Sau những lần chiến đấu với quân Việt thì chúng đã biết rõ sự nguy hiểm của v·ũ k·hí con người nên cứ thấy đám người này thì chúng chỉ biết chạy chứ cũng không biết tổ chức rình rập gì. Thi thoảng có mấy con thú hung hăng dám lao lại đội quân bởi vì chúng b·ị t·hương không thể tiếp tục chạy, thế nhưng đón chào nó lại là những mũi tên găm nó thành nhím sau đó lại bị xẻ thịt nhanh chóng. Tư tưởng của quân Việt chính là lấy huyết tinh để đe dọa đám man rợ vậy nên nhìn cảnh đồng loại chúng bị những con dao sáng bóng xẻ thịt, máu chảy lênh láng sau đó bị nướng thành bữa ăn của con người thì chúng cũng chỉ biết sợ hãi mà bỏ chạy cố giữ lấy tính mạng chứ không nghĩ ngĩ tới cấp bậc nữa khiến cho lục này đa số vượn lại tụt lại phía sau làm bia tập bắn cho những kị binh thiếu sinh quân lần đầu ra chiến trường.
Quãng đường truy đuổi liên tục trong 3 ngày đầu đàn thú di chuyển nhanh bởi còn ít thức ăn còn lại thế nên chúng cắm đầu cắm cổ chạy, trong khi đó đội quân xua đuổi lại cho phần lớn bộ binh dừng lại để xẻ thịt cũng như thu dọn chiến trường, vấn đề cần nhử lý nhanh là nội tạng bởi để lại chúng lâu sẽ dẫn tới vi sinh vật hoạt động nhanh chóng làm giảm chất lượng của thịt mặc dù đang mùa đông tuyết rơi.
Phần còn lại là khinh kị cùng 1 nửa số bộ binh tiếp tục truy đuổi bá·m s·át với khinh kị t·ấn c·ông còn bộ binh, cung thủ làm tuyến phòng ngự cho kị binh được nghỉ.
Tuất mới đưa ra phương án: đuổi 2 ngày lại cho ngỉ 1 ngày để không khiến chúng rơi vào đường cùng mà quay ra phản kháng, vẫn cho chúng có thời gian thở dốc 1 chút để chạy tiếp nhưng đảm bảo không cho chúng hồi phục hoàn toàn thể lực.
Tận dụng thời gian mà đàn thú nghỉ ngơi thì phía bên này đội xua đuổi cũng ngỉ ngơi cũng như cho đám ngựa được ngỉ ăn uống nước đầy đủ cũng như được sưởi ấm để hồi phục sức khỏe nhanh chóng.
Cả quá trình xua đuổi diễn ra trong 7 ngày thì mới tới được khu vực dự định mai phục. lúc này đàn thú chỉ còn lại khoảng 2000 con mà thôi.
Trong khi đó đội mai phục do Vũ và K dẫn đầu chỉ mất 1 ngày để tiếp cận khu vực mai phục.
Sau đó 2 người chia ra phụ trách 2 công việc.
Vũ phụ trách xây dựng tạm thời cái phễu bằng bờ tường đá cùng tuyết để đàn thú qua sông cũng như chỉ chạy vào con đường này, bởi vì khối lượng công việc nhiều cũng như cần rất nhiều nhân công nên sử dụng tới 3000 người.
Ban đầu là vần những tảng đá và cây gỗ lớn vào dọc bờ sau đó lại dùng tuyết phủ lên lại tiếp tục dùng đao chặt những cành cây nhỏ xếp lên đó lại tiếp tục dùng tuyết đổ lên để chắc bức tường công trình này nói thì đơn giản nhưng làm rất tốn công.
Tiếp tới là con đường, con đường phải đảm bảm hẹp chỉ 4m đồng thời 2 bên cũng hình thành bức tường chắn cao để chúng không vượt ra bức tường mà chạy loạn xạ dẫn tới khó t·ấn c·ông do mục tiêu tản mát.
Phần cuối cùng là hệ thống bẫy, chủ yếu là hố bẫy chông cũng như là nhiều bẫy đập ngang để 1 khi có con thú chạm vào bẫy sẽ bị rớt xuống hố chông hoặc bị đập ngang chân khiến cho chúng khó có thể di chuyển tiếp được, khi đó chúng sẽ bị rớt lại làm mục tiêu tập bắn cho cung thủ tiếp tục.
Vũ phụ trách sắp xếp hệ thống tường, bẫy, đường đi.
K lúc này lại sắp xếp các vị trí cho cung thủ t·ấn c·ông đủ cho 4000 người chia làm 2 bên đường để bẳn xuống vào đường ở dưới.
Vị trí phục kích của họ là 2 dãy núi đá có vách rất đứng để đảm bảo rằng không ai bị đàn thú t·ấn c·ông ngược lại.
Sau khi sắp xếp vị trí phục kích, K cũng cho 1 số trinh sát tới cao điểm nhằm theo dõi động tĩnh của phía đối diện xem đàn thú tới đâu bởi trong lúc này thời tiết lạnh khi chưa có lệnh chuẩn bị vào vị trí phòng ngự thì các đội sẽ được ngồi nhóm vào các vị trí để nhóm lửa đốt sưởi ấm cho bản thân tránh việc không phải chiến đấu c·hết mà bệnh c·hết mới là nhục nhã.
0