Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 149: Chuyên gia dùng biện pháp cứng.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 149: Chuyên gia dùng biện pháp cứng.


Hoàng cung, Lý Thừa Vận hai tay chấp sau lưng, đưa mắt nhìn ra mây đen vần vũ ngoài trời, vừa lúc bắt gặp ánh chớp chói lòa kia. Y nheo mắt, nói thầm: "Xem ra, mưa gió sắp đến rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tình cảm thì tình cảm, ngươi đánh người của ta một chưởng ngất xỉu, ta đạp lại một cái coi như là giúp nàng ấy ra mặt." Lý Thừa Nhân thu hồi lại cái chân vừa thẳng vừa dài của mình, cảm thấy động tác này rất tiêu sái.

Lý Thừa Nhân nhanh chóng dùng tỏa long châm ( thứ công cụ chuyên dụng để ngăn chặn nội khí trong cơ thể, đến từ Âu Dương Đức nghiên cứu và chế tạo) phong tỏa những đại mạch quan trọng trên người Liễu Như Nguyệt, để nàng dù có thực lực Tông Sư thì trong chốc lát cũng không dùng ra được.

"Còn các ngươi nữa, có chuyện không thể tìm ban ngày nói sao? Chẳng lẽ sau này mỗi lần gọi các ngươi đến ta đều phải đợi đến nửa đêm mới được?"

...

Lý Thừa Vận lắc đầu, không định nói. Vừa nãy có một luồng lớn long khí rời bỏ Hoàng cung mà đi, hướng về phía ngoài thành rơi xuống.

Liễu Như Nguyệt vô lực, rất nhanh bị Phương Chính Đình và Ôn Lương kéo về đúng vị trí ban nãy, quỳ đúng thế cũ. (đọc tại Qidian-VP.com)

....

Liễu Như Nguyệt có chút há hốc mồm kinh ngạc, sau đó liền bị một gậy đánh ngất rồi. Mấy lão già phía sau cũng bị một phen thao tác này làm choáng váng, giới trẻ thời nay 'tán gái' đều trực tiếp như vậy? Vốn còn muốn xem một tràng kịch yêu hận tình cừu đây, không ngờ cứ đơn giản như vậy bị một gậy kết thúc rồi.

"Ta...?"

Chú ý: Chương này tác giả viết lúc say rượu, văn phong có hơi đi xa...

Lý Thừa Nhân nhìn mà im lặng, cái này kêu cái gì, dựng lại hiện trường? Hai lão già này thật đúng là làm việc chuyên nghiệp, Tô Kiến Minh và Tạ Diệm ở bên cạnh cũng chỉ biết nhìn mà than thở.

"Lạ thật, nửa đêm nửa hôm lén lút đến tìm ta, lại còn chủ động lao đến trên giường như vậy... Liễu cô nương, câu muốn làm gì này là ta hỏi cô mới đúng."

Chương 149: Chuyên gia dùng biện pháp cứng.

"Ngươi g·iết ta thì được, nhưng muốn thứ khác thì đừng có mơ!"

Sau hắn lại thở dài: "Đáng tiếc, chỗ của ta không có đường c·hết, đường lên giường thì rộng khỏi cần chen luôn."

Liễu Như Nguyệt bất ngờ bị đá, bởi vì trước đó bị điểm huyệt cho nên cả người cứng đơ như tấm ván trượt dài trên nền, cho đến khi đầu gần đập vào cạnh cửa thì mới dừng lại. Nàng lúc này trong đầu ba hỏi, ta là ai? ta làm gì? tại sao tự nhiên lại bị đá rồi?

Ít ra muốn động thủ thì cũng phải có một cái dấu hiệu chứ!!

Lý Thừa Nhân ngồi yên trên giường, trên tay ôm nữ nhân như ngọc trong ngực, lại đưa mắt nhìn xuống nữ nhân như hoa quỳ ngay bên dưới, từ góc độ này nhìn xuống quả thực khiến người ta có loại cảm giác thỏa mãn đến lạ.

Lý Thừa Nhân nhìn hết trong mắt. Xem ra đặc điểm của Ngự Long Công chính là người khác càng kính sợ thân phận của người thi triển, thì uy lực tinh thần càng lớn. Luyện đến đại thành không biết có thể trực tiếp dùng uy áp g·iết người hay không, nhưng hiện tại chấn choáng một vị Tông Sư trong chốc lát cũng chẳng phải là việc khó gì. Đương nhiên là chỉ hữu dụng trong tình cảnh không ai có phòng bị, xuất kỳ bất ý như vậy.

"Nhìn gì mà nhìn, còn không mau thu dọn một chút. Thật sự định không để cho ta ngủ à?" Lý Thừa Nhân sau khi 'giải quyết' xong Liễu Như Nguyệt, lại có chút bất mãn nhìn về mấy người, liền chỉ ba vị Tông Sư mà nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

"To gan, dám hành thích điện hạ, coi ta xử ngươi thế nào!" Tô Kiến Minh hừ lạnh nói, dáng vẻ phẫn uất vô cùng. Bởi vì Ôn Lương và Phương Chính Đình nhanh tay hơn, hai bên trái phải bắt lại Liễu Như Nguyệt gắt gao, để cho y chạy tới chỉ có thể đứng nhìn, không hô mấy câu thì có vẻ bản thân dư thừa.

"Ngươi muốn làm gì!?"

Ba người nghĩ tới đây, không khỏi âm thầm hít vào một hơi khí lạnh. Giống như mới vừa phát hiện ra một thiên đại bí mật, ta thông minh đến trình độ này... mẹ nó, luôn cảm giác mạng mình sắp chơi xong rồi.

"Ta liền biết, nữ nhân càng xinh đẹp thì càng không ăn biện pháp mềm. Không sao, may là bản Hoàng tử lại là chuyên gia dùng biện pháp cứng." Lý Thừa Nhân vừa dứt lời, bàn tay liền mò mẩm bắt lấy một vật thể vừa thô vừa dài.

Liễu Như Nguyệt vốn là giận đến đỏ mặt, sau một cước thì mặt lại càng đỏ rồi, dùng ánh mắt sắc như lưỡi dao quét qua Lý Thừa Nhân, vô cùng kiên quyết và quật cường tuyên bố:

Tạ Diệm chạy tới sau cùng lại không có cảm giác tranh công gì, chỉ lẳng lặng đi đến bên cạnh mà đứng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Liễu Như Nguyệt ngước mắt nhìn lên, nội tâm cay tức là rõ, trong mắt còn có nộ hỏa:

Liễu Như Nguyệt hừ lạnh một tiếng: "Hừ, ngươi tốt nhất là g·iết ta, nếu không món nợ... nói chung là ta trước sau gì cũng sẽ cho ngươi một bài học nhớ đời."

Lý Thừa Nhân bày ra thực lực như vậy, đám người mới tâm phục khẩu phục.

Tiểu thuyết không lừa người, phàm là ai vừa đẹp vừa võ công cao thì thường chuyện yêu đương đều rất nguy hiểm. Hai lão già này sợ mình bị ghi hận. Tô Kiến Minh cũng trầm mặc, ban nãy mình có hay không... miệng đi hơi xa rồi?

Nghe những lời nói hèn hạ như vậy, Liễu Như Nguyệt tức càng thêm tức, đoạn đang muốn quay qua mở miệng mắng vài lời thì chỉ thấy một bàn chân càng lúc càng gần.

Với cái gương mặt đó mà dịu dàng nói một câu "Chồng ơi thả em" chậc chậc, nói không chừng mình cũng mềm lòng thả đi được rồi. Đương nhiên, vấn đề là thả lên giường hay nơi nào đó thì vẫn còn cần phải tỉ mỉ nghĩ lại.

Phương Chính Đình và Ôn Lương hít vào một hơi khí lạnh, tay vô thức nới lỏng một điểm. Ban đầu còn tưởng là kẻ thù đây, nhưng nhìn dáng vẻ của hai người này dường như còn có một đoạn yêu hận tình cừu không muốn người biết.

Ống kính trở lại khách điếm, Liễu Như Nguyệt gương mặt khó nén được phẫn uất. Sống ba mươi mấy năm trên đời còn chưa gặp qua trường hợp nào như thế, phải bây giờ mà không bị người đè lại, nàng đã lao tới đấm cho tên kia mấy phát.

Tu luyện Ngự Long Công đến tầng thứ cao rồi sẽ rõ, long mạch không chỉ đơn thuần là thứ khí vận tín ngưỡng vô giác vô tri, tự bản thân nó biết chọn chủ. Mà người được long mạch lựa chọn, về sau chính là Hoàng đế.

Suy nghĩ như một đàn ngựa chạy nhanh trong đầu, Lý Thừa Nhân lại chậm rãi nhíu mày, trên gương mặt có chút nghi hoặc hỏi:

Lúc này, ba vị Tông Sư kia còn nhanh hơn Tạ Diệm, tranh công mà xông lên khóa chặt lại Liễu Như Nguyệt. Vừa mới bức ra tỏa long châm, nàng liền bị ba vị Tông Sư khóa tay chế phục, ánh mắt u uất mà nhìn Lý Thừa Nhân, nhớ đến đêm hôm nó mình một giây thất thần mà bị lột yếm, xem ra không phải là ngẫu nhiên.

Nhưng hiệu quả chỉ là thoáng qua, đám người sau một cái chớp mắt nhanh chóng tỉnh lại.

Phương Chính Đình, Ôn Lương và Tô Kiến Minh ba mặt nhìn nhau, sau cùng chỉ có thể ngại ngùng mỉm cười, cúi đầu nhận lỗi. Nhìn ra vị Hoàng tử này cũng không dễ hầu hạ hơn Thẩm Lãng bao nhiêu, nhất là tính tình sáng nắng chiều mưa thay đổi thất thường này, cùng với ra tay dứt khoát không thèm báo trước như vậy, quả thật giống như từ một cái khuôn đúc ra.

Vừa lúc bên ngoài có một tia sấm làm sáng rực bầu trời đêm.

"Nữ nhân xinh đẹp đều thích tìm đường c·hết như vậy sao?"

Tiểu Quế Tử túc trực ở bên canh, cúi đầu thấp giọng hỏi: "Bệ hạ nhìn ra được chuyện gì sao?"

Kịch bản này ở trong giang hồ quá mức quen thuộc, nam thanh nữ tú gặp gỡ khả năng cao là đánh từ trên đường đánh đến miếu hoang, đánh qua mấy chục chương đến đại kết cục thì bắt đầu lên giường đánh rồi. Hôm nay là kẻ thù ngươi c·hết ta sống không đội trời chung, hôm sau có khi là tình chàng ý th·iếp quấn cùng một chỗ rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lại nói, có khi nào tên Thẩm Lãng này cho lão Hoàng đế đội nón xanh rồi? Cho nên mới chốn ở sâu tít trong rừng không gặp người, lại còn ưa thích che giấu mặt thật đến thế... Vậy chuyện Thiên Hạ Hội về tay Lý Thừa Nhân cũng coi như thông suốt.

Ngược lại câu nói này làm sao quen thuộc như thế? Lý Thừa Nhân hết nhìn Yếm Tuyết ngã trong ngực lại nhìn Liễu Như Nguyệt quỳ trước mặt, phải chăng nữ nhân phàm là có võ công cao cường một chút thì đều sài chung hệ điều hành biết tìm đường c·hết như vậy?

...

Đêm nay vừa vặn dùng Liễu Như Nguyệt đến lập uy.

Lý Thừa Nhân còn không biết trong mấy giây ngắn ngủi mà ba người này đã tâm tư bay xa như thế, hắn nhìn Liễu Như Nguyệt gương mặt quật cường, trong bụng không khỏi dâng lên chút buồn cười. Mẹ nó, không biết còn tưởng mình là nhân vật phản diện rồi. Ban đêm đến phòng người ta tập kích mà làm như mình mới là người bị khi dễ vậy, bộ tưởng nước mắt em rơi là trò chơi kết thúc được sao?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 149: Chuyên gia dùng biện pháp cứng.