2 ngày sau đó Sơn dẫn 5000 bộ binh tiến đến, kết hợp với lượng q·uân đ·ội tại đây tạo thành đội quân tới 12 nghìn người với đầy đủ v·ũ k·hí. Với khí thế dân quân hừng hực như đốt cháy cả khoảng trời xung quanh đây, Sơn có mặt cúng chính là ánh mặt trời của họ, người đã soi sáng, dẫn lối cho nước Việt bước sáng 1 giai đoạn phát triển cao hơn của xã hội, khi này con người nước Việt chính thức có thể đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn chứ không phải là đám hổ báo hay vượn khỉ gì hết.
Đây là lần tập kết quân sự đầu tiên tại trấn Thái Nguyên cho nên gây rất nhiều tò mò với mọi người kể cả cư dân của trấn, đơn giản họ tò mò về sức mạnh q·uân đ·ội của nước Việt bởi trước giờ đa phần họ chỉ nge tới chiến tích chứ chưa bao giờ được trực tiếp trông thấy.
Phần tò mò hơn là về đức vua của họ: Sơn.
Người được toàn bộ dân chúng cũng như q·uân đ·ội kính ngưỡng coi như là vị thần sống bảo vệ và dẫn dắt bọn họ đi lên chứ không như những vị thần trước kia họ thờ chỉ nhận đồ cúng tế của bọn họ chứ chưa bao giờ hiện ra giúp đỡ họ.
Vậy nên họ coi Sơn không chỉ là người lãnh đạo mà cao hơn đó còn là tín ngưỡng của họ vậy trong dân mới có câu nói: Đúng tới tới ta thì được còn động tới đức vua thì g·iết không tha.
Đó là niềm tin tuyệt đối của dân chúng mà bất cứ lãnh đạo nào, ở bất cứ thời đại nào đều mong muốn có được.
Vậy nên khi đội trọng kị hộ tống Sơn xuất hiện gồm 20 người toàn bộ mặc áo giáp sơn màu dỏ, lưng thắt đai màu đỏ, toàn bộ cưỡi trọng kị cao lớn, đầu đội nón sắt tay cầm trường đao lớn, tất cả họ được tuyển chọn từ những tinh anh nhất trong q·uân đ·ội nhằm nhiệm vụ bảo vệ Sơn trên chiến trường với năng lực chiến đấu cùng trang bị của họ sẵn sàng 1 g·iết 10 người không hè khó khăn.
Đi ở chính giữa đội hình là Sơn, từ đầu đến chân đều là màu vàng đẹp đẽ. Cưỡi trên con nai cực lớn cũng là con nai duy nhất còn lại cặp sừng được trang trí bằng các sợi dây tua màu đỏ cũng như bọc đồng vàng 1 số chỗ trên sung trông cực kì đẹp và bắt mắt, trong khi tất cả các nai chiến khác đều phải cưa sừng để chiến đấu hiệu quả còn con nai cùng bộ trang phục của Sơn này chỉ là trang phục duyệt binh mặc cho đẹp mà thôi thứ trang phục này mà ra chiến trường chẳng khác gì cái mục tiêu rõ ràng cho đối phương tập trung t·ấn c·ông mà thôi.
Sơn đi qua cũng khiến cho dân chúng sôi trào hân hoan, mọi người cố gắng vui vẻ ra sức hò hét, vẫy tay các kiểu để được đức vua nhìn thấy cũng như nỏ nụ cười tươi cùng vẫy tay đáp lại tấm lòng của dân chúng dành cho mình.
Lúc này cũng có hiện tượng chấn, xô đẩy nhau để tiến lên gần hơn nhằm xem rõ Sơn thế nhưng dân quân tự vệ của trấn Thái Nguyên cũng bố trí 2 hàng chắn không cho người dân chen lấn lên ảnh hưởng tới đoàn quân cũng như đức vua đang di chuyển.
Đội ngũ nhanh chóng di chuyển tới các khu vực trú binh, Sơn cùng đội hộ vệ thì di chuyển thẳng tới trung tâm điều hành của làng để ngay lập tức họp bởi việc quân cấp bách rồi
Lại nói về tình hình chuẩn bị cho cuộc chiến:
Tuy rằng thể hình của con người không thể so sánh được với hung thú thế nhưng bù lại là v·ũ k·hí sắc bén, sát thương tầm xa, công cụ chiến đấu, thành cao hào sâu, những thứ này hoàn toàn vượt trội ưu thế thể hình, sức lực của hung thú có được.
Như thường lệ, trước cuộc chiến thì nước Việt sẽ có 1 cuộc họp để phổ biến kế hoạch cũng như thảo luận phương án tác chiến nhằm đạt được hiệu quả cao nhất.
Mở đầu cuộc họp, Vũ đững lên giới thiệu các thành viên tham gia bao gồm: Đức vua, tướng Quân, quân sư Vũ, Trí, tướng Sin, tướng K, trấn trưởng Feric, Chó Mực, Lucky đội trưởng thám hiểm.
Sơn cũng chán ngán với mấy cái tên không đâu vào đâu vậy nên ngay lập tức tại đây ban tên cho bộ lạc Chó Đen giờ đây là tộc Chó Đen đổi tên họ thành chữa Tuất, con trai sẽ có tên lót là Văn còn con gái tên lót là Thị như những dòng tộc khác.
Bộ tộc của Feric tại vì đa số đang ở tại trấn Thái nguyên nên sẽ lấy họ là Sắt
Còn tướng Sin bởi cũng là đồng tộc với Sơn vậy nên sẽ đổi thành Sinh, tên đầy đủ là Nguyễn Thái Sinh.
Lucky đến từ bộ lạc Voi của đồng cỏ vậy nên sẽ lấy họ tên là Tượng Văn Hên.
Việc tên họ sẽ được các họ thống nhất và trình lên bộ nội vụ phê duyệt cũng như từ nay tên họ toàn toàn sử dụng tiếng Việt thay thế cho các tên họ quái dị.
Đầu tiên, Hên đứng lên vẽ bản đồ cơ bản cho mọi người được nắm sơ bộ của khu vực
Hên(Lucky): Mấy ngày nay, ta đã do thám được chúng có khoảng 5000 con thú trong đó nhiều nhất là sói sau đó là gấu còn ít nhất là vượn, đàn vượn này thường đi sau cùng nhưng khả năng chiến đấu của chúng lại tốt nhất.
Xem chừng mỗi con vượn phải nặng từ 200-300kg chứ không hề ít.
Chúng không t·ấn c·ông theo kiểu ùa lên mà thường bao vây lại sau đó đồng loạt t·ấn c·ông.
Về sói và gấu thì chúng trực tiếp sử dụng móng vuốt và hàm răng để cắn còn đám vượn kia thì lại rất thích dùng đá hoặc cành cây ném với cự ly khoảng 50m.
Ta chưa từng thấy chúng bơi lội nhưng chắc chúng có khả năng bơi vì các loài này bình thường cũng bơi không nhanh nhưng có độ bền khá tốt nhờ cơ thể khỏe mạnh.
Khi bắt được người hay vật sống chúng sẽ trực tiếp ăn người luôn còn thú vật thì chúng sẽ đem về phương bắc.
Ngoài ra, vượt qua dãy núi kia về phương bắc thì tuyết nhiều hơn nên kị binh không thể di chuyển mùa này mà hoàn toàn phải di chuyển bằng giày đi tuyết.
Báo cáo! Hết!
Vũ: Tốt! mời Tuất tộc trưởng.
Tuất tộc trưởng lúc này nhờ được đổi họ nên cũng tự tin hơn với vị trí của mình trong thế lưc nước Việt bởi khi chính thức được đổi họ cũng là lúc họ được công nhận là 1 phần cua nước Việt vậy nên tự tin hơn rất nhiều.
Tuất phát biểu: Về giao tranh với chúng thì tộc Tuất chưa từng, đa phần chi thấy chúng là bọn ta chạy rồi thế nhưng tốc độ của chúng rất nhanh đặc biệt là sói còn gấu chậm hơn 1 chút còn chậm nhất vẫn là Vượn. Mỗi năm đàn thú này sẽ xuống săn các bộ lạc làm đồ ăn 1 lần, bộ nào không may mắn thì bị chúng nhắm tới chắc chắn tan rã bởi v·ũ k·hí của các bộ lạc đa phần là dao đá dao xương khó mà tổn thương được chúng.
Thứ 2, cả 3 loài này đều có thể bơi lội vì khi chúng ta chạy trốn có nhảy xuống sông mới thoát được vậy nên có thể thấy 3 loài này bơi chậm hơn con người.
Thứ 3, Khu vực lãnh thổ của bộ lạc Chó Đen vốn dĩ là 1 hòn đảo lớn được bao bọc bởi 1 con sông lớn phía nam đang chảy sát trấn Thái Nguyên và 1 nhánh ở phía bắc ngay sát dãy núi tuy nhiên nhánh chính con sông phía nam thì lớn còn nhánh phụ khá nhỏ nên từ đây đàn thú xâm nhâp đồng bằng nhưng cũng bị chặn tại đây mà không thể xuôi nam tiếp được nữa do vậy chúng chi có 2 hướng là t·ấn c·ông trấn Thái Nguyên hoặc là bơi qua nhánh sông phía bắc trở về.
Bởi khi chúng rút lui chắc chắn về phương bắc mà lại khá chậm do phải vượt qua nhánh sông.
Do vậy chúng ta có thể tận lực tiêu diệt chúng ở lúc này.
Nói đoạn, Tuất cũng cầm lấy viên đá màu vẽ biểu hiện nốt các khu vực trên bản đồ do Hên đa vẽ.
Những lời nhận xét như vậy cũng khiến cho Sơn tỏ ra cực kì thích thú bởi đơn giản những lời này cũng chứng tỏ đây là 1 vị tướng lĩnh tiềm năng vậy nên trong thời gian tới hắn sẽ tận lực bồi dưỡng thêm.
Vũ tiếp tục: qua mấy ngày nay liên tục tìm hiểu về thể trạng cũng như cấu trúc xương của đám thú chúng ta bắt được cơ bản có thể nói tốc độ di chuyển của cả 3 loài này đều nhanh hơn chúng ta rất nhiều nhưng lại không nhanh hơn ngựa và nai sừng tấm.
Ngựa với ưu thế tốc độ tuyệt đối nhưng lại không bình tĩnh được như nai vậy nên trong lần chiến đấu này mọi người cần lưu ý việc triển khai Nai đi trước ngựa theo sau.
Ngoài ra với mùa đông hiện tại tuyết đã khá nhiều nên đa số các loài bò không chịu được cái lạnh chỉ còn loài bò Tây Tạng với số lượng chúng ta có khoảng 500 con cùng ngựa, lừa, nai làm sức kéo nên mọi người cần cân nhắc vật dụng mang theo.
Về triển khai tác chiến ta có đề nghị như thế này mong mọi người cho ý kiến:
Đầu tiên sẽ chia quân thành 3 phần
Đội thứ nhất sẽ phòng thủ tại trấn Thái nguyên chỉ cần khoảng 2000 quân bộ binh.
Đội thứ 2 là 4000 bộ binh sẽ di chuyển lên phía bắc ngay lập tức làm bè tiến tới giữa sông phía bắc chặn lấy hướng rút về của đám thú, khi chúng nó bơi giữa sông cũng là lúc gặp phải đội này lập tức g·iết chúng nó giữa sông, bởi vì tứ chi của chúng còn bận bơi nên sẽ không có sức chống trả
Đội thứ 3 là 6000 hỗn hợp binh chủng nhằm trực tiếp đối diện và xua đuổi chúng về chỗ bẫy tại hẻm nói mà đội thứ 2 đã thiết kế để tiêu diệt chúng..
Mọi người có ý kiến gì không?
Quân đứng lên: Không được nếu trực tiếp chăn đường rút lui vậy sẽ gây nguy hiểm cho bộ binh đang truy đuổi. Trong q·uân đ·ội có 1 câu chính là chó cùng dứt dậu nên không nên truy đuổi đến cùng. Vậy nên ta phản đối ý kiến này!
Lúc này, tại cuộc họp có 2 ý kiến 1 là chặn đánh và ý kiến thứ 2 là không chặn đánh mà chỉ truy đuổi. Bên này cũng cho ý kiến mình là đúng nên không bên nào nhường nhau.
Lúc này, Sơn mới đứng lên: Tất cả bình tĩnh! Theo ta sẽ đánh chặn nhưng không phải là chặn triệt để.
Suy nghĩ của 2 bên đều đúng nhưng chưa đủ, theo ta:
Đội thủ thành chỉ cần 1000 người kết hợp dân chúng trong thành có thể làm tốt.
Đội đánh chặn 4000 người sẽ chia thành 2 bên mỗi bên 2000 cung thủ sau đó khi mà đàn thú đã qua tới bờ bên kia thì chúng ta sẽ xây dựng 1 bức tường giúp cho chúng tập trung đi vào 1 cửa như vậy sẽ khiến chúng chỉ đi 1 hướng mà nhờ thế 2000 cung thủ sẽ b·ắn h·ạ được hết đám thú. Về đội cung thủ thì bố trí ở điểm cao, ẩn nấp để chúng không phát hiện tránh cho việc đàn thú phản kích.
Đội xua đuổi có7000 người, còn để đảm bảo truy đuổi thì đội bộ binh sẽ phải đốt lửa liên tục để xua đuổi vì đã là thú thì chắc chắn sợ lửa. Vậy nên sử dụng mỡ đun chảy tưới lên cỏ khô thành từng quả bóng lớn cứ thế đẩy phía trước mà lùa đàn thú, mũi tên của đội truy đuổi cũng phải tẩm lửa để khiến đàn thú hoảng sợ mà nhảy xuống nước như vậy sẽ khiến chúng loạn hơn. Ngoài ra đội truy đuổi luôn phải giữ khoảng cách tránh bị chúng phản kích.
Ta nói vậy, mọi người xem có phù hợp không?
Sinh đứng lên: Như vậy làm sao g·iết hết chúng được thưa đức vua?
Sơn: chúng ta không g·iết hết chúng mà g·iết gần hết thôi, phải để vài con trở về báo tin cho đàn của chúng biết phương nam có con người mạnh mẽ ở, để chúng biết sợ mà không bén mảng, còn nếu g·iết hết thì sẽ có đàn khác xuống tìm mà chúng ta đâu phải lúc nào cũng canh phòng
Tuất: Nếu vậy sau này chúng lại xuống nữa thì làm sao đức Vua, không lẽ chúng ta lại mất thêm tộc nhân
Sơn: Không! Sau chiến dịch g·iết chúng tại lãnh thổ của chúng ta thì chúng ta sẽ tiến hành dồn ép chúng ra thật xa lãnh thổ của nước ta như vậy sẽ đảm bảo cuộc sống cho người dân.
Tuất đang định nói tiếp thì Trí ngăn lại nói: Tuất tộc trưởng mới gia nhập nên không biết, nước Việt đang tập trung nhân lực cho đại công trình Gia Định và vùng sản xuất Trấn Ninh vậy nên tạm thời chưa thể tiêu diệt hết chúng được.
Lúc này, Tuất mới hiểu vấn đề của nước Việt là do phát triển quá nhanh dẫn tới thiếu lao động cho các việc phát sinh nên hắn cũng không dám nói gì nữa.
Sơn chốt lại danh sách: 1000 quân thủ thành, 7000 quân truy đuổi đám thú về phía chỉ định trên bản đồ đã đánh dấu. 4000 quân cùng toàn dân tập trung làm các bè gỗ nhanh chóng di chuyển qua bên kia sông sau đó đến vị trí chỉ định chuẩn bị mai phục, t·ấn c·ông.
Thủ thành do Sin phụ trách, Sắt lo ổn định dân cư.
7000 quân truy đuổi do ta phụ trách, Quân làm tướng tiên phong, Trí làm quân sư.
4000 quân do K thống lĩnh, Vũ làm quân sư, 2 người phải bình tĩnh thống nhất phương án hợp lí, Vũ có trí thông minh còn Sinh lại có nhiều kinh nghiệm nên bổ trợ cho nhau.
Ngoài ra, lần này, Tuất đi theo ta học tập.
Tất cả rõ chưa!
Mọi người đều đứng lên chào quân lễ: Rõ! Thưa đức vua!
Sơn: Mọi người về chuẩn bị bố trí q·uân đ·ội, sáng ngày mai lên đường.
Tất cả mọi người đều rõ ràng, chỉ trừ Tuất không hiểu, tại sao mới gia nhập lại được đi cùng người đứng đầu đất nước nhưng dù sao cũng khiến hắn vui mừng, không có chút hối nhận khi đem bộ lạc gia nhập nước Việt bởi, tại đây toàn thể ngươi dân của bộ lạc hắn được chăm sóc tốt, đầy đủ thức ăn, giữ ấm cơ thể, không lo c·hết đói hay c·hết lạnh mùa đông nữa rồi.
Tất cả mọi người mới hay cũ đều được đối đãi như nhau ngoài ra người dân Việt cũng rất thân thiện chào đón họ, các hộ gia đình còn đón những người mới vào ở cùng rất tự nhiên. Người già còn e ngại nhưng đám nhóc là hòa đồng nhanh nhất chỉ mới 1 lúc thôi đã chạy theo đám trẻ con nước Việt đi chơi rồi.
Ngoài tộc nhân thì chính Tuất cũng được mọi người tôn trọng, bằng cách lấy ý kiến của hắn cũng như cho hắn tham gia vào cuộc chiến này.
Mấy ngày nay sau khi gia nhập nước Việt, hắn cũng đã được biết rất nhiều điều, trong đó hắn và tộc nhân để ý tới nhất chính là làm sao để tham gia q·uân đ·ội bởi những hình ảnh q·uân đ·ội mới tiến vào trấn được chào đón vậy thì họ đều biết rõ ràng vị trí của q·uân đ·ội trong nước Việt là cao cỡ nào.
Ngoài ra, nước Việt này cũng rất đề cao các công việc cũng như kiến thức nhất la chăn nuôi mà họ có kinh nghiệm nhưng quan trọng nhất chính là việc học chữ, việc học chữ cũng rất khó khăn thế nhưng đa số các lãnh đạo đều biết tiếng Việt. còn việc học của nhiều người thì khá dễ chỉ cần đi tới trường học đã có sẵn giáo viên dạy họ rồi.
Riêng Tuất do đã trao đổi mấy lần với nước Việt nên đã biết tiếng còn học chứ thì lại viết giống theo khẩu âm vậy là được nên sẽ học nhanh thôi.
Nhìn vào đó bọn nhóc cũng càng cố gắng hơn bởi chúng muốn được oai vệ như những chiến binh kia, được bước đi trong tung hô của mọi người, được các cô gái vây quanh vậy nên việc kiếm được vợ đẹp là điều đơn giản rồi.
0