Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 179 (Xui Có Thưởng). Nhảy tường bỏ trốn...

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 179 (Xui Có Thưởng). Nhảy tường bỏ trốn...


Trụi quay sang chú Thoòng cầu cứu:

- Thì anh cứu người đó lên chứ sao!

Tiểu Muội mắc cỡ muốn c·hết cứ ngúng nguẩy riết không thôi. Trụi sợ kéo dài mỏi mệt nên nói thẳng luôn cho lẹ:

- Ậy... gà đó trước kia là của chú Út nuôi chứ con có tài cán gì đâu...

- Anh còn thiếu tiền cưới, quà cưới.

Trụi bất ngờ lao đến vách tường định bật nhảy leo ra ngoài bỏ trốn cho qua kiếp nạn này nhưng lại một lần nữa anh hùng không thoát khỏi mỹ nhân, Tiểu Muội không biết bằng một sức mạnh thần kỳ nào đó mà lại ôm chụp kịp thời... Trụi bị ôm cả người, không dám lúc lắc vì bộ ngực không nhỏ của Tiểu Muội đã dán chặt vào ngực Trụi... chỉ vậy đã phê tê người, nếu vùng vẫy nữa chắc chít người luôn quá!!!

- Trời đất... sao anh...

- Không... tau đứng ra tuyên bố gả con Muội cho mày thì lược... còn qua bên kia họ lấy thế đè người, tau làm không lại!

- Ha ha ha...

- Giúp thì giúp được nhưng chú Thoòng kỳ quá... làm vậy sau này em sẽ khổ!

- Là mày á! Thông minh, lẹp trai, lại gia, có nhà có lất, tuổi mới 20, sức mạnh ghê gớm lủ lể bảo vệ tụi nó suốt đời rồi a!

- Xì... một con gà của mày thôi lã trị giá vài chục triệu đô, lủ chục bà vợ ăn cả lời!

Đang ngồi phây phây nhởn nhơ bất chợt Trụi thấy nhột nhạt khắp người, nhìn lại thì thấy chú Thoòng cười quá gian, hồi nào tới giờ đâu có vậy ta?

Trụi đưa điện thoại cho Tiểu Mỹ, chú Thoòng không nén được chạy đến coi ké làm Trụi giật mình... aizzz... làm cha làm mẹ thật là khổ tâm... riêng trường hợp của Trụi thì... thật là khổ con!

- ??? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Anh họ Trần em cũng họ Trần á!

- Được!

Tiểu Muội thôi không đùa nữa, mặt mày ủ rũ hỏi một câu làm Trụi giật nảy mình:

Trụi té ghế. Cách đó không xa chú Thoòng đã đóng cửa nghỉ, chạy đến núp nghe lén, nghe đến đây chú nổi da gà đầy người...

Rầm!

Toang!

- Hời ơi... cái thằng râu quai nón là chồng một người bạn của anh, cổ cũng bị y như em... đám cưới 3 tháng chờ hoài không thấy gì... đi điều tra thấy hai anh cặp kè vào khách sạn sau đó cổ đi nhảy cầu!

- Hừm... kệ anh...

- Em vừa vừa thôi Xí Muội... anh giúp em mà em làm anh một cú quá mạng... anh mà gay giếc cái gì!

(còn tiếp)

- !!!

- Không... nhưng cái đám bạn chú rể này có một thằng gay chính cống... anh nghi nguyên đám mặt hoa da phấn này là cả băng gay luôn á!

- Có lý... chuyện này em và chú Thoòng qua nói thẳng cho ra lẽ mới được! Chuyện bằng chứng em chờ anh chút xíu...

- ???

Xoạt!

Tiểu Muội vỗ tay hoan hô... quanh đi quẩn lại châu cũng về hợp phố... giấc mộng tuổi cập kê với anh Trụi được tiếp nối một cách kỳ diệu!

- Xí Muội... em và chồng em có chuyện phải không?

- Thằng nào gay đâu anh chỉ em xem?

- Còn khuya... đời anh lúc nào cũng toàn là nước mắt... cứu vật vật trả ơn, cứu nhơn nhơn trả oán...

- Anh cũng như vậy nên không cưới vợ không sinh con đúng không?

Ốm nghén? Ui... vụ này chắc không phải, nhìn nhỏ này trước khi cưới chồng còn zin mà... ủa... sao giờ cưới xong vẫn vậy???

- Sao anh biết?

- Thôi đừng cười... cười hở 10 cái răng á! Giờ tin anh chưa?

- Oa ha ha ha ha... ông nội ơi ông xạo quá!

Trụi ngất xỉu thật sự...

- Hazzz... nếu anh nhìn ra thì em cũng không giấu... đúng là chồng em nó không đụng, bữa đám cưới nó nói đi giải phẫu cắt b·ao q·uy đ·ầu phải vài tháng mới lành.

- Nhưng anh có liên quan gì đâu?

Thôi vọt lẹ, 36 kế tẩu vi thượng sách!

- Anh có chắc không? (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 179 (Xui Có Thưởng). Nhảy tường bỏ trốn...

- Hic hic... anh không muốn giúp em sao?

- Cô đó đánh chửi anh hả?

- Ba... ba chịu gả con cho anh Trụi rồi hả?

- Whao... ở ngay sông chỗ nhà anh?

- Ậy dà... tụi ló gặp rồi!

Trụi méo mặt lắc đầu, bụng rầu thúi ruột, một mình nhỏ Yến đã muốn c·hết lên c·hết xuống, bữa còn bị cắn hai đầu "vu sắc" đau điếng rướm máu... Yến tuổi Tuất cắn rất hung, còn nhỏ Muội này nhỏ hơn Yến 1 tuổi, năm nay 18, cầm tinh con heo... trời ơi, heo mẹ thì cũng cắn và ủi bà cố luôn!

Chú Thoòng cay đắng trong lòng như uống mấy lít rượu đế! Trời ơi... kén cá chọn canh cuối cùng sụp hầm vì tham cái mã đẹp trai của chú rể, tham quyền thế phú quý của bên sui... hic hic... bây giờ con gái rượu xem như lỡ một lần đò... có lẽ may mắn nhất là phát hiện sớm... ông chợt nhìn Trụi... thằng này cái tướng vẫn bất ổn, thấy phiêu phiêu xui xẻo sao đó, nhưng cả người lại hiện ra kim quang phú quý... quá trời khó hiểu!

- Chuyện gì?

- Rồi người ta lấy thân báo đáp anh chứ gì?

Toang!

- Còn gì nữa đâu mà c·ướp hả mày!

- Hời ơi... quà cáp gì tầm này nữa!

- Chú làm cha... vụ này chú đứng ra là đúng mà.

- Trời ơi... bữa đám cưới và mấy bữa nay nhóm này cứ rủ chồng em đi suốt, nhất là đêm 14/2... đi tới sáng luôn má ơi!

Rầm!

Trụi vờ đút tay vào túi quần rồi rút ra điện thoại do đồng hồ thông minh biến thành, điện thoại màn hình to mới xem ảnh tốt hơn.

- Em cũng nghi ngờ... chồng em lại đẹp trai muốn c·hết nên em càng sợ!

- Hừ... anh nghi nghi em vẫn còn là con gái.

- E... hèm... anh gửi hình và clip qua máy em rồi đó, em cứ cùng chú Thoòng đi nói chuyện cho rõ ràng minh bạch, nếu được bồi thường thì tốt, không thì thôi chả sao... xem như xui đi! Bai bai... anh về trước đây!

Tiểu Muội càng xem càng sụp đổ, tuyệt vọng... may mà nàng đã có tâm lý chuẩn bị trước nên cũng mau nguôi ngoai, thà rằng đau sớm hơn đau trễ khỏi phải mất cả thanh xuân!

10 phút sau, Trụi nghiên cứu vài quyển album cưới rồi ngửa mặt lên trời thở dài thườn thượt. Tiểu Muội lo lắng vô cùng:

Lại tiếp tục giả vờ bấm bấm trong khi chờ Venus tìm kiếm bằng chứng. Trụi tin là cái đám trai xinh đó thế nào cũng lưu ảnh, lưu clip kỷ niệm.

- Đ M... tụi nó đã đẹp mà còn yêu nhau nữa!

- Hắc hắc... tau biết... miễn sao con Muội nó theo mày như con Yến là lược!

Trụi lắc đầu như trống bỏi kiên quyết từ chối:

- Thôi li mày ơi... con gà ló ra sao thì cả xóm rành quá trời, tao nghe khách bàn tán mà thuộc lòng luôn á... đúng là ló của thằng Út thiệt nhưng lúc ló người ta mua về lá có lược lâu! Tại vô tay mày ló mới nghe lời và trở thành Kê thần.

- Vậy chứ làm sao anh biết?

- Trời... vậy cũng được?

Cha con liền tâm, chú Thoòng đang núp lén cũng phải nén cười đến nội thương luôn!

- Không... anh đừng đi!

Venus hoạt động quá năng suất, chỉ vài giây đã lôi ra một đống hình chụp n·hạy c·ảm giữa các cặp đôi và từng nhóm người happy tập thể, khi thì ở khách sạn, khi ở nhà riêng, khi ở dã ngoại khu du lịch... toàn những hình có mặt chồng Tiểu Muội, trong đó dính vào chồng của Tuyết tỷ cũng không ít.

- Ừ... chờ mày li dị bên kia là lược... thằng Lâm bán cháo lòng gả con Yến lược thì thằng Thoòng này cũng không thể thua kém! (đọc tại Qidian-VP.com)

Thôi đúng rồi... cưới mà còn zin, khuôn mặt muộn phiền khó nói vậy là vợ chồng nó bị trục trặc.

Trụi không chọc ghẹo nữa mà khá nghiêm túc ngắm nhìn... nhỏ này đám cưới bữa chủ nhật 9/2, bây giờ mới chục ngày sao lại hốc hác sụt ký?

- Nó không đụng vào em đúng không?

- Nó kể với em là anh làm nó sướng xỉu luôn!

Ăn ở sinh hoạt bên nhà chồng không quen?

- Cổ làm gì?

Tiểu Muội hai mắt tỏa sáng, nó tự dưng hết sạch nỗi buồn Châu Pha và chuyển qua vui tươi hớn hở:

- Đâu em lấy hình cưới ra anh coi coi... (đọc tại Qidian-VP.com)

- Xịch lên một chút!

Cãi không lại rồi! Trụi linh cảm rất xấu... chắc phải kiếm đường...

- Đừng cười... tin hay không cũng không sao nhưng đừng làm liều nhảy cầu biết chưa.

Tiểu Muội nhón chân rủ rỉ vào tai Trụi:

Trụi lại thở dài chỉ vào một anh chàng manly có râu quai nón rậm rạp, dáng đô con ngon lành!

- Ôi trời... chú có lộn không, con không có nghề nghiệp á!

- Trời ơi là trời...

Ui giời, số mình xui xưa giờ, bị xui như này là bình thường... nhưng mệnh ta do ta không do trời, không thể để ai muốn ép cũng được!

Nước mắt của Tiểu Muội rớt loạch xoạch, ba nói anh Trụi là người giang hồ có biện pháp điều tra, quả nhiên vừa nhìn liền biết, ghê thiệt! Ủa... nếu ảnh rành vậy hổng lẽ...

- Không quà cũng được nhưng anh phải giúp em đòi lại công đạo bên nhà chồng! Ba em thấp cổ bé họng có nói được gì trước mặt người ta đâu!

- Trời ơi... cái này dù có làm cũng chỉ nửa tháng là lành, 1 tháng quan hệ được... tại sao phải chờ vài tháng? Còn nữa, biết đám cưới trước nửa năm tại sao không làm sớm... chắc chắc có vấn đề!

- Tầm bậy... ai nói nhỏ Yến sướng? Nó khóc suýt mù luôn thì có!

Trụi chụp lại điện thoại đút túi quần biến lại thành đồng hồ thông minh rồi bỏ chạy nhưng một lần nữa nhẫn Hắc Miêu phản chủ khi bị Tiểu Muội níu tay kéo lại.

- Không... còn ghê hơn nữa!

- ???

- Chú nói vậy là không đúng... Yến và Xí Muội còn trẻ, đứa nào cũng mới 18-19... trước sau gì cũng gặp một người chồng xứng đáng.

- Rồi sao nữa... đang khúc hay...

- Sao rồi anh?

- Không nhảy làm sao c·ướp đời giai của anh?

- Lấy mấy tiêu đời con trai của anh!

"Ậy dà... không biết bây giờ ghép con Muội với thằng Trụi kịp không nữa! Con Yến nhà bán cháo lòng lã bỏ chồng theo ló, mấy bữa nay thấy leo vàng ngọc lủng lẳng, mặt mày hớn hở chứng tỏ theo thằng Trụi là lúng... vậy thì con Muội cũng có thể! Mà cái con Muội này ló cũng ngầm thích thằng Trụi này lâu lắm rồi... giờ cứ ép lại, chích thêm keo dán sắt chắc cũng dính... hê hê!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Hay là hôm nay đi ra đường không coi ngày?

- Ôi mẹ ơi... không... stop đê... con có lấy ai đâu chú Thoòng?

- Chuyện sau này thì sau này tính... em mà được theo anh giống nhỏ Yến như bây giờ thì chỉ có sướng thôi!

- Anh là 9 ly... anh ra mặt họ mới sợ, anh là anh họ của em.

- Anh thấy em thế nào?

- Cũng cũng... nhưng em cần bằng chứng để qua nhà chồng nói chuyện!

- Anh thánh thiệt, đúng là tụi em có chuyện!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 179 (Xui Có Thưởng). Nhảy tường bỏ trốn...