Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Khách Lạ Gõ Cửa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Khách Lạ Gõ Cửa


“Đúng rồi đó, xin đại nhân hãy vạch trần hành vi bại hoại của hắn.” Mù bà kia vẫn tiếp tục gào mồm đổ thêm dầu vào lửa.

Lúc này Phạm Xuyên tức giận nhìn qua Viêm Đột, ánh mắt gằn lên từng tia máu, hắn vừa chạy đi vừa quát lớn:

Phạm Xuyên bên đây thì không thèm cãi nữa mà đứng đợi kết quả lục soát.

“Viêm đại nhân có nhầm lẫn gì không, ta gần đây chỉ ở nhà trồng rau nuôi cá, không hề đến bảo đường, làm sao có thể lấy cắp bảo vật gia tộc được.!

Phạm Băng Mi ở bên đây nghe vậy thì gật đầu ra dấu đồng ý.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không sau đâu mẫu thân, chỉ là kẻ xấu vu khống, con quan minh chính đại, sao có thể làm ra việc t·rộm c·ắp đó được.”

“Được được được, muốn bằng chứng chứ gì, giải ả vào!”

Bỗng đang nói về vấn để gia tộc thì có nhiều người của gia tộc ập vào.

Phạm Xuyên không chịu thua liền cãi lại: “Hừ, vô pháp vô thiên, ỷ mình có chỗ dựa rồi ức h·iếp tộc nhân, đi với ta đến tổ sư đường, gia pháp đang đợi ngươi!”

Phạm Băng Mi ở bên cạnh nhìn thấy sự bình tĩnh của Phạm Xuyên thì cảm thấy an tâm phần nào.

Tên thuộc hạ phía bên ngoài nghe lệnh Viêm Đột liền lôi đầu một mụ bà đi vào.

Nhưng chợt lời nói của Phạm Xuyên khiến tất cả ngưng lại:

Liễu Thi Tình ở bên đây vừa lo lắng vừa khó hiểu giống như đang coi một vở kịch, hai bên cứ cãi qua lại khiến bà dù là mẹ của Phạm Xuyên cũng không biết bên nào mới là thật.

Khỉ cả đám vừa vào tới thì tên Viêm Đột đã rống to:

Viêm Đột bên đây cãi lại ngay lập tức: (đọc tại Qidian-VP.com)

Phạm Xuyên nhận ra một tên trong đó là Phạm Viêm Đột của chính mạch, hắn là thuộc hạ đắc lực của thiếu gia chủ

Ở bên đây Viêm Đột cười khẩy, hắn khinh thường nói: “Hừ, già mồm lắm, không làm thì người khác lấy gì vu oan ngươi, đợi đến lúc tìm ra vật chứng thì coi ngươi còn gì để nói.”

“Bằng chứng chưa có thì tội trạng gì ở đây, ngược lại cái chén của bà cố ngoại ta, ngươi tính làm sao?”

Liễu Thi Tình đang ở sau nhà hái rau nghe thấy có biến cũng khẩn trương chạy lên.

Đúng lúc này có một tên thuộc hạ của Viêm Đột làm rơi một cái chén khiến nó vỡ nát.

Viêm Đột dù là diễn viên thượng đẳng cũng phải chào thua trước sự tráo trở của Phạm Xuyên, hắn tức đến xì khói đầu, vừa vung tay Phạm Xuyên ra vừa gào lên: “Cái rắm, đừng hòng vu khống!”

Phạm Xuyên lúc này không quan tâm đến màn diễn xuất lố bịch của hai tên vô lại, hắn quay sang nói với bọn thuộc hạ đang lục soát nhà hắn:

Viêm Đột chỉ vừa kiệp nhìn qua thì Phạm Xuyên bên đây đã ngay lập tức lao tới, vẻ mặt kinh hãi cầm lấy những mảnh chén vỡ khóc lóc kể lể:

Phạm Xuyên vời nói vừa kéo tay Viêm Đột đi như thể bố dắt con.

Viêm Đột bên đây nghiến răng nghiến lợi, hắn chỉ tay vào Phạm Xuyên:

Mụ bà vừa vào tới đã chỉ thẳng mặt Phạm Xuyên rồi gào mồm lên quát lớn:

Lúc này Phạm Xuyên bước ra, hắn nhìn Viêm Đột nói:

“Hừ, muốn bằng chứng chứ gì, vì bây có người tố cáo ngươi, ta có quyền lục soát nhà ngươi, nếu có bảo vật, thì chính là bằng chứng chứng tỏ ngươi lấy, đến lúc đó không có gì có thể chối cãi, chúng bay lục soát cho ta!”

Phạm Băng Mi đang ngồi nghe vậy thì khó hiểu nhìn về Phạm Xuyên.

“Phạm Xuyên, có người tố cáo ngươi đánh cắp bảo vật gia tộc, mau giao ra đây nếu không muốn bị giải về xử trí theo gia quy.”

Viêm Đột cũng thừa thế tự đánh bóng mình: “Ngươi yên tâm, hôm nay ta sẽ thay gia tộc lấy lại một công đạo, trừ đi một tộc nhân lừa thầy dối bạn!”

Nghe được lệnh mới, bọn thuộc hạ liền bay vào lục soát khắp nhà Phạm Xuyên.

Lúc này khi chúng định manh động thì Phạm Xuyên cũng gào lên cương lại tới cùng với chúng, hắn chỉ thẳng mặt mụ bà nói to:

Viêm Đột thấy Phạm Xuyên không làm càn nữa thì hừ lạnh trong lòng:

Viêm Đột thấy vậy thì liền tóm cổ Phạm Xuyên ngăn lại:

“Ngươi định bỏ trốn hả, ta nghi ngờ ngươi sợ tội bỏ chạy, tạm thời giam giữ ngươi lại đây chờ đến khi có bằng chứng sẽ giải ngươi về nhà lau gia tôc.”

Viêm Đột chửi thẳng mặt Phạm Xuyên: “Đánh rắm, cái chén rách, không đáng một xu, bớt diễn trò với ta!”

Viêm Đột lúc này cũng lớn giọng không kém: “Còn già mồm không, giải hắn về!”

Ngắt lời, Phạm Xuyên nhìn vào trong nói tiếp: “Phạm Băng Mi, nhờ cô làm chứng cho ta!”

“Là hắn, chính là hắn, ta tận mắt trông thấy hắn đánh cắp bảo vật gia tộc, đó là một thanh kiếm gỗ, dài khoảng hai thước, hắn đã trộm nó từ bảo đường rồi lén lút đi ra, ta tận mắt nhìn thấy, chính là hắn, không sai được.”

Còn Phạm Xuyên ở bên đây thì đã lường trước sẽ có rắc rối đến từ người của Phạm Trương Hải nhưng không ngờ bọn này lại có thể trơ trẽn dựng lên màn ép tội trơ trẽn trắng trợn đến thế.

Phạm Xuyên thấy vậy thì liền quay sang trấn an mẫu thân, hắn còn cố tình nói lớn để cho mấy tên kia nghe thấy:

“Hừ làm cẩn thận vào, nếu có gì hư hỏng ta sẽ cáo trạng người của Viêm Đột đại nhân có hành vi p·há h·oại tài sản tộc nhân, lúc đó ta sẽ thay mặt gia tộc trừ đi một kẻ vô pháp vô thiên, coi trời bằng vung.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Theo như lời thiếu gia chủ nói thì Phạm Xuyên đã mang kiếm về nhà, tạm thời cứ để hắn già mồm thế nào cũng được, đợi đến lúc tìm được kiếm bảo, bắt hắn phải chịu gia quy, một đường lập công cho thiếu gia chủ, lúc đó ta có thể cũng cố vị trí tâm phúc trong lòng ngài ấy, đợi sau này ngài ấy lên làm gia chủ, ta nhất định sẽ có một suất gia lão trong gia tộc.”

Phạm Xuyên trực tiếp ra lệnh cho thuộc hạ của tên Viêm Đột, bọn chúng nghe vậy thì khựng lại, trong một khoảnh khắc hông biết nên bắt ai vì bây giờ ai cũng có hành vi phạm tội. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phạm Xuyên thấy vậy thì cũng đứng im để bọn chúng mặt sức lục soát.

“Không bằng không cớ, ta tố cáo bà ta vu khống ta, mau giải bà ta về trị tội cho ta.”

Chương 20: Khách Lạ Gõ Cửa

“Bóp!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Những người đứng xem lúc này cũng không biết được ai trong sạch, ai có tội, lời nào người này nói ra cũng buộc kê kia vào gông xiềng, thật sự hai kẻ này chỉ có thể nói là vô liêm sỉ đến cực điểm.

“Tên khốn Viêm Đột ngươi dám p·há h·oại bảo vật gia truyền của tộc nhân, ta sẽ đến tổ sư đường cáo trạng ngươi!”

Nghĩ đến đây, Viêm Đột chợt mỉm cười, hắn ra lệnh cho đám thuộc hạ: “Nhẹ tay một chút, từ từ tìm kiếm, cho tên tặc tử này từ từ nếm trải sự sợ hãi tột độ.”

Nghe lệnh Viêm Đột, mấy tên thuộc hạ định lao vào túm lấy Phạm Xuyên, Liễu Thi Tình ở phía sau khẩn trương chạy lên.

“Ôi trời đất ơi, cái chén của bà cố ngoại ta để lại, tại sao, tại sao ngươi lại nhẫn tâm làm nó bể nát như vậy!”

Còn đối với người xuất chúng đạt thành tích cao sẽ được gia tộc ưu tiên bồi dưỡng, tương lai trở thành gia lão, nắm quyền quản lý các mảng quan trọng bên trong sản nghiệp gia tộc.

“Khoan đã, không bằng không cớ mà bắt người, ta có quyền tố cáo lên gia tộc ngươi h·ành h·ung tộc nhân.”

Viêm Đột quát lớn: “Hừ, đã có người tố cáo còn dám ngụy biện, người đâu, giải hắn về chịu gia pháp xem hắn còn già mồm được không!”

Còn Liễu Thi Tình lúc này sợ hãi chạy đến phía sau Phạm Xuyên, ánh mắt bà hiện lên sự lo lắng khôn nguôi.

Phạm Xuyên ngay lập tức vận sức đánh bay cánh tay Viêm Đột ra rồi chỉ thẳng mặt hắn nói:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Khách Lạ Gõ Cửa