Trong đêm, thời gian ngắn ngủi những cũng kịp để 2 bên hồi phục lại chút sức lực nhất là quân Việt đóng trên đảo thứ nhất, trên đảo chỉ có 500 người nên lúc chiến đấu tất cả đều phải huy động.
Quân Hán với lợi thế đông quân nên sử dụng phương thức xa luân chiến, liên tục thay thế các đội quân t·ấn c·ông để giữ sức khỏe cho đội quân cũng như nhanh chóng bào mòn thể lực quân Việt.
Trong lúc đội quân này lên t·ấn c·ông thì đội quân kia lại về nấu cơm ăn uống.
Còn quân Việt lại sử dụng ưu thế về khoa học cũng như dinh dưỡng để bù đắp phần nào.
Bởi toàn quân cả ngày đều phải chiến đấu liên tục, may mắn là những cỗ pháo cũng như sàn nỏ cũng đỡ phần nào sức lực. Lại trong kho mỗi đảo đều có 1 lượng đường nâu nhất định, đây là loại đường được biên chế trong q·uân đ·ội để đề phòng những trường hợp quá mệt mỏi, người lính chỉ cần bẻ 1 miếng đường nâu ngậm vào miệng sau đó uống miếng nước vào.
Tác dụng của đường chính là loại cung cấp năng lượng nhanh cũng như tăng sự hưng phấn, nhanh chóng giảm sự mệt mỏi, nhờ thế quân Việt mới có sức chiến đấu cả ngày ngoài số lương khô được mang theo bên người.
Được nghỉ 1 đêm thôi thế nhưng những công sự phòng ngự cũng đã được tu sửa cũng như những cái bẫy cũng đã được sửa và gài bom nổ lạ cẩn thận hơn bởi 1 mỗi 1 cái bẫy, 1 bức tường cũng giúp cho họ tăng khả năng phòng thủ hơn 1 phần.
Sau khi lượng bom cùng dầu nổ chỉ còn lại 1 nửa thì Dũng cũng cho đội thiết lập thêm những bẫy đá lăn. Theo đó, người chiến sĩ chỉ cần gỡ chốt thì 1 tảng đá to lớn sẽ lăn từ trên dốc xuống theo đường đã định trước chủ yếu là đường t·ấn c·ông duy nhất lên đảo.
Với bẫy đá này sẽ gây thiệt hại cực lớn cũng như câu kéo được thêm thời gian cho quân phòng thủ cũng như giảm được tiêu hao của những vật liệu phòng thủ khác như dầu hay bom.
Ngoài những thứ này ra thì những mũi tên cũng được nhặt lại để tái sử dụng vì bọn họ ở đây đã không còn được tiếp tế nữa rồi, họ phải tận dụng mọi thứ có thể nhằm kéo dài thời gian cho quân Việt từ bên ngoài t·ấn c·ông vào cứu họ ra.
Trong lúc những người khác nghỉ ngơi thì những người còn lại cũng nấu cơm với đầy đủ thịt, cá… Ngoài số cơm nấu để mọi người có thể ăn no thì những binh sĩ này còn làm rất nhiều cơm nắm cùng thịt băm trộn sẵn trong đó để chuẩn bị cho ngày hôm sau, theo đó mỗi người chiến binh sẽ có 2 nắm cơm để trong túi được bọc bằng lá cây để giữ được tốt hơn.
Với số cơm nắm này sẽ đủ cung cấp năng lượng cho những chiến binh kia chiến đấu cho tới tối ngày hôm sau luôn.
Thế nhưng thủy quân nhà Hán cũng không để cho đội của Dũng được nghỉ lâu bởi để tạo tính bất ngờ.
4h sáng hôm sau, khi trời còn chập choạng tối, quân Hán lại tiếp tục t·ấn c·ông với 2 vạn quân đi trên 20 thuyền lớn đi tới.
Vốn cẩn thận nên Dũng đã có phân công những người luân phiên nhau canh gác nhằm đảm bảo không xảy ra điều bất ngờ.
Cũng nhờ vậy mà lúc mọi người còn đang ngon giấc nhất thì tiếng kẻng báo động vang lên, tất cả mọi người đang trong giấc ngủ ngon cũng lập tức dậy, không kịp rửa mặt gì, quần áo trên người từ hôm qua vẫn giữ nguyên để sẵn sàng, tất cả vào vị trí nhanh chóng chỉ trong vài giây.
Khi thuyền quân Hán tới gần nghe tiếng kẻnh cũng đã biết bị phát hiên tuy nhiên theo kế hoạch, quân Hán lập tức đổ 5000 quân lập tức vào chiến trường trong khi 3 đội quân Hán ở sau nghỉ ngơi và sẵn sàng.
Vẫn là phương thức cũ, sử dụng tấm ván bùn vói rơm tẩm ướt để tránh các mảnh bom mà từng đội đi lên.
Lần này, Dũng không còn cho đánh từ bãi biển nữa bởi nếu đánh từ bãi biển thì sẽ rất tốn bom cùng với dầu hỏa bởi diện tích rộng hơn cũng như kẽ đá sẽ gây lãng phí lượng dầu.
Dũng ra lệnh cho các tiểu đội trưởng: để chúng tới con dốc đi lên thì bắt đầu t·ấn c·ông!
Các tiểu đội trưởng đều rõ ràng lời của Dũng mà cầm chắc v·ũ k·hí cũng như những quả bom cùng bình dầu.
Khi toàn bộ đội 5000 quân Hán tiên phong đi tới con dốc thì Dũng vẫn chú ý quan sát nói: từ từ đợi thêm chút!
Sau khi toàn bộ 5000 quân Hán đã đi vào con dốc bò lổm ngổm, những tấm ván không đặt trước nữa thì lúc này, Dũng ra lệnh: Ném bình dầu!
Lập tức 5 bình dầu đồng loạt được ném ra giữ không trung sau đó rớt xuống con đường đầy đá quân Hán đang ở đó.
Dũng ra lệnh tiếp: ném lửa!
Từng cục bùi nhùi cùng đuốc lửa lập tưc ném xuống cũng như dầu bắt lửa cực nhanh khiến cho con đường duy nhất lên cao điểm của quân Việt biến thành con đường lửa mà thiêu đốt quân Hán.
Quân Hán lúc này liền nghĩ ra, 1 tên thiên hộ hô: cởi quần áo đập d·ập l·ửa!
Bởi xung quanh đảo chỉ toàn đá cùng với đá mà thôi chứ không có đất hay cát để d·ập l·ửa.
Ngay lập tức, quân Hán loạn thành một bầy liên tục cởi áo vải quật lên lửa cũng khiến cho ngọn lửa bị giảm đi.
Thấy quân Hán phản ứng vậy, Dũng cũng lo lắng bởi hắn biết nếu dùng cách này chắc chắn sẽ dập được lửa tuy rằng không được quá hiệu quả thế nhưng Dũng lại tiếc bơi số bom trên đảo chi còn 100 bình nếu dùng lãnh phí thì sau này sẽ không còn.
Thế nhưng có tiếc vẫn phải dùng, Dũng ra lệnh: Ném bom vào giữa đội hình đich!
Lập tức 10 khẩu phảo bắn liên tục 5 lần khiên cho nguyên 1 đoạn đường đá lên núi đang bắt lửa từ trược lập tức nổ tung tưng đoạn đất đá kèm với vửa cũng như mảnh bom bay tứ tung khiến cho gần 2000 quân lập tức nằm xuống la hét cũng như những kẻ chỉ có nằm lại mà không thể la hét do mạng đã vong.
Thấy thế trận quân Hán đang gặp bất lợi cũng như đội thứ nhất đang gặp t·hương v·ong nặng nề lập tức tướng Phúc Châu chỉ huy trận đánh ra lệnh đánh kẻnh thu binh.
Cũng như ra lệnh: Đội thứ 2 tiến lên d·ập l·ửa sau đó g·iết quân Việt trên cao điểm!
Nhờ thế mà đội số 1 của quân Hán được rút về với chưa đầy 3000 tên với dánh vẻ chật vật bởi khuôn mặt cháy sém cũng như tóc đang b·ốc k·hói vì trận lửa vừa rồi đã thui hết đầu tóc của bọn chúng.
Đội số 1 trở về với đáng điệu chật vật đó cũng nhanh chóng chạy xuống biển tắm rửa cũng như làm mát thân thể trong khi ở trên con dốc kia đang có 2000 xác quân Hán đang nằm đó cùng rên rỉ kêu la bởi đang bị lửa đốt cùng chấn động và các mảnh bom cũng như đá nằm trong cơ thể.
Dũng lúc này vẻ mặt lạnh lùng nói: tận dụng thời gian ném thêm 10 bình dầu xuống đốt toàn bộ cả xác c·hết cũng như con đường đó.
Xác người vốn dĩ có mỡ lại có quần áo trên người khiến cho ngọn lửa lập tức bùng lên cùng mùi khét của dầu kết hợp cùng với mùi thịt nướng thơm phức thậm chí còn khiến bao kẻ chảy nước miếng.
Đội thứ 2 quân Hán thấy tình trạnh này cũng không có cách nào khác, lại dùng quần áo cùng cán thương lập tức đập vào d·ập l·ửa thế nhưng thịt mỡ sẽ cháy khá lâu khiến việc d·ập l·ửa của chúng kéo dài cả ngày.
Đội thứ 2 phải mất gần như cả buổi sáng mới dập xong lửa thì cũng là buổi trưa, mặt trời đứng bóng nóng nhất lại kết hợp với những viên đá đã bị đốt nóng từ trước khiến cho mặt đất càng nóng nữa.
Viên bách hộ thấy tình trạng này cũng không còn cách nào vẫy cờ về chỉ huy xin phép thu binh.
Thế nhưng quyết định của tướng Phúc Châu là không, hắn còn ra lệnh đánh trống thúc quân lên!
Từng tiếng trống thùng thùng vang lên nhưng nó không thể làm tinh thần quân Hán khá hơn được mà càng trầm trọng.
Thấy quân Hán đang trong tình thế tiến không được, lùi không xong vậy, Dũng ra lệnh: sàng nỏ t·ấn c·ông!
Lập tức, 20 cái sàng nỏ được đem ra bắn từng đợt mưa tên xuống mỗi lần vậy mang theo 200 mũi tên lại với không gian chật hẹp quân Hán không thể tránh né. Thương vong quân Hán bị đẩy lên cao cùng với số lượng quân b·ị b·ắn trong buổi sáng khi đang d·ập l·ửa liên tục bị những mũi tên quân Việt bắn tỉa.
Trong thời gian quân Hán lóp ngóp bò lên tới cách quân Việt 50m thì sàng nỏ cũng đã bắn được ra tới 15 lượt.
Không gian hẹp lại không có chỗ tránh né, quân Hán với 5000 quân thì lúc này chỉ còn khoảng 3000 quân. Vẫn còn ưu thế hơn với quân Việt về quân số.
Lúc này, Dũng ra lệnh: đội n·ém b·om bi chuẩn bị.
Bom bi là 1 loại bom chỉ nhỏ bằng nắm tay và được nhét thuốc nổ vào trong những quả cầu bằng gang nhỏ và đã được khía thật nhiều để những quả bom khi nổ thì những mảnh gang này sẽ dễ dàng bị vỡ và bắn văng các mảnh trong phạm vi bán kính 5m.
Lúc này 3000 quân lóp ngóp bò lên sát nhau để dùng người sau đẩy người trước dễ lên hơn nên rất đông quân Hán tập trung.
Dũng ra lệnh: Ném bom bi!
Lập tức hơn 50 quả bom bi từ trong tay 50 người lính được ném ra tạo nên những t·iếng n·ổ kinh hoàng liên tục.
Quân Hán còn may mắn bởi số người quá đông tại 1 chỗ khiến cho quả bom chỉ tác động trong phạm vi 2m mà thôi nhưng cũng khiến cho quân Hán trực tiếp bị loại khỏi vòng chiến 1000 tên.
Thấy chuẩn bị cận chiến, Dũng hô lớn: Đội hình giáo dài chuẩn bị.
Lập tức 3000 quân giáo dài tập trung thành 3 phương trận dàn trước mặt quân Hán.
Quân Hán lúc này vừa trải qua lượt t·ấn c·ông của bom bi tuy t·hương v·ong không cao nhưng lại mang tới sức uy h·iếp tinh thần lớn lao đang chưa ổn định đội nghĩ thì lại gặp 1 rừng thương đâm tới.
Thương trận Palanx là vua của phương thức chiến đấu cự li gần, với tua tủa mũi thương sắc nhọn chỉ cần đi tới gần lập tức bị nó đâm thành cái sàng máu.
Nó chỉ sợ uy h·iếp từ v·ũ k·hí tầm xa thế nhưng quân Hán bò lên đây đã không mang theo cung tên mà chỉ mang theo gươm cùng giáo thế nhưng cự li quá ngắn.
Ngay khi tới gần thì đội đầu tiên của quân Hán đã b·ị đ·âm gục. Trong hoảng loạn, quân Hán liền ném hết giáo, gươm vào phía thương trận gây it t·hương v·ong nhỏ nhưng không gây r·ối l·oạn bởi ngay lập tức sẽ có người bổ sung vào chỗ bị khuyết.
Cuộc chiến diễn ra 1 chiều chỉ trong 15 phút toàn bộ quân Hán mò được tới đỉnh bị đẩy xuống toàn bộ cũng như những kẻ còn lại bị g·iết chêt mà không để lại tên nào.
Phía bên chỉ huy quân Hán dưới kia vẫn là tướng Phúc Châu thấy đội 2 lần lượt bị dẩy xuống dưới liền lập tức đánh trống xua đội số 3 với 5000 người lập tức gia nhập chiến trường.
Quân Việt vừa đẩy lùi đội 2 xong thì lại thấy đội 3 quân Hán lại từ dưới thuyền tràn vào đảo.
Dũng ra lệnh: Đẩy tất cả xác c·hết xuống đường, làm thành bức tường chặn sau đó tưới dầu đốt.
Lập tức, toàn bộ quân Việt lại không nghỉ ngơi nữa mà buông v·ũ k·hí ra, 2 người nắm lấy tay chân cứ thế quẳng xuống con đường độc đạo lên núi đó.
Chỉ trong chốc lát gần như toàn bộ xác c·hết kể cả kẻ chưa c·hết cũng bị ném xuống đó, với 1 số xác quân Hán từ trước chặn toàn bộ lối lên tạo thành 1 khối xác c·hết ngăn mất dường lên.
Dũng ra lệnh: Tưới 5 thùng dầu lên xác c·hết sau đó đốt!
Quân đồn trú lập tức phân chia nhau đi làm nhanh chóng tạo thành 1 bức tường lửa chặn lấy lối đi của quân Hán lên khiến cho quân Hán bị tắc tại đây.
Trong lúc quân Hán loay hoay dùng thương chọc và kéo từng xác c·hết đang bốc lửa ra 2 bên đường để lấy lối đi thì quân Việt lúc này cũng chia 2 đội.
1 đội thì chạy vào lán uông nước nghỉ ngơi cùng ăn cơm nắm đã chuẩn bị từ sáng, mỗi người lại cắn miếng đường nâu cho hồi sức nhanh hơn.
1 đội còn lại theo sự chỉ đạo của Hùng chuẩn bị chiến đấu.
Dũng nói: Chuẩn bị lăn đá!
Đội quân lập tức chạy đến các vị trí chốt đá với tư thế chuẩn bị, họ chỉ đợi Dũng ra lệnh là ngay lập tức rút chốt để khiến đám lính đội 3 quân Hán dưới kia trở thành thịt nát.
Thời gian quân Hán dùng để dọn bức tưởng lửa cũng như dập hoàn toàn lửa cũng mất 4h đồng hồ giúp cho quân Việt có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi, trong lúc đó lại có 1 số tay cung thiện xạ cũng được cử ra để nhắm bắn tiêu diệt những tên thiên hộ cũng như bách hộ quân Hán nhằm khiến chúng mất đi chỉ huy mà tán loạn.
Tuy hiệu quả không cao nhưng cũng khiến tốc độ làm việc của chúng bị giảm đi kèm theo sự sợ hãi chực chờ m·ất m·ạng bất cứ lúc nào khiến chúng càng rón rén hơn nữa bởi ai cũng lo lắng về tính mạng của mình.
Mãi sau khi dọn được bức tường lửa kia thì khi này quân Hán mới tập hợp đội hình, nhất tề tên thiên hộ hô lên: tiến lên! Vinh quanh của các ngươi ở phía trước! tiêu diệt kẻ địch!
Quân Hán lần này rút kinh nghiệm đội số 2 nên với 5 nghìn quân thi có tới 1000 quân cung thủ phía sau để chơi với đội hình Palanx.
Tiếng hô của quân Hán cũng khiến quân Việt tập trung, Dũng lúc nãy cũng vừa ăn nắm cơm hồi sức lại lúc này hô lớn: Đội 1 2 3 vào vị trí chuẩn bị! Đội 4 5 nghỉ ngơi chuẩn bị.
Sau đó, Dũng đứng ở vị trí quan sát nói: lăn đá theo lệnh của ta!
Quân đồn trú Việt tải đảo số 1 của Dũng đã trải qua mấy ngày chiến đấu liên tục, thấy cảnh đổ máu cũng như xác thịt tung tóe khắp nơi đã quen thuộc nên cực kì bình tĩnh bởi họ biết chỉ cần tuần thủ theo sự sắp xếp của Dũng thì sẽ lại có chiến thắng cũng như bảo vệ được tính mạng.
Trên miệng quân đồn trú Việt ai cũng treo lên vẻ mặt tự tin trong khi quân Hán đang rất lo lăng nhất là đội số 3 kia chuẩn bị lao lên bởi trước giờ đánh nhau với quân Việt họ đã nhiều lần thất bại, thảm hại nhất chính là đội số 2 kia tuy rằng đã tiếp cận tới đỉnh của đảo nhưng gần như toàn quân diệt.
Chỉ còn vài tên sống sót được do bị trượt chân xuống mới sống. Cả đội số 1 nữa tất cả chúng lúc này đều nghĩ tới cảnh tượng mình đã trải qua với quân Việt, chúng không khỏi thương cảm cho đội số 3 chuẩn bị cũng sẽ trải qua.
Lúc này, toàn đội số 3 đã đi lên còn đường lên núi, đây là con đường thẳng lại có độ dốc khoảng 20 độ nên Dũng đợi tới khi toàn quân số của đội 3 bước lên đường thì mới lăn.
Dũng giơ tay lên lại tập trung chú ý vào quân đối phương sau đó đợi từng giây, từng giấy: Lăn!
Dũng cho lăn đá khi khoảng cách của quân Hán cách quân Việt nằm ở khoảng 50m. Với những tảng đá có hình khá tròn lại có đường kính lớn hơn 1m thay nhau lăn xuống.
Những tảng đá nằm phía dưới được lăn xuống, quân Hán đối việc lăn đá này đã quen thuộc nên ngay lập tức toàn bộ quân nép sang 2 bên để tránh né thế nhưng con đường rộng 4m là quá bé để toàn bộ quân tránh né.
Nhất thời toàn quân Hán r·ối l·oạn, có rất nhiều kẻ bị đá đè nát đầu, óc bắn tứ tung, thậm chí thân nhân cũng không nhận ra được.
Sát thương của những táng đá này là cực lớn, bất kể ai bị nó đè qua đều bị loại khỏi chiến trường bởi b·ị t·hương, con số bị c·hết thì ít hơn bởi chỉ kẻ nào bị nát đầu mới c·hết do đó trong nhất thời quân Hán toàn 1 mảng kêu rên không hề có khả năng leo lên bởi những tảng đá này không tròn nhưng khá nhẵn 1 mạch lao xuống.
Nhưng 2 bên đường vốn là chất đầy xác c·hết của quân Hán lúc trước dọn tự nhiên tạo thành 1 con đường lăn cực kì tốt cho những tảng đá.
Cứ thế liên tục tảng này lăn xuống lại có tảng đá khác lăn sau chừng 4m liên tục như vậy.
Quân Hán lúc này thấy không thể đứng ở đường để đợi đá lăn c·hết nữa mà bất kể 2 bên đường có là vách đá hay gì cứ thế nhảy qua đống xác c·hết 2 bên đường để né tránh đá.
Đó là con đường cứu mạng duy nhất nhưng cực nguy hiểm bởi 2 bên đường đó toàn bộ là vách đá cực dốc, chỉ 1 số có thể bám lại được không bị rơi nhưng gần như toàn bộ đều bị rơi rớt, té ngã.
Có những kẻ bị chầy xước hay té chỉ bị trật khớp tay chân nhưng nhiều hơn là bị ngã đập vào đá dẫn tới gãy tay chân thậm chí có nhiều tên còn bị rớt xuống chân núi mà đập vào đá khiến cho m·ất m·ạng, nhẹ thì cũng trở thành kẻ tàn phế.
Đợt lăn đá chỉ 5 phút, toàn bộ con đường thẳng lên núi chỉ còn những bãi sính lầy thịt nát cùng óc văng tứ tung, 2 bên đường nằm đầy những kẻ kêu rên mong đồng đội cứu mạng nhưng đám đồng đội của chúng cũng chỉ lo giữ mạng.
Nhanh gọn vậy nhưng toàn bộ đội số 3 đã rút về bãi đá ở dưới chân núi mà không dám tiến lên nữa bởi chúng đang ở dưới mà run sợ cũng như thương tiếc đồng bọn của chúng b·ị t·hương nằm lại trên đường vì bị đá lăn cũng như bị chính bọn chúng dẫm đạp mà nằm lại trên đường chạy trốn những tảng đá vô tri kia.
Tên tướng Phúc Châu thấy vậy tức giận 2 tay nắm chặt đấm lên thành thuyền gằn giọng nói: Lũ man di này dám g·iết hại lính thiên triều ta phải trả giá thật lớn!
Sau đó, hắn điên cuồng ra lệnh: lệnh toàn quân vào chiến trường! theo ta tiến lên!
Hắn nói tiếp: chia ra xung quanh đảo dùng tay không mà leo lên những vách đá.
Chỉ thị này là cực kì điên cuồng bởi vì chỉ việc leo trên các vách đá thôi cũng sẽ khiến quân số hắn tụt thảm hại bởi những vách đá này nhiều rêu trơn, chỉ cần tuột tay là sẽ bồi mạng.
Thế nhưng hắn không có đường lùi, nếu trở về cũng sẽ bị m·ất m·ạng do nướng quân vào đây mà không thu được kết quả.
0