Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 61 (Ngọc Trung Thạch). Lên đường

Chương 61 (Ngọc Trung Thạch). Lên đường


Pha đột kích báo tin của Hào mập làm Thạch tỉnh cả người, Hào đã muốn sớm tìm lối đi thì cậu cũng không thể chậm trễ.

Ý chí sục sôi... cậu về nhà xách xe đạp điện của em gái để đi công viên lớn thu thập "gen".

Tìm - ngắt - nhai nuốt... quá trình lặp đi lặp lại, kết hợp sử dụng internet để tra cứu các loại thực vật mình thu thập có đặc điểm quý giá gì...

Loanh quanh hồi lâu Thạch ngồi nghỉ trên ghế đá, lôi bánh trái mua ủng hộ các cụ già từ ba lô ra nhâm nhi... cậu bỗng dưng thấy mình giống giống nhân vật Thần Nông trong truyền thuyết..

Cũng là nếm bách thảo, cũng có khả năng tương tác với cây cối...

Không lẽ Thần Nông cũng có siêu năng hệ Mộc? Có Mộc Tâm, biết thu giữ "gen" biết phân tích thành phần có lợi, biết kích thích phát triển cây trồng giúp người dân no ấm???

"Khà khà... hiện tại ta rất giống Thần Nông F2... tối hôm qua điều khiển mắt mèo t·ấn c·ông hai t·ên c·ướp rất đã ghiền... chỉ tiếc khoảng cách khống chế còn nhỏ quá... đợi sau này tăng khoảng cách lên rồi thì tha hồ mà ra tay!"

Lặng lẽ thu thập "gen" ăn uống nạp năng lượng... lúc vắng vẻ không có ai Thạch tập sử dụng siêu năng cấp 3 Mộc Hóa.

Thạch chú trọng nhất khả năng phòng ngự... mặc dù siêu năng hệ Mộc không nhanh nhẹn bằng Spiderman, không cứng rắn như siêu năng người sắt trong X men, không uy lực như Iron man... nhưng cẩn thận tìm tòi thì rất không tệ.

Có rất nhiều loài thực vật có năng lực kỳ diệu ví dụ như tứ đại thiết mộc: Đinh - Lim - Sến - Táu... mấy loại cây này rất trâu bò, Thạch may mắn thu được gen của chúng liền thử mộc hoá làn da theo loại gỗ này, kết quả gần như không sợ dao nhọn bình thường...

Nếu mộc hoá cả vùng lớn hoặc cả người thì rất có thể sẽ chống được cả bom đ·ạ·n...

Vài thí nghiệm quan trọng còn làm Thạch phát hiện khả năng bất ngờ của mình: khi mộc hoá, nếu bị tổn thương sẽ không quá đau vì không có tế bào thần kinh... nhưng phải sử dụng năng lượng hồi phục trước khi biến trở lại hình thái con người bình thường nếu không cơ thể có thể thiếu tay chân gì đó rất nguy hiểm.

Nghe thì có vẻ ghê ghê nhưng thực tế điều này lại gần như trao cho Thạch khả năng hồi phục bất tận, miễn là không b·ị đ·ánh nát cơ thể thực vật, không bị thiếu năng lượng và chất dinh dưỡng để hồi phục trở lại ban đầu.

...

Xong phần phòng ngự là đến phần tăng lực công kích.

Thạch nhìn nắm tay mộc hoá gỗ Lim của mình vô cùng sung sướng, dùng nó đấm vào mặt đối thủ thì không biết kẻ địch như thế nào... nếu gặp cao thủ bị đấm không xi nhê vậy thì trên quả đấm gỗ Lim cho mọc thêm ra vài gai Bưởi nhọn hoắc dài 10 cm thì sao nhỉ???

Wow... lúc đó biến thành phiên bản người sói trong X men... ngầu lòi luôn á!

Về tốc độ di chuyển không có gì thay đổi nhưng chuyện leo trèo giờ đã trở nên nhẹ nhàng với Thạch: cậu có thể cho dây leo từ người mọc ra quấn chặt để leo lên, không sợ té, không tốn quá nhiều sức.

Thứ duy nhất tiếc nuối là trái tim Thạch vẫn yếu ớt, tuy nhiên cậu có thể truyền năng lượng và dinh dưỡng khiến cho nó không đau, như vậy không cần phải uống thuốc hay sợ quên thuốc bất thình lình...

...

Quán Huyền Milk Tea vắng bóng Thạch... khách khứa không quen... bỗng dưng mọi người lại thèm xem Thạch biểu diễn... may mà có ca sĩ xinh đẹp Tuyết Nhi, bó hoa Nữ Thần và đống vỏ chai chục tỷ thu hút được người xem.

Mấy chai rượu ok không sao cả, nhưng bó hoa lại muốn héo... chị Huyền định kêu Thạch đến làm nó tươi trở lại nhưng anh Hùng cản.

Hoa nở hoa tàn là lẽ tự nhiên, Thạch đến một hai lần thì được, đâu thể đến hoài... vì vậy anh Hùng thuê người đến xử lý làm hoa khô nguyên bó.

Rất khó, rất kỳ công... yêu cầu là không rụng cánh hoa, rụng lá cây... phải giữ nguyên trạng hình dạng Nữ Thần... may mắn anh Hùng tìm được một đội ngũ rất giỏi, anh cũng chi sộp nên mọi chuyện êm xuôi, mỗi năm chỉ cần trả tiền bảo dưỡng 2 lần là bó hoa có thể tồn tại rất lâu.

Anh còn cẩn thận làm một tủ kính bảo vệ bó hoa, bên trong có đèn led rực rỡ lung linh, khống chế tốt độ ẩm và nhiệt độ tối ưu cho quá trình bảo quản hoa khô...

Chị Huyền không ngờ kỳ công như vậy nhưng nghĩ đến giá trị mấy trăm ngàn đô của nó thì thấy quá bình thường, đầu tư nhẹ hều... cái đáng quý nhất là Thạch tặng nó cho quán để câu khách tham quan mà không hề lăn tăn chuyện tiền bạc!

Thạch đúng là bảo bối, chỉ đáng tiếc thời gian hợp tác trôi qua quá nhanh... Thạch như cá lớn ra khỏi ao làng, vọt vào sông lớn, chuẩn bị ra biển rộng...

Tuy nhiên không chỉ khách khứa và chị Huyền mới tiếc nuối Thạch... các nhân viên cũng tiếc nuối nhiều vì mất nguồn thưởng nóng từ Thạch...

Riêng Tuyết Nhi dù không có nhận thưởng nhưng nhớ Thạch lại nhiều nhất... nàng không hiểu tại sao mình lại nhớ nhung đến vậy! Trên con đường nghệ thuật, nàng vốn dĩ hoạch định không có chuyện tình cảm trai gái, cả nàng và Thạch đều không có nhiều kỷ niệm khó quên... vậy tại sao lại nhung nhớ... thật phi lý!

...

Thời gian lặng lẽ trôi, ở nhà ba mẹ luôn bận rộn chuyện vườn mai, ân đền oán trả với họ hàng xa gần và thêm chuyên mục tìm mua nhà đất.

Cứ rảnh rang là hai ông bà chạy đi dò hỏi, mua nhỏ không sướng, mua lớn thì không đủ... lựa tới lựa lui rất vui vẻ...

Thạch sau khi tăng cường được lực phòng ngự và lực t·ấn c·ông của bản thân bằng siêu năng, cậu bắt đầu thử tìm hiểu sâu hơn về khả năng lợi dụng siêu năng cấp 1 để điều khiển thực vật về mặt phẩm chất thay vì hình thể.

Ví dụ như lúc trước kích thích hoa hồng nở, mọc thêm cành lá hoa... thì giờ thử làm cánh hoa to hơn hoặc nhỏ hơn... màu sắc đậm hơn hoặc nhạt hơn... gai ít hơn hoặc không có...

Sau đó đến các loại cây khác như cho trái ớt cay hơn hoặc không cay... cà chua chua hơn hoặc ngọt hơn...

Càng thí nghiệm thực hành Thạch càng thấu hiểu cách điều khiển thực vật... nhưng sự thấu hiểu và điều khiển này vẫn chỉ dựa vào các đặc tính có sẵn trên từng loại cây, ví dụ như ớt: cậu chỉ có thể cho nó ra trái cay hơn hoặc ít cay, không cay chứ không thể làm nó chua như cà chua hoặc đắng như khổ qua.

Có lẽ một ngày đẹp trời nào đó, khi siêu năng trưởng thành đủ mạnh thì Thạch sẽ tự tạo ra những đặc tính mới cho một giống loài... như vậy lúc đó cậu sẽ thật sự có quyền năng của tạo hóa: tạo ra những loài hoàn toàn mới!

Chớp mắt đã đến sáng thứ Sáu 19/10, 1 tuần sau khi Tony sang thách đấu, Thạch chỉ vác một ba lô nhỏ đi ra sân bay để bay qua thăm bạn gái.

Người đưa tiễn khá nhiều, ba mẹ lo lắng bồn chồn nhưng biết con mình có siêu năng hộ thân nên cũng tạm yên tâm.

Như Hoa mè nheo, bé muốn đi theo chơi, thăm chị Nhã Hân xinh đẹp... Thạch phải hứa hẹn mãi mới qua được cửa ải của Mắm!

Hào mập và bạn gái có mặt, nó trao một gói quà nho nhỏ nhẹ tênh làm Thạch hết hồn cứ tưởng BCS thiệt... mở ra mới biết là bịch bánh Cu Đơ từ quê nhà của Quế, bịch bánh nhỏ nhét thẳng vào ba lô luôn cho gọn, Thạch cảm ơn Quế, âm thầm khen ngợi Hào mập có diễm phúc lọt vào mắt xanh một mỹ nhân chính hiệu.

Thạch chỉ thấy Quế có vóc dáng cân đối, người cao dong dỏng, khuôn mặt để mộc vẫn láng mịn mặn mòi... thật khó tin một cô nàng như này mà lại biết võ công lợi hại... thôi thì chuyện ai nấy lo, có Quế "bảo vệ" biết đâu Hào mập càng thêm thành công rực rỡ!

Nhóm đưa tiễn còn lại là mọi người trong quán trà sữa, chị Huyền cười tươi như hoa nở, Thạch đoán có lẽ vì anh Hùng đã hồi phục rất tốt và quán cũng rất đông khách... anh Hùng không nói gì chỉ mỉm cười đứng sau lưng chị Huyền như một vệ sĩ thầm lặng.

Các nhân viên khác nói lời chia tay bình thường, chỉ có hai người là khóc... một là chị Liên nội hướng nhưng giàu tình cảm, còn hai là... Tuyết Nhi... bản thân nàng cũng không hiểu tại sao mình lại chạnh lòng đến phát khóc... cũng may có chị Liên khóc chung nên không quá dị!

Hào mập đã quá quen mỹ nữ ca sĩ này nhưng không ngờ bên ngoài Tuyết Nhi lại còn đẹp và thần thái gấp bội... đặc biệt dáng vẻ thương tâm khi đưa tiễn càng làm nổi lên vẻ yếu đuối mong manh...

Mãi ngắm nghía Hào bị nhéo eo đau điếng, không cần nhìn cậu cũng biết đó là bạn gái xinh đẹp, cậu thì thào:

- Vụ gì tự nhiên nhéo?

- Nhìn đã chưa?

- Tui nhìn là lo cho thằng Thạch chứ có phải lo cho tui đâu! Đi thăm bạn gái mà có mỹ nhân khóc kiểu này dễ c·háy n·hà lắm a!

- Rảnh dữ ha... chút về đứng tấn 1 tiếng!

- Ui má ơi...

- Cái gì... dám kêu người ta là má?

- Thì má sấp nhỏ... má của con tụi mình...

- Lẻo sự... vẫn đứng tấn 1 tiếng!

Hào mập ngậm ngùi than thở... nhà bạn chí cốt không biết có cháy không chứ bên này khổ quá...

=====

PS:

Kết thúc quyển 1: Chàng Trai Hoa Hồng

Bắt đầu quyển 2: Thánh Bào

=====

(còn tiếp)

Chương 61 (Ngọc Trung Thạch). Lên đường