0
Ngay ngày hôm sau, Sơn dẫn theo 7000 quân độ đi ra khỏi tường thành Thái Nguyên. Đội hình bố trí Quân cùng trọng kị binh tiên phong dẫn đầu tiếp tới là trung quân, Sơn ở đó cùng với Tuất, trên đường lúc này, Sơn cũng có thời gian và cơ hội để hiểu thêm về đồng cỏ cũng như suy nghĩ của các bộ lạc đồng cỏ về nước Việt cùng việc tiến ra biển của nước Việt do bộ lạc Chó Đen cũng giáp biển vậy.
Đội chủ lực chia làm 3 phần rõ ràng, đội ngũ đầu tiên là khinh kị liên tục di chuyển để điều tra cũng như nắm tình hình, nếu chiến đấu thì đội này triển khai du kị chiến đầu tiên với cương nỏ.
Đội thứ là 2 trọng kị, bộ binh hạng nặng có nhiệm vụ phòng thủ cho trung tâm đầu não của đội quân cũng như phòng thủ cho đội cung thủ đi phía sau.
Đội thứ 3 là cung thủ có nhiệm vụ t·ấn c·ông khi đàn thú vào tầm bắn.
Cuối cùng là những cỗ xe kéo để chở trang bị, vật tư cũng như chiến lợi phẩm của cuộc chiến sắp tới.
Bởi vì đặc thù di chuyển chiến đấu nên Quân luôn đi cùng đội trọng kị để đảm bảo an toàn còn những thành viên chủ lực cũng đều cưỡi trên trọng khi nằm ở giữa đội hình để an toàn nhất.
Ngoài ra, nhờ có Tuất đi theo nên toàn bộ địa hình cũng như phân bố đều được Tuất chỉ rõ giúp cho đội quân tránh được tổn thất về công sức, thời gian, nhân mạng do đàn thú tập kích.
Thực ra việc quyết liệt tiêu diệt đám thú này cũng vì điều này bởi từ nước Việt đi tới thì đây là lãnh thổ giáp biển mà gần nhất với nước Việt rồi.
Nên việc bộ lạc Chó Đen gia nhập thì nước Việt có 3 cái lợi. Đầu tiên là nhân lực bởi bộ lạc Chó Đen cũng có tới 20 ngàn người, thứ 2 đó là giống vật nuôi mới, cũng như con người bổ sung nguồn gen cho nước Việt phong phú cũng giúp cho chăn nuôi mở rộng nhờ đàn cho chăn nuôi, quan trọng nhất là lãnh thổ gần giáp biển, từ đây có thể năm tới, Sơn sẽ tổ chức các đội thuyền thám hiểm vùng đất mới cũng như hòn đảo xung quanh.
Nếu không có gì thay đổi thì Sơn sẽ làm 2 cảng từ sông chảy từ Thái Nguyên xuống biển và từ Trấn Ninh ra biển.
Trong lúc nói chuyện, Sơn không lúc nào lại không nở nụ cười bởi nghĩ tới điều này.
Còn việc dánh trận, truy đuổi đàn thú thì để quân lo bởi dù sao chúng có biết dùng công cụ để chiến đấu như đám Vượn thì cũng chỉ là thú vật, trí não không thể bằng con người kể cả là người nguyên thủy vậy nên, trước khi hành quân, đều có trinh sát đi trước thăm dò cũng như nắm bắt thông tin, vả lại đội quân này cũng không có nhiệm vụ phải tiêu diệt bằng hết, cứ thấy đám hung thú là bắn tên tiêu diệt khiến chúng chỉ biết hoảng loạn mà chạy về là được rồi.
Ngày đầu tiên, khi đàn thú phát hiện con người thì ngay lập tức lao lên t·ấn c·ông, chạy trước tiên là đàn sói thế nhưng chúng đối mặt là khinh kị binh cưỡi giống ngựa chân ngắn, bắp thon có tốc độ cực nhanh vậy nên khi chúng vừa lao lên thì ăn ngay 1 lượt tên 30 mũi từ cương nỏ lập tức g·iết c·hết 15 con và vài con b·ị t·hương thế nhưng lại chẳng biết tới hơi hay mùi đít ngựa là gì.
Đàn thú sau đó tổ chức cả đàn lao lên đuổi theo tới khu vực phòng thủ của đội quân, do đã được thông báo trước nên Trí đã sắp xếp các vòng.
Đôi cánh 2 bên là 2 đội khinh bị sử dụng cương nỏ t·ấn c·ông tiêu diệt sinh lực địch.
Phía đối diện là bộ binh hạng nặng 50 người sừng sững những khối sắt thép cùng khiên cứng và trường thương tua tủa dài như lông nhím.
Phía sau là đội cung thủ sử dụng trường cung có tầm bắn vượt trội mà bắn câu từ trên trời rớt xuống như mưa khiến đàn thú liên tục bi thương.
Những lượt lao lên của chúng cũng chỉ khiến chúng chịu thêm tổn thất mà thôi bởi không thể tiếp cận cự li gần bởi thường thương dài tới 3m không cho chúng cơ hội.
Có những con sói tận dụng hình thể bé hơn để tiến tới dần được nhưng tiếp đón chúng lại là những con đao sắc lạnh bổ thẳng đầu rớt cả não ra.
Có những con sói may mắn không b·ị c·hém trúng mà còn hung hăng cắn vào bộ binh hạng nặng lại mất mấy chiếc răng bởi vì chúng cắn vào cục thép cứng quá mức, lặn ăn thêm mấy cái tập từ hộ uyển nữa khiến cho chúng nằm quay đơ, không làm được gì.
Tấn công thì bị chặn đứng bởi cung tên và bộ binh hạng nặng.
Không t·ấn c·ông thì chúng lại bị khinh kị liên tục bắn tên gây tổn thương cực lớn.
Khiến chúng không có cách nào khác mà bỏ đồng bọn chạy trốn về hướng bắc.
Kết quả sau trận chiến đầu tiên, đàn sói từ gần 3000 con thì cũng nằm phơi xác gần hết số đó bởi chúng làm tiên phong cho đám thú, chỉ còn khoảng 1000 con may mắn chạy thoát theo đàn thú mà thôi.
Đàn gấu gần 1500 con thì cũng bị hạ hơn 1000 con bởi vì hình thể chúng to lớn lại cúng t·ấn c·ông cùng đàn sói lại không có tốc độ được như sói nên nhanh chóng bị tiêu diệt bởi những mũi tên tẩm thuốc.
Trong khi đàn vượn là thiệt hại ít nhất với gần 500 con còn lại trong đàn thì chỉ mất 50 con do bị khinh kị binh xạ kích trúng mà thôi, bởi chúng tiến lên cuối cùng cũng như thấy tổn thất của đám sói và gấu mà trở nên quá sợ hãi nên điên cuồng chạy thục mạng hướng bắc, cũng có không ít con bị dẫm đạp bởi những con phía sau mà bị c·hết do b·ị t·hương từ trước đó.
Trận chiến này về phía đội xua đuổi cũng có hơn 10 người b·ị t·hương do va đập từ v·ũ k·hí gây ra tuy nhiên chỉ là vêt thương nhẹ không nguy hiểm, họ sẽ được ngỉ trên xe bò và trở về trấn nghỉ ngơi hồi phục.
Trận chiến kết thúc thì cũng là lúc q·uân đ·ội thực hiện công việc cao cả nhất chính là thu chiến lợi phẩm bằng cách nhanh chóng lột da đám thú cũng như xẻ thịt chúng để chất lên các xe chở mà đem về trấn cho mọi người sử dụng, chỉ có 1 phần nhỏ được giữ lại cho mọi người ăn mà thôi bởi mỗi ngày khinh kị đều tiêu diệt được thêm những con thú nhờ tốc độ và khả năn chiến đấu tầm xa nữa nên không lo về vấn đề thiếu thực phẩm.