Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đạp Tiên Lộ
Unknown
Chương 59: Sát thủ là do ai phái tới ?
"Đúng, đây không phải là thổ phỉ mà là sát thủ và bọn chúng đang nhắm vào ngươi" Thanh Nguyệt từ tốn nói lại một lần nữa rồi sau đó đưa tay lên chỉ về phía mấy cái xác c·hết rồi lên tiếng nói "Chả có thổ phỉ nào mà lại ăn mặc kính đáo đến như thế là thứ nhất, tất cả các món đồ trên người của những người này cũng đều giống nhau là một lọ đan dược và một cái pháo sáng là thứ hai, cuối cùng là trong họng của những người này đều có một túi c·hất đ·ộc nhỏ được buộc vào trong răng thứ này chỉ có sát thủ mới được trang bị còn thổ phỉ thì không ai làm thế cả".
Thanh Nguyệt nhanh chóng kể ra những lý do chứng minh đám người vừa mới tập kích bọn họ chính là sát thủ, "Nhưng nếu như là sát thủ thì tại sao bọn chúng lại nhắm vào ta ?" Hạo Minh trong lòng cũng còn nghĩ vấn nên vẫn tiếp tục hỏi, lúc này Khương Thanh Nhã đi tới nói "Ngươi chính là bị người khác thù hận nên mới cho sát thủ đi g·iết ngươi".
Hạo Minh nghe thế thì ngẫm nghĩ hắn đang bắt đầu nghĩ về những người mà hắn từng tiếp xúc trong quá khứ, quả nhiên sau một hồi ngẫm nghĩ cái tên khả nghi nhất mà Hạo Minh nghĩ tới chỉ có hai người đó là Thiên tài thiên linh căn Triệu Phụng và cái tên Hồ Trọng Đạt, bởi theo Hạo Minh nghĩ thì chỉ có hai người này là người có khả năng cao nhất trong việc gửi sát thủ đi để g·iết hắn bởi cả hai kẻ này là hai kẻ mà Hạo Minh đều đã từng có xích mích với nhau.
Hồ Trọng Đạt thì đã từng bị Hạo Minh đập cho một trận ở Chính Dương Thành nên bị mất mặt mũi trước mặt bàn dân thiên hạ còn Triệu Phụng thì lại bị Hạo Minh đánh thắng áp đảo trên võ đài khiến hắn mất mặt trước toàn thể đệ tử ngoại môn, nói chung là cả hai kẻ này đều có mối thù với Hạo Minh, ngẫm nghĩ một lúc lâu Hạo Minh chỉ nghĩ rằng "Nếu như thật sự là một trong hai người bọn họ thì ta mong rằng đá·m s·át thủ này là do Hồ Đạt Đạt phái tới chứ không phải do Triệu Phụng phái tới.
Sỡ dĩ Hạo Minh nghĩ như thế là vì bối cảnh sau lưng của hai người này khác nhau, nếu như sát thủ do Hồ Trọng Đạt phái tới thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn nhiều vì bối cảnh của hắn chỉ là hắn có ông nội làm trưởng lão ngoại môn mà cũng chỉ là chức trưởng lão nhỏ nên không uy h·iếp gì lớn đối với Hạo Minh vì dù sao hắn bây giờ cũng nằm trong ngũ hùng mà còn là hạng hai thì có là trưởng lão cũng không thể chèn ép hay bắt nạt được gì.
Nhưng nếu đá·m s·át thủ này mà là do Triệu Phụng phái tới thì mọi chuyện lại rối ren hơn nhiều, bởi dù sao thì bối cảnh của Triệu Phụng vẫn to hơn nhiều Hồ Trọng Đạt sau lưng Triệu Phụng là cả một thế gia tu tiên Triệu gia tuy sức mạnh của thế gia không mạnh bằng Chính Dương Tông nhưng dù sao thì nó vẫn còn mạnh hơn những tông môn nhỏ và thường thì Chính Dương Tông cho có mạnh hơn triệu gia đi chăng nữa thì cũng phải nể cái mặt của bọn người Triệu gia chứ không thể hung hăng đánh mặt triệu gia được.
Vả lại đó là còn chưa kể tới sắp tới đây hắn cũng chuẩn bị ra chiến trường giữa Nam Vực và Tây Vực để lịch luyện nếu như thật sự là Triệu phái sát thủ tới thì sau này hình trình lịch luyện của mình sẽ nguy hiểm và gian nan hơn nhiều bởi Chính Dương Tông cho dù có mạnh cách mấy cũng không thể quản được cái chiến trường giữa Nam Vực và Tây Vực được. Đó là còn chưa kể tới Triệu gia có hay không điều tra lai lịch của Hạo Minh rồi từ đó điều tra nơi mà phụ thân cùng với mẫu thân hắn đang sống.
Giờ đây Hạo Minh đã bắt đầu ý thức được vấn đề đang nghiêm trọng lên, lần trước Hạo Minh tuy đã bị qua một lần á·m s·át nhưng sau khi g·iết sạch đi hắn chỉ nghĩ đó là một nhóm thổ phỉ bình thường chuyên đi g·iết người đoạt bảo chứ không nghĩ tới đó là sát thủ vì dù sao thì bây giờ vẫn còn đang trong thời loạn thế các vực vẫn còn đang c·hiến t·ranh mà chưa chấm giứt nên các hàng hóa thường có giá rất cao vậy nên trong thời loạn thế mà xuất hiện thổ phỉ là chuyện bình thường.
Sau một hồi lâu suy nghĩ thì Hạo Minh cũng phải tiếp tục lên đường chạy tới Chính Dương Thành vì dù sao cũng chẳng thể đứng đây mãi được. Thế là nhóm ba người Thanh Nguyệt, Khương Thanh Nhã và Hạo Minh lại tiếp tục lên đường đi Chính Dương Thành.
Qua một hồi lâu đi đường thì cuối cùng cũng đã tới Chính Dương Thành, Hạo Minh nhanh chóng cáo từ Khương Thanh Nhã và Thanh Nguyệt để tiến thẳng tới Vạn Dược Các. Tới nơi hắn bước vào bên trong chưa kịp lên tiếng nói thì từ trong đi ra một tên béo đó không phải ai khác mà tên chưởng quầy Lê Ngũ.
"Hạo đạo hữu, hoang nghênh tới Vạn Dược Các, hôm nay Hạo đạo hữu tới đây là muốn mua sắm đan dược hay bán dược liệu ?" Lê Ngũ thấy Hạo Minh thì nhanh chóng tiến lên tươi cười trò chuyện như hai người bạn thân vậy, cũng đúng thôi vì dù sao việc thăng quan tiến chức của Lê Ngũ một phần nhờ vào vị khách quý Hạo Minh mà.
"Chúng ta vào trong phòng rồi nói tiếp" Hạo Minh thi lễ nhẹ một cái rồi sau đó nhanh chóng đáp lời. "À đúng phải vào phòng chứ, mời" Lê Ngũ cười cười một tiến rồi sau đó đưa tay ra hiệu mời Hạo Minh vào trong. Hạo Minh và Lê Ngũ cứ thế mà bước vào trong phòng.
Lập tức có một thị nữ bưng một bàn trà tới rồi đặt chén trà xuống, "Mời đạo hữu dùng thử loại trà mới mà Vạn Dược Các chúng ta mới mua, nó là trà thảo mộc quý đấy uống vào sẽ có thể cảm giác được cơ thể cực kỳ sảng khoái lại còn mang theo một hương thơm cực kỳ dễ chịu" Lê Ngũ nhanh chóng ngồi xuống đối diện Hạo Minh rồi giới thiệu về chén trà trước mắt của Hạo Minh.
Hạo Minh nghe thế cũng nhanh chóng đưa tay nâng chén trà lên, trà ở chén có màu vàng như cam tươi mùi thơm của trà cũng giống hương hoa lan sau khi nhìn rời ngửi để đánh giá thì hắn đưa lên miệng hớp một miếng lập tức miệng của hắn tràn ngập vị ngọt thanh mà không giống như bất kỳ một trà nào mà Hạo Minh từng uống, trà mang lại cho Hạo Minh một cảm giác tinh thần sản khoái sự mệt mỏi ở trong người của Hạo Minh cũng tan biến đi như từng có vậy.
"Ừm, trà ngon, đây là loại trà gì mà lại ngon đến vậy" Hạo Minh sau khi uống thử trà xong thì tấm tắc khen ngợi, hắn hỏi. "Đây là loại trà chuyên dùng để đãi cho khách quan mang lệnh bài khách quý trà này có tên là Đại Hồng Bào" Lê Ngũ nghe Hạo Minh hỏi thì cũng nhanh chóng giới thiệu cho Hạo Minh biết, sau đó hai người có hàn huyên mấy câu về trà đạo.
Sau khi hết chén nước trà, Hạo Minh bắt đầu kể cho Lê Ngũ nghe về tình cảnh của mình rồi Lê Ngũ giới thiệu cho vài loại đan dược có công dụng chữa trị cấp tốc nhưng giá cả thì cực kỳ đắt bởi thời kỳ loạn thế nên hầu hết tất cả các mặt hàng hóa đều tăng giá nhất là những hàng hóa cao cấp thì cằng đắt giá của những món hàng đó dường như bị đội giá lên tới trên trời, nhưng vì để nhanh chóng luyện thương pháp trở lại thì Hạo Minh vẫn cắn răng mà quyết tâm mua.
Thế là hắn mua được một lọ đan dược có công dụng chưa trị cấp tốc như thế với giá gần hai nghìn linh thạch hạ phẩm, nếu như lần trước Hạo Minh mà không lấy được chiến lợi phẩm của đám người sát thủ đợt trước thì bây giờ Hạo Minh đã sớm phải tán gia bại sản rồi.