Sau khi tất cả thương đội trở về, Hùng đoàn trưởng cũng tiến hành họp để rút kinh nghiệm cũng như những bước kế tiếp thực hiện trước khi trở về nước Việt xin chỉ thị.
Tham gia cuộc họp gồm có viên tướng lĩnh Hán đầu hàng đã nguyện trung thành với nước Việt, nhờ việc chia sẻ thêm rất nhiều thông tin về bộ máy cũng như cách vận hành q·uân đ·ội, bố trí sắp xếp…
Trưởng lão của người dân bản địa tại đảo Di Châu là người am hiểu cũng như có nhiều kiến thức về đảo cũng như những đảo xung quanh và các bộ lạc phía nam nước Hán là khu vực Thập Đại Vạn Sơn.
2 đội trưởng của thương đội là Tuấn và Trường.
Cuối cùng là Hùng và viên trợ lý của anh ta.
Mở đầu cuộc họp, Hùng nói: Chào mừng các vị tham gia cuộc họp ngày hôm nay tại đảo Di Châu nước Viêt! Cuộc họp hôm nay bàn về phương án phát triển và tiếp cận thông tin, nguồn tài nguyên của đảo Di Châu chúng ta
Trước tiên, mời 2 vị đội trưởng thương đội báo cáo về chuyến đi vừa rồi tới nước Liêu và nước Hán để mọi người nắm rõ.
Tuấn đứng lên nói: Chuyến này, chúng ta đã mang tới nước Liêu 30 tấn muối và bán với giá tương đương 1kg muối= 10kg gạo tuy nhiên với nước Liêu có ruộng ít dẫn tới gạo khan hiếm nên đã tập trung thu mua nô lệ cùng với gia súc.
Qua đó, đã mua được 250 người lớn khỏe mạnh cùng 50 trẻ em là con em của những người này, toàn bộ là những của bộ lạc nhỏ b·ị b·ắt trong loạn lạc.
50 con ngựa giống tốt của nước Liêu thể hình cao lớn
500 con trâu bò các loại đều là con trưởng thành khỏe mạnh làm sức kéo cũng như sinh sản tốt.
700 con cừu, dê trưởng thành khỏe mạnh.
500 con gà.
Ngoài việc trao đổi những thứ trên thì nước Liêu có mong muốn mua muối của chúng ta thay thế muối mỏ Tây Hạ, với dân số của nước Liêu hiện tại đang ở mức 30 triệu dân cùng lượng đầu gia súc lên tới 60 triệu, tính trung bình mỗi người cũng như đầu gia súc tiêu thụ 5g/ cá thể/ ngày. Vậy nước Liêu sẽ tiêu thụ 450 tấn muối/ ngày.
Ngoài việc, nước Liêu có lượng gia súc lớn thì hiện tại nước này vẫn đang c·hiến t·ranh với Hán và c·hiến t·ranh nhỏ với Sila vậy nên nhu cầu v·ũ k·hí là cực kì lớn đặc biệt chúng rất muốn có được đao thép.
Về tài nguyên, qua thông tin nắm bắt được thì Liêu có khá nhiều nơi có dấu hiệu của mỏ sắt, than đá cực nhiều, cũng như các loại khoáng sản khác tuy nhiên nước này địa hình chia cắt nhiều nên vận chuyển khá khó khăn.
Về vấn đề quân sự và chính trị thì Liêu đang nằm ở thế thua trước Hán bởi vì thua sút về mặt bộ binh nên đang bị ép phòng ngự đồng thời cũng bị ảnh hưởng ít hơn tới Sila.
Nhìn chung thì việc trao đổi buôn bán với Liêu quốc sẽ rất thuận lợi bởi quan viên ở đây đang rất cần chúng ta.
Xin hết!
Trường đứng lên báo cáo nói: Chuyến vừa rồi thương đội 2 của tôi đã mang 10 tấn muối tới bán cho nước Hán khá thành công.
Với những kết quả đạt được:
5 tấn muối đổi lấy 50 tấn gạo.
5 tấn muối đổi lấy thuyền 20 tấn trọng tải.
Ngoài ra, chúng tôi cũng đạt được lời đề nghị của quan phủ muốn tăng lượng muối bán cho họ nhằm thay thế muối mỏ đang mua của Tây Hạ.
Thông tin cụ thể gồm: Nước Hán có dân số khoảng 60 triệu người ngoài ra gia súc, khoảng 90 triệu trong đó có nhiều ngựa và trâu bò. Như vậy lượng muối mà quốc gia này cần vào khoảng 750 tấn mỗi ngày.
Nguồn muối mà quốc gia này đang sử dụng của Tây Hạ trong khi 2 nước đang có c·hiến t·ranh nên giá muối bị đẩy lên mức 1kg muối= 20 kg gạo cũng như lượng muối thiếu rất nhiều dẫn tới
Nhu cầu nguồn muối tăng lên rất cao.
Ngoài đó ra, nước Hán vẫn đang tập trung mạnh cho c·hiến t·ranh với Liêu và Hung Nô nhưng với quân số đông nên khả năng sản xuất cũng như áp đảo các quốc gia xung quanh về quân sự.
Về năng lực sản xuất với dân số đông nên hàng hóa quốc gia này có rẻ hơn, đặc biệt là thuyền tuy khó thể đi trên đại dương nhưng chỉ cần cải tạo lại thì nó cũng trở thành thuyền chở hàng tốt với cự ly của chúng ta tới các quốc gia.
Về khoáng sản thì quốc gia này có trữ lượng đồng lớn cùng than đá và sắt thì nằm ở phía nam tiếp giáp Thập Đại Vạn Sơn.
Tôi đề nghị lần tới giao hàng chúng ta hãy mua thêm nhiều hơn những chiếc thuyền 20 tấn hoặc 50 tấn để ghép lại với nhau nhằm nâng tải trọng, chở nhiều hàng và ổn định hơn trong chuyến hành trình.
Về việc di chuyển bởi lúc đi được gió nên di chuyển rất nhẹ nhàng trong khi đi về không thuận gió nên di chuyển rất khó khăn vậy đề nghị có nghiên cứu với thời điểm gió trong năm để giảm công sức chèo thuyền hoặc sử dụng thuyền lớn kéo chúng đi.
Báo cáo hết!
Đến lượt trưởng lão của đảo Di Châu đứng lên nói: Thưa các vị! Thời gian qua, chúng ta đã cho người đi thám hiểm toàn bộ diện tích của đảo và biết được ở phía Đông hòn đảo có diện tích lớn đất bằng phẳng bãi cát dài, với điều kiện nơi đây có thể làm rất nhiều cánh đồng muối lớn.
Trên đảo cũng có rất nhiều cây lớn có thể khai thác sử dụng nằm ở phía Bắc đảo.
Xung quanh đảo lớn còn có rất nhiều đảo nhỏ hơn cũng có thể cho con người di cư tới ở hoặc làm nơi chăn nuôi gia súc hoặc sản xuất muối rất tốt.
Về phía Nam của nước Hán thì trươc giờ các vị tổ tiên cũng từng gặp gỡ họ nên cũng có biết chút ít thông tin, đa phần họ sống thành các bộ lạc nhỏ trong rừng sống bằng việc săn bắt hái lượm và di chuyển rất nhanh trong rừng vì thế nên họ không bị phụ thuộc thế lực nào.
Thế nhưng thứ họ rất thích và cần lại là muối bởi chỉ có 1 số bộ lạc nhỏ mới có mỏ muối bé mà thôi, không đủ cung cấp cho tất cả bộ lạc.
Ngoài ra các bộ lạc này thương rơi vào cảnh đói kém vào mùa đông vậy nên tôi nghĩ chúng ta có thể thu phục họ làm việc cho chúng ta bằng những thứ đồ thiết yếu này đồng thời tuyên bố bảo vệ họ như vậy sẽ dễ dàng.
Riêng về phần cư dân trên đảo hiện tại 100% đều thuận theo nước Việt và lao động tại các công xưởng nước Việt đa số là làm việc xây dựng nhà cửa công trình cùng với mở các cánh đồng muối cùng với làm việc trong các xưởng sản xuất và đóng gói muối.
Những cư dân mới gia nhập (ý nói những nô lệ mới mua) đều rất vui mừng vì cuộc sống ở đây, vẫn luôn nói lời cảm ơn và nguyện trung thanh với nước Việt bởi đã xóa bỏ thân phận nô lệ và cho họ cuộc sống bình thường như mọi người.
Báo cáo! Hết!
Hùng lại nói: Mời Viên! (hắn là tướng lĩnh đầu hàng hiện đã hoàn toàn thuận theo nước Việt và đang lãnh đạo đám hàng binh lao động)
Viên nói: Lâu nay đội lao động 400 người vẫn đang làm công việc chủ yếu là khai thác đá cùng những nguyên liệu cùng công đoạn sản xuất xi măng phục vụ nhu cầu xây dựng trong nước.
Ngoài ra, với sự chăm chỉ của họ thì bến cảng lớn đã hoàn thành cùng với hệ thống bốc xếp hàng này sẽ giúp giảm thiểu chi phí lao động đi rất nhiều.
Thời gian tới, sẽ có 200 người được phân công đi phụ trách việc làm đường bê tông để đủ đáp ứng cho những xe cơ giới như xe đạp, xe lôi có thể vận hành ở trên đây.
Về tinh thân thì toàn bộ người lao động đều rất tốt và phấn khởi nhất là sau khi Hùng đoàn trưởng thống nhất là sẽ xóa bỏ thân phận tù khổ sai của họ cũng như sẽ cho người liên hệ để đưa thân nhân họ ra đây sinh sống đoàn tụ, tin chắc họ sẽ cực kì trung thành với nước Việt khi có được đãi ngộ vậy.
Báo cáo! Hết!
Lúc này, Văn là người phụ trách việc thảm hiểm các vùng biển cũng như các đảo xung quanh đứng lên nói:
Thưa các vị, trong thời gian qua, đội thám hiểm đã liên tục di chuyển về phương nam và đã gặp 1 quần đảo lớn nằm ở ngay phía nam của chúng ta, cách 300km. Quần đảo này là sự kêt hợp của 1 đảo lớn có diện tích gấp rất nhiều lần đảo Di Châu và nhiều các đảo nhỏ xung quanh.
Trên các đảo đều đang có thổ dân sinh sống bằng săn bắt và hái lượm cũng như đánh bắt cá và có vẻ người nơi đây khá thân thiện với người bên ngoài.
Sau nhiều lần trao đổi với các bộ lạc, ta nghĩ rằng hoàn toàn có thể tiến hành trao đổi với họ cũng như sử dụng thực phẩm cùng quần áo để kéo họ ra khỏi rừng và làm việc cho chúng ta.
Báo cáo! Hết!
Hùng nói: Tốt! đa tạ các vị đã cho thông tin và ý kiến.
Qua những ý kiến đó, ta sẽ rút ra 1 số vấn đề
1, vấn đề kinh tế:
-Đảo sẽ tập trung vào sản xuất muối bán cho các nước cũng như thế lực xung quanh để đổi lấy những loại tài nguyên cũng như nhu yếu phẩm khác với cứ tiêu thụ của 2 nước Hán, Liêu như vậy
-Việc sản xuất muối sẽ có thể di chuyển sang phía Đông đảo cùng với các hòn đảo xa ở phía Nam bằng cách làm việc với các bộ lạc sống trên các hòn đảo nhiệt đới quanh năm có nhiều ánh sáng để tiện cho việc sản xuất muối từ cánh đồng.
-Việc chăn nuôi cũng như trồng trọt của đảo sẽ đảm bảo các nhu cầu cơ bản về thịt, nhu cầu rau, tập trung phát triển nhiều loại trái cây của vùng nhiệt đới.
2, Về xã hội
-Tăng cường thu mua nô lệ, nhân khẩu từ các nước.
-Lấy thêm dân cư từ nước Việt để đồng hóa các cư dân mới tại đây.
-Tiến hành dạy chữ, ngôn ngữ, văn hóa, đồng tiền, ca hát để nhanh chóng Việt hóa cư dân kể cả đối với các bộ lạc tại phía Nam hay là trong Thập ĐạiVạn Sơn.
3, Về xây dựng
-Tạm thời sẽ tiến hành xây dựng nhà cửa và tuyến đường tới các khu sản xuất và khai thác.
4, Về quân sự
-Xây dựng lực lược dân quân tự vệ được lựa chọn từ dân bản địa và người dân các bộ lạc.
-Riêng với nô lệ mới mua và hàng binh bắt được thì sau khi đã được giáo dục thì chỉ được huy động khi quá cần thiết.
Cuối cùng, quan trọng nhất là cuối tháng sẽ triển khai 1 chuyến tàu lớn bằng hơi nước chạy về nước Việt để xin chỉ đạo của nội các nước Việt.
Qua đó, nhà nước sẽ bổ nhiệm các chứ vụ cũng như bố trí sắp xếp cũng như phương hướng phát triển lâu dài cho đảo, ngoài việc cử quan chức tới nhận công tác thì nhà nước còn sẽ cử thêm các chuyên gia ở lĩnh vực tới đây để phụ trách các công việc để hiệu quả hơn ngoài ra còn sẽ có lượng lớn máy hơi nước cũng như tàu đủ sức cung ứng nhu cầu vận tải đường biển mà các đơn hàng đã đạt được từ trước.
Hùng nói tiếp: Trong thời gian này, cố gắng sản xuất nhiều muối hơn, kể cả việc đun nước biển để chưng muối cũng tiến hành lấy số lượng lớn muối sau đó sẽ sử dụng tàu sẵn có để đem tới bán cho nước Hán để lây lương thực trước phục vụ nhu cầu của đảo trong ngắn hạn.
Vì việc tàu vận chuyển là cấp bách để nâng cao sản lượng cũng như số hàng hóa bán nên ngay khi chuẩn bị xong nhiên liệu, thực phẩm dự trữ thì lập tức lên đường về nước Việt để nhanh chóng trở lại.
Hùng dừng lại hỏi: Mọi người có ý kiến gì không?
Tuấn hỏi: Vậy lần này ai sẽ là người dẫn đoàn trở về nước và ai sẽ là người tạm thời quản lý ở đây?
Hùng nói: Ta sẽ đích thân trở về báo cáo, Tuấn! phiền anh quản lý mọi vấn đề ở đây tới khi nhận được quyết định từ nội các.
Bắt đầu từ hôm ta cùng đội ngũ 200 người trở về nước Việt mọi việc giao cho Tuấn quản lý, mong các vị tuân theo chỉ huy của anh ấy cũng như cống hiến vì nước Việt nhiều hơn nữa.
Mọi người đồng loạt đứng dậy nói: Tuân lệnh!
0