0
Sơn Đông đất rộng người thưa lại có địa hình phức tạp nhiều sông núi nhưng lại lợi thế tiếp giáp 2 nước ngoài ra có mặt giáp biển.
Có sẵn đường quan đạo nối với 2 quốc gia là Hán Liêu. Tuy rằng không có đồng bằng rộng lớn nhưng cũng có không ít những đồng bằng nhỏ, nếu canh tác hợp lí hoàn toàn đủ để nuôi sống lượng lớn dân cư.
Ngoài ra, dưới đất là cực nhiều khoáng sản quý giá có trữ lượng lớn.
Việc đầu tiên, Di Châu cử ngay 1 trung đoàn hỗn hợp binh chủng gồm có:
1 tiểu đoàn công binh 300 người
1 tiểu đoàn bộ binh 300 người.
1 tiểu đoàn khinh kị binh 300 người
2 chiến hạm với 300 thủy quân.
Cả Trung đoàn được thành lập nhanh chóng cũng như đi theo có các chuyên gia trong các lĩnh vực về địa chất, nông nghiệp, xây dựng….
Với mục tiêu là xây dựng nơi đây thành trung tâm trao đổi hàng hóa vậy nên đi theo cũng có 1 lượng lớn công nhân để xây dựng nhà cửa công trình…
Về phần làm đường cũng như các công việc nặng ít liên quan tới trình độ thì đơn giản là thuê lấy lao động của 2 nước Liêu, Hán làm việc bởi giá thuê lao động cực rẻ.
Với tài chính vững mạnh của Di Châu, mỗi ngày đều sử dụng tới 10 vạn dân phu làm việc từ làm đường cho tới xây dựng công trinh, đào hầm mỏ…
Trong khi giá thuê theo ngày chỉ đơn giản là quy đổi thành 50 tiền đồng. Với số tiền này, công nhân có thể mua được 5kg gạo đủ cho 1 gia đình 4 người sống được 2 ngày rồi.
Nếu so sánh với mức giá nhân công tại nước Liêu hay Hán thì đã là gấp đôi. Vì vậy nên lượng nhân công đổ về rất nhiều, các tuyển trạch viên cũng tha hồ lựa chọn những người phù hợp với công việc, đa số là đàn ông được chọn.
Ngoài ra, ngựa thồ cũng như trâu cũng được thuê theo chủ của nó để đảm nhận việc vận chuyển, mức giá của trâu, ngựa thồ cũng được tương đương lao động của 1 nhân công.
Về hướng phát triển nông nghiệp, quy hoạch đây trở thành khu trồng và sản xuất các cây công nhiệp như cây lanh để làm vải, ngoài ra gần như không trồng các loại cây khác bởi quan chức lãnh đạo nước Việt luôn rõ ràng tư tưởng chỉ cần sản xuất 1 thứ sau đó lấy tiền đi mua thứ cần thiết khác như vậy tập trung tối đa nguồn lực được hơn.
Hạt giống lanh được thu mua từ các khu vực nước Hán, Liêu nhanh chóng được tập kết, ủ trộn với 1 ít phân sau đó rải dọc theo luống đã được vạch sẵn trên ruộng.
Việc này khá đơn giản nên cũng sử dụng 1 lượng lớn phụ nữ tham gia vào công việc.
Sử dụng phụ nữ ở đây không chỉ là dùng lao động mà còn là cơ hội cho các gia đình có chồng con cùng làm công tại đây nhờ thế họ có điều kiện dựng tạm lán trại ở làm việc.
Đặc biệt là người Hán đa phần không có đất ruộng do chủ yếu nằm trong tay các địa chủ, thân phận người dân chỉ là những kẻ làm thuê đủ lấy cơm ăn 2 bữa mà thôi vậy nên khi có công việc ổn định lại có thu nhập cao hơn thì họ sẵn sàng di chuyển.
Cứ như vậy từng khu lán trại được dựng lên gần khu làm việc. Chính quyền Di Châu cũng thực thi chính sách an dân bằng cách xây dựng nhà cửa khu định cư, bán nhà hỗ trợ trả góp để ổn định cuộc sống.
Chính sách dân cư cổ đại không có quản lí chặt chẽ dân cư, cũng nhờ đây mà có 1 lượng lớn nhân khẩu được bổ sung cho khu vực. Trung bình, mỗi tháng sẽ có khoảng 20 nghìn nhân khẩu định cư tại đây, toàn bộ là trẻ khỏe mạnh cũng tạo tiềm năng gia tăng dân số bằng sinh sản tự nhiên.
Tất nhiên, muốn lôi kéo vậy thì phải có chính sách an dân tốt mới làm được.
Nước Việt sử dụng biện pháp tăng đãi ngộ như: được mua nhà trả góp, cho vay công cụ, nông cụ, tiền để làm ăn, tăng lương.
Tuy nhiên để đạt được những đãi ngộ đó thì có những yêu cầu rất dễ cũng rất khó:
Tiêu chuẩn quan trọng nhất: Nói, giao tiếp bằng tiếng Việt được.
Tiêu chuẩn thứ 2 là tuân thủ các luật lệ của nước Việt. Trong đó còn bao gồm cả việc không sử dụng các ngôn ngữ khác trong đời sống.
Về cơ bản dân cư các bộ lạc, dân tộc muốn đăng kí tham gia sẽ được trộn lẫn vào nhau và có người Việt ở đó trực tiếp giảng dạy ngôn ngữ, chữ viết.
Việc học tập sẽ đi cùng với lao động trong thời gian dài bởi kiến thiết Sơn Đông không phải là ngày 1 ngày 2. Mà tính bằng năm, với tốc độ xây dựng cũng như quy hoạch hệ thống toàn bộ từ đường sá, nhà máy, công trình, nhà ở, công viên, quảng trường tới đồng ruộng kênh mương cũng cần làm liên tục trong 5 năm thì mới hoàn thành được.
Riêng về các tuyến đường nhờ tuyển mộ lượng lớn dân phu cũng như sử dụng khá nhiều đường sông vậy nên áp lục không quá lớn giúp cho việc này diễn ra nhanh chóng hơn, chỉ trong vòng 1 năm đã có thể hoàn thành đi lại được tới 2 trọng trấn của 2 thế lực Liêu, Hán.
Cũng nhờ có nhiều mỏ đá mà có thể sản xuất xi măng nên ở đây cho xây dựng khá nhiều tòa nhà tập thể theo dạng khu chung cư 4 tầng, tầng 5 sẽ là nơi bố trí các cây cảnh, bóng mát để hình thành nơi ngắm cảnh chill chill cho các đôi tình nhân, cũng như là tầng cách nhiệt cho các phòng dưới vì thời kì này còn chưa có được điều hòa.
Ngoài ra việc xây cao tầng cũng gặp thách thức vì vấn đề đưa nước lên cao, sau nhiều thử nghiệm tại nước Việt thì các kỹ sư xây dựng ở đây quyết định chế tạo hệ thống nhiều bánh xe nước để đẩy nước lên tầng thượng tòa nhà.
Nước từ tầng thượng sẽ đi theo các đường mương nhỏ dẫn tới các tầng để mọi người ở trong các phòng có thể trồng 1 ít rau hoặc cây cảnh giúp cho phòng mát mẻ hơn.
Trong nhà này đều được bố trí chung gồm 2 phòng ngủ 1 phòng bếp, 2 phòng vệ sinh theo tiêu chuẩn hiện đại.
Thời đại này hoàn toàn chưa có bếp ga hoặc bếp điện thì sẽ dùng lò bếp củi như vậy vừa tiết kiệm được củi lại tiết kiệm không gian cũng như đảm bảo an toàn hơn bởi các phòng đều có thiết kế hút khói cũng như mùi theo 1 đường riêng để đảm bảo không khí trong lành.
Các khu chung cư được xây dựng theo 1 vòng tròn, thiết kế ở giữa có 1 công viên cây xanh cùng với hồ nước sạch.
Trên bờ là những hàng cây cảnh xanh mát cùng hàng ghế xi măng. Dưới hồ lấy nước từ hệ thống bánh xe nước để ra vào liên tục giúp cho hồ sạch sẽ hơn.
Dưới hồ được thả nhiều loại cá ăn tạp…. các loại thủy sinh để giúp làm sạch nước cũng như những hồ này đều cấm đánh bắt cá dưới mọi hình thức.
Ở đây đều có quy định chung của khu dân cư vì thế ai vi phạm thì rất đơn giản chỉ là phạt lao động công ích như đi quét dọn cỏ, đổ phân hoặc đi nhổ cỏ.
Những công việc này tuy không nặng nhọc nhưng là không được tính tiền nên gần như không ai tình nguyện thế nhưng kiểu gì cũng sẽ có người bị phạt như tè bậy, vứt rác bừa bãi. Những hành vi này không thiếu ở bất kì thời nào.
Với mục tiêu rõ ràng sau 5 năm dân số Sơn Đông có thể đạt tới 1 triệu người nhờ vào phương thức rút ruột các quốc gia xung quanh cũng như gia tăng dân số tự nhiên.
Bởi hiện tại dân số của cả Di Châu ở tất cả các đảo cũng như khu vực cộng lại mới được hơn 1 triệu người, tuy là dân số lớn nhất trong các xứ của nước Việt nhưng cũng cực kì thưa dân bởi diện tích của Di Châu theo ước tính hiện tại đã lên tới gần đạt 2 triệu km2 rồi.
Thậm chí, để tăng dân số thì các thương đoàn của Di Châu còn đưa trẻ em vào danh sách hàng muốn được mua, thậm chí còn là giá cực cao, tương đương với giá của 1 người nô lệ trưởng thành.
Tất nhiên, trẻ em ở đây cũng chỉ có yêu cầu là cơ thể lành lặn, càng to khỏe càng được giá, thậm chí các bé gái sẽ có giá hơn các bé trai.
Bởi rất đơn giản, phụ nữ mới có thể giúp gia tăng dân số nhanh nhờ vào chính sách đa thê của nước Việt.
Đa số sĩ quan cũng như binh lính của nước Việt đều cực kì trẻ vậy nên những đối tượng này trở thành mục tiêu của các cô gái nước Hán hay Liêu bởi lấy chồng làm trong quân đội Việt được danh vọng cực cao cũng như mức lương quân đội gấp 5 lần người dân thường lại được chính quyền sở tại đưa vào diện cần được quan tâm chăm sóc cũng như ưu tiên đủ đường ai mà không muốn.
Mức lương của sĩ quan cũng như đãi ngộ cao hơn binh lính rất nhiều, tính đơn giản cứ mỗi bậc tương đương với cộng thêm thu nhập trung bình của người địa phương, như thế chỉ cần ở mức tiểu đội trưởng thôi đã gấp 6 lần người dân, lên tới chức trung đoàn trưởng đã là gấp 10 lần.
Con số khủng khiếp nhưng đó cũng là mục tiêu phấn đấu của tất cả người dân, binh sĩ. Nhờ vậy mà tinh thần học tập, rèn luyện cũng được nâng cao lên rất nhiều.
Cũng nhờ chính sách cho các thành phần tinh hoa được cao hơn nhờ vậy mà khả năng đất nước cũng sẽ có những nguồn gen tốt được truyền ra nhiều hơn những gen không tốt. Thậm chí những người bị chẩn đoán bẩm sinh không lành lặn hay quá thấp bé theo tiêu chuẩn nam 1m50 nữ 1m40 đều bị cấm sinh sản.
Ai có oán thán đức vua của họ cũng chịu bởi đây có thể hành động vô nhân đạo nhưng vì tương lai của cả 1 dân tộc cả đất nước nên dù có mang danh ác độc thì Sơn cũng chấp nhận.
Những người này, nếu muốn đều có thể nhận con nuôi bởi dù sao đám trẻ được mua về cũng có rất nhiều trẻ nhỏ, chắp vá cho nhau những điều thiếu may mắn trong cuộc sống.
Việc kiến thiết các công trình này mất nhiều thời gian.
Trong thời gian này gần như không có nguồn thu nào ngoài các ruộng trồng lanh cung cấp cho xưởng dệt có được 1 ít nguồn thu nhưng cũng đủ để nuôi sống bộ máy, nhân công của cả Sơn Đông này nhờ có quy hoạch cũng như sản xuất quy mô lớn giảm thiểu được công lao động.
Nhờ vậy cũng giảm bớt gánh nặng cho Di Châu, tư đây có nhiều tài nguyên hơn để tổ chức xây dựng và khai phá nhiều nơi hơn nữa, đặc biệt là khu vực các đảo phía Nam còn quá nhiều diện tích chưa được biết đến, còn nhiều bộ lạc đang có tư tưởng thù địch với nước Việt.