Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 221 (Xui Có Thưởng). Tình nhân đặc biệt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 221 (Xui Có Thưởng). Tình nhân đặc biệt


Suốt cả ngày sau khi tiếp đoàn khách hãng xe rồi tiếp Thạch San là Trụi chạy loanh quanh bên ngoài không về nhà để tránh cảnh bị các bà vây công khổ sở.

Tiểu mỹ nhân đánh đấm túi bụi, Bảo đau nhưng vui sướng trong lòng vì người ta hay nói: còn đánh là còn yêu, hết yêu ai thèm quở tới nữa! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tham lam là bản tính con người, chuyện phạm luật thì tìm cách lách luật, Nobita thần thông quảng đại, biết đâu sau này nó giúp anh qua châu Phi làm tù trưởng xây dựng một đế chế bên đó, cưới được tất cả người anh yêu sống hạnh phúc như trong thiên đường!

...

"Ế nhỏ kia... 14/2 vừa rồi anh Trụi c·ướp cô dâu!"

Yến nhắn tin lên group chị em:

100 km chạy một mạch gần 2 giờ, mãi đến gần 11 giờ khuya Trụi mới đến một căn nhà có mảnh vườn lớn nằm ven biển.

- Hổm rày mưa lai rai, anh sợ em mắc mưa nên mua dù để sẵn trên xe...

Liên Châu sửng sốt: "Ngày mai là 8/3 vậy mà ảnh trốn là sao?"

Hai chiến sĩ đổ mồ hôi gọi điện thoại về báo cáo bị mất dấu, cấp trên lập tức ra lệnh theo dõi các cửa khẩu ra vào thành phố nhưng vẫn bóng chim tăm cá mà Trụi thì lại thảnh thơi chạy tèn tèn đi Vũng Tau đổi gió!

"Ai?"

Cầm bằng làm mướn mướn không công.

(còn tiếp)

Chương 221 (Xui Có Thưởng). Tình nhân đặc biệt

- Nãy em hứa rồi!

- Thôi đừng em... tội nghiệp anh.

- Anh khôn muốn c·hết luôn á... còn khúc giữa đâu?

Cố đấm ăn xôi xôi lại hỏng,

"Ngày mai tất cả tập hợp nhà chị ăn tiệc mừng ngày Women... không có đàn ông mình vẫn phải vui vẻ!"

Đèn bình thường tắt trước 10 giờ đêm nhưng tối nay nếu không chờ được ai đó sẽ mở đến sáng.

- Rồi còn em thì sao?

Nguyệt không kìm được nước mắt nữa, nàng khóc còn to hơn trời mưa, người gì đâu mà chu đáo thấy sợ luôn... hic hic...

- Ừ... đó là ước mơ của anh.

Trụi quen thuộc mở cửa nhà xe bên cạnh, cửa cũng là khép hờ để chờ Trụi, xe vừa dẫn vào cất thì mỹ nữ chủ nhân đã đứng nhìn Trụi đầy thâm tình từ cửa hông thông với nhà xe... (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ha ha ha... ta đang nghĩ mình cô độc ai ngờ lại có đồng hành... muốn theo dõi hành tung của ta 24/7 sao... e là sẽ không dễ rồi!"

"Anh phải trả lời thật lòng... chuyện hai đứa mình tùy thuộc vào câu trả lời của anh đó... một là chúng ta chia tay từ đây hai là em sẽ theo anh một đời một kiếp..."

- "Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng,

Bảo như được tổ tiên mách bảo hay sao đó, cu cậu chợt bắt mạch được tâm tình của bạn gái vội chạy đến xe Dream, mò mẫm gì đó vài giây rồi chạy về cầm theo cây dù nhỏ xíu... nhưng cây dù này nhỏ mà có võ, bung ra một cái to đùng và lại là trong suốt không cản ánh sáng, vẫn nhìn thấy được mèo Kitty trên cao, thấy mưa bay lất phất lãng mạn...

- Hừ... để em về méc ba má...

Cửa vườn bình thường khóa kín nhưng tối nay chỉ khép hờ.

Bảo chớp lấy thời cơ một tay cầm dù che mưa một tay ôm người yêu rồi hôn say đắm.

- Em hứa chỉ cần anh thật lòng thì em sẽ theo anh trọn đời trọn kiếp!

Bảo cười hắc hắc ngâm nga diễn cảm:

Nguyệt vừa khóc vừa hôn trả, ôi trời... lãng mạn y chang phim Hàn Cuốc...

Trời đang êm đẹp bỗng nhiên nổi gió rồi mưa lất phất hệt như bữa đầu gặp gỡ, Nguyệt bỗng thấy hứng thú rã rời buồn buồn không nói chuyện nữa, nàng nhớ đến cái áo khoác da của anh mỏ nhọn, giờ đã trao mất cho người ta rồi lấy gì che nàng như bữa đó đây?

Nguyệt rơi nước mắt nghẹn ngào hỏi:

Chuyến này Trụi không đi xa như đi Đà Lat nhưng cũng không gần chút nào, mục tiêu là Vũng Tau, đến với một tình nhân rất đặc biệt, tình nhân này cả đời phải giấu nhẹm không thể để lộ.

- Khúc giữa mất tiêu rồi!

- Ờ hay lắm... chơi cho lắm vài năm là tèo!

- Nhưng đó là tham lam, là phạm luật hôn nhân và gia đình.

Chân thật hay dối trá?

Nguyệt chỉ mới 17, lần đầu tiên gật đầu chấp nhận lời tỏ tình.

- Phải... nhưng đây là anh thật lòng, anh tin rằng 99% đàn ông trên đời đều có ước mơ nhiều vợ nếu đủ bản lĩnh... anh không chịu cả đời chỉ có một vợ như Chaien nhưng cũng không chịu nổi cảnh người tình của mình quan hệ với người khác thoải mái như Nobita... anh muốn yêu những ai làm anh rung động, muốn cưới họ, muốn lo cho họ suốt đời!

- !!!

...

- Anh thật lòng xin em hãy chấp nhận anh, hãy theo anh một đời một kiếp...

Bụp bụp bụp bụp bụp bụp...

Tiểu Muội nhảy ra giơ nắm đấm:

"Có 2 người, có vẻ là công an chìm mặc thường phục, trong người có s·ú·n·g."

Bảo chỉ mới 20 tuổi, vừa trải qua một mối tình duy nhất mà lại là tình xôi thịt chả có gay go gút mắc gì hết!

- Sao anh mua dù loại này?

Khoảng cách 100 km, nếu chạy như ma tốc độ thì không mất bao lâu nhưng tối nay Trụi không muốn chạy nhanh, chỉ muốn chạy theo đúng tốc độ quy định, tận hưởng sự cô độc một mình giữa đường phố phồn hoa đô hội hoặc giữa những cung đường vắng lặng heo hút...

- Vậy anh năn nỉ Nobita để nó cho bảo bối!

Loạch xoạch...

- Hả... hứa hồi nào?

- He he... dù có làm trâu làm bò cũng được, có sức chơi phải có sức chịu!

Cả nhóm thống nhất nhau ghê gớm, nỗi buồn bị bỏ rơi vơi đi rất nhiều.

"Thông báo all: Nobita đã chạy trốn."

Yến cười hì hì: "Quên... sorry!"

Aizzz... cô bé đã muốn vậy thì cứ vậy mà làm, nhưng mà hỡi ôi... sự thật thường mất lòng nên người trưởng thành mới thường dùng sự dối trá để làm vừa lòng lẫn nhau: lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.

- Cấm dùng thuốc!

Yến gửi ký hiệu khóc mếu máo:

- Anh tham lam quá!

Sắp xếp sơ sơ ổn thỏa Trụi lập tức một mình một xe chạy đi, bỏ lại tất cả sau lưng, tiêu dao tự tại một mình!

- Ơ... sao lại như thế được... anh muốn bắt cá hai tay?

"Nhất trí!" ... ... ...

- Xì... lại là Nobita.

- Em vẫn là bạn gái, là người anh yêu nhất!

Thời trước thôi đành ở vậy xong."

Bảo hít một hơi thật sâu, nhịp tim trở lại bình thường và mở miệng nói ra đáp án:

- Xóm Bến Đò 13 năm trước thành lập nhóm Nobita - Xuka - Chaien - Xeko... Chaien là thằng Long, chỉ yêu và chỉ cưới một người, trung thủy trọn đời... Nobita là thằng Trụi, vì hoàn cảnh gia đình, ám ảnh từ ba mẹ nên không muốn cưới vợ sinh con, thậm chí không muốn yêu đương chân chính, cả đời chỉ quan hệ không ràng buộc với rất nhiều mỹ nhân... anh là Xeko, luôn mơ ước sống cảnh một chồng nhiều vợ, con đàn cháu đống như hồi xưa ông bà mình vẫn vậy...

Suy nghĩ thật căng cuối cùng Bảo cười khổ vì nhận ra mấu chốt nhất nằm ở hai chữ "thật lòng"...

Còn anh thì thề là tất cả đều đắp chăn bông, mỗi tuần 5-6 bận trả bài đầy đủ... xôi của anh không hư không hỏng... tiền bạc đầy đủ, shopping mỏi tay...

Nguyệt tròn mắt ngạc nhiên, Bảo cười hè hè khoe khoan:

- Nếu cô ta quay lại anh sẽ... đón nhận!

...

- Hic hic... tình anh đen thùi chứ trắng trong gì... cây này đẹp nhưng gặp trời nắng gắt thì làm sao che nắng?

Tiếng nhắc nhở của Venus kéo Trụi ra khỏi suy nghĩ triết học:

Bảo dùng hết IQ của mình suy nghĩ, đặc biệt là phải giải mã cho bằng được câu nói của Nguyệt để có đáp án đúng nếu không thì toang!

Trụi tăng tốc luồn lách vào phố phường đông đúc, bật mở chức năng tàng hình camera lên mức cao nhất, nó sẽ che luôn sự theo dõi từ vệ tinh vậy nên chẳng mấy chốc 9 ly đã biến mất, không ai còn biết 9 ly đi đâu và làm gì.

Năm chừng mười hoạ hay chăng chớ,

- Dạo này nó thánh lắm...

"Nhất trí!" (đọc tại Qidian-VP.com)

- Xíiiii... đừng hòng...

Trụi vào sân, khóa cổng rào lại, chạy xe cả 100 mét mới đến căn nhà đúc bê tông kiên cố, nghe đâu nền cũng đúc bê tông kết nối với tường bê tông lên đến trên nóc cũng là bê tông, vậy nên dù gió bão biển khơi thổi vào to lớn thì căn nhà vẫn không suy suyễn, ngoài ra còn được tác dụng cách âm, cách nhiệt, chống ẩm rất tốt, điều dở lớn nhất là tốn nhiều tiền nhưng chắc chủ nhà khi xây nó không quan tâm đến chuyện tiền bạc.

- Nó đẹp á... trắng trong như tình cảm anh và em...

- Anh mua hai cây, cây trong suốt che mưa, cây màu hồng che nắng... anh cũng để trên xe...

Bây giờ đối diện sóng gió đầu tiên trong cuộc tình, phải làm sao để vượt sóng gió an toàn?

Người ta nói tận cùng của sự tự do là cô độc... nghe thấy chán chán nhưng cũng có lý, khi cô độc thật sự sẽ không có mối quan hệ nào với ai hết, sẽ trôi đi vô định một mình, như vậy là tự do tuyệt đối đúng không?

Một tháng đôi lần có cũng không.

- Trời ơi... mỗi tuần trả bài 5-6 bận, làm như là trâu bò á!

"8/3 nào cũng trốn, 20/10 cũng trốn, 14/2 cũng..."

Xe chạy đến hiên nhà rất êm, chủ nhà không hay biết nhưng con c·h·ó già lại biết, nó sủa vài tiếng nhưng lại lắc đuôi chào mừng đầy thân thiện, Trụi mỉm cười vò đầu nó, tự nhủ lần này phải nhờ Venus trẻ hóa cho chủ nhân nơi này lẫn con c·h·ó này mới được, có nó chủ nhân sẽ bớt cô đơn!

Giữ tình yêu bằng thủ đoạn hay xây đắp tình cảm bằng sự chân thành?

- Không thể nào nhà anh bán thuốc...

- Tội nghiệp anh rồi ai tội nghiệp em... cái cảnh chồng chung bà Hồ Xuân Hương đã mô tả rất ư là kinh khủng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nỗi này ví biết dường này nhỉ, (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhất trí!"

Chém cha cái kiếp lấy chồng chung.

"Mình bị theo dõi đó Trụi ca!"

- ???

Giao ngoài sân chơi kiểu này là Yến biết Trụi lại chuẩn bị chuồn, nhưng biết thì biết, Yến giờ đã thông minh trưởng thành, không hỏi tới, không làm khó chỉ mỉm cười nói một câu trong lòng: "Em sẽ đợi anh về!"

Bà Hồ Xuân Hương là một tài nữ nhưng đường tình duyên lận đận, gặp phải ông chồng không chu đáo.

Lúc hai người này ôm hôn nhau đắm đuối dưới màn mưa thì cũng là lúc Trụi đội mưa cưỡi ves cỏ toạ giá rời Sài Gon.

Chị đại Diễm vào kết luận:

Nguyệt cảm động thút thít nhưng vẫn cằn nhằn:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 221 (Xui Có Thưởng). Tình nhân đặc biệt