Lệnh đã được ban bố từ trước đúng ngày thứ 2 toàn quân sẽ xuất kích.
Sơn cũng tùy tiện cho các quân đoàn tự chủ trương tất cả mọi thứ từ thời gian cho tới trang bị, v·ũ k·hí bởi dù sao thứ nước Việt không thiếu nhất là kinh tế bởi lúc này nước Việt rất giàu nhưng dân số lại ít, ngoài ra xương máu công thành này toàn bộ là người Rắn quốc c·hết đi hắn không tiếc nên các tướng cứ thoải mái mà diễn đi không ngại.
Cứ coi như 1 cuộc tập trận để rút kinh nghiệm vậy chỉ có điều cuộc tập trận này hơi nhiều máu.
Cũng may mắn có mấy ngày chuẩn bị nên ở 7 quân đoàn đã chuẩn bị thật nhiều.
Bên phía quân đoàn Tây Bắc đã dựng được 200 cái cần vọt cùng với đó là rất nhiều đạn đất được lấy sẵn bên sông nên chỉ cần 3 ngày là hoàn toàn dùng 200 cần vọt này ném đất tạo thành đường đi lên thành bởi toàn bộ đất sét này đã được phơi khô phần nào rồi.
Bên phía các quân đoàn tiến hành nổ thành lại chia làm 2 phương án.
Quân đoàn của Sin thì lựa chọn điểm kích nổ gần nơi cổng thành vì nơi này thường có vị trí mỏng hơn cũng như đất mới đắp vào như vậy sẽ đễ dàng làm nổ hơn.
Thuốc nổ cũng được chuẩn bị kĩ càng nhét vào từng khối vuông vức gói bằng vải bịt kín thật chặt tổng thể phải có tới 50 cái bọc, mỗi cái bình nặng khoảng 20kg.
Tổng thể cũng được 1 tấn cho mỗi quân đoàn dư sức để làm đổ sập 1 góc tường thành tạo lỗ hổng cho quân đội tràn vào.
Quân đoàn Lê thì đã chuẩn bị được rất nhiều thanh mây dài tới 9m để dựa được vào tường thành cũng như trên đầu thang đều có móc sắt để móc vào thành đỡ bị xô đỏ.
Tại sao thang lại dài tới 9m và trong khi tường thành chỉ cao 5m.
Cái này đơn giản vì nếu thang dựng lên tạo góc càng lớn thì càng đứng tức càng dễ bị xô đổ trong khi góc càng bé thì càng khó xô đổ hơn nên càng bé thì cạnh huyền tạo ra càng dài nên mới phải làm dài như vậy.
Bên phía quân đoàn Di Châu, 2 thuyền lớn đã đựng được 2 cái đài cao hơn tường thành khoảng 1m cũng như đã làm xong thang nằm ngang lát ván dài 7m đảm bảo từ đài cao đó có thể chạy băng băng qua tường thành mà chiến đấu.
Binh sĩ sẽ từ dưới thuyền leo thang bộ lên đài tập kết tại đây, sau đó liên tục gia nhập tường thành chiến đấu qua đường thang nằm ngang có lát ván.
Tất cả những chuẩn bị đều rất kỹ lưỡng cũng như bố trí đều được làm ở cách xa thành trì để khiến chúng không phòng trước được.
Tuy nhiên bên phía Rắn quốc biết trước được chiến tranh sẽ xảy ra là tất yếu nên mấy ngày này cũng liên tục dồn các vật tư thủ thành như cung tê, giáo, đá, gỗ… rất nhiều được tập kết lên thành bởi trước giờ khái niệm công thành của đất nước này chỉ là bắc thang trèo lên thành cận chiến nên những vật tư này tỏ ra rất hiệu quả.
Thế nhưng chúng đã nhầm bởi quân công thành lần này lại là quân Việt, có rất nhiều phương án công thành lại không hề tiếc sinh mạng bởi có phải sinh mạng quân lính Việt đâu.
Vua quan Rắn quốc biết được độ gấp rút của nó không những huy động và kích động dân chúng trong thành mà còn tuyên bố rằng quân Việt nếu vào thành được sẽ đồ sát toàn thành khiến dân chúng cũng như quân sĩ không còn đường quay lại.
Thế nhưng chúng đã nhầm ít ra là nhầm 1 nửa bởi 1 khi công thành thắng lợi thì quân Việt sẽ không lạm sát bởi như vậy là rất phí phạm nhân lực.
Thành phần chắc chắn bị giết là đám quan lại đang đương chức của Rắn quốc sẽ bị xử công khai tội ác để thuyết phục lòng dân.
Đám đàn ông, con cháu đám quan lại đó sẽ bị đẩy bào các hầm mỏ làm khổ sai đến chết ở đây đó là chắc chắn rồi.
Riêng đám phụ nữ vợ con của đám quan lại vua chúa ở đây sẽ được tự định đoạt số phận, nếu như được 1 người lính Việt nào vừa lòng thì có thể trở thành vợ của người lính mà thoát khỏi số phận khổ sở.
Còn nếu như không thì sẽ trở thành heo nái chính hiệu. Đám này sẽ được nuôi cũng như phục vũ những người nào có thể chất và trí tuệ ưu tú để sinh sản ra những thế hệ tiếp theo thật khỏe mạnh cũng như thông minh.
Dù sao nước Việt cũng đã và đang thiếu nhân khẩu vậy cho nên việc này cho dù mang tiếng xấu thì Sơn cũng chấp nhận để mang lại nước Việt hùng cường cho hậu thế.
0