Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 43 (Ngọc Trung Thạch). Số phận đeo bám

Chương 43 (Ngọc Trung Thạch). Số phận đeo bám


10 giờ khuya, Thạch đúng hẹn chat chít với bạn gái.

"Hôm qua bận không nhắn tin được ông có buồn không?"

"Có... buồn ngủ kinh khủng!"

":(((("

"Ha ha... đừng giận... hôm nay mới buồn nhiều nè... tối thứ Bảy người ta có cặp có đôi hết... tui với bà giống ngưu lang chúc nữ quá..."

"Thì qua đây đi... tui chờ..."

"}{"

"Hôm bữa nhận đồ tui gửi... cô chú có nói gì hông???"

"Không...ba mẹ tui giận lắm..."

"Hả... tui làm sai chuyện gì?"

"Ai biểu không ra mắt mà tặng quà lung tung..."

"Rồi giờ sao... tui bay về ra mắt và xin lỗi cô chú liền kịp không?"

"Không kịp... ba mẹ tui giận quá đem hết đồ bà tặng đi..."

"Đi... đi vứt hả?"

"... đi xài hết rồi... :))))))"

"Thấy ghét... làm người ta hết hồn!"

"Cái đó là giỡn cho bà vui thôi... giờ mới là thiệt nè... ba tui nói: sau này tui phụ rẫy bà là ba tui đánh... mẹ nói lúc đó sẽ không can... cho đánh luôn!"

" :))))) cô chú muôn năm... đánh đòn muôn năm!"

"Tui có phụ rẫy đâu mà đánh... quan trọng là có được cưới không kìa!"

"Yên tâm... bổn cô nương sẽ giúp đỡ huynh đài cưới vợ... mấy quyển sách tui gửi về ông đọc chưa?"

"Đọc được quyển đầu bà đánh dấu số 1 đó..."

"Ừm... tui đánh dấu từ dễ đến khó, từ đơn giản đến phức tạp, chủ yếu là nói cô đọng, khái quát hoặc đưa ra các ví dụ, án lệ kinh điển! Ông mà chọc giận tui thì tui đưa cho cuốn luật kinh tế là ông tiêu đời luôn đó!"

"Ui trời... bà tha cho tui..."

"Hì hì... đùa ông thôi... mấy cái đó tui cũng sẽ học nhưng chỉ chung chung... khi nào làm việc đụng tới thì phải giao cho luật sư chuyên về kinh tế... họ sẽ giúp mình soạn thảo hoặc xét duyệt kỹ càng các hợp đồng hoặc dự án..."

"Bà xã tui number one!"

"Bà xã hồi nào???"

"Thế có cho cưới không thì bảo?"

":))))"

"Vậy là bà xã rồi còn gì nữa!"

" :)) thôi không nói được nhiều... tui thông báo với ông bên công ty xây dựng thương hiệu đã ngừng hợp đồng quảng bá cho Thạch Vlog rồi vì lượt view đã đạt 100 k."

"Ừm... tui hiểu... đầu bếp bên nhà qua đó chưa?"

"Qua rồi... hổm rày ăn ngon lại rồi... cũng may bây giờ siêu thị người Việt bên này bán đầy đủ hết, nấu ăn không thiếu vị!"

"Ừm... vậy tui yên tâm, ráng ăn ngon ngủ ngon học tốt chờ tui qua thăm nha!"

"Ừm... nhớ ông lắm rồi!"

"love you"

"}{"

...

Sáng Chủ Nhật 9/9 Thạch vui vẻ bắt đầu một ngày mới, Thạch Vlog đã đạt mốc 100 k view, hiện tại do không có clip mới nên tăng trưởng chậm lại, nhưng số fan chắc chắn tăng lên vì quá nhiều khách quay clip và live stream... Thạch rất yên tâm...

Clip tiếp theo Thạch đã có ý tưởng rất tuyệt nhưng cậu muốn để dành khi dọn qua quán mới... lúc đó tung clip sẽ tạo tác dụng quảng cáo nhiều hơn cho Huyền Milk Tea.

6 giờ kém Thạch lót tót đạp xe mua đồ ăn - nạp năng lượng và đọc sách... hôm nay được đến hơn 3 giờ, cậu mua giúp được nhiều người già hơn, nạp năng lượng được nhiều hơn và đọc sách cũng nhiều hơn, rất là thoải mái.

Đến quán đã hơn 9 giờ, mọi thứ đều tinh tươm sạch sẽ, năm nhân viên đều nhìn Thạch bằng ánh mắt giống như nhìn chị Huyền, một bên là trả lương một bên là cho tiền thưởng, đều rất sộp!

Khách đã ngồi đầy, Thạch bắt tay vào biểu diễn phục vụ khách, từng tràng pháo tay và la hét lại vang lên làm Thạch có cảm giác như mình là một nghệ sĩ phục vụ khán giả thực thụ, trải nghiệm này rất tuyệt... hèn gì có rất nhiều rất nhiều nghệ sĩ đeo bám nghề dù rằng kinh tế không đảm bảo...

Hôm nay có một hiện tượng lạ: bắt đầu xuất hiện du khách nước ngoài... họ thích thú xem và trải nghiệm biểu diễn của Thạch nhưng khác với khách Việt, các du khách lại thích hỏi rất nhiều điều: làm sao bạn làm được, bạn học ở đâu, bạn gái bạn vẫn ổn chứ, hai người tiến triển đến đâu rồi...

Thạch không ngần ngại chiều khách trả lời tuốt tuồn tuột, nửa thật nửa giả, sau đó các du khách lại đăng clip của họ khiến Thạch lại có thêm fan... một công đôi việc.

Giữa nhiều câu hỏi, có vài du khách hỏi về ảo thuật gia nước ngoài Robert, người đã viết bài phân tích về Thạch:

- Hello... Rose Boy... Robert nói qua đây sao chúng tôi không thấy?

Thạch: - Tui cũng không thấy... nếu mọi người thấy nhớ nhắn cho tui biết nha!

Ha ha ha ha...

- Hình như Robert đăng hình bó bột cái chân nói là bị t·ai n·ạn xe nên không đi được!

Thạch: - Wow... thật đáng tiếc vì nghe điều này... có lẽ chúng ta phải chờ vài tháng chăng?

- Robert không qua đây như dự định... cậu có tiếc nuối không?

Thạch: - Ồ... có chứ... có lẽ tui bị mất một học trò...mất đi nguồn học phí to lớn lắm!

Ha ha ha ha ha...

- Học phí to lớn là bao nhiêu hả Rose Boy?

Thạch: - Hiện tại thu nhập trung bình của tui là 1000 đô/ ngày, đây là biểu diễn quy mô nhỏ, nếu biểu diễn quy mô lớn sẽ nhân 100 lần... nếu tổ chức biểu diễn sân vận động sẽ nhân lên 1000 lần... như vậy một năm thu nhập giả định là 365 triệu đô... mọi người hãy thử tính xem tui nên thu học phí bao nhiêu?

- Wow... 3 năm là thành tỷ phú đô la...

- Có nghĩ xa quá không vậy Rose Boy?

- Ok... coi như là giả định... như vậy Rose Boy nên thu phí ít nhất là 500 triệu đô.

- Tôi nghĩ phải một tỷ mới xứng đáng...

Thạch mỉm cười: - Lấy mức thấp nhất hiện giờ 1000 đô/ ngày, một năm 365.000 đô... thu phí trên 1 triệu đô vẫn ổn... như vậy đã là một số tiền to lớn bị vuột mất rồi ha!

- Đúng...

- Đúng...

Chủ đề vui được mọi người bàn tán xôn xao từ trong quán nhỏ lan lên mạng xã hội... tiếp tục đốt nóng Chàng Trai Hoa Hồng...

...

Những ngày sau trôi qua theo nề nếp, Thạch ăn uống - nạp năng lượng - đọc sách - biểu diễn - thu tiền say mê... chiều về lại tranh thủ giúp ba điều khiển từng gốc mai mọc ra cành nhánh hình thành dáng siêu phẩm.

Có Thạch ra tay, ba không cần phải dùng phân bón hay thuốc trừ sâu, cũng không cần dùng dây nhôm uốn cành... tất cả yêu cầu đều được Thạch dễ dàng đạt được... thậm chí điều quý nhất ở các gốc mai cội lão là ra hoa ở cả các rễ cây cũng quá dễ đối với Thạch.

Một cây mai cội lão như vậy chắc chắn có giá trị cao gấp vài lần so với nguyên bản... nhưng để đạt được giá cao nhất đó thì phải nén lòng chờ đến ngày tết mới thu hoạch được to lớn nhất.

Ba càng làm càng thích, tuy nhiên 10 gốc mai to quá lẻ loi và mất tự nhiên, ba lại tiếp tục lặn lội tìm mua "nhặt của hời" các gốc bình thường hơn một chút, nhỏ hơn một chút để bổ sung cho vườn mai đầy đặn, có lớn có nhỏ, có đắt có rẻ...

Thu hoạch khủng vài chục triệu một ngày của Thạch kích thích thần kinh của các tình địch bí ẩn... chúng lại tiếp tục ra tay bằng nhiều hình thức...

Chiều thứ Tư 12/9, mẹ thẫn thờ đi về và thông báo mình bị đuổi việc tức thời vì một lỗi vô lý...

Hiện tại kinh tế không lo, mẹ chỉ tức bị đối xử thô bạo không công bằng... ba không biết gì nên chỉ an ủi mẹ như lúc mẹ an ủi ba... chỉ có Thạch là ngờ ngợ kẻ ác chỗ tối lại ra tay tàn phá gia đình của cậu. Thạch khuyên mẹ ở nhà chăm sóc kiểng cùng ba, đến tết kiếm tiền tỷ nhẹ nhàng...

Chưa dừng lại đó, buổi trưa thứ Sáu 14/9, ba hoảng hốt gọi điện báo tin Như Hoa đi học về va quẹt xe, chủ xe Rolls Royce đòi bồi thường 1 tỷ!

Thạch rùng mình... số phận vẫn không buông tha... là vô tình hay là ác ý muốn đánh sập kinh tế nhà của Thạch?

Khi đến nơi Như Hoa đang ôm mẹ khóc nức nở kể lại: bé dừng đèn đỏ, xe phía sau cố tình đụng đuôi hất văng lên trên mới quẹt trúng siêu xe đã chờ sẵn ở đó! Bé không có kinh nghiệm, không biết ai đụng mình và họ cũng đã bỏ trốn mất rồi.

Anh Hùng là người chở Thạch đến hiện trường, anh khuyên nên để luật sư giải quyết trên tòa án nhưng Thạch từ chối... cậu gom hết tiền mặt trả ngay một lần trước mặt chủ xe Rolls Royce... không để chúng có thêm cơ hội gây rối hay bêu rếu cậu và người nhà của mình.

Sự kiên quyết dứt khoát này làm kẻ địch trong bóng tối chưng hửng, chúng không biết chuyện Nhã Hân tặng Thạch 500 triệu... m·ưu đ·ồ gây sự, k·iện c·áo cho nhà Thạch phá sản không thành...

(Còn tiếp)

Chương 43 (Ngọc Trung Thạch). Số phận đeo bám