Vương quốc Sila là 1 tiểu quốc nằm ở rìa phía Đông lục địa phương đông, quốc gia này tiếp giáp với nước Hán và Liêu cũng như đều xưng thần với cả 2 bên để đảm bảo an toàn trước 2 cường quốc của khu vực.
SiLa có diện tích khoảng 500 nghìn km2 nhưng địa hình chủ yếu là đồi núi và có rất ít đồng bằng, khí hậu lại khô và lạnh nên nơi đây chủ yếu trồng lúa mì thay cho lúa nước cũng giống như các quốc gia phương bắc lạnh giá.
Với lợi thế tiếp giáp với 2 thế lực lại có đường biển dài, về tương lai thì đây sẽ là quốc gia phát triển thương nghiệp nhờ những cảnh nước sâu gần bờ biển.
Ngoài ra 1 tiềm năng rất lớn ở đây chính là khoáng sản, nhờ địa hình đồi núi cùng với thường xuất hiện rất nhiều vỉa than cũng như vỉa quặng được tim thấy cho nên quốc gia này sản xuất được rất nhiều kim loại đồng và dùng kim loại này để trao đổi với 2 quốc gia là Liêu và Hán để đổi lấy lương thực ngoài gia súc mà Sila tự chăn nuôi được.
Tuy nhiên ở đây vẫn chỉ sản xuất đồng nguyên thủy như các nước Câu Lưu, Hán, Liêu vẫn làm đó là đem quặng vào trong lò lửa nung đỏ sau đó giã, đập chính vì vậy mà giá đồng cực kì đắt đỏ, 1kg đồng có giá tương đương với 10kg bột mì hay gạo nếu so sánh với nước Việt thì đắt gấp 10 lần rồi.
Bởi nước Việt sử dụng lò cao và than đá nên cung cấp được nhiệt độ lớn hơn nên việc nung chảy khá dễ dàng lại tốn ít công cùng với nhiên liệu từ than đá chứ không phải than củi.
Lại trải qua 2 ngày lênh đênh trên biển vượt qua 1 số đảo nhỏ ở giữa thì thuyền lớn của Hùng đã nhìn thấy đất liền cũng như bị lính canh phòng bờ biển phát hiện.
Phía bên thuyền Việt vẫn là con thuyền cao lớn cùng với hàng ngoài là 1 loạt trọng nỏ với mũi tên đặt trên giá, sẵn sàng bắn thủng bất cứ chiếc thuyền gỗ nào của đối phương với mũi tên thép sắc lạnh sáng bóng.
Phía bên q·uân đ·ội Sila, đội quân được trang bị áo giáp toàn bộ, chân đi giày cỏ riêng đội trưởng được trang bị thêm nón đồng bảo hộ, đội cung này toàn bộ sử dụng cung tre với mũi tên bằng đồng, trên thuyền được đặt thêm rất nhiều giá thương chuẩn bị sẵn.
Cung của Câu Ly thường dùng là cung dài ngang tầm người thậm chí cao hơn người nên sức mạnh lớn nhưng thời gian bắn được 1 mũi tên quá lâu và tốn sức còn cung của Sila thì ở tầm trung, thân cung được lấy từ thân tre già, có chiều dài khoảng 1,2m trông rất uy lực.
Quân đội Sila cũng là những người hiểu chuyện do họ cũng thường xuyên cử đi đón các phái đoàn cùng thương đội của quốc gia khác vậy nên cũng phất cờ báo hiệu để thuyền lớn dừng cùng với đó họ chuẩn bị 2 hàng cung đứng thẳng thể hiện sự uy nghiêm cũng như tinh nhuệ.
Phía bên đoàn thám hiểm của Hùng cũng đáp lại với việc vẫy lá cờ nền đỏ cùng với đó mọi người nở nụ cười và vẫy tay chào tỏ rõ thiện ý.
Đội trưởng của đội quân Sila này bước lên nói: Đây là lãnh thổ Sila! Các ngươi là ai? Đến đây có việc gì?
Sila cũng sử dụng ngôn ngữ của Hán giống như Câu Lưu vậy nên Hùng cũng hiểu do đã có thời gian nói chuyện tại Câu Lưu nên cũng đứng ra trước chào, sử dụng 1 số câu nói bập bẹ mới học được tại Câu Ly. Nhờ thế mà mọi việc diễn ra khá suôn sẻ.
Vẫn là mục đích cũ, tới để tìm hiểu và giao thương nhưng sau khi đi qua chợ lớn của địa phương này thì Hùng cùng đội ngũ nhận ra rằng nơi đây cũng giống như Câu Ly có vấn đề ở 1 số mặt hàng như sau:
1, Muối: ở các nước này chủ yếu sử dụng muối mở chưa được tinh luyện dẫn tới chất lượng muối cực kém, chát, đắng mà giá lại cao, 1kg muối có giá tương đương 10kg gạo đó cũng là điều tự nhiên bởi các quốc gia này chưa phát triển công nghệ sản xuất muối số lượng lớn nên chỉ dùng muối mở đào được mà sử dụng mà thôi.
2, Kim loại: Hiện tại 2 quốc gia phương Đông này chỉ mới sử dụng kim loại đồng tuy nhiên chất lượng kém và số lượng cũng đang rất ít dẫn tới giá thành đang cực kì cao, giá thành quy đổi tại từng quốc gia khác nhau nhưng dao động tư 10-20kg gạo đó là kim loại thô chưa chế tác.
3, Ở những quốc gia này đều có sản phẩm từ tơ lụa hoặc vải thô làm quần áo thế nhưng để chế tác giày dép thì các quốc gia này chưa có nhiều mà chỉ dùng giày cỏ do vậy thị trường giày dép, quần áo ở đây vẫn còn rất tiềm năng nhờ chênh lệch về năng lực sản xuất.
4, Sắt: Tại các quốc gia này chưa thể làm ra được đồ sắt do các lò của họ chất lượng không cao, nhiệt độ không đủ để nóng chảy sắt do vậy nhu cầu sắt thép là rõ ràng đặc biệt là trong sản xuất và q·uân đ·ội. Đặc biệt là 2 thanh đao được tặng cho 2 vương quốc thì đều rất được chào đón, đem thử với đao bằng đồng thì thể hiện chất lượng 1 trời 1 vực.
5, Thực phẩm ở các quốc gia này vẫn là vấn đề nan giải bởi chiên tranh liên mien đã lấy đi mất quá nhiều nhân lực sản xuất dẫn tới nhiều cánh đồng bỏ hoang dẫn tới n·ạn đ·ói thường diễn ra hằng năm.
6, Con người: Các quốc gia này vẫn tồn tại tình trạng chiếm hữu, buôn bán nô lệ. Nô lệ ở đây là những người quá ngèo đói phải bán mình cho gia đình có điều kiện hơn để tồn tại hoặc là những thân nhân của gia đình tù phạm bị hạ xuống làm nô lệ bởi xã hội ở đây phân cấp gồm: Nô lệ, Thứ dân, Bình dân, Quyền quý, Hoàng tộc.
Ngoài những nô lệ kia ra còn có những n·ạn n·hân c·hiến t·ranh, các bộ lạc nhỏ b·ị b·ắt cũng bị bán thành nô lệ, bởi người khá dễ bắt lại có giá nên việc đánh chiếm các bộ lạc nhỏ này thường diễn ra cũng như cung cấp 1 lượng lớn nô lệ cho các tầng lớp thượng lưu.
Sau khi gửi quốc thư lên cũng như ở lại đây nghỉ ngơi cùng thăm thú khoảng 1 tuần và cũng để lại 2 người phụ trách việc học tập cùng cùng ngoại giao với đất nước này, sau đó đoàn thám hiểm lại tiếp tục di chuyển về phía nước Liêu cũng như sau đó đến nước nước Hán.
Kết quả tại nước Liêu lại khá khả quan do đây là quốc gia lớn trong khu vực cũng như đây là nước chuyên về chăn nuôi cùng với nhiều bộ lạc nhỏ cùng với họ thường xuyên có mâu thuẫn với Hán ở phương Nam và Hung Nô ở phương Tây vậy nên nhu cầu về kim loại của họ lại ở 1 mức cao hơn rất nhiều, cùng đất đai rộng lớn của họ lại có trữ lượng rất lớn nhưng không biết tận dụng, do vậy đây là nước trọng điểm mà nước Việt sẽ tập trung làm việc hơn để kiếm được nguồn lợi tốt nhất.
Va Chạm Thủy Binh Nhà Hán.
Sau khi kết thúc chuyến thăm nước Liêu thi đoàn thám hiểm lại dong buồm hướng nam tới nước Hán thế nhưng không phải lúc nào cũng suôn sẻ, bởi q·uân đ·ội nước nào cũng hiền hòa và dễ tiếp xúc như các nước đã gặp.
Với vốn từ ngữ đã học được tại các nước đã qua, Hùng tỏ ra rất thiện chí chào hỏi thế nhưng đáp lại là 1 thái độ khinh thường của quân nhà Hán.
Nước Hán vốn ảnh hưởng của Nho giáo dẫn tới luôn coi mình là trung tâm, văn minh còn tất cả những nước khác đều là lũ man di mọi rợ và với chủ nghĩa chỉ có nước Hán còn xung quanh không coi là gì nên họ cũng không muốn tiếp xúc.
Khi thấy con thuyền lớn nước Việt giương cờ chào đón thì đáp lại lại là 1 tràng mưa tên từ thuyền quân của nhà Hán.
Quân đội nhà Hán thường sử dụng thuyền đáy bằng và có phần lâu thuyền lên cao tiện để t·ấn c·ông trên xuống tuy nhiên bất lợi của thuyền này là khi gặp bão biển thì dễ bị lật do vậy các thuyền này không thể đi xa mà chỉ đi đường sông cũng như gần bờ.
Trong khi thuyền Việt lại sư dụng thuyền đáy nhọn có độ ổn định cao cùng với mặt sàn thuyền đảm bảo diện tích lớn cho q·uân đ·ội tác chiến cùng di chuyển, chỉ có bộ phận buồng lái cùng tháp hoa tiêu được dựng cao hơn cả.
Tuy nhiên nhờ lợi thế to lớn cùng với cao mà đoàn thám hiểm tránh được lượt tên đầu tiên tuy nhiên vẫn có 1 số người chịu thương tổn nhẹ, may mắn nhờ có áo da đã giảm lực sát thương của mũi tên bằng đồng. Ngoài ra con thuyền không gặp nguy hiểm.
Thuyền nước Việt đang chậm lại để nói chuyện thì gặp t·ấn c·ông, ngay lập tức Hùng ra lệnh tăng nhiệt nồi hơi chuẩn bị tăng tốc đâm trực diện vào đội hình thuyền nhà Hán.
Nghêng đón thuyền Viẹt là 5 chiến thuyền nhà Hán đang quay ngang thân để tiện xạ kích hình cánh cung, nhận thấy thuyền Việt chuẩn bị lao thẳng thì ngay lập tức chèo đi nhưng không kịp nữa, 1 thuyền nhà Hán đã bị mũi thuyền Việt đâm chìm xuống đáy biển làm mồi cho cá, những binh sĩ ở trên thuyền đó thấy vậy lập tức nhảy xuống biển tránh bị va c·hết nhưng chào đón họ là những mũi tên vô tình của nước Việt từ trên bắn xuống khiến nước biển lập tức nổi lên nhiều vũng máu đó.
Lúc này, 4 chiếc thuyền còn lại tách sang 2 bên, viên chỉ huy của thuyền này nhận ra cung tên không gây sát thương được nên ra lệnh ném móc trèo lên thuyền Việt để cận chiến, hắn tự tin với 4 thuyền còn lại mang tới 500 quân thừa sức tiêu diệt thuyền lớn.
Thế nhưng viên chỉ huy nhà Hán đã lầm, thuyền Việt không những trang bị khủng hơn mà trên thuyền còn có gần 1000 quân lính dày dặn trận mạc, lại nắm ưu thế ở trên cao cùng vừng chắc triệt để chặt đứt tất cả móc bám trên thuyền khiến cho toàn bộ quân nhà Hán bị rớt xuống biển.
Viên chỉ huy nhà Hán thấy không thể t·ấn c·ông được, lúc này chỉ có cách chạy về thành tìm thêm viện trợ vậy nên đồng loạt bỏ chạy về hướng 9h.
Hùng ra lệnh: trọng tiễn bắn mũi tên kéo chúng lại! thuyền kéo ngược chúng ra biển.
Trọng tiễn đây là loại chuyên dùng để kéo cá voi hoặc bắt giữ thuyền nên có gắn với dây thừng.
Lập tức, từng mũi tên vun v·út lao ra bắn thẳng vào phía dưới thuyền nhà Hán, mục tiêu gần lại lơn vậy nên cả 4 con thuyền đều b·ị b·ắn trúng và bị sức kéo của 5 động cơ hơi nước kéo ngược ra biển phía xa bờ.
Lúc này, quân nhà Hán cố gắng nhao ra để chặt dây kéo thế nhưng cung tên cùng sàng nỏ trên thuyền không phải là làm cảnh, bất cứ kẻ nào dám chạy ra đều trở thành bia tập bắn cho q·uân đ·ội Việt, từng tốp lao ra lại c·hết mấy lần vậy chúng mất dần ý chí.
Binh lính ở đây đã quen với việc đánh nhau thua mà đầu hàng thì sẽ được sống và chỉ b·ị b·ắt làm nô lệ sẽ giữ được mạng, dù sao còn mạng vẫn hơn là m·ất m·ạng.
0