“ Không tệ chút nào, các động tác đánh con ma thú kia không chút nào thừa thãi, tên kia dạy ngươi rất tốt”.
Lão giả nhẹ gật đầu, hắn không nghĩ đến tên này thanh niên này cũng quá nghịch thiên, đánh với ma thú cùng cấp với bản thân mà chỉ trong vài chiêu đã hạ được.
“ Ngươi làm gì mà lề mề thế, gặp ta chỉ cần hai đấm đã đủ làm con ma thú đó tan xát”. Gặp Lâm Phong trở lại, Tử nghiên khinh thường nói, hai tay cũng đấm đấm ra ngoài trước.
“ Không phải ai cũng giống như nha đầu ngươi lực lượng mạnh như thế đâu”. Thấy hành động của cô nàng này, Lâm Phong chỉ là hơi cười cười mà xoa đầu nàng.
Ngay tại thời điểm này, ở một nơi nào đó tại Hắc Giác vực, một tên đại hán trung niên đang cầm một tờ giấy đọc đọc gì đó bên trong rồi mới nhìn đến đám người xung quanh ra lệnh:
“ Đại nhân có lệnh, lần này chúng ta chuyển toàn bộ số dược liệu đến Phong thành, lát nữa sẽ có một vị cường giả đến thủ hộ chuyến đi này, các ngươi cứ đem chuyện thu thập dược liệu số lượng lớn cố tình để lộ ra bên ngoài”.
“ Vâng”. Đồng thanh đáp lại, các tên thuộc hạ cấp tốc tuân theo mệnh lệnh mà nhanh chóng thực hiện.
“ Khanh khách, dám giở trò với đồ của đại nhân, thật muốn xem bọn chúng kết cục sẽ như thế nào”.Đứng bên cạnh tên đại hán, một vị mỹ phụ che miệng cười nói.
“ Đúng vậy, ta cũng đã không có thích đám người Huyết tông từ lâu rồi, lần này tên Phạm Lao kia chọc nhầm người rồi”. Phía còn lại tên lão giả tay chân khô héo, vẻ mặt xanh xám cũng đắc ý mà khinh thường nói.
Ba tên này không ai khác chính là thủ lĩnh của Thiên m Tông, La Sát Môn, Cuồng Sư Bang, kể từ khi bọn hắn đầu nhập vào Phong thành, bởi vì cả ba thế lực cách không quá xa nhau nên cũng đã gần như hợp nhất thành một, thường xuyên gặp mặt mà bàn bạc.
Lần này khi nhận được chỉ thị thì cả ba đều cho thuộc hạ mình cấp tốc đi thực hiện, lần trước bởi vì có phần chủ quan nên bọn hắn đã để số dược liệu bị cướp sạch, người cũng bị tổn thất, nên rất lo sợ bị vị hắc y nhân trách phạt vì vậy lần này mới cẩn thận như vậy.
Nửa ngày sau, ngay tại chỗ này ở phía trên bầu trời xuất hiện hai thân ảnh đang phi hành đến.
“ Tham kiến đại nhân”. Ba tên thủ lĩnh thấy vậy, nhanh chóng đi ra chào đón, người đến là một tên trung niên và một hắc y nhân có đeo mặt nạ.
“ Các vị không cần khách khí, ta là Xa Thiết, lần này đến đây ta và vị đại nhân này sẽ cùng tham gia vào chuyến chở hàng”. Tên trung niên hơi cung kính nói, hắn chỉ qua người hắc y nhân bên cạnh mà giới thiệu.
Hắc y nhân này chính là khôi lỗi của Lâm Phong, toàn thân của nó lúc nào cũng tỏa ra một luồng năng lượng hắc ám ngay cả đấu khí hóa cánh cũng là màu đen.
“ Được vậy mời đạo hữu cùng vị đại nhân đây vào bên trong chờ đợi, hai ngày nữa sau khi gom đủ dược liệu chúng ta sẽ xuất phát”. Tên đại hán thay mặt cả ba đứng ra nói.
Mặc dù biết người trung niên mới đến này chỉ là Đấu Vương những hắn cũng không có thái độ khinh thường gì, chỉ là ánh mắt có hơi khiếp sợ đối với hắc y nhân bên cạnh, đây chính là người đã đứng làm hộ vệ ở cửa mà lần đầu hắn đến gặp Dược Hoàng.
Tuy nhiên lúc đó đối phương không có tuôn trào đấu khí kinh khủng như bây giờ, vì vậy lần này khi cảm nhận được sự âm hàn lạnh lẽo của đối phương làm hắn khiếp sợ không thôi.
“ Làm phiền các vị”. Xa Thiết ôm quyền nói, sau đó một tay mời hắc y nhân bên cạnh đi vào trước, hắn mới gia nhập vào Phong thành vào hai tháng trước, lần này chính là lần đầu được thể hiện nên cũng cố gắng hoàn thành tốt nhất có thể.
Trở lại bên trong khu rừng gần Phong thành, lúc này Lâm Phong đang ngồi xếp bằng như đang tu luyện ở trên một tảng đá nhỏ, nhưng thật ra là hắn đang điều khiển cái khôi lỗi kia.
Khi chiến đấu thì nó có thể tự mình hoạt động nhưng các chuyển động thông thường thì phải do hắn sử dụng ý niệm mà điều khiển, hơn nữa có một cái hay đó chính là Lâm Phong có thể nhìn được mọi thứ thông qua hai mắt của khôi lỗi.
Sau khi điều khiển cho khôi lỗi tiến vào một gian phòng được đám người kia sắp xếp, hắn mới thu lại ý niệm mà chậm rãi mở mắt ra.
Nhìn đến đám nữ đệ tử kia, Lâm Phong cũng cảm thán không thôi, bởi vì hắn sau khi hướng dẫn thì đám nữ tử này hành động vô cùng suôn sẻ, gần như không phạm chút sai sót nào mà dễ dàng đánh bại ma thú.
“ Các vị thật đúng là đệ tử nội viện, chỉ vừa nhìn lần đầu đã hoàn toàn thuần thục như thế”. Nhìn thấy các nàng đã thu lại vũ khí cùng đấu khí mà tiến đến chỗ này nghỉ ngơi, Lâm phong hơi cười mà tán thưởng.
“ Nào được như Lâm Phong công tử nói, tất cả nhờ ngươi chỉ dẫn tận tình như thế, nếu còn không làm được thật mất mặt đệ tử Già Nam học viện”. Hàn Nguyệt lúc này đang đi đầu nghe thế, môi đỏ khẽ hở mà đáp lại.
“ Đúng đó, đều nhờ công tử cả”. Chúng nữ đi phía sau bắt gặp hắn nhìn đến mình ai nấy mặt trở nên có chút hồng, rồi nhao nhao phụ họa.
“ Hừ, các ngươi nghe hắn làm gì, chỉ cần nghe ta đấm vài quyền là được, không cần tốn sức”. Tiểu cô nương tóc tím nhìn thấy đám nữ tử như thế mới đứng dậy ra vẻ chống nạnh nói.
“ Haha, Tử Nghiên học tỷ nói đùa, bọn ta cũng không phải mạnh được như cô a”. Nghe thấy như vậy Hàn Nguyệt chỉ là lắc đầu cười khổ nói.
“ Vô vị, Lâm Phong ta và ngươi luyện quyền một chút”. Tử Nghiên lúc này mới nhìn qua bạch bào thiếu niên mà nói.
“ Ta chỉ mới Đấu Linh, tiểu muội muội ngươi đã Đấu Vương làm sao đánh lại được”. Nghe được lời nói của tiểu cô nương, Lâm Phong cười nói.
“ Đúng đó, Tử Nghiên học tỷ ngươi cũng đừng có ép Lâm Phong công tử a, ai ở trong nội viện đều không biết cô nổi danh Man lực vương”. Đám nữ đệ tử khi này mới cùng nhau giúp hắn từ chối.
“ Các ngươi thì biết cái gì, tên này thực lực không như vẻ bên ngoài đâu”. Bị một đám người dí vào mình, Tử Nghiên ra vẻ tức giận một tay chống nạnh, tay còn lại chỉ vào người thanh niên nói.
“ Lâm Phong nếu đã vậy ngươi thể hiện một chút a, tiểu nha đầu phải thu tay có biết chứ”. Ở một bên nghe đám người ồn ào lộn xộn, Tô Thiên mới đi đến mà lên tiếng, hắn lại muốn xem tên thanh niên này phát ra toàn lực sẽ đạt tới đâu.
“ Đương nhiên”. Tử Nghiên ngón cái quét vào mũi một cái tự tin đáp.
“ Được, nếu đại trưởng lão đã ra mặt, ta cũng không thể từ chối”. Lâm Phong lúc này cũng đứng dậy mà đáp ứng.
Sau đó tại một mảnh rừng trống, hai thân ảnh đang đứng đối diện nhau, xung quanh là các nữ đệ tử tuy có lo lắng nhưng cũng là rất mong chờ, Hàn Nguyệt cùng nhìn vào bạch bào thanh niên mà chờ đợi hắn thể hiện.
“ Bản cô nương đã muốn đánh thử với ngươi từ lâu rồi”. Đứng ở phía đối diện người thanh niên, tiểu cô nương hai tay đấm đấm vào nhau mà cười nói.
Nàng từ lúc gặp hắn đến giờ chỉ là đấm qua thử một quyền, từ đó trở về sau cũng không đối hắn mà xuất thủ, hôm nay vừa dịp tên này giấu thực lực mới mời luyện quyền, ý định dạy cho Lâm Phong một bài học khi dám nhiều lần ức hiếp mình.
“ Nha đầu ngươi được lắm, nhưng đừng nghĩ ta dễ ăn”. Thấy dáng vẻ mong đợi mình bị đánh của nàng, Lâm Phong nhàn nhạt cười.
“ Được lắm, tiếp trước một quyền này của bản cô nương”. Tử Nghiên một chân lui về sau để lấy thế, tay phải cũng đã sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh tới, hô một tiếng nàng chân đạp đất lao vọt đến người thanh niên, trên nắm đấm lúc này đã lờ mờ xuất hiện một lực đạo khổng lồ.
0