0
Trong thời gian phân tách nhỏ đến nơi khác sinh sống, những người nào có tư tưởng giữ những phong tục tập quán cũ sẽ được âm thầm bố trí tiêu diệt sớm để tránh việc truyền bá và phát triển văn hóa.
Cũng như vậy đa số đàn ông này sẽ được huy động tham gia vào các chiến trường để giành được vinh quang và lợi ích cho gia đình nhưng đồng thời tỉ lệ c·hết của họ sẽ cao bởi sẽ được đẩy vào những vị trí được coi là cửu tử nhất sinh.
Nhờ thế mà lượng đàn ông này sẽ giảm, số lượng phụ nữ làm vợ người Việt sẽ cao hơn, nhờ thế mà tốc độ đồng hóa về tư tưởng cũng như nòi giống sẽ nhanh hơn.
Trong khi đó, người dân sau khi nge bài hịch của bộ truyền thông cũng hiểu được nguyên nhân xảy ra c·hiến t·ranh.
Quân đội lại hứa thưởng lớn cho những ai tham gia tham gia quân đội chiến đấu. Ở đây là thưởng tiền, lương thực, đất đai, vật nuôi, công cụ sản xuất.
Tất cả nam nhân của Rắn quốc cũ đề được tổng động viên ra chiến trường tuổi trung bình từ 18 đến 45. Lời nói ra với người dân là họ phải tự có trách nhiệm giải phóng bản thân cũng như gia đình.
Thế nhưng chỉ tầng lãnh đạo của nước Việt mới biết được mục đích chính là dùng chiến tranh tiêu diệt bớt đi những nam nhân của Rắn quốc dẫn tới thiếu nam nhân tại đây đồng thời lại nghèo vì thế mà những phụ nữ trẻ sẽ ưu tiên lấy chồng là người Việt giàu có, điều kiện chăm sóc con cái tốt hơn.
Vốn dĩ đây là phương pháp của bất kì quốc gia nào xử lí sau khi giành chiến thắng mà muốn thôn tính cả 1 dân tộc là vậy.
Tuy rằng rất bất nhân cho những người đó nhưng là 1 khoảng thời gian yên bình sau này nếu như diễn ra thành công.
Bởi cứ mỗi lần binh biến như vậy lại mất mát, thà rằng đau 1 lần để sau này thoải mái còn hơn suốt ngày phải lo phòng bị.
Quay lại với trận chiến, Tổ Rắn được xây dựng trên 1 hòn đảo giữa sông lớn, người dân địa phương đây vẫn thường gọi là sông Xanh bởi nước sông đây màu xanh.
Nhờ vậy mà diện tích thành cũng cực lớn, chiều dài, rộng có thể lên tới 4X4 km.
Nhờ vậy mà trong thành cũng có hệ thống thủy lợi cũng như ruộng đồng để trồng cây lương thực phục vụ nhu cầu.
Vậy nên việc vây thành lâu dài là điều không thể bởi đám vua quan trong thành biết chỉ có 1 kết cục duy nhất khi thua trận là chết thậm chí chết sạch thậm chí còn có thể bị tru di 9 tộc.
Xác định việc công thành không phải là việc 1 sớm 1 chiều vậy nên Sơn hạ lệnh quân đội bao vây tất cả hướng ra của thành này.
Đó là trên bờ còn dưới sông do quân đoàn Di Châu cũng như quân đoàn Tây Nam chịu nhiệm vụ phong tỏa đường sông Xanh, đảm bảo không có thuyền bè hay con ruồi nào có thể ra vào được thành Tổ Rắn.
Trong tuần đầu tiên vây thành, Sơn cho người rải ra tìm kiếm những người dân hiểu được bố trí cũng như địa hình trong thành.
Vậy mới biết được lương thực trong thành còn lại rất nhiều đủ cho quân lính thủ vững trong 2 năm mà không cần ra ngoài.
Đã vậy, để vào thành có 2 cách là từ cửa thành và từ thủy lộ vào trực tiếp thành nhưng thủy lô lại có 1 hệ thống cửa bằng kim loại ghim thẳng xuống nên việc lặn vào thành là không thể.
Với bức tường thành cao 5m và dày tận 3m trên đây lại bố trí nhiều cứ điểm tập hợp có phần nhô ra để bắn cung phòng thủ, trong thành đang có khoảng 10 vạn dân sinh sống tổng là 20 vạn người trong thành.
Được những thông tin này, Sơn liền triệu tập cuộc họp với các lãnh đạo quân đoàn cùng bộ chỉ huy chiến dịch.
Sơn nói: cuộc họp này, ta muốn mọi người nắm được thông tin về Tổ Rắn trước mặt.
Mời Vũ bộ trưởng phát thông tin cho mọi người nắm bắt.
Sơn nói: Mọi người xem qua các ý ở đây thì có ý kiến gì không?
Hùng quân đoàn Di Châu nói: Hiện tại để công thành thì chỉ có 2 cách 1 là phá công thành rồi vào 2 là trèo thành tuy nhiên tổn thất sẽ là rất nhiều.
Sin nói: Để phá cổng thành ta e là không thể bởi hiện tại 4 cổng chúng đã cho người lấp toàn bộ rồi như vậy chẳng có cách nào cho dùng là chúng ta bắn thuốc nổ được tới đó.
Vũ: ta đồng ý! Hiện tại chỉ có cách công duy nhất là trèo thành lên.
Thế nhưng cách biệt là 1 con sông không thể dựng nổi thang cho binh lính trèo lên được.
Các vị có cách nào để đổ quân lên mặt thành được không?
Sơn nói: việc này không cần vội vàng! Thương vong ta cũng chấp nhận! 3 ngày sau chúng ta sẽ tập hợp tại đây, mỗi người phải có 1 phương án công thành cho ta!
Ngay sau đó, tất cả các quân đoàn trưởng trở về quân đoàn mình bàn bạc với tướng lĩnh dưới trướng của mình.
3 ngày sau lại 1 cuộc họp cấp cao được tổ chức.
Sơn nói: đề bài ta ra, hôm này các vị trả bài thôi! Bắt đầu với quân đoàn Tây Bắc đi nào!
Mai đứng dậy: Phương án của quân đoàn Tây Bắc đưa ra là dùng cần vọt ném đất vào tạo thành đường đi lên thành. Như vậy quân ta chỉ tốn thời gian huy động dân phu chặt tre, gỗ mà làm thôi lại rất an toàn.
K nói: Quân đoàn Đông Bắc đưa ra phương án sử dụng thuẫn binh che chắn cho 1 đội công binh đem thuốc nổ ngang đặt vào chân thành, lợi dụng thuốc nổ pha tan chân thành mà vào, tuy nguy hiểm cho thuẫn binh và công binh nhưng việc tấn công vào thành sẽ an toàn hơn nhiều.
Quân nói: Việc công thành đối với quân đoàn Đông Nam không thạo tuy nhiên chúng tôi ủng hộ việc dùng thuốc nổ phá thành để tràn quân vào.
Lê nói: Mục tiêu của chúng ta không chỉ là công thành mà còn giảm bớt người gốc Rắn quốc nên cần chết bớt người đi. Vậy nên ta đề xuất phương án thuyền chở thang tới áp lên tường thành sau đó sử dụng quân, dân Rắn quốc cũ leo lên mở đường.
Sin nói: phương án của quân đoàn ta là dùng thuyền lớn lấp toàn bộ thủy môn của thành lại sau đó sử dụng cần vọt bắn xác động vật đang thối rữa vào trong thành, đợi 1 thời gian nhanh thì 1 tháng chậm thì 3 tháng chúng sẽ chết hết, chúng ta có thể vào thu hoạch kết quả hoặc bỏ hẳn cái thành này đi.
Phương án của Sin tỏ ra cực kì máu lạnh cũng cực hiệu quả nhưng suy cho cùng đây là phương án khá tồi tệ bởi nếu bỏ đi tòa thành cũng tức là bỏ đi bao nhiêu công sức cũng như phải bỏ hoang tòa thành này trong dài hạn.
Trong khi nước Việt đang cần phải tiết kiệm mọi thứ nhất là công sức thì đây là điều cực khó khăn. Đất đai những vùng quanh đây đều trù phú, ruộng đồng canh tác lâu đời rất ổn định bằng phẳng thích hợp làm rất nhiều thứ cho việc sản xuất bỏ đi thì quá uổng.
Hùng nói: Phương án của quân đoàn Di Châu đưa ra là sử dụng xe thang gắn trên thuyền để tiếp cận tường thành nhanh nhất. Gắn 1 cây cầu thang có thể bắc từ cao điểm trên thuyền để binh lính chạy trực tiếp từ cao điểm trên thuyền qua nhanh nhất vừa giảm thiểu tiêu hao lại nhanh chóng tuy nhiên chỉ tiến hành được ở khu vực nước sâu sát thành là phía Tây mà thôi.
Nói xong thì mọi người cũng có hồi cãi vã nhất là mấy ông quân đoàn trưởng, ông nào cũng cho rằng ý của mình là đúng nhất.
Sơn chỉ cười lắc đầu nói: Theo ta thấy quân đoàn nào cũng có ý đúng vậy nên lần này ta phân phát cho mỗi quân đoàn 5vạn quân mới chiêu mộ là người Rắn quốc cũ. Riếng phương án của Sin không sử dụng.
Quân đoàn Tây Nam của Sin dùng phương án nổ mìn mở cửa thừ thủy đạo cho thủy quân tiến vào và chiếm thành.
Nhiệm vụ đặt ra cho 7 quân đoàn là công thành và khống chế, bắt giữ hoặc tiêu diệt đám vua quan Rắn quốc. Quân đoàn nào làm tốt nhất sẽ được vinh danh trong ngày hội đầu năm của đất nước cùng với chiến kì Bạch Hổ.
Trong các chiến kì nước Việt được đặt theo tên tứ linh cùng với ý nghĩa của nó: Trong đó Bạch Hổ thể hiện sự dũng mãnh, khát máu.
Nước Việt cho đến nay có 7 quân đoàn nhưng tất cả cũng chỉ có 4 chiến kì, quân đoàn nào đạt được chiến kì là niềm vinh dự lực kì lớn lao, đó là biểu tượng cũng như sự ghi nhận công hiến của họ đối với đất nước.
Sơn: Được rồi! cuộc họp tới đây thôi! Trong ngày mai, tất cả quân đoàn cử người cũng như phương tiện tới nhận quân. Cho thời gian huấn luyện là 5 ngày, 7 ngày sau tất cả tổng tiến công!
Tất cả mọi người đồng thanh: Rõ!
Sau đó giải tán, tất cả mọi người trở về doanh trại mình chuẩn bị trang bị vật tư.
Những ngày sau đó liên tục các nơi nhận quân số, sắp xếp vào từng đội hình cũng như trang bị cho họ vũ khí, giáp đầy đủ như những binh sĩ khác tuy nhiên sẽ hơi nhẹ hơn bởi nếu quá nặng thì leo thành sẽ cực khó khăn.