Đế Quốc Khoa Học Kỹ Thuật
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 55: Chuột
“Chúng tôi đều tập hợp tại căn nhà bỏ hoang đó, mạnh hơn ở ngoài trời dầm mưa dãi nắng nhiều. Đội của cậu thì sao, có cùng đi về đấy với bọn tôi không?” Vũ hỏi.
Mọi người nghe vậy, đành log out khỏi game.
“Chúng tôi cũng không biết.” Vũ lắc đầu nói. “Nhưng lúc nãy chúng ta ở hướng Đông, xem ra ngày mai nên đi hướng Tây kiểm tra xem sao.”
Sau khi thoát khỏi game, mọi người bèn tụ họp lại dưới lầu, vừa nhâm nhi ly cafe vừa tán chuyện về trò chơi mới.
Trò chuyện xong với Vũ, Anh Phong lại lao đầu vào nghiên cứu. 2 mẫu xe điện hắn và A1 đã hoàn thiện bản thiết kế, giờ chỉ cần tinh chỉnh sao cho chúng có thể sản xuất hàng loạt là được. Về robot hình người, mặc dù đã có những bước đột phá mới, nhưng cũng cần phải cải tiến nhiều phương diện.
Mia cũng từ từ tỉnh dậy. Nàng bây giờ rất xấu hổ, không dám nhìn Anh Phong dù chỉ một lúc.
“Có chuyện gì anh cứ nói thẳng, đừng khép nép như vậy.”
Chương 55: Chuột
Thế rồi, mấy người cùng lên đường. Sau khi đón Mia, 4 người Anh Phong lội qua một eo biển nhỏ, đi đến hòn đảo kế bên. Chẳng bao lâu sau, họ đã gặp A1 và Hoàng.
Để nâng cao thể năng của Vũ, Anh Phong hoàn toàn có thể xăm cho Vũ một hình xăm truyền kỳ. Tuy nhiên nếu làm vậy, vì Vũ cũng không phải là người của hắn, công nghệ này rất có thể sẽ lộ ra ánh sáng, khiến quân đội chú ý. Làm vậy có được và cũng có mất. Anh Phong cần chút thời gian suy xét một cách rõ ràng đã.
Hắn hỏi mọi người:
“Trên đường đi, chúng tôi còn gặp cả Hoàng và Quỳnh Anh, em họ cậu nữa.”
“Đương nhiên rồi, trò chơi này càng chơi nhiều người với nhau, thì càng dễ dàng. Vậy mọi người đi cùng tôi nhé, chúng ta đi đón Mia.” Anh Phong đáp.
“Là chuyện về game Battlefield. Quân đội chúng ta sắp có một trận chiến với quân đội Mỹ. Nên tôi phải đi tập huấn, sẽ không thể làm nhiệm vụ bảo vệ cậu trong vài ngày.” Chuột thành thật nói.
“Quá khoẻ ấy chứ, số họ may lắm, tìm được một căn nhà bỏ hoang, trong đó đầy đủ đồ đạc, thức ăn. Nói chung không thiếu thứ gì. So với chúng ta phải cực khổ đi tìm thức ăn, thì họ sung sướng lắm.” Chuột cảm thán. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đừng sợ, chỉ cần chúng ta gặp được nhau. 2 người trực tiếp đến nhà của chúng tôi. Hiện tại tôi và anh Vũ đang thử nghiệm chế tạo cung tiễn. Chỉ cần tạo được rồi, thì 10, 20 người thổ dân, chúng ta cũng không sợ.” Chuột xen vào nói.
Nhưng nghe Anh Phong hỏi thế, Thái chỉ ấp úng không nói nên lời, Như thì mặt đỏ ửng, cúi gằm xuống, không nói một câu.
“Đúng vậy đó. Mọi người thám hiểm rừng chưa. Nhìn những con vật trong đó, y hệt ngoài đời, là tôi thấy sợ hãi rụng rời chân tay.” Mia phụ hoạ.
“2 con người này không phải chơi trò 18+ gì trên đảo chứ?” Anh Phong thầm nghĩ, rồi cũng không tiện hỏi thăm thêm gì nữa.
“Phong à, có chuyện này bọn tôi muốn nói với cậu?”
“Ok!” 2 người đồng thanh trả lời.
Mấy người Hoàng khuôn mặt có chút không muốn. Trò chơi này cũng quá mức cuốn hút rồi. Họ một phần muốn ở trong game lâu một chút, xây dựng thêm cho chỗ ở, phần khác vẫn muốn tìm kiếm thêm những người sống sót khác.
“Sao cấp trên chỉ điều động Chuột mà không điều động cả anh, anh Vũ?” Anh Phong tò mò hỏi.
“Tôi cũng đang tìm 2 người đấy. 2 người ở đâu đến đây vậy?” Anh Phong cười hỏi.
“Có điều, trận này phải thắng đấy nhé!”
“DLC mới này cũng quá sáng tạo đi chứ. Xem ra sẽ rất thu hút người chơi đấy!” Hoàng nói.
“Oppa, em thấy cũng đã muộn rồi đấy. Xem ra trò chơi này, mai chúng ta mới có thể tiếp tục chơi được.” A1 đề nghị.
Mia đã phục hồi chút sức khoẻ, bèn muốn cùng Anh Phong ra ngoài kiếm đồ ăn, nhưng bị Anh Phong từ chối.
“Trên đảo còn có cả thổ dân đấy, em và chị Mỹ Tiên loáng thoáng gặp qua.” Đây là Tố Uyên nói.
Để lại Mia nằm nghỉ ở lều lá, Anh Phong mang theo chiếc giáo, định bụng sẽ đi săn vài con cá, nấu canh cá cho Mia. Nhưng mới đi được khoảng 1km, thì Anh Phong lại bắt gặp 2 bóng người đang đi ngược lại. Nhìn kỹ, thì đó lại là Vũ và Chuột!
“Đâu…đâu có, Hoàng, cậu đừng có ăn nói… linh tinh.” Mia đỏ mặt. Có c·h·ế·t nàng cũng sẽ không bao giờ tiết lộ với mọi người, mình đã cùng Anh Phong ôm nhau ngủ một đêm.
“Việc này sao? Chỉ là chuyện nhỏ! Cậu cứ đi đi, có anh Vũ ở đây với tôi là được rồi.” Anh Phong thoải mái nói, rồi còn bổ sung:
Anh Phong cũng không biết nội tâm Mia đang rất phức tạp. Hắn cho Mia uống thuốc, rồi sờ lên trán nàng kiểm tra nhiệt độ. Thật may mắn, nhiệt độ trong cơ thể nàng đã hạ được phân nửa.
“Cũng bình thường thôi.” Vũ khiêm tốn đáp, rồi còn bổ sung: “Có điều về mặt thể năng tôi cảm giác thân thể mình đã rèn luyện được đến cực hạn, muốn nâng cao một bước, rất khó khăn.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thế trải nghiệm 2 người thế nào? Vẫn ổn chứ hả?”
“Chúng tôi ở trên một hòn đảo ở hướng kia.” Vũ đến gần, rồi đưa tay chỉ về một phương hướng:
“Cái này cũng chưa chắc…” Anh Phong cười mỉm, nói lấp lửng.
Lúc này, thấy Thái và Như vẫn im lặng, Anh Phong mới quay sang hỏi:
Xét thấy đã đến giờ chiều, Anh Phong bèn đặc xá cho Tố Uyên và Mỹ Tiên nghỉ một buổi, rồi cùng Vũ và Chuột quay trở về Lotte. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đương nhiên rồi. Nằm mơ tôi cũng muốn. Có điều… trên đời này khó có thể có chuyện như vậy.” Vũ cười khổ, lắc đầu.
Về đến nơi, Chuột và Vũ cũng không rời đi. Chuột gãi đầu gãi tai nói:
“Phong! Cậu đây rồi, chúng tôi vẫn đang tìm kiếm cậu mãi!” Chuột chạy đến, thân mật vỗ vai Anh Phong một cái.
“Chắc chắn A1 đã sửa đổi trò chơi này, nên team của A1 mới xuất sinh lại thuận lợi như vậy. Quả thật là chơi ăn gian!” Anh Phong thầm nghĩ.
“Ây chà, lại quấy rầy đôi uyên ương rồi…” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Yes sir! Cậu cứ yên tâm đi. Chúng ta chắc chắn thắng!” Chuột làm ra điệu chào kiểu quân đội, rồi vui mừng cáo từ Anh Phong và Vũ, tuyệt trần mà đi.
“Họ vẫn khoẻ chứ?” Anh Phong hỏi.
Thấy Anh Phong và Mia là cùng một team Hoàng nháy mắt với Anh Phong, đoạn châm chọc nói:
“Oppa! 2 anh chị có làm gì với nhau trên đảo hoang không đấy?” A1 tinh nghịch hỏi.
“Cũng không biết nữa… Họ chỉ đứng đằng xa quan sát tụi em, không có tiến đến dần.” Tố Uyên nghe vậy, cũng cảm thấy sờ sợ.
“Thổ dân ư? Họ có thân thiện không? Mà biết đâu không chừng lại là loại thổ dân… ăn thịt người đấy!” Mia run giọng.
“Vậy sao? Xem ra anh… rất giỏi võ?” Anh Phong hỏi.
“Anh đồng ý, Quỳnh Anh à. Cũng muộn rồi, chúng ta thoát ra khỏi trò chơi thôi. Còn mỗi người sau khi thoát ra, có thể mang một bộ thiết bị VR về nhà, tự mình chơi. Trò chơi này còn rất nhiều thứ mọi người còn chưa khám phá ra nha!” Anh Phong nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy, nếu có cơ hội… Tôi chỉ nói là nếu có thôi nhé… liệu anh có muốn nâng cao sức mạnh của mình không?” Anh Phong mắt lấp loé hỏi.
Biết thừa rằng A1 giám sát mọi hoạt động của mọi người, câu hỏi trên chỉ là trêu đùa, nên Anh Phong cũng lười trả lời.
Việc gì cũng đến tay hắn làm, Anh Phong bắt đầu cảm thấy vướng tay vướng chân. Có lẽ cũng nên thử chiêu mộ đoàn đội nghiên cứu R&D cho công ty. Nếu có AI giúp đỡ, rất nhanh họ có thể tiếp thu được lượng công việc khổng lồ mà hiện tại công ty Dragon đang đòi hỏi.
“Mọi người có ai biết tung tích của những người còn lại không?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.