không nên làm như vậy với em... nếu đợi đến chiều thì mình chạy luôn được rồi...

Ngọc Hoa nghe nhắc lại chuyện mắc cỡ động trời đó thì thẹn thùng mặt đỏ như gấc chín nhưng nói rất kiên quyết:

- Chuyện đã dĩ lở... quên nó đi anh!

- Em không tiếc?

- Tiếc mần răng... trao nó cho anh để trả ơn cứu em khỏi địa ngục thì nỏ tiếc!

- Hazzz... nhưng anh không thể cưới em, không lập gia đình, không sanh con!

- Có chi mô đâu anh... bây chừ nhiều người cũng vậy... em chừ mới 16-17, còn sớm lắm... em sẽ đợi 10-20 năm nữa khi anh muốn thì sẽ sanh con cho anh cũng nỏ muộn!

- !!!

Trụi gãi đầu gãi cổ... biết ngay là vậy mà... cô bé này nhìn thì dịu dàng nhu mì nhưng kiên trì một lòng một dạ lắm... đây là điều Trụi sợ nhất khi dây vào các cô bé! Có lẽ cách duy nhất giúp cô bé bình thường trở lại là tìm việc cho bé làm để bé hoà nhập lại xã hội, gặp gỡ nhiều người hơn và từ từ có cuộc sống riêng của mình!

- Em có muốn làm gì hay học gì không?

- ???

- Ý là đi học chữ, học nghề hoặc đi làm kiếm tiền...

- ???

- Kiếm tiền để tự lập á... không lẽ em đi theo anh hoài?

- !!!

- Theo anh nguy hiểm lắm... anh không phải dân giang hồ thứ thiệt nhưng dễ bị cuốn vào lắm... chuyện vừa rồi tuy chạy thoát nhưng dễ gì trôi qua...

- Hả... anh có làm chi mô?

- Aizzz... có cả ngàn người trong đó... bắn g·iết, b·ị b·ắt thế nào mà không khai anh ra... dù sao anh cũng ngồi ăn chung mâm với trùm mai thúy... nhẹ thì kêu lên phường hỏi chuyện, nặng thì tạm giam điều tra, bắt bớ tội liên quan chứa chấp hay tổ chức gì đó...

Ngọc Hoa sững sờ, nước mắt lại lưng tròng...

- Em đừng lo... anh không có làm gì thì chỉ gặp rắc rối thôi... vấn đề là em... anh cần sắp xếp cho em an thân trước đã.

Ngọc Hoa gật đầu:

- Vậy em muốn đi làm kiếm tiền...

- Em thích làm công nhân... buôn bán hay dịch vụ?

- Dịch vụ là cái chi?

- Thì trang điểm, làm đẹp, hướng dẫn du lịch...

- Ô... em thích làm đẹp...

- Ừm... em rất đẹp... tự làm đẹp cho mình và cho người là số dzách rồi! Anh có một tiệm spa làm đẹp... để anh liên hệ sắp xếp em vào đó vừa học vừa làm, thay anh coi chừng chỗ đó.

Ngọc Hoa cái hiểu cái không nhưng vẫn gật đầu... cô bé quyến luyến không muốn rời xa anh giai đẹp nhưng tình hình không khả quan... đành phải tìm chỗ an thân trước rồi tính sao!

Cơm tối ăn xong cả hai không đi đâu hết... ra ngồi mái hiên ngắm sao đêm, trăng bữa nay 16 còn tròn và to hơn cả trăng rằm... cả hai thủ thỉ kể nhau nghe cuộc đời mình, chỉ tiếc đã lăn ga giường nên không thể nhận làm nghĩa huynh nghĩa muội, chỉ có thể là tình ca tình muội!

Trò chuyện cả giờ, sau đó Trụi lôi giá vẽ, giấy vẽ ra vẽ tranh tặng tiểu mỹ nhân... Ngọc Hoa đứng kế bên trố mắt nhìn một lão đại giang hồ hóa thân làm hoạ sĩ, cầm bút bi vẽ nhanh như chớp...

Thật kỳ lạ... bút chỉ có 1 ruột nhưng sao lại ra nhiều màu?

Trụi ca vẽ cảnh nàng hái rau củ trong ánh chiều tà... khung cảnh bình yên giản dị, động tác bình thường nhưng sao đột hiện ra toàn nét đẹp lạ lùng... thậm chí Trụi ca còn sử dụng siêu kỹ thuật vẽ một khung cảnh, một khoảnh khắc nhưng lại chứa nhiều Ngọc Hoa tiểu mỹ nữ bên trong... lúc thì khom người cắt rau, lúc thì cắp rổ xoay đi, lúc ngồi thọp xuống...

Vẽ một lúc bốn động tác, hiện ra 4 góc nhìn sau lưng, trước mặt, nghiêng bên, khom người... mà động tác nào cũng chân thực như hình chụp... lột tả được vẻ đẹp hoàn mỹ nhất của Ngọc Hoa...

Cô bé bậm miệng kiềm chế không hét lên vì phấn khích... ôi chu choa mạ ôi... mần răng chi mà đẹp dữ rứa!!!

Mất hơn một giờ hoàn thành.

Tác phẩm: Ngọc Hoa Kim Long

Ngày: 13/2/2025

Tác giả: Tiêu Dao Tử

Lần này không làm thơ nhưng đây là bức tranh đầu tiên Trụi đưa tên mỹ nhân vào để vinh danh sắc đẹp thiếu nữ Kim Long cố đô Huệ.

Chưa kịp nói tiếng nào, chưa kịp cất bút thần kỳ thì tiểu mỹ nhân đã bổ nhào vào khóa môi t·ấn c·ông tới tấp... thì ra mỹ nhân dù lớn hay nhỏ khi đã động chân tình thì đều nồng nàn như hoả...

Chàng hoạ sĩ và nàng thơ lập tức củi khô bén lửa b·ốc c·háy ngùn ngụt.

Nếu như hồi trưa là tình thế bức bách thì đêm nay là tình cảm dâng trào... nếu như hồi trưa là tình đậu chưa khai thì giờ đây là hoa khai nhị độ, miên man tình ý...

Tâm lý Ngọc Hoa không còn e dè mà ngược lại cảm thấy "ngày vui ngắn chẳng tày gang"... Trụi ca của nàng có thể bị hốt đi bất cứ lúc nào... bây giờ phải tranh thủ yêu, tranh thủ đòi hỏi... nàng còn thầm hứa trong lòng cả đời này chỉ là người của Trụi ca!

Nhìn vào trong ánh mắt ấy, Trụi như thấu hiểu quyết tâm của nàng... aizzz... lần này khổ rồi... đã nói đừng động chân tình, đừng yêu làm gì nhưng cô bé vẫn không tránh khỏi... thôi thì từ từ thời gian sẽ xóa nhòa tất cả...

Không phải Trụi không tin Ngọc Hoa sẽ cả đời ch·ung t·hủy chỉ là sợ nàng sẽ đau khổ khi yêu phải một lãng tử đa tình!

...

Cả Nha Tran sóng ngầm cuộn trào trong đêm 13/2.

Đấu s·ú·n·g quy mô lớn, có cả lựu đ·ạ·n nổ liên miên không thể che giấu... bạch đạo đành công bố triệt phá được tụ điểm buôn bán, tàng trữ, sử dụng trái phép mai thúy số lượng lớn...

Có đến mấy trăm người b·ị b·ắt, rất nhiều t·hương v·ong, tuy không công khai chi tiết những rất nhiều khách mời trong biệt phủ b·ị b·ắt, người nhà của họ đều biết và đều chạy chọt tán loạn.

Phe Nhất Ma bị tổn thất nặng nề nhưng may mắn là Nhất Ma chạy trốn thành công nhờ mật đạo.

Dẫu vậy bạch đạo cũng đã thu hoạch rất nhiều chiến tích, đang triển khai khống chế biệt phủ lục soát, đồng thời cũng lục tục tra hỏi những người b·ị b·ắt để bổ sung hồ sơ và thông tin... trong số muôn vàn tin tức thu thập được thì cái tên 9 ly nổi lên sáng chói!

Nói nào ngay từ lúc tổ chức vây bắt thì nguồn tin mật đã nói rõ về thách đấu cá cược mấy trăm tỷ giữa Nhất Ma và 9 ly.

Xét về mặt đấu tranh mai thúy thì 9 ly không hề dính dáng nhưng mấy trăm tỷ mà 9 ly thắng cược rõ ràng là tài sản của Nhất Ma có được từ buôn bán mai thúy... không thể nào để 9 ly nuốt gọn tiền như vậy được!

Ngay lập tức một tổ chiến sĩ được điều động để truy tìm 9 ly về phối hợp điều tra, nếu kháng cự hoặc bỏ trốn thì chuyển sang truy nã!

Nhưng câu hỏi đặt ra là 9 ly đang ở đâu? Tự chạy thoát hay chạy theo Nhất Ma ra nước ngoài?

Gọi điện thoại? Có reo nhưng không ai bắt máy vì Venus đã tự động lọc bỏ theo ý chủ nhân.

Truy tìm định vị theo số máy? Kết quả hoàn toàn không hiện ra, Venus đã che chắn tất cả.

Trụi cần thời gian để sắp xếp cho Ngọc Hoa, sau đó ai mời điều tra cũng được, miễn có mặt vài luật sư bảo vệ quyền lợi là được!

...

Sáng sớm 14/2, đúng ngay ngày lễ tình nhân Valentine nhưng Trụi lại u sầu ủ rũ... mới 4 giờ rưỡi sáng đã trằn trọc thức giấc... để yên cho nàng thơ xứ Huệ ngủ, Trụi đi tắm rửa thay đồ ngắn quần sọt áo thun ngồi ngoài mái hiên chờ trời sáng...

Venus biết rõ nỗi buồn Châu Pha của chủ nhân nhưng dù chứa cả tri thức của nhân loại hiện giờ cũng như ở tương lai thì Venus cũng không giúp gì được trong chuyện này... Venus đành đánh lạc hướng để kéo chủ nhân chú ý chuyện khác:

"Trụi ca... hiếm khi không khí trong lành mát mẻ như này, mình bắt đầu tập võ luyện côn đi Trụi ca!"

"Ờ... có lý... vậy giờ làm gì trước?"

"Khởi động giãn gân giãn cốt... người ta cần khởi động nửa giờ nhưng mấy tuần nay Venus luôn chữa trị hoạt hóa gân cốt cho Trụi ca, giờ chỉ cần chạy vừa phải 5 km là được... bắt đầu chạy chậm, sau đó dần dần tăng tốt rồi cuối cùng chạy chậm lại... mất khoảng 10 phút là xong..."

OK... let go!

Mang giày thể thao... dù không phải giầy chuyên chạy bộ nhưng xài tạm... Trụi bắt đầu chạy theo hướng dẫn chi tiết từ đường đi cho đến kỹ thuật chạy, nhịp thở...

Chạy đến đâu Venus uốn nắn đến đó cách đánh tay, cách xoãi chân thông qua hình ảnh truyền về trong đầu... Trụi sửa từ từ cho đến khi hoàn thiện chợt thấy mình càng chạy càng nhẹ nhàng thoải mái... ngoài ra Venus còn dùng sóng âm kích hoạt điều trị cơ bắp, lưu thông khí huyết cung cấp năng lượng, oxy lúc chạy... quan trọng nhất là tác động giúp Trụi tập trung hoàn toàn vào việc chạy, thả lỏng đầu óc, tâm vô tạp niệm... nhờ vậy dù chạy chỉ có 10 phút nhưng hiệu quả bằng người thường chạy cả ngày!

5 km không nhiều và cũng không ít, vừa qua 10 phút Trụi đã về tới sân nhà... sau đó là rèn luyện hít đất, hít xà đơn, xà kép, nâng đá, tập trồng chuối... mỗi thứ chỉ làm một ít nhưng hiệu quả rất nhiều... cuối buổi là đứng tấn rèn luyện mã bộ, luyện tâm trí!

Người thường đứng tấn càng lâu càng đau khổ khó chịu, phải dựa vào ý chí để chịu đựng vượt qua... còn Trụi thì vượt qua cái vù do Venus trợ giúp: Trụi vừa đứng tấn vài phút, sửa tư thế, nhịp thở thật chuẩn theo Venus thì lập tức tâm trí rơi vào trạng thái vô ngã như kiểu ngồi thiền.

Nó rèn tâm tĩnh trí cực tốt... tâm không loạn thì thân không loạn... thân không loạn thì chân, eo không mỏi...

Ặc... cái này tào lao!

Chân eo vẫn mỏi muốn c·hết nhưng não Trụi đã ngắt mạch cảm giác nên không nhận được thông tin mà thôi... tuy nhiên cũng không sao vì Venus cũng dùng sóng âm điều trị cho chúng, cung cấp năng lượng và dinh dưỡng tối đa để chúng rèn luyện... nhờ vậy Trụi đứng tấn có thể nói tiến bộ như bay, đứng một chút bằng người thường cực khổ rèn luyện cả tháng trời ròng rã, đau khổ c·hết lên c·hết xuống...

He he... điều này dĩ nhiên không công bằng nhưng ai biểu nhà người ta có điều kiện!

(còn tiếp)

Chương 149 (Xui Có Thưởng). Trằn trọc thức giấc