Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42 (Ngọc Trung Thạch). Thần tài
- ???
- Mẹ yên tâm... mấy cái chồi đó là con cố ý để vậy.
- Còn em làm gì?
Mẹ: - Phát cái gì... con mệt thì về trước...
- Ừ... im im nhưng rất có tâm... kiểu như nội hướng nhưng có thể quán xuyến tất cả... mai mốt qua quán lớn chị định cất nhắc cho Liên lên làm phó quản lý.
Nhân viên vui vẻ về hết, chị Huyền háo hức nhìn Thạch đếm tiền, cậu cười to rồi đưa luôn túi tiền nhờ chị đếm.
- Dạ rồi... phía dưới ra rễ cám, phía trên đã đâm chồi...
Như Hoa nhe nanh múa vuốt nhưng cuối cùng đành chịu thua:
- Tài xế... kiêm trợ lý... kiêm vệ sĩ riêng!
Anh Hùng nghe vậy không phật lòng mà còn đỏ mặt sung sướng... dại gái hết chỗ nói!
...
- Mọi người đều nói... nhưng người góp ý đầu tiên là Liên... nó thấy em cực quá nên mới hiếm hoi mở miệng!
Chị Huyền và anh Hùng vui vẻ ngồi đếm tiền cho Thạch nghỉ ngơi: 5... 10... 20... 40... 60... 71...
- Có chứ sao không... nhưng trả ở nhà!
- Ha ha ha ha... mọi người trong quán đều thống nhất trao cho em chức: THẦN TÀI... chức này chỉ mình em làm được, ngụ ý có em là có tài...
- Phải nói rõ nguyên câu...
- Hễ mệt quá thì về con ơi... từ từ tính sau!
- Ha ha ha... anh Hùng được trả lương không chị?
- Chị chứ ai!
- Thạch... hổm rày chị thấy em tranh thủ tự học... buổi sáng em đừng đến sớm quá, khoảng 9 giờ hay 9 giờ rưỡi hãy ghé quán... dù em ghé lúc 8 giờ rưỡi thì cũng chưa có khách chỉ dọn dẹp vệ sinh mà thôi... chuyện vệ sinh đã có mọi người lo rồi... quán chút xíu mà 5 nhân viên... em đến sớm mọi người ngại lắm... chiều tối em thưởng nóng làm ai cũng khó xử...
- Ừ... mẹ con nói đúng đó... tiền kiếm từ từ cũng được mà!
- Em hả... em làm chức lớn lắm... chức này không ai thay thế được...
- Con à... sức khỏe là căn bản... con coi mấy chồi này không lên được luôn... về nghỉ rồi tính con ha!
- Dạ không sao đâu ba... trước sau gì con cũng xử lại... đợi mai mốt gặp chị Nhã Hân thì Tép c·hết với con!
- Wa... chị Liên coi vậy mà có tâm quá... (đọc tại Qidian-VP.com)
Mẹ: - Ừm... ba con đã nói rồi... cả tuần nay ăn rất ngon... chỉ sợ gái cưng bị béo thôi!
Bữa cơm trôi qua với tiếng cười nhiều hơn thức ăn, Thạch lại gò lưng đạp xe đi làm, ba mẹ chắc lưỡi không hiểu sao trai cưng lấy tiền giúp bạn thoải mái, cho tiền ba mẹ thoải mái mà lại không mua xe ga để đi?
Mẹ cũng đến xem để chia vui với ba... trong lúc đó Thạch đi từng cây cứu trị, dù sao cũng không nhiều, chỉ có 10 cây, làm loáng là xong.
- Một là không làm quá trớn người ta nghi ngờ... hai là con không biết cho chúng mọc như thế nào mới đạt chuẩn, giờ làm chúng mọc lung tung sẽ phí lực...
- Hay đó... vậy ai làm quản lý?
Thạch không quay clip hay live stream nữa, đã có rất nhiều khách quay và live stream giúp cậu... chính họ đã giúp Thạch tăng số fan lên nhanh chóng... vì vậy cậu rất tôn trọng và quý mến họ, tạo điều kiện và phối hợp với họ tốt nhất có thể... nhờ vậy chất lượng clip và live stream rất tốt... ai cũng khen nói Thạch quá chiều khách.
Mẹ: - Nếu thật là vậy thì thôi... nhưng giờ về lẹ ăn cơm rồi nghỉ ngơi một chút!
- Ha ha ha... trai cưng giỏi quá!
- Không... mấy cái đó thay thế quá dễ... (đọc tại Qidian-VP.com)
Thành công cứu cây mở ra hướng lập nghiệp cho ba... Thạch thầm khen mình quyết định bật mí bí mật là sáng suốt, chẳng những giải tỏa áp lực trong lòng còn giúp ba tận dụng siêu năng để kiếm đồng tiền lớn.
...
- Ủa... ai ý kiến ngộ vậy hả chị?
- Hứ... ai cần Tép lo!
- Hả... thiệt hông... vụ này phải có em nữa à nha!
- Tổng tài... giám đốc kỹ thuật... hay CEO?
- ???
- Dạ không phải chuyện tiền... con không muốn làm người hâm mộ thất vọng, họ chính là nguồn sức mạnh cho siêu năng của con, càng nhiều người hâm mộ thì siêu năng của con càng mạnh.
Ba gật đầu nhưng mẹ vẫn kiên quyết:
Thạch mỉm cười: - Chuyến này ba phát tài rồi đó!
- Ôi trời ơi... lần đầu anh nghe có chức này luôn đó...
Chương 42 (Ngọc Trung Thạch). Thần tài
- Nhưng Mắm có thích không?
Như Hoa: - Mẹeeee... con ăn healthy đó!
- Còn anh Hùng?
Cậu vẫn giữ quy định biểu diễn trước, khách hài lòng mới lấy tiền, càng biểu diễn nhiều khả năng sử dụng siêu năng càng thuần thục, giống như có điểm kinh nghiệm ở trong game... ngay cả ảo thuật cấp 4 tạo bó hoa trái tim thì Thạch cũng thành thạo, không còn vất vả như trước... vì vậy chỉ ngắn ngủi gần 2 giờ mà Thạch đã biểu diễn đến 4 lần thu về được 8 triệu chưa tính tiền biểu diễn khác.
Ba giựt mình, trời tối, đèn sân thì mờ nên ba không nhìn rõ, ông lại bị cận thị nên phải đến gần để nhìn: rễ cây bên dưới không thể thấy nhưng trên thân đã bung chồi rất nhiều bằng đầu ngón tay, ba mừng không nén được nụ cười:
Suy nghĩ miên man chợt Thạch nhớ tới hội sở Hot Girl... nếu mẹ được vào đó chăm sóc sức khỏe thì quá tốt rồi... nhưng có cho tiền Thạch cũng không dám đến đó nữa... cậu chuyển mục tiêu:
- Thạch nói đúng đó em... bonsai phải đúng thế thì mới đẹp và đáng giá tiền... để ba sưu tầm nhiều thế cho con tham khảo, nhất là mấy thế cây ở đây... họ đã tạo dáng rất chuẩn rồi.
Phù... phù...
Khi ba mẹ xem xong cây thứ nhất, tất cả cây còn lại đã xong, ba giật mình:
- Ha ha... anh định đăng ký thẻ vip cho mẹ và Mắm vào spa cao cấp... vừa chăm sóc da, tóc vừa tập yoga, dancing... nếu Mắm không cần anh lo thì thôi... chỉ làm cho mình mẹ đỡ tốn tiền.
- Trời... con mệt sao không làm từ từ?
- Thích!
- Mẹ ơi... anh Tép chọc con...
Mẹ đau lòng: - Con đuối quá rồi... mấy chồi cây này cũng không mọc cao nổi... hay nghỉ buổi tối này đã con.
- Mẹ... giờ con bắt đầu thu nhập cao và ổn định... nhà mình nên ăn uống tiêu xài cao hơn một chút để đảm bảo sức khỏe...
Chị Huyền gật đầu không ghẹo chọc nữa, chị góp ý: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ừm... Mắm thích...
Vào đến quán khách đông hết hồn, vỉa hè cũng đã kín chỗ, Thạch lập tức bị cuốn vào dòng xoáy biểu diễn - thu tiền - biểu diễn - thu tiền...
Mẹ sợ bị phạt nồng độ cồn nhưng ba cản lại vẫn cho Thạch uống thoải mái... ông tin tưởng vào siêu năng sẽ giúp tiêu hóa rượu, thậm chí trái tim của trai cưng cũng sẽ được siêu năng bảo vệ tốt! (đọc tại Qidian-VP.com)
(Còn tiếp)
Ba: - Gái cưng à... sao con lại bị tiền bạc khuất phục?
Đúng 9 giờ anh Hùng vẫn kêu mọi người nghỉ dù khách còn rất nhiều... chị Huyền chấp nhận cái rụp, nghỉ sớm thật sự có tác dụng rất tốt cho sức khỏe, tiền kiếm cũng đã không ít: chỉ riêng trà sữa thôi đã lời 7-8 triệu... không tốn tiền thưởng nóng vì Thạch đã giành quyền: mỗi nhân viên 500 k, 5 người hết 2 triệu rưỡi... lấy nhiều như vậy không ai than khách nhiều mệt mỏi...
Rượu cay cay ngọt ngọt, chỉ có mười mấy độ, cả nhà uống thoải mái hết cả 2 chai... mỗi chai giá 100 k, bình thường lúc trước mẹ sẽ đau lòng nhưng bây giờ thì không, thu nhập cao và viễn cảnh tươi sáng khiến mẹ không còn nỗi lo tính toán chi li nữa, Thạch ước gì mẹ hết lo sẽ hết rụng và bạc tóc.
Thạch: - Ăn nhiều là tốt... Mắm ăn đi cho có chiều cao... tuổi này mà nhịn là "đẹt" luôn á!
Ha ha ha ha ha... (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh Hùng cười ha hả: - Thạch biểu diễn một lần là 1-2 triệu còn em bán trà sữa 1 ly 35 k làm sao so sánh được... thôi trễ rồi... về cho Thạch nghỉ ngơi thôi.
Ba lúc này chợt hiểu ra:
Thạch cũng không để ý, cậu phá lên cười... mọi người gọi chơi nhưng cũng không sai, cậu sẽ cố gắng đi đến đâu thì giúp mọi người phát tài đến đó... THẦN TÀI ai gặp mà không thích!
Lần này đến phiên anh Hùng phá lên cười ngược lại:
- Dạ ngoài quán khách đông lắm ba... nhiều người chờ con...
Thạch mỏi mệt buông tay khỏi gốc mai, ba đau lòng:
Ba mẹ không biết Thạch thích cảm giác đạp xe lướt gió vù vù sảng khoái, dù ăn nhiều gấp 2-3 lần nhưng cái bụng vẫn trống rỗng không chút b·ị đ·au sốc hông... quá là sung sướng.
- Ý con là cứu được nó rồi?
- Wow... Thạch ơi... hôm nay kỷ lục... hơn 70 rồi... chưa tính tiền thưởng nóng... hu hu hu... gấp 10 lần chị rồi...
Thạch lắc đầu: - Mấy cây này như nghìn cân treo sợi tóc... phải cứu sớm mới kịp.
Thạch chọc em: - Ừ... "heo... thì"... rồi "heo" dữ chưa?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.