Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 150: Ai thua thì chặt tay được rồi!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 150: Ai thua thì chặt tay được rồi!


Lý Thừa Tâm cười nói: "Nghe nói Hoàng đệ dạo gần đây rất may mắn."

"Chấp Hoàng huynh lắc trước. Nếu cùng điểm thì ai lắc sau người đó thua." Lý Thừa Nhân trực tiếp phóng khoáng nói.

...

"Sao, tỷ lệ một ăn mười như vậy, Hoành huynh ta đã đủ lòng thành rồi chứ?"

"Đáng tiếc, ta lại không có thói quen đem nữ nhân của mình ra cược." Lý Thừa Nhân có chút tiếc nuối nói: "Hay là chúng ta đổi cược thứ khác đi."

Tạ Diệm thở dài nhìn Lý Thừa Nhân hai bên hai nữ, cứ đà này thì lão sớm muộn cũng không còn chỗ chen, không biết cái này có được gọi là biên giới hóa không?

Nói đoạn, Lý Thừa Tâm lấy ra mấy viên xúc sắc, quả nhiên là có chuẩn bị từ trước.

"Hoàng đệ khẳng khái như vậy thì ta cũng không khách sáo." Lý Thừa Tâm nói đoạn, đưa xúc sắc cho thuộc hạ bên cạnh, cũng là một trong hai vị Tông Sư.

Lý Thừa Tâm nhẹ nhàng mỉm cười, nói với giọng điệu từ tốn: "Ta nghe nói đệ ra bên ngoài dạo chơi, thuận tiện liền ghé qua xem một chút."

Triệu Nhị đối diện cầm hộp xúc sắc vào tay thì lập tức nhe răng cười. Hắn chơi xúc sắc nhiều năm, bây giơ cơ bản là muốn đổ ra bao nhiêu điểm liền ra bấy nhiêu, chiến thắng quả thực quá dễ dàng.

Liễu Như Nguyệt... thật sự rất phiền muộn. Đường đường là cao thủ Tông Sư, vậy mà thật chịu thua một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi rồi. Nhưng mà ngẫm nghĩ lại, chỉ tùy tùng đi theo đối phương sáu tháng so với bị trực tiếp đ·ánh c·hết thì cũng đỡ hơn. Dù sao vừa mới tỉnh dậy bản thân đã trúng độc rồi, Liễu Như Nguyệt cũng là không có lựa chọn tốt hơn. Lý Thừa Nhân đối với phụ nữ quả thật là rất có thể ra tay, nói đánh liền đánh, nói hạ độc liền hạ độc.

"Hay là chúng ta đánh cược đi, ai đổ xúc sắc nhiều điểm hơn thì người đó thắng, thế nào?"

Lý Thừa Tâm cảm thấy ít nhất cũng có thể bào hơn một nửa long khí, đến lúc đó Ngự Long Công của mình nói không chừng liền thăng cấp!

Hắn sợ sau khi Lý Thừa Nhân bại dưới tay Diệp Phong, đến lúc đó long khí trên người cũng sẽ tan mất mảng lớn. Chi bằng lúc này liền tranh thủ bào xuống một mớ. Cùng luyện Ngự Long Công, Lý Thừa Tâm có thể cảm nhận được long khí trên người đối phương lớn mạnh nhiều lắm, rõ ràng chính là một con cừu béo.

Lý Thừa Nhân nghe xong, gật đầu, chẳng quan tâm lắm.

Tạ Diệm không nhịn được ở bên tai Lý Thừa Nhân nói nhỏ: "Tên đó là Triệu Nhị, Tông Sư được Nhị Hoàng tử bồi dưỡng từ nhỏ. Nghe nói có sở thích đặc biệt với c·ờ· ·b·ạ·c, bản lĩnh cũng không tầm thường. Chúng ta đổ xúc sắc với hắn, e là phải chịu thiệt."

Chẳng lẽ mình thật sự là chân mệnh thiên tử?

Được rồi, vậy thì thuận tiện làm Hoàng đế mấy chục năm chơi đi.

Trong đó có hai vị Tông Sư, một là Hầu Khanh của Thần Quyền môn, dù che mặt Lý Thừa Nhân vẫn nhận ra dáng người khôi ngô ấy. Bên cạnh là một vị Tông Sư khác chưa từng gặp, dáng người cũng cao lớn, nhưng nhìn cứ có vẻ hèn hèn khó tả.

Trải qua một đêm dài đăng đẳng, sáng sớm hôm sau Lý Thừa Nhân dẫn theo hai nữ là Yếm Tuyết cùng Liễu Như Nguyệt xuống lầu ăn sáng, đương nhiên bên cạnh còn có Tạ Diệm lẳng lặng theo sau.

"Hoàng đệ thích đánh cược như vậy, hay là chúng ta cũng chơi một ván đi." Lý Thừa Tâm bỗng nhiên nói.

"Đúng vậy, nghe nói trước đó Hoàng đệ vừa cược thắng hồng nhan mà Bát đệ mang về. Chuyện này dù sao cũng là có chút ảnh hưởng tình cảm. Hay là hôm nay thế này, nếu ta thắng thì vị cô nương kia... trả cho bát đệ." (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Thừa Tâm ho một tiếng, ức chế tâm tình kích động mà giả vờ dè dặn hỏi: "Như vậy có phải hơi quá hay không?"

"Hoàng đệ chắc chứ?"

"Hoàng đệ bệnh tình mới bớt, không biết là muốn đi đâu?"

Lời này vừa ra, toàn trường chấn động. Lý Thừa Tâm không nhịn được lồng ngực có chút chập chùng, nếu như chặt xuống đối phương một tay, đó lại là bao nhiêu long khí?

Câu nói này làm mọi người có chú sững sờ.

Lý Thừa Nhân nhìn mười người này so ra cũng không kém hai nữ phía sau mình bao nhiêu, âm thầm cũng là chậc lưỡi.

Lý Thừa Tâm lúc này lắc đầu: "Chúng ta dù gì cũng là người trong Hoàng tộc, động quyền giữa bàng dân thiên hạ như vậy không hay, chi bằng đổi một phương thức khác đi."

Vừa nghĩ như vậy, long khí vô hình vô tướng bên ngoài b·ạo đ·ộng đổ về. Lý Thừa Nhân chớp chớp mắt, hoàn toàn không hiểu, Ngự Long Công cứ như vậy tăng lên một đoạn dài rồi?

Lý Thừa Nhân cũng không giả bộ, trực tiếp đi tới đối diện bàn lớn, đá cái ghế ra ngồi xuống.

Lý Thừa Tâm nói đến đây, nhẹ nhàng vỗ tay mấy cái. Phía sau hàng người gạt ra hai phía, vừa tròn mười nữ tử dung mạo như hoa, mỗi người mỗi vẻ chậm rãi bước đến, để cho tập thể nam nhân trong sảnh đều lóa mắt.

Lý Thừa Nhân trực tiếp nói: "Ta dạo này võ công tiến bộ thật nhanh, vô cùng lợi hại. Lần này liền ra ngoài tìm Thiên Hạ Đệ Nhất đấu một trận. Nếu mà thắng, thì ta chính là Thiên Hạ Đệ Nhất rồi!"

Lý Thừa Tâm trước đó nghe được Lý Thừa Nhân vừa mới đánh bại Lý Thừa Dũng, trong lòng có chút lo lắng nhịn không được mà đến đây xem thử, nhưng hiện giờ tâm tình đó cung theo mấy câu nói này mà tan theo mây khói.

Lý Thừa Nhân vừa mới đánh Lý Thừa Dũng nằm sấp, Lý Thừa Tâm đương nhiên sẽ không dại mà đưa thân chịu trận. Cá cược mà, đương nhiên là dùng kính sở trường đi đè ép đối phương sở đoản, vậy mới chắc thắng.

"Nếu như đã là c·ờ· ·b·ạ·c, vậy thì ai thua trực tiếp chặt một tay xuống là được rồi. Dù sao bổn Hoàng tử cái gì cũng có, nhất thời thật không cảm thấy không có gì đáng giá đem cược."

Lý Thừa Tâm lặng lẽ nhìn long khí trên đầu mình cứ như vậy trôi qua đối phương một chút, trong lòng không khỏi phiền muộn. Lúc nào long khí lại dễ dãi như thế? (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vậy chúng ta so cái gì đây, đừng nói văn thơ cái gì rồi, đệ vừa nghe đến đã nhức đầu."

Nhưng mà ngẫm lại, được hợp pháp xây dựng hậu cung ba ngàn người... chậc chậc, làm Hoàng đế hình như cũng không thiệt thòi.

Lý Thừa Tâm có chút phiền muộn nói: "Nhưng mà nếu như không cược nữ nhân, hình như đệ cũng không còn thứ gì đáng giá để cược rồi, chẳng lẽ lại cược Tạ công công?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hắn nếu như thua, vậy liền phải trở thành thuộc hạ của ta!"

"Được, chơi thì chơi. Hoàng huynh muốn chơi thế nào, hay là chúng ta trực tiếp làm một trận?" Lý Thừa Nhân một bộ dáng vẻ tùy ý, ai đến cũng đón. Nói đùa cái gì, chính mình đường đường là một yêu quái, chẳng lẽ còn sợ một tên nhóc rồi?

Hắn cười khẩy: "Hoàng huynh cũng có hứng ra ngoài đi dạo sao?"

Lý Thừa Nhân vuốt cằm: "Chơi cũng được thôi, nhưng mà như vậy có phải quá nhàm chán hay không?"

"Tên kia thế nhưng được công nhận là kỳ tài võ học sáng chói nhất Đại Lý ngàn năm qua."

"Còn nếu ta thua, thì mười trinh nữ xinh đẹp này sẽ thuộc về đệ."

"Hoàng gia Đại Lý có bao giờ mà chùn bước. Nếu đệ đã khăng khăng muốn chơi như vậy thì ta cũng chiều."

Lý Thừa Tâm nghe vậy nhoẻn miệng cười, vị Hoàng đệ này của mình quả nhiên đầu óc không được tốt lắm. Mà đám thuộc hạ phía sau thì cũng không nhịn được méo mặt, mới luyện võ được ít lâu mà đã định tìm Thiên Hạ Đệ Nhất đấu, đùa gì thế?

Nghe Lý Thừa Nhân dương dương tự đắc nói, cả cái sảnh lớn đều im lặng, ngay cả người ở phe mình Liễu Như Nguyệt và Yếm Tuyết cũng âm thầm cảm thấy xấu hổ. Tên này nói phét không biết ngượng sao...

Yếm Tuyết nhíu mày, thấy Lý Thừa Nhân quá manh động. Trong mắt nàng rõ ràng là hắn bị người ta gài mà còn vui vẻ không hay biết gì. Người như vậy, thật sự có thể giúp nàng trả thù? song, lại nhớ tới bộ dạng gian tà của đối phương, nàng chợt cảm thấy lạnh người, lần này ai bị ai lừa có khi còn chưa biết rõ. Liễu Như Nguyệt và Tạ Diệm đều yên lặng mà xem.

"Nếu như Hoàng huynh không dám chơi thì thôi."

Khách điếm này ở bên ngoài Long Đô cũng được tính là khá nổi danh. Sáng sớm Lý Thừa Nhân bước xuống đã thấy bên dưới đại sảnh chứa đầy người, đa phần đều là khách giang hồ đang bận bịu ăn sáng tán dóc.

Liễu Như Nguyệt khẽ hừ một tiếng, đúng là đứng không cũng dính đ·ạ·n rồi.

"Vậy thì so khí vận đi."

"Nghe nói đệ vừa mới đánh thắng Bát đệ, thực lực thật không tầm thường. Nhưng hiện tại muốn tìm Diệp Phong đấu hình như vẫn còn hơi sớm."

Chương 150: Ai thua thì chặt tay được rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Thừa Nhân nghe một chính mình khác được khen như vậy, trong bụng cũng là dở khóc dở cười: "Ta không cảm thấy mình sẽ thua hắn. Dù sao cũng muốn đánh thử một trận."

Mà ở một vị trí rất bắt mắt nơi giữa sảnh, Lý Thừa Nhân vừa liếc qua liền thấy được người quen. Không ai khác chính là Nhị Hoàng tử Lý Thừa Tâm.

Lý Thừa Tâm dáng vẻ lười biếng nhã nhặn ngồi ở đó, bên trong mặc cẩm bào, bên ngoài khoác thêm một cái áo lông quý giá, trên người trang sức vô số. Hắn một mình ngồi ở đó từ tốn dùng bữa, sau lưng là mấy vị cao thủ đứng hầu, nhìn oai phải biết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lý Thừa Nhân nhíu mày, thằng khứa này nói chuyện cứ như mình là nông phu một nghèo hai trắng không bằng... nhưng mà thật không phản bác được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 150: Ai thua thì chặt tay được rồi!