Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 220 (Xui Có Thưởng). Phán xét cuối cùng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 220 (Xui Có Thưởng). Phán xét cuối cùng


Bảo được ôm liền run lên, nhưng anh chàng biết cái ôm này rất có thể là cái ôm sau cùng nên cũng chẳng vui vẻ gì, có tử tù nào ăn bữa ăn cuối cùng mà vui vẻ hay không?

- Anh thương hại em sao?

- Đ M... mày cút đi cho nước nó trong!

- Anh bỏ tui để đi cua con nhóc tì kia hả? Đủ tuổi chưa... coi chừng đi tù đó...

- Đồ khốn nạn... sao mày dám đánh nó?

- Vậy em chỉ là người thay thế sao?

Nguyệt để yên cho anh mỏ nhọn muốn làm gì thì làm.

- Là cái bữa sau khi chia tay 1 ngày.

Nguyệt sợ sệt được Bảo kéo ra sau che chở.

Tay anh chị dựng xe lên rất chật vật, hot girl hồn vía lên mây muốn leo lên xe để đi cho bớt nhục bất ngờ bị tay anh chị tát cho một cái nảy lửa.

- Đô ơi, kiếm coi có đứa nào rảnh chở bạn tao về nhà dùm đi!

- !!!

- Đừng nói nữa anh... chở em đi đi... tối nay em không muốn về sớm!

Hot girl cười xỉa xói:

- Oá há há... nghe nói mày nghỉ chơi Ke rồi sao đầu mày ảo ma như vậy? Bạn tao là lão đại của các đại ca... ha ha ha... bạn chí cốt mày là thằng nào... kêu nó ra đây tao hét một tiếng phải quỳ run té đái luôn á!

Bình thường nếu nghe được câu này Bảo sẽ mừng húm nhưng tình cảnh này lại buồn nẫu ruột... aizzz... thôi kệ, cứ sống thật lòng chuyện tới đâu thì tới, miễn không thẹn với lương tâm là được!

- Anh vẫn còn yêu người ta?

- Á đù... tự nhiên chửi luôn tao hả mậy?

Xe Dream dừng, đèn đường tối quá Bảo bật đèn laser mèo Kitty treo lơ lửng, Nguyệt nhìn nó mà cười héo hắt:

Tay anh chị bò đến trước Bảo và Nguyệt lạy như tế sao.

Cái đúng sai nàng suy nghĩ là so sánh Bảo với tay anh chị, với những mối tình trước. Rõ ràng Bảo non nớt, có tình cảm chân thành nhưng khổ nỗi lại không chịu chơi hàng với nàng... điều này nàng không thể chấp nhận, nàng còn muốn chơi dài dài trong cuộc đời ngắn ngủi phù du này... vậy nên chuyện tối nay xem như không có, đường ai nấy đi thế là xong!

Bảo ngần ngừ vài giây rồi thở dài trả lời chân thật, nó không muốn dối trá hay lừa gạt trong tình cảm:

Tay anh chị cười hô hố:

Nói xong Trụi vọt lẹ vì đánh hơi thấy hủ dấm chua lè. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Hừ... vẫn mỏ nhọn lẻo mép!

- Ê... mày là bồ cũ ghệ tao hả?

- Ôi trời lão đại... xin lão đại tha cho em t·ội p·hạm thượng!

Bảo cười khổ không lên tiếng, bàn tay tìm lấy bàn tay, kéo cô bé ngã vào lòng mình, cho nàng nghe tiếng tim đập như để chứng minh "anh vẫn yêu em"...

- Sao tối nay em thấy bé mèo buồn quá vậy anh?

Dẫu nghi ngờ như vậy nhưng Bảo vẫn lầm lũi chạy đến bãi tập kết xe PKL như thể đi đến pháp trường hành hình.

- Anh còn yêu người ta sao lại còn cua em?

Hot girl sững người choàng tỉnh, lòng nàng thấy ấm áp lại lạ kỳ, bốn mắt nhìn nhau... à không, 6 mắt nhìn nhau vì Bảo mang kiếng cận... hot girl nhìn thấy trong ánh mắt đó có sự xót xa cho nàng.

Bảo phi thân lại giang tay tát tên đó hết công lực hai cái và gầm lên:

Tay anh chị hất hàm gây rối:

- Dạ dạ em biết... em cút liền đây lão đại. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Nếu người ta muốn quay lại?

Bảo nheo mắt nhìn nàng ta, lòng hơi xót xa vì nhớ đến chuyện cũ và thấy nàng có vẻ hốc hác tiều tụy rất nhiều.

Tay anh chị không dám ho tiếng nào vội đề máy chạy có cờ để lại một đám bụi và khói. Hot girl vẫn ôm mặt khóc tức tưởi, Bảo cởi áo khoác da ra choàng cho nàng, ngoắc tay kêu Đô:

Bảo run người nghĩ đến hậu quả xấu nhất... người đẹp muốn nơi bắt đầu cũng là nơi kết thúc hay sao?!!

Hot girl lí nhí cảm ơn rồi leo lên xe, xe chạy gió thổi rít gào nhưng nàng thấy ấm lòng vì áo khoác da che chở... suy nghĩ đúng sai cứ trôi mãi trong đầu nàng.

Hot girl ôm mặt sững sờ, đầu lùng bùng vì cú tát và câu chửi giẻ rách... nước mắt nàng rơi như mưa vì chưa bao giờ b·ị đ·ánh như này.

- Chuyện này không liên quan đến hai người, mạnh ai nấy chơi đi, nước giếng không phạm nước sông!

Chát!

Hot girl nghe tên 9 ly thì hồn vía lên mây, hèn chi cái thằng hồi nãy quỳ lạy như tế sao, đi với nó một tuần nàng đã nghe danh đại sát thần kinh khủng cỡ nào, dù chỉ 1/10 lời đồn là sự thật thì 9 ly cũng đủ làm gỏi tất cả...

- Anh không sợ em ghen rồi chia tay tại đây sao?

Rầm! (đọc tại Qidian-VP.com)

(còn tiếp)

Trụi đi tới vỗ vai Bảo và gật đầu chào Nguyệt, chuyện này Đô biết và Đô dư sức xử lý nhưng khi báo cáo Trụi một tiếng thì Trụi quyết định tự mình ra mặt vì bạn hiền. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Anh không nên ra tay lo chuyện bao đồng...

Trụi: - Đủ rồi! Mai mốt nên điều tra kỹ trước khi ho hen ở đây biết chưa!

Đô gật đầu kêu một đàn em lấy xe.

5 phút thuật lại, 5 phút lắng nghe, sau đó là 5 phút im lặng.

- Cái bữa anh gặp em...

- Chạy đến ghế đá bữa đầu đi anh!

Bảo gầm gừ:

- Ôi dào... muốn xin đểu chứ gì, chuyện nhỏ thôi, có điều mày biết tao là ai không mà xin đểu?

Tên cầm lái là một tay anh chị trẻ tuổi, xăm mình xăm mẩy đen thui, mặt có vết sẹo to như con rít, cặp mắt cô hồn lờ đờ đích thị dân chơi hàng đá, phía sau chở một hot girl, chính là bạn gái cũ của Bảo, nàng vẫn ăn mặc kiểu cũ mát lạnh hết sức.

Chát!

- Hắc hắc... mày có phải giang hồ đâu!

Bảo kể chuyện của mình thật trung thực, không giấu giếm chút gì, kể cả việc đi chơi kẹo, ke, vũ trường, khách sạn... kể cả việc bị dị ứng mai thúy rồi khuyên bảo bạn gái cũ bất thành nên chia tay...

Vài phút trôi qua Nguyệt lên tiếng nhẹ như gió thoảng:

Nguyệt vẫn ôm anh mỏ nhọn nên mọi phản ứng của người ta nàng đều biết và nàng đang chờ đợi đáp án để đưa ra phán xét cuối cùng...

Bảo tức giận:

- !!!

Xe Dream từ từ vọt ra đường cái, phía sau có thánh chỉ:

Chơi đến 9 giờ tối Bảo chuẩn bị rời khỏi sân chơi chở Nguyệt về nhà thì bất ngờ có chiếc xe PKL dừng cản trước đầu xe Dream.

- !!!

- Đó là cách bước ra khỏi cuộc tình cũ tốt nhất mà!

- Đúng là không liên quan nhưng mày chia tay ghệ tao có bồi thường chưa? Nghe nói mày bán đèn laser tiền nhiều lắm... giờ xì ra vài tỷ bồi thường tao mới bỏ qua!

Tiếng tim người ta đập bình bịch thật rõ ràng và cũng thật quen thuộc, cứ đến buổi trưa nằm ngủ là nàng lại nghe tiếng tim rộn rã như này!

- Đúng vậy... chuyện cũ xì mày đừng nhắc!

Nguyệt ngồi phía sau mím môi suy nghĩ rất nhiều việc, nhưng dẫu chuyện gì xảy ra đi nữa nàng vẫn muốn ôm anh mỏ nhọn, thế là người đẹp ôm chặt Bảo, cả hai giao hòa, thổn thức nhiều tâm sự.

Chương 220 (Xui Có Thưởng). Phán xét cuối cùng

Hot girl đi rồi, Trụi quay sang chào và an ủi Nguyệt một câu:

- Đ M... cái thứ giẻ rách... đi với mày xui bỏ mẹ!

- Anh không nên đưa áo khoác cho cô ta...

Tay vẫn nắm tay, Nguyệt vẫn nghe tiếng tim anh mỏ nhọn đập thình thịch, nàng như hóa thành chiếc máy phân biệt nói dối, nhịp tim anh mỏ nhọn vẫn bình thường khi kể, nàng tin câu chuyện thật 100%.

- Đ M... tao nhắc kệ tao...

Nguyệt thủ thỉ hỏi:

Sau 10 phút chạy chậm cuối cùng cũng đến chốn cũ, hiện tại mọi người đã kéo qua sân chơi Bến Đò gần hết, nơi này chỉ còn le que vài chiếc PKL gầm rú lượn lờ, khung cảnh khá hoang tàn vắng vẻ, đượm nét thê lương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trụi chửi thề:

Bảo tức giận muốn chửi nhưng bất ngờ gặp Trụi đi tới thì cười to:

Trụi quắc mắt nhìn hot girl, nàng này có vẻ không quá xấu xa, chỉ là dạng con ông cháu cha muốn happy vì mất mục tiêu trong cuộc đời. Trụi lên tiếng:

- Đ M... mày là học sinh thi rớt mấy lần mà lên giọng như đại ca hả mậy? Mày có tin tao đánh mày má nhìn không ra không?

- Ha ha... để coi ai té đái... bạn chí cốt của tao tới rồi nè!

- Em là bạn cũ của thằng Bảo thì cũng coi như bạn của anh, sau này ra đường gặp d·u c·ôn cắc ké gây sự thì nói là quen biết với 9 ly... đứa nào láo lếu thì báo anh hoặc người ở đây đập c·hết tụi nó!

- Dạ... dạ... để em làm liền!

Tay anh chị run rẩy té ngã luôn cả cái xe, may mà hai đứa nó đều nhảy ra kịp, trong sự ngỡ ngàng của hot girl tay anh chị bật khóc mếu máo chạy đến quỳ gối cầu xin trước mặt Trụi:

- Anh xin lỗi em!

- Ừ... đó là người bạn gái đầu đời của anh, quen nhau chỉ vài tuần trước... ngay bữa đầu gặp nhau đã vào khách sạn happy lăn ga giường... anh chưa biết gì còn cổ thì rành 6 câu vọng cổ... ... ...

...

- Tao là bạn chí cốt của nó nè... dòm cho kỹ mặt tao đi thằng c·h·ó!

Tay anh chị điếng hồn sực tỉnh, hôm nay xui tới bến, không ngờ thằng học sinh còn tình cảm với con bồ cũ.

- Không... cuộc tình kia là cuộc tình xôi thịt, nhục d·ụ·c nhiều hơn tình cảm... anh chỉ là trai mới lớn háo hức tìm hiểu. Chỉ có gặp em anh mới rung động và bắt đầu một cuộc tình đúng nghĩa!

- Không... mình là bạn cũ, em bị ăn h·iếp thì anh giúp đỡ vậy thôi, đừng đi với mấy đứa giang hồ, tụi nó mất dạy lắm!

- Không buồn đâu... tối nay mình đi chơi khuya nó phải vui mới đúng!

- !!!

- Hừ... nể tình mày lúc trước có gặp tao 3 lần, cống 3 gói thuốc nên tao tha cho t·ội p·hạm thượng lần này nhưng phải đập đầu xin lỗi bạn của tao...

Tim Bảo đập còn hơn trống múa lân, máu trong người chảy rần rần làm mồ hôi hột trên trán rịn ra từng hột nhưng tay chân của cu cậu thì lạnh toát...

- Anh phải trả lời thật lòng... chuyện hai đứa mình tùy thuộc vào câu trả lời của anh đó... một là chúng ta chia tay từ đây hai là em sẽ theo anh một đời một kiếp...

- Sợ chứ nhưng càng sợ thì càng phải quý trọng từng giây từng phút còn được ở cạnh em!

- Em đừng buồn thằng Bảo, nó gặp chuyện bất bình nên ra tay vậy thôi... hai người cứ chơi tiếp nha... bái bai!

- Ừ... câu này nghe được!

Chuyện giang hồ nàng không để ý lắm vì thực tế nàng là người của bạch đạo, nếu cần thiết chỉ vài cuộc gọi đã có người đến can thiệp.

- Ok... vậy mày nhắc đi tao về trước...

Bảo cười khổ biết mình làm tuy đúng nhưng là vẫn sai:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 220 (Xui Có Thưởng). Phán xét cuối cùng