Chỉ 4 ngày sau khi bức tường hoàn thành thì cũng là lúc đội quân kị binh của Quân cùngVũ tiến tới. Ở đây có đội Trọng kị đi trước còn khinh kị đi sau.
Tất cả đều di chuyển theo hàng ngũ rõ ràng, mỗi người đều mặc trang phục quy định, trọng kị khoác giáp sắt kết hợp da thú, tay cầm trường thương, mũ đội nón sắt bảo vệ.
Khinh kị thì lại khoác lên mình lớp giáp da màu nâu được chế tác từ da động vật ăn cỏ như bò, hươu, nai… Khinh kị sử dụng v·ũ k·hí đặt 2 bên vai của ngựa là đao cong nhẹ và cương nỏ có tầm bắn 50m nhưng uy lực là khủng kh·iếp.
Đội kị binh đi qua thế nhưng lại để cho toàn bộ lạc Chó Đen sự kh·iếp nhật là đội trọng kị dẫn đầu đều cưỡi trên những con hung thú cao tận 2m mà đầu của hung thú này cao tới 3m cũng như đầu người trên đó lại cao tới 3.5m như vậy luôn tạo cảm giác cho người ở dưới nhìn lên 1 bậc cao cao tại thượng mà kính ngưỡng.
Bọn hắn ở đây cũng được 3 ngày cũng được nge kể về chiến tích của kị binh chỉ với 200 kị binh vậy mà đánh cho bộ lạc Linh Cẩu 20 nghìn chiến binh chỉ còn cách co cụm phòng thủ chứ không làm gì được họ.
Dẫn đầu đội kị binh ăn mặc khác biệt hơn cả là 1 tướng lĩnh to cao vạm vỡ khuôn mặt tuy trẻ nhưng trên đó cũng đã có không ít vết sẹo cũng như ánh mắt sắc lạnh của kẻ đã từ trong núi thây biển máu đi ra, chỉ với 1 ảnh mắt đó cũng đủ khiến cho những kẻ yếu đuối sợ hãi tới mức đứng không vững rồi.
Đi ngay bên cạnh tướng lĩnh này lại là 1 người trông rất bình thường, thân mặc áo vải dày chứ không hề mặc áo giáp như những tướng lĩnh và binh sĩ khác thế nhưng trong ánh mắt cùng khuôn mặt lại toát ra 1 vẻ của người thông minh sáng suốt, kèm theo nụ cười trên môi với tất cả những người xung quanh.
Trước khi đội quân tiến vào thì bên bộ nội vụ cũng có người vác loa thông báo: Mọi người! tránh đường cho đoàn kị binh đi vào! Nhanh nhanh! Nhanh còn g·iết thú ăn thịt nào! Mấy bà cô kia đừng cản nữa! g·iết thú xong cho các cô đi thả thính sau!
Thực ra người dân Việt luôn đối với q·uân đ·ội tôn sùng tuyệt đối vậy nên mỗi lẫn có q·uân đ·ội đi qua sẽ gặp tình trạng dân vây kín đường nên phải báo cũng như phải đuổi mấy cô gái cuồng trai đẹp ra cho q·uân đ·ội.
Việc này càng khiến Chó Mực trố mắt, làm quái gì có bộ lạc nào gặp c·hiến t·ranh mà vui vẻ thế này đây, nhưỡng chiến binh sắp ra chiến trận lại càng hấp dẫn các cô gái hơn so với bình thường nữa. Thế nhưng họ cũng hiểu rằng đây chính là sự tôn thờ cho các anh hùng của tổ quốc vậy nên các cô gái vẫn tự hào vì chồng con họ là những chiến binh bảo vệ đất nước.
Đặc biệt 2 người dẫn đoàn là Quân và Vũ thì lại được nhiều cô gái trông mong hơn bởi đơn giản họ đều là những lãnh đạo cấp cao của nước Việt. Mặc dù cả 2 đều có vợ con nhưng không sao chính sách nước Việt cho phép chính sách đa thê để giải quyết vấn đề thiếu nam lúc này.
Các cô gái nhìn Quân thì ngĩ tới ngay điều đầu tiên chính là con của họ sinh ra sẽ to cao khỏe mạnh được giống như cha nó
Còn nhìn Vũ cũng vậy con họ sinh ra sẽ thông minh sau này sẽ được đất nước trọng dụng làm quan lớn và cũng như Quân là đều là những lãnh đạo cao cấp của nước Việt, hình tượng 2 người này đặc biệt chỉ thấp hơn thủ lĩnh Sơn mà thôi.
Quân đội vào trấn sau đó binh lính đi về các trại tạm nghỉ ngơi còn Quân và Vũ thì ngay lập tức đi tới sảnh nghị sự, tại đây đang có Sin và Feric và 1 số đội trưởng q·uân đ·ội đang ngồi đợi 2 người, ngoài ra còn có Lucky và Chó Mực đại diện cho đội thám hiểm và bộ lạc Chó Đen.
Chỉ những câu chào hỏi, giới thiệu cơ bản thôi mọi người đều ngồi vào chỗ.
Vũ đứng lên: Hôm nay, ta và Quân tướng quân tới đây ngoài việc tập trung quân cũng mang theo chỉ đạo của thủ lĩnh bao gồm 3 việc:
1, Ta sẽ tạm thời đảm nhiệm chỉ đạo tiền tuyến cho tới khi thủ lĩnh tới.
2, Trấn Thái Nguyên phải đảm bảo xây dựng các công sự trước khi bệ hạ tới.
3, Đảm bảo sự bình yên cho dân chúng.
Trong vòng 2 ngày sau thủ lĩnh và bộ binh chủ lực sẽ tới nên hiện tại chúng ta cần phải chuẩn bị kĩ càng cũng như tìm hiểu rõ về đối phương không để thiếu thông tin kẻ địch được.
Tiếp tới, mọi người có ý kiến gì không?
Tất cả đồng thanh: Không!
Trong 2 ngày sau đó liên tục có các đội kị binh đi thăm dò xung quanh cũng như liên tục có các đợt xạ tiễn tiêu diệt mấy con thú đi thám thính xung quanh.
Với số lượng lớn đàn thú nên lượng thú đi do thám cũng không ít nhờ vậy mà mỗi ngày đội do thám của nước Việt g·iết được tới 30 con thú chủ yếu là sói mà không có con gấu cũng như vượn nào.
Cùng với đó trong 2 ngày cũng có 2 đợt tiến công của đàn thú vào khu vực tương thành mới xây chủ yếu là có khoảng 1000 con vượn người đứng từ xa dùng những hòn đá to ném thẳng lên thành tạo điều kiện cho đàn gấu lao lên thành thế nhưng.
Tầm đá nem lại kém bằng 1 nửa so với cung tên cũng như tường thành có mặt ngoài thẳng đứng khiến cho chúng chẳng thể nào leo lên được vậy nên 2 cuộc chiến này đàn thú cũng bỏ lại tới gần 500 xác gấu và vượn còn đàn sói lai không hề xuất hiện.
Trong cuộc chiến cũng có mấy con vượn ngu ngốc mà tiến tới tầm để ném đá lên thành thế nhưng đá thì không trúng ai còn chúng lại b·ị b·ắn thành con nhím bởi mục tiêu quá to khiến chúng không thể tránh thoát được.
Kết quả trận chiến cho thấy đa phần những thứ như đá hay gỗ ném từ trên thành xuống không hề có tác dụng với đàn gấu, có chăng chỉ là mũi tên tẩm chất tê mới có thể gây cho chúng bất động 1 lúc còn những mũi tên xuyên qua những vị trí yếu hại như tim hay là hốc mắt, xuyên não.
Còn đàn vượn thì tổn thất rất ít chi có 5 con bị ngã xuống. Sau khi chúng nhận ra không thể công hạ thì dùng tiếng hú của đàn vượn làm hiệu lệnh lùi lại cũng như bỏ lại những con thú bị c·hết hoặc bị bất động đang trên đất.
Quân đội lúc này dùng kị binh chạy ra ngoài dùng mũi thương và đao chặt đứt đầu của đám thú và đem về trong tường thành nhanh chóng để phân tích cũng như làm chiến lợi phẩm hôm nay.
Quân đội nước Việt từ ban đầu thành lập đã làm quen với việc lấy chiến nuôi chiến của Sơn nên thu trang bị, vật phẩm, thịt cũng là thứ được tiến hành nhanh chóng không khác gì lúc triển khai đánh g·iết vậy. Mỗi 1 người lính đều từng săn được thú nên họ cũng là những tay dao thớt cừ khôi trong việc lột da, tách thịt tách gân, xương.
Tuy nhiên cũng giữ lại mỗi loại 3 con thú dùng dây thừng buộc thật chặt đề phòng chúng thoát được còn đặc biệt nhốt chúng vào trong 1 nhà xây chắc chắn, với sự cẩn thận này cho dù đám thú này hung mãnh tới đâu cũng chỉ là cá chậu chim lồng, khi đó người Việt muốn tìm hiểu gì về giống loài này thì hoàn toàn có thể.
Tuy là đàn thú đã rút lui thế nhưng xung quanh đó vẫn thi thoảng xuất hiện 1 vài con thú trinh sát vậy nên trên tường thành cũng không lúc nào không có linh canh và kẻng báo để đảm bảo huy động phòng ngự.
Trong lúc đem 3 con thú còn sống kéo về, tuy đã bị buộc thật chặt lại giống như đòn bánh tét rồi nhưng chúng vẫn cực kì hung hãn thậm chí lúc buộc còn giật dây thừng khiến 1 người b·ị t·hương, lúc còn cố tình dùng mõm táp tới con người khiến cho quân lính cực kì bức xúc nên buộc càng chặt hơn lại khiến đám thú càng kêu rống điếc cả tai.
Vũ thấy vậy liền yêu cầu chuẩn bị 3 cái gông sắt cùng những khóa sắt, dây sắt cùm chúng lại, về mõm chúng thì dùng thanh sắt buộc gang họng chúng lại cho chúng khỏi gào, con nào còn cố tính quậy thì dùng roi da quất thật mạnh cho chúng sợ, nhốt chúng ngoài trời tuyết cả đêm không cho ăn uống xem chúng khỏe thế nào.
Thế nhưng tất cả mọi người ai cũng thán phục sức chịu đựng của chúng, cả đêm chịu tuyết lạnh lại không được ăn uống nhưng chúng vẫn khỏe mạnh chỉ có 1 số chỗ buộc chặt lại gặp lạnh đang bắt đầu tím dần và có dấu hiệu hoại tử mà thôi.
0