Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 184 (Xui Có Thưởng). Đánh cướp mèo Kitty

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 184 (Xui Có Thưởng). Đánh cướp mèo Kitty


- Aizzz... tao đang định xài bảo bối giúp mày bật hack trong kỳ thi... kiểu này khỏi phải xài rồi!

Ánh mắt này thực ra cô bé đã từng gặp trong trường rất nhiều nhưng không gây cảm giác mạnh như lần này... ôi tình cảnh nãy giờ quá lãng mạn, cô bé thấy mình như đang đóng phim Hàn Cuốc á!

- He he... bí mật!

50 m

Xe mang mèo kitty chạy qua mất tiêu, đùa gì thế, ai biết mấy đứa chạy xe đạp hả trời!

- !!!

- Em mê mấy con thú ảo bằng đèn laser phải không?

- Rồi rồi... em quay lại liền!

(còn tiếp)

- Cái anh này... trong đó có một mèo kitty hà!

...

- Mèo kitty!

Và như để tăng thêm phần lãng mạn, ông trời đã đổ thêm kha khá mưa rào.

Cô bé thích mèo kitty trên đầu quá không để ý hai người kia đã mang khủng long bỏ đi, tối nay mọi việc đều như mơ... cái anh mot nhọn này thật sự c·ướp được mèo kitty và đặt vào tay nàng.

- Còn khuya...

- Moá... lại xạo L...

100 m

- Nghỉ rồi sao nối nghiệp gia đình?

Cô bé ôm bụng cười, Bảo quê độ móc ra v·ũ k·hí... ủa lộn... móc ra điện thoại:

Giọt mưa nhỏ phun nhẹ xuyên qua mèo kitty laser rơi xuống đôi bạn trẻ, Bảo như được tổ tiên mách bảo liền cởi áo khoác da, giang nó bằng hai tay che chở cho cô bé và mình.

...

Cô bé đang nhìn vào bãi xe PKL với các đèn laser rực rỡ mà tò mò, ao ước... gương mặt hơi tái, trán lấm tấm mồ hôi có lẽ vì đạp xe và đói bụng gì đó.

- Whao... mày muốn tao trả ơn sao đây... tiền... gái...

- Thiệt hả anh?

- Nghe có lý nhưng sẽ bị c·hết...

- Có thiệt hôn?

Khuôn mặt cô bé thật sự hốt hoảng, Bảo thầm than thất sách vội tắt đèn laser, hừ... con đèn này từng được Bảo định giá 500 triệu nhưng giờ nó chả đáng một xu!

Cô bé trợn mắt: - Em không muốn bị đ·ánh c·hết đâu!

- Xì... tao vẫn có thể buôn bán sản xuất thiết bị y tế, thuốc men á...

- Anh nói là c·ướp cho em nên bây giờ nó là của em... anh tặng em nhân ngày kỷ niệm...

- Em là Nguyệt, 17 tuổi, lớp 11 trường ***...

Cô bé ngu ngơ bị cuốn vào câu chuyện:

Bảo dựng xe bên lề, bật đèn laser khủng long cho sáng và chứng minh đẳng cấp, lòng bình lặng ngồi ghế đá phì phèo điếu thuốc thơm nhìn xe cộ qua lại và đám dân chơi đang loăn quăn loạn xạ, nó trước kia cũng thế, lượn lờ để chứng tỏ sự tồn tại, để thu hút sự ngưỡng mộ...

- Cái gì... bảo bối gì?

- Em thích con nào trong đám kia?

- Là sao?

- Có một loại tù nhốt như vậy đó... gia đình nào cũng có...

- Trời ơi... hàng khủng đổi hàng thường?

- Ê ê ê... Cường... Cường... lại đây...

- !!!

- Không được... ba dặn không lên xe của người lạ! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Xời... anh thề sẽ bảo vệ em an toàn... quan trọng là em có muốn có dám hay không mà thôi!

Khi xe chạy được vài chục mét cô bé bắt đầu lo lắng cho... hai bánh xe... hic hic... nó hơi mềm, không biết có chịu nổi sức nặng của hai người hay không?!!

- Đánh c·ướp đây... đầu hàng đi!

Cô bé nghiêm túc nhìn anh giai... mỏ hơi nhọn nhưng quần áo bảnh bao, xe kế bên rất đẹp rất đắt nhưng không lôm côm quậy phá như người khác, chỉ ngồi một chỗ nhìn ngắm... thêm vào đó đèn khủng long là đèn khủng nhất ở đây, chắc cũng không đến nỗi tào lao xí gạt nàng.

Ha ha ha ha... cô bé ôm bụng cười.

- Kế hoạch là gì? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Há há... tao đã nói là mày éo tin rồi mà!

Bây giờ Bảo không còn cần nữa, nó đã lên level sau các biến cố... dẫu sao chỉ cần bật đèn laser là khủng long bạo chúa vẫn thống trị hết khu này... khà khà...

Trui mở miệng hót líu lo để an ủi:

- Vậy anh lên xe em được chưa?

Cô bé nghe bùi tai liền gật đầu... đây là quyết định điên rồ nhất của cô bé suốt 17 năm nay. Bảo nhanh nhẹn nhảy lên xe đạp mini gò lưng ra đạp, xe lảo đảo lao v·út về trước như... rùa bò để đi đánh c·ướp xe PKL có đèn laser mèo kitty... một vụ đánh c·ướp vô tiền khoáng hậu đang diễn ra đầy... mồ hôi!

- Em lên xe anh... mình lái đến đánh c·ướp.

Niềm đau của bạn là niềm vui của ta... ặc ặc... là vui khi giúp được bạn thôi chứ không phải cười trên nỗi đau khổ!

- Anh làm gì vậy anh Bảo?

- 99,99%

- Đổi liền... không cho hối hận nha!

- Nhưng nếu có em tham gia tự đánh c·ướp thì ý nghĩa hơn 10 lần.

- Ủa... em không thích nó à?

- Dạ thưa ba mẹ con đi chơi, 11 giờ con sẽ trở về!

- Trước lạ sau quen... em quên mình vừa đi c·ướp chung rồi sao... lỡ có ở tù thì cũng ở chung.

- Ừ thì tiếc nhưng biết làm sao được!

Cường và bạn gái chỉ chỏ cười hô hố... nhìn cái là biết dại gái, hai đứa này vít ga vọt đi khoe khoang T-Res vừa đổi chủ! Đây cũng là phát s·ú·n·g mở màn cho trào lưu đổi thú cưng laser trong nhóm!

Chương 184 (Xui Có Thưởng). Đánh cướp mèo Kitty

- Nó... nó nhìn dữ quá!

- Có lý... đường nào cũng tới la mã... nhưng mà như vậy thì tiếc thật!

- Đánh c·ướp mèo kitty.

- Stop đê... hai thứ đó tao sợ nhất luôn á!

- Mày quay lại đây mau lên!

Cô bé dần hiểu ra rồi đỏ mặt... khuôn mặt còn đầy nét ngây ngô khiến Bảo ngẩn ngơ nhìn say mê... lúc xưa Bảo chỉ thích khuôn mặt sắc sảo son phấn vì cho là chúng đẹp.

- Tao hiểu rồi... vụ bảo bối chừng nào có?

Vù...

Keeet... étttt...

Keeeet...

- Mày đừng buồn... học như mày là học kỹ, hậu tích bạch phát... năm nay lấy luôn thủ khoa cho tụi nó kinh!

- Nếu em thích vậy dám cùng anh đi đánh c·ướp nó không?

???

Bảo mặt dày mày dạn gài kèo:

Cả người vui sướng lâng lâng, về đến nhà Bảo còn hứng chí ôm hôn ba mẹ liên tục mấy cái sau đó tắm rửa chải vuốt lên đồ đi chơi.

- A... con màu hồng đúng không?

Cô bé bắt gặp ánh mắt si mê liền thêm đỏ mặt, tim đập thình thịch bối rối luống cuống tay chân. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ừ... vậy mới ghê... nó sẽ trở thành huyền thoại cả khu này!

- Thì kỷ niệm anh và em gặp nhau!

- Ok!

- Anh mời thiệt, lại đây ngồi xem cho khỏe...

- Nói nhiều quá... quay lại đi!

- Chặc... không nói được, nói mày éo tin... mới hồi sáng này có người ép gả con gái 18 tuổi cho tao... tao chạy không kịp luôn...

- Em gì ơi, lại đây ngồi ghế nè...

- Chắc thắng không?

Hai ông bà vui vẻ nhìn nhau, cả hai cảm nhận được con trai thay đổi, trưởng thành và trở nên chắc chắn trong lời nói và hành động!

- Tù gì mà nhốt nam chung với nữ... xạo quá đi à! (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô bé hơi ngần ngừ nhưng cuối cùng phải thuận theo ý trời nép vào anh mỏ nhọn để khỏi ướt, cô bé đặt đèn xuống giỏ xe vì nó không sợ ướt, dắt xe đi chầm chậm, Bảo đi bên cạnh che mưa.

- Được rồi... vụ đó khỏi bàn... giờ chuyện thi cử của tao thì sao... tao cần làm gì?

Bảo chụp lấy đèn laser mèo kitty thế vào đèn khủng long cho xe thằng Cường rồi hí hửng cầm bảo bối quay lại đặt vào tay cô bé...

- Úi dùi ui... xe anh đâu? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Anh là Bảo, năm nay 20 tuổi đang ôn thi đại học vào trường Y.

Điếu thuốc thứ nhất chưa tàn thì tiếng thắng xe sát bên làm Bảo hết hồn... tiếng thắng nghe thật quen thuộc nhưng cũng quá lạ lẫm, Bảo ngoái nhìn và sững sờ: ôi trời... là xe đạp, hèn gì thắng kêu quá thấm người... nhưng không sao... Bảo tha thứ tất cả vì trên chiếc xe đạp mini đỏ chót là cô bé xinh đẹp trong tà áo dài trắng thướt tha, tóc thắt bím hai bên, vai đeo ba lô khá to.

Bảo dừng xe giữa khúc đường mèo kitty sẽ đi qua rồi vẫy tay điên cuồng.

- Lẹ lên... chút mèo kitty chạy đi mất... c·ướp xong mình còn đi ăn chè mừng chiến thắng nữa!

- Anh thề với em là anh c·ướp về được rất dễ dàng nhưng...

- Nhìn xong chưa... đi đánh c·ướp không?

- Chỗ xe đạp đó... tao ngoắc tay muốn điên luôn á!

- Kỷ niệm gì?

Cô bé lắc đầu, hai bím tóc ngắn lúc lắc làm tim gan Bảo chao đảo, nó biết mình mếch ẻm rồi.

- Đổi không?

Bảo mừng rơn, vậy là thành công gây sự chú ý của cô bé rồi, Bảo tung tuyệt chiêu: tắt đèn khủng long, tháo ra và gắn trên giỏ xe đạp của cô bé, sau đó bật công tắc lập tức khủng long hiện ra trên đầu làm cô bé thích thú nhưng lại nhăn mặt.

- ???

- Trước khi thi gặp tao, nhưng mày phải tuyệt đối giữ bí mật ok?

- Là tao c·ướp bé mèo đổi bằng con T-Res của tao.

- Mấy con đó đều là của anh, anh chia lại cho tụi nó đó!

Chơi lần này rất yên tâm, chơi theo yêu cầu của thánh Nobita. Lúc đi còn hiên ngang chào hỏi:

- Nhưng sao nào?

- Xì... chưa quen gì hết em sao dám nhận quà!

- Alô... gì vậy anh Bảo?

Chiếc xe PKL kia thực sự quay đầu trở lại nhanh như chớp, cô bé tròn mắt kinh ngạc nhưng mọi việc chỉ mới bắt đầu.

- Thiệt nhưng không hôn đâu thằng cu!

Cô bé lặng người suốt mấy phút rồi luyến tiếc trả lại đèn laser... Bảo sao lại dễ dàng chấp nhận chuyện này, chẳng những vậy cu cậu còn rất tự nhiên nắm tay cô bé giữ yên không cho trả đèn:

- Hả... lái xe đạp đi đánh c·ướp xe PKL?

- Học và chơi đều độ, nhớ đi ra ngoài hít thở không khí, ở nhà riết khùng luôn á!

Bảo hí hửng ra về trong mưa bụi lất phất, trời đã sụp tối mà trong mắt nó lại đang là buổi bình minh rực rỡ... ôi mơ ước vào đại học bây giờ cũng đã thấy hy vọng... thật không uổng công mình thương thằng Nobita mười mấy năm nay!

Giờ trải qua cuộc tình chóng vánh, Bảo trưởng thành hơn, biết nét đẹp ngây thơ chân chất mới thực sự đáng quý, đáng trân trọng...

Khủng long bạo chúa chở Bảo đi đến bãi tập kết dân chơi xe PKL, lúc này còn sớm mới 7 giờ rưỡi, trời quang mưa tạnh, dân chơi xe còn thưa thớt, Bảo không lái lòng vòng khoe khoang nữa, bây giờ tâm thái nó đã khác khi có quá nhiều chuyện xảy ra dồn dập: phát hiện bị ám ảnh mai thúy, chia tay bạn gái đầu đời, Nobita hứa cho bảo bối bao đậu đại học...

Xe mèo kitty dừng lại kế bên xe đạp, ánh sáng từ mèo kitty màu hồng đủ sáng để soi rõ tất cả, Cường và bạn gái thật sự nhìn thấy Bảo, lúc này Bảo nhảy xuống chặn đầu xe PKL, tay cầm đèn laser khủng long bật lên... trên đầu lập tức hiện ra khủng long bạo chúa bự gấp rưỡi và như đang bắt lấy bé mèo kitty.

- Kinh ngạc mẹ gì... nhục kinh khủng thì có, tao tính năm nay thi mà rớt nữa thì tao nghỉ luôn...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 184 (Xui Có Thưởng). Đánh cướp mèo Kitty