Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 143: Chỉ có vợ của kẻ thù...

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 143: Chỉ có vợ của kẻ thù...


Lý Thừa Vận không nói gì, chỉ là lòng thầm đâm chiêu... Đứa nhỏ này tuy vừa mới tỉnh lại thần trí, nhưng mà lượng long khí chạy về phía nó có phải hơi... nhiều chút?

Hoàng đế nói đến nước này, các quan cũng chẳng dám bàn thêm. Tuy Lý Thừa Vận bình thường xử sự có phần buông thả, nhưng uy vọng của lão vẫn luôn ở đó, không ai dám đứng ra trái lời.

"Không đánh, không đánh."

Chiêu khích tướng này vừa đủ để khích trẻ con. Lý Thừa Nhân quay đầu lại, dường như hơi có chút phẫn nộ nói: "Bổn Hoàng tử mà sợ sao, hừ hừ."

"Đánh cược mà cứ lề mà lề mề."

"Được thôi, nhưng ta thua thì nhường lại Như Nguyệt cô nương cho đệ. Đệ thua thì mất cho ta thứ gì? cũng không thể nào tay trắng đánh cược được chứ?"

Lý Thừa Nhân liếc mắt qua bên cạnh Lý Thừa Dũng, chỉ thấy một nữ nhân tuổi chừng hai mươi, gương mặt rạng ngời như đóa hoa lan mới nở, dáng người như sóng nước nhấp nhô, nhất thời nổi lên tà thú.

Nghe vậy, ánh mắt Lý Thừa Vận lập tức lạnh xuống: "Tiểu Quế Tử, ngươi theo trẫm bao nhiêu năm rồi?"

"Sao rồi, lâu quá, ngươi chơi hay không chơi?" Lý Thừa Nhân ở bên cạnh nghe mà không nhịn được cười thầm trong lòng, đứng móc móc lỗ tai, thái độ không kiên nhẫn nói.

Tiên khí thật sự là thứ tiện lợi, đáng tiếc hiện tại có dùng tiên khí múa may thế nào cũng không thu hút được long khí trên trời nữa, dường như đã đạt đến một số lượng bão hòa.

Lão thái giám toàn thân run rẩy, cúi thấp đầu nói: "Tiểu Quế Tử lỡ lời, xin bệ hạ thứ tội..."

Lý Thừa Nhân thu tay lại, bĩu môi nói: "Toàn thân ngươi cứng như vậy, đánh vào chắc chắn là rất đau tay." Sau đó hắn liền phẩy tay đuổi khách: "Ta không chơi, không chơi."

"Hoàng đệ, ít ra cũng cho ta một cái lý do chứ?" Lý Thừa Dũng không phải khi không mà kiên quyết như vậy. Bởi vì trên phương diện nào đó đánh bại người cùng sở hữu Ngự Long Công, có thể c·ướp đi một phần long khí của đối phương. Trước đó Lý Thừa Dũng đã dựa vào cách này mà thắng hai vị hoàng huynh của mình một kèo, nay lại định chơi lại bài cũ.

Lý Thừa Nhân nghĩ cũng chẳng nghĩ, bày ra bộ dạng như phá gia tử chỉ về phía sau Cửu Thừa cung rộng lớn xa hoa: "Ta thua thì nơi này tặng luôn cho ngươi có được chưa!"

Lý Thừa Nhân tạm thời thỏa mãn, trong vòng một tháng sau đó chỉ yên lặng ở trong cung rèn luyện thân thể, hấp thu dược vật, định trước tiên hoàn thành mục tiêu nhỏ là đạt đến cao thủ Nhất Lưu.

"Cửu đệ, chúng ta đánh một trận đi."

"Bổn Hoàng tử không có sợ, còn lâu mới sợ!"

"Chuyện của Thiên Hạ Hội, tạm thời đừng nhắc đến nữa."

"Bệ hạ, đã bao nhiêu năm rồi, luật lệ kia vẫn cần phải giữ sao?" Lão thái giám nhịn không được nói.

Thấy ánh mắt hỏi ý của Bát Hoàng tử Lý Thừa Dũng, Liễu Như Nguyệt dễ dàng nhìn thấu tâm tư của y, sau lại có chút như tìm thấy món đồ chơi mới mà nhìn Lý Thừa Nhân.

Lý Thừa Dũng bất đắc dĩ gạt đi cặp ma thủ kia, bóp cung nữ thì thôi, nhưng không ngờ đối phương ngay cả nam nhân cũng cảm thấy có hứng thú.

Lý Thừa Vận ngồi lại ở trên long tọa, bộ dáng lộ ra mấy phần lười biếng. Bên cạnh hư không, một lão thái giám trống rỗng xuất hiện, trên mặt hiện ra thần sắc không vui: "Lại dám dùng tà thuật trước mặt bệ hạ, thật sự là không biết s·ợ c·hết là gì."

"Trừ khi nếu ta thắng, ngươi tặng tiểu cô nương bên cạnh cho ta chơi đùa." (đọc tại Qidian-VP.com)

Chuyện này chỉ có người luyện Ngự Long Công mới cảm nhận được, cho nên Hoàng đế và ba vị Hoàng tử đều đồng loạt nhíu mày nhìn về phía Cửu Thừa cung, riêng phần mình tâm tư khác biệt. Hoàng đế chỉ hài lòng gật đầu một thoáng, mấy vị Hoàng tử còn lại thì đều sắc mặt khó coi, trong đó Lý Thừa Minh và Lý Thừa Tâm còn cho người âm thầm đến xem.

"Như vậy không được đâu Cửu đệ. Ta nghe nói gần đây đệ luyện võ công, luôn không tìm được đối thủ vừa ý, tại sao hôm nay đến huynh thì lại từ chối. Chẳng lẽ là sợ thua sao?"

"Vậy là đệ sợ rồi."

Tào tặc có câu "Nữ nhân trong thiên hạ đều tầm thường đối với ta, chỉ có vợ của kẻ thù mới làm ta thích thú." Lý Thừa Nhân định ác tâm Lý Thừa Dũng một phen. Dù sao cũng là Hoàng tử, nói không lại, chẳng lẽ đối phương còn có thể ra tay đánh người?

Tiểu Quế Tử dạo bước trên không, tuy y không cảm nhận được long khí di chuyển, nhưng có thể thấy Lý Thừa Nhân ngồi ở giữa sân cầm lấy viên Hồn chủng kia mà ngơ ngác, trong mắt dần dần hiện lên đủ loại thần thái.

Lý Thừa Dũng mở miệng ra, lại nhanh chóng khép vào, trong ngực tựa như nén một cục tức khó giải, có loại cảm giác giống như rơi vào trò chơi vòng lặp vô hạn.

Lý Thừa Vận chỉ luyện được đến tầng ba, mấy vị Hoàng tử vẫn còn đang ở tầng một mày mò. Lý Thừa Nhân có thể một phát chạm thẳng đến biên giới tầng hai như vậy, xem như là đang dẫn trước các Hoàng tử còn lại một bước.

Lý Thừa Nhân đương nhiên là rõ chuyện này, nên mới đủ đường làm khó: "Ngươi da vừa thô vừa cứng, ta còn lâu mới có hứng thú chơi cùng rồi."

"Nhưng giờ thì có chuyện ngoài ý muốn xảy ra rồi đó." Lý Thừa Nhân hai tay chống nạnh, dáng vẻ gợi đòn nói: "Ngươi nói nhảm nhiều quá, muốn chơi hay không chơi?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Thừa Nhân thầm cảm thấy may mắn trước đó khi Thẩm Lãng chữa trị cho Lý Thừa Nghĩa đã kèm theo một phong thư gửi riêng giải thích chi tiết, để viên Hồn chủng kia có một lai lịch trong sạch, nếu không hôm nay có thể là nhảy xuống biển cũng không thoát được ô danh.

"Cửu đệ, có nghe rõ ta nói không vậy?"

"Điện hạ, ta trước sau gì cũng là người của ngài, chuyện này cho ngài quyết định." (đọc tại Qidian-VP.com)

Cầm Hồn chủng trong tay, Lý Thừa Nhân thôi động một chút, một tia tiên khí mờ mịt từ đó thoát ra bị hắn hấp thụ. Mà tia tiên khí này vừa bị ép ra, đám mây long khí trên bầu trời giống như bị thu hút, từng tia từng tia rơi xuống.

Lý Thừa Vận thở dài: "Chỉ có thể để mặc cho chúng làm càn thôi. Mấy đứa nhóc này quá nhát, ta nếu không giả mù giả điếc thì bọn chúng chắc sẽ sợ đến mức yên phận sống hết đời mất."

"Vậy đánh với ta nha."

"Vậy đánh với ta một trận đi!"

Lý Thừa Dũng sắc mặt âm trầm như nước. Ban đầu có điều tra qua Lý Thừa Nhân ham mê nữ sắc nên y mới đem hồng nhan bên cạnh mình theo để mà dụ dỗ. Dụ dỗ ở đây chỉ là lời ngon tiếng ngọt thôi, không ngờ tên khốn này được, vừa gặp đã muốn trực tiếp chơi đùa.

"Thừa Nghĩa năm ấy khí số đã tận, là Thẩm Lãng dụng tâm điều trị mới có thể để cho nó sông thêm vài năm, nay lại có công trị cho Thừa Nhân thoát chứng ngây ngốc. Trẫm đã hứa cho hắn trăm năm an bình, lý nào lại nuốt lời. Trừ khi là Thiên Hạ Hội thật sự làm chuyện đại nghịch, nếu không thì cứ tùy bọn chúng là được. Dù sao còn có ta tại, có thêm hai ba cái Thiên Hạ Hội cũng không nguy hại được giang sơn Đại Lý."

Trên lý thuyết, Ngự Long Công tổng cộng thì có năm tầng. Nhưng Hoàng đế các đời thường chỉ luyện được đến tầng hai, tầng ba, khá nhất chính là tầng bốn. Nhưng vị luyện đến được tầng bốn này chỉ là người khác phỏng đoán, độ chân thật không thể chắc chắn.

"Hoàng đệ, không được thất lễ. Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra thì Liễu cô nương đây về sau sẽ là Hoàng phi của ta. Cũng tức là Hoàng tẩu của ngươi."

"Lại nói đến lần này Thừa Nghĩa là bị người dùng tà thuật ám hại..." Nói đoạn, Hoàng đế nhìn về phía Đại Lý tử: "Thừa Minh, chuyện này giao cho con điều tra."

Nhìn Lý Thừa Nhân ngu ngốc biểu hiện, Lý Thừa Dũng trong lòng sảng khoái, không nhịn được cười nói: "Yên tâm, dù ta thắng được Cửu cung này rồi thì cũng sẽ xắp xếp cho đệ một nơi ở lại."

Lý Thừa Dũng có chút im lặng, nhìn qua bên cạnh Liễu Như Nguyệt.

Chẳng lẽ đứa nhỏ này vì thương tâm quá độ mà dần thức tỉnh thần trí rồi... Tiểu Quế Tử đem chuyện lạ này về báo cho Hoàng đế Lý Thừa Vận, cũng báo cả việc bên ngoài Cửu Thừa cung lúc này có ai đến xem.

Lý Thừa Nhân không để ý đến hắn, chỉ nhìn chằm chằm Liễu Như Nguyệt, luôn cảm thấy cô nàng này có chỗ gì đó không thích hợp. Cái vòng 3 này, tựa hồ so với bình thường... lớn một chút?

Đương nhiên, theo thần trí dần dần được phục hồi, vị Hoàng tử này đôi khi trêu ghẹo cung nữ cũng là chuyện dần dần trở nên bình thường. Đám cung nữ bị triệu đến Cửu Thừa cung làm việc, liền biết hôm đó mình lại bị giày vò một trận.

...

Liễu Như Nguyệt tuy chỉ xuất thân giang hồ, nhưng phần tư sắc này đương thời khó được, Lý Thừa Dũng cũng mê mẩn lắm, vẫn còn chưa nắm được vào tay. Tuy là chắc bẩm rằng mình sẽ thắng, nhưng nghĩ đến chuyện đem vật giá trị như vậy ra để đánh cược, trong lòng có chút không bỏ, đồng thời cũng sợ đối phương nổi giận.

"Yên tâm, ta có thể nhường đệ mà."

"Nhưng ta nói trước, nếu cô thua thì phải trở thành người hầu bên cạnh ta. Ta bảo làm gì cũng không được từ chối đâu đấy!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Thừa Dũng nghe như vậy hai mắt sáng rỡ, hiển nhiên nếu như có được Cửu Thừa cung này thì y chiếm được long khí càng nhiều. "Hoàng đệ, lời này không thể nói bừa. Cho ta Cửu Thừa cung thì sau này đệ phải ở đâu?"

Ném Hồn chủng đã không còn giá trị gì qua một bên, Lý Thừa Nhân dừng lại, phát hiện Ngự Long Công của mình đã tràn đầy đến mức chạm đỉnh của tầng thứ nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhưng mà chuyện sau đó, đừng có hối hận rồi..."

Lý Thừa Nhân trở về, ngồi ở trong phòng, bắt đầu suy nghĩ. Dựa vào chuyện hôm nay liền có thể thấy thái độ hiện tại của Hoàng đế chính là qua loa cho có. Chuyện lớn như Thập Hoàng tử q·ua đ·ời, cũng chỉ tỏ ra tức giận một chút rồi thôi. Chả trách mà trong cung đã loạn như thế, Hoàng tử Công chúa chơi tới mức mạng cũng không còn.

Tan triều, mọi người đều được cho lui xuống.

"Không chơi, không chơi."

Nghe tiếng thủ thỉ như gió thoảng mềm mại bên tai, Lý Thừa Dũng có chút mê đắm, song rất nhanh ngập tràn chiến ý: "Nàng yên tâm, ta chắc chắn sẽ không thua được đâu."

Chương 143: Chỉ có vợ của kẻ thù...

"Nói nhảm nhiều quá. Chơi hay không chơi?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 143: Chỉ có vợ của kẻ thù...