Trong khi thương đội thứ nhất do Tuấn dẫn đầu tiến về nước Liêu thì thương đội thứ 2 do Trường lại tiến về nước Hán với 2 thuyền ghép từ 4 thuyền quân Hán bắt được từ trước.
Trên thuyền ngoài việc có 2 cột buồm lớn thì còn có 2 hàng mái chèo để sử dụng khi ngược gió, thế nhưng may mắn của đội số 2 là hướng gió vừa là thổi về chếch gần hướng đất liền giúp cho thuyền đi dễ dàng và nhanh hơn thế nhưng Trường vẫn bố trí 50 tay mỗi thuyền chèo để kết hợp sức gió giúp thuyền đi nhanh hơn nên chỉ trong 1 ngày đã có thể tới đất liền.
Tất nhiên, trên mỗi thuyền đều có 50 tay thuyền là nam giới khỏe mạnh tuyển từ cư dân trên đảo còn lại đi theo chỉ có 20 binh lính Việt mà thôi bởi lần này thuyền bé hơn để đi đổi muối lấy gạo chứ không phải đi đánh nhau nên không cần quá nhiều binh lính kèm.
Lần này đi với sự hướng dẫn của người bản địa có chút quen thuộc với lính phòng vệ bờ biển lại sử dụng con thuyền nhỏ nên không gặp công kích gì.
Trường được người dân bản địa ở đây đứng ra giới thiệu là trưởng của bộ lạc xa xôi ở phía nam, có 1 số muối chất lượng tốt muốn mang tới bán cho quan phủ địa phương với giá rẻ.
Nước Hán hiện đang có c·hiến t·ranh với Tây Hạ mà đó là nơi cung cấp chủ yếu lượng muối mỏ dẫn tới lượng muối trong nước Hán đang rất thiếu cho nên giá 1kg muối hiện tại đang = 20kg gạo đắt gấp 2 lần so với các nước khác trong khu vực.
Viên đội trưởng của cảnh vệ bờ biển nghe nói có kẻ đến bán muối thì ngay lập tức vui mừng vì mình chỉ cần báo với quan phủ là sẽ lập được công lớn và nếu như nguồn muối này tốt thì việc này sẽ được tâu lên châu phủ nhờ thể mà nước lên thì thuyền lên, vị trí cũng như quan chức của hắn sẽ được nâng cao nhờ việc này.
Tên đội trưởng ngay lập tức thay vẻ mặt khinh bỉ mà treo ngay lên vẻ vui mừng nói: ồ bán muối sao? Đi theo ta.
Nói đoạn hắn quay đi dẫn đường cho 2 tàu đi vào bến sau đó lại đích thân dẫn Trường cùng mấy người đi cùng vào nha môn nơi quan phủ làm việc.
Sau khi đi vào nhà môn, viên đội trưởng nhanh chóng chạy tới to nhỏ thì thầm nói về việc đội bán muối cũng không quên công sức hắn tìm được đội này để được cất nhắc lên.
Viên quan phủ ra vẻ nói: Đại Hán rộng lớn luôn sẵn sàng chào đón những người đến làm ăn.
Trường khinh bỉ thế nhưng đang ở trong đất người ta cũng không nên thể hiện cương trực quá.
Trường nói: Thương đội tôi từ nước xa xôi tới đây, biết được quý quốc có nhu cầu muối tốt vậy kính mong đại nhân có thể rộng lượng để chúng ta hợp tác lâu dài.
Viên quan phủ nói: Tất nhiên ta rất hoan nghênh. Nhưng không biết các ngươi có thể cung cấp đươc nhiều muối không?
Trường nói: Chuyến này chúng tôi chỉ mang 10 tấn muối để thử xem có bán được không. Chuyến sau chúng tôi có thể mang nhiều hơn.
Viên quan tỏ vẻ thất vọng vì số lượng quá ít nói: ít vậy thôi sao! Không đủ cho 1 huyện nhỏ! Các ngươi có thể cung cấp gấp 100 lần như vậy không?
Trường suy nghĩ nói: Chúng ta có thể tăng số lượng tuy nhiên ta cần về trao đổi với thủ lĩnh xem như thế nào! Ngài biết đấy muôi của chúng tôi làm ra rất khó khăn. Mà chuyến này chúng tôi chỉ bán giá rẻ cho các ngài 1kg muối = 10kg gạo hoặc bột đi.
Viên quan phủ vui mừng nói: Tốt! đây là giá trước chiến loạn! ta thay mặt dân chúng xin đa tạ các ngài.
Trường lại nói: Ta chưa nói hết! ta sẽ bán giá đó cũng như tăng số lượng nếu như nhà Hán cho chúng ta thoải mái làm ăn trên lãnh thổ! Hoặc đi xuyên qua lãnh thổ.
Viên quan phủ chần chừ nói: Đây là việc ta không thể quyết định, ta chỉ quyết định được trong phủ này thôi, thế nhưng các ngài có thể giải quyết vấn đề muối của nước Hán thì tin chắc Hán đế sẽ rất ủng hộ cho các ngài.
Trường: Việc này ta sẽ về xin ý kiến của thủ lĩnh bọn ta.
Viên quan phủ: Vậy mong ngài cố gắng! nếu tiến triển thuận lợi ta sẽ tấu chương lên triều đình để cấp phép cho thương đoàn làm việc thoải mái hơn.
Trường: vậy phiền ngài!
Lúc này, có 1 viên quan văn từ ngoài bước vào sảnh nói: Thưa đại nhân, đã bốc dỡ hàng xuống và kiểm đếm đầy đủ được đúng 10 tấn muối tinh, chất lượng tốt hơn rất nhiều so với muối quặng trước đây.
Viên quan phủ vui vẻ nói với Trường: Vậy chúng ta sẽ giao dịch với giá 10kg gao = 1 kg muối chứ.
Trường: Vâng, phiền đại nhân, thế nhưng bọn ta đang hơi thiếu thuyền để chở, liệu các ngài có thể bán cho ta 1 vài con thuyền để chở hàng được không?
Trước khi đi, Trường được Hùng chỉ đạo mua lấy 1 số lượng thuyền để chở hàng hóa bởi nước Hán dân đông nên giá thành sản xuất rẻ hơn, cần thiết sẽ đem về đảo gia cố lại.
Trường nói tiếp: hi vọng ngài cho chúng ta con thuyền chất lượng tốt để lần sau có thể mang được nhiều muối hơn.
Viên quan phủ ban đầu còn tính chặt chém 1 tý thế nhưng hắn cần phải nhả 1 chút mới có được nhiều muối về sau này nên liền nói: đó là chắc chắn rồi.
Viên quan phủ nói: Ta sẽ bán thuyền tải trọng 20 tấn với giá 50 tấn lúa và thuyền trọng tải 50 tấn giá 150 tấn lúa. Hoặc đổi bằng muối, ngài nghĩ sao?
Vốn muối là thứ cực kì dễ có được nên 5 tấn hay 100 tấn muối chẳng là gì so với khả năng sản xuất trong tương lai tại đảo Di Châu mà thuyền trọng tải lớn sẽ giúp cho việc vận chuyển dễ dàng hơn cũng như sau này tiện có thể ghép thành thuyền lớn cùng với lắp hệ thống máy hơi nước tốt.
Vậy nên Trường lập tức gật đầu đồng ý, chuyến này liền lấy 1 con thuyền 20 tấn tải trọng để chuyên chở hàng tạm thời, chuyến sau sẽ đến và giao nhiều hơn cũng như đem số muối đủ để mua được thuyền tải trọng cỡ lớn hơn.
Sau đó, Trường cũng cho người ra kiểm kê lấy 50 tấn gạo chất lên thuyền đồng thời cũng cắt 2 người nhanh nhẹn ở lại nơi đây để tìm hiểu cũng như dễ liên lạc với địa phương hơn.
Sau khi đã chất đủ số hàng lên 2 con tàu rồi, Trường cũng nói lời chào với viên quan phủ sau đó lên thuyền rời cảng trở về đảo Di Châu.
Do quá trình di chuyển này không thuận gió vậy nên các phu chèo thuyền càng phải ra sức nhiều và liên tục, những binh lính đi cùng cũng được huy động vào để làm việc này nhờ đó mà mất 3 ngày mới trở về được tới đảo 1 cách bình yên.
Trong khi thương đội thứ 2 trở về thì phía viên quan phủ cũng không ngồi im.
Hắn ngay lập tức gọi viên sư gia vào, viết 1 bản tấu sớ gửi lên quan châu mục để kể công về việc liên hệ với 1 thế lực bên ngoài để có thể trao đổi mua bán, trao đổi lấy được muối với số lượng lớn. Chỉ riêng chuyến đầu đã cung cấp được 10 tấn muối với gía chỉ bằng 1 nửa so với giá hiện tại, tức là 1 tấn muối = 10 tấn gạo. Đây là 1 tin cực kì tốt với cả nước Hán nếu như đây là nguồn muối lớn có thể thay thế đủ cho muối mỏ đang sử dụng phải nhập khẩu từ Tây Hạ. Nếu như vậy thì việc binh lính giao tranh sẽ không còn trở ngại bởi việc Tây Hạ đem muối ra làm v·ũ k·hí uy h·iếp nữa.
Nếu việc mua muối này thành công thì không chỉ quan phủ mà cả châu mục cũng được thăng chức vậy nên sau khi nhận được tấu sớ từ phủ gửi lên thì châu mục cũng ngay lập tức hỗ trợ bằng cách cho thêm các phụ tá xuống hỗ trợ viên quan phủ kiểm đếm cũng như xây dựng thêm nhiều kho chứa hàng lại tu sửa đường cũng như bến cảng để vận chuỷen.
Sau đó, quan châu mục lại gửi tấu sớ về triều đình để kể và nhận công lao cho hắn mà lấp liếm đi công lao của tên quan phủ cấp dưới. Đó cũng là điều dĩ nhiên trong quan trường mà quan phủ kia cũng hiểu chỉ cần hắn im lặng nhận 1 chút ban thưởng thì sẽ bình yên còn nếu làm lớn chuyện thì sẽ biến mất như chưa hề tồn tại.
0