Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: di sản tiên nhân, lang nha bí tàng.
Liễu Thiên Tuyết cười híp mắt, giọng nói có chút trêu chọc nói.
Còn về phần cửu khiếu linh lung kiếm tâm, sau khi dung hợp với cửu khiếu linh lung tiên tâm ban đầu, cũng không có sự biến hoá rõ ràng gì, nhưng Trần Dạ có thể cảm nhận rõ ràng, hiện tại hắn đối với kiếm đạo cùng với kiếm, cũng có quan hệ mật thiết tựa như hắn với thiên địa đại đạo vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Qua sáng hôm sau, ba vị tiểu sư muội của hắn sau khi tu luyện xong, lại không ngửi thấy hương thơm từ phòng bếp như mọi ngày, liền cảm thấy có chút bất an, các nàng nhanh chóng chạy đến phòng bếp để kiểm tra.
Nói đến đây, hình ảnh của Trần Dạ liền biến mất, mà lúc này ba vị sư muội của hắn, sau khi xem lời nhắn mà hắn để lại, liền có chút thất thần cúi đầu.
Sau đó hắn liền cùng Liễu Thiên Tuyết rời khỏi thánh địa, đi đến giao giới của huyền thiên tiên vực, và hoàng thiên tiên vực, bởi vì lang nha bí tàng nằm ở giữa vùng giao giới của hai tiên vực này.
"Tinh! chúc mừng ký chủ nhận được chí tôn tiên cốt."
"Ta đã chuẩn bị sẵn một ít linh thực cho các muội, chúng đều được đặt trong ba cái hộp trên bàn, các muội cứ dùng tạm một thời gian đi, đợi sau khi ta trở về, thì ta sẽ bù đắp cho các muội sau."
"Tinh! Phượng Thanh Ca sau một đêm tu luyện, tu vi đạt tới linh hải cảnh đỉnh phong, đang phản hồi..."
"Tinh! chính xác là mười hai cái, trong đó có năm cái, đã bị thế nhân quên lãng."
"Nên đồ nhi muốn đi thử vận may một chút, nếu nhanh thì mất mười ngày nửa tháng, còn lâu thì có lẽ sẽ mất vài năm."
"Được, sau này ta sẽ gọi muội là Thanh Ca nhé."
Trần Dạ nghe nàng hỏi thế, cũng lập tức hồi thần trở lại, hắn vội cúi người hành lễ với nàng, rồi nói ra mục đích đến tìm nàng.
Sau đó trên người các nàng liền toả ra từng trận hắc khí, hai mắt trống rỗng loé lên từng đạo ám mang.
Sau khi hệ thống thông báo kết thúc, cảm giác quen thuộc lại bao quanh Trần Dạ, lập tức tu vi của hắn, liền tăng đến thiên thần cảnh đỉnh phong, chỉ cách chuẩn thánh cảnh một bước.
Khối xương cốt ở trước tim của hắn, cũng thuế biến đến càng hoàn mỹ hơn, bên trên còn khắc đầy phù văn thâm ảo mà cường đại, toả ra vô tận tiên quang, khủng bố vô cùng.
Phượng Thanh Ca cũng nhanh chóng nhận lấy công pháp và nhẫn trữ vật, sau đó nàng có chút ngượng ngùng mà hỏi hắn.
"Tinh! Cơ Thu Nhã sau một đêm tu luyện, luyện khí quyết và trúc cơ kinh đã nhập môn, thực lực tăng cường, đang phản hồi..."
Chương 13: di sản tiên nhân, lang nha bí tàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tinh! Mục Ninh Tuyết sau một đêm tu luyện, luyện khí quyết và trúc cơ kinh đã nhập môn, thực lực tăng cường, đang phản hồi..."
"Đồng quan điểm." Cơ Thu Nhã và Phượng Thanh Cả đồng thanh nói.
Nói xong nàng như sợ hắn hiểu lầm, liền nhanh chóng bổ sung.
"Tinh! phát hiện có bốn thiên kiêu, độ hảo cảm đối với ký chủ đạt 90, hệ thống ban thưởng đặc biệt, bản đồ hoàn chỉnh của lang nha bí tàng"
"Ta phải ra ngoài lịch luyện một thời gian cùng với sư tôn, ngắn thì mười ngày nửa tháng, lâu thì sẽ mất vài năm."
Nói đến đây, mỹ nhan của nàng liền ửng hồng, ánh mắt có chút lãng tránh, không dám nhìn Trần Dạ.
Lưu lại trong cửu thiên thập địa, dùng để làm cơ duyên cho hậu thế sau này, mà bởi vì lang nha bí tàng thuộc cấp bậc di sản tiên nhân, là thất đại bí tàng của cửu thiên thập địa.
Bởi vì kiếm tâm đã dung hợp với tiên tâm, nên khi Trần Dạ có đột phá về kiếm tâm, hay tiên tâm, đều sẽ lĩnh ngộ được thần thông của cả hai loại thể chất này, có thể nói là niềm vui ngoài ý muốn.
Sáng hôm sau hắn vẫn như mọi ngày, đang bận rộn trong phòng bếp, để chuẩn bị linh thực cho mấy vị sư muội của hắn, thì bị âm thanh liên tục của hệ thống làm cho chú ý.
Giờ phút này kiếm chi đạo tắc của hắn, cũng lột xác hoá thành kiếm chi đại đạo, uy lực tăng trưởng không biết bao nhiêu lần, đồng thời cũng mang đến sự tăng phúc cho hắn, về kiếm đạo đạt đến một tầm cao mới.
"Sơ suất rồi, lẽ ra ta nên đặt bí thuật định vị, lên trên người của sư huynh từ trước mới phải." Cơ Thu Nhã vô cảm nói.
"Nhưng mà trước hết, cứ phải nấu ăn cho sư muội và sư tôn trước đã."
Cơ Thu Nhã liền cầm thấy viên lưu ảnh thạch kia lên, rồi chuyền chân nguyên vào để kích hoạt nó, sau khi tiếp nhận chân nguyên chảy vào, viên lưu ảnh thạch kia liền phát sáng lên, hình ảnh của Trần Dạ cũng xuất hiện giữa không trung.
Nói rồi hắn liền đem tấm cổ lão bản đồ kia, cất vào hệ thống không gian, rồi tiếp tục công việc đang làm, rất nhanh sau đó, một bàn linh thực đầy thịnh soạn, đã được bày sẵn lên bàn ăn, mùi hương lan tỏa khắp nơi trên vấn đạo phong.
Liễu Thiên Tuyết thân mặc một bộ lụa mỏng màu trắng, đang lười biếng nằm ườn trên giường, để lộ ra thân hình tuyệt mỹ của nàng.
Trần Dạ nghe nàng nói thế cũng có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh hắn cũng đáp ứng yêu cầu của nàng.
"Nếu là thứ sư tôn muốn, ta liền tặng cho người thôi."
Sau khi nghe hệ thống giải thích, Trần Dạ bỗng nhiên có một cảm giác mảnh liệt, đang cố nói cho hắn biết, hắn và mười hai cái bí tàng kia, có không thể nói được nhân quả.
Dần dần thế nhân cũng bắt đầu hoài nghi, về tính chân thực và sự tồn tại của chúng, cho tới ngày nay, thất đại bí tàng chỉ được xem một truyền thuyết, được cổ nhân lưu truyền trên cửu thiên thập địa này, tính xác thực hoàn toàn không có.
"Ồ, di sản tiên nhân, cơ duyên lớn như thế, mà a Dạ lại không chút cố kỵ gì nói cho ta, không sợ ta sẽ cướp mất cơ duyên của ngươi sao ?"
Mà chủ nhân sáng tạo ra bí tàng này, có tên gọi là lang nha tiên quân, một trong thất đại cổ tiên ở thời thượng cổ, sau khi ông phi thăng lên tiên giới, đã để lại tất cả bảo vật mà ông đã thu thập, và công pháp, bí tịch, cùng truyền thừa của bản thân, trong lang nha bí tàng.
Sau khi dùng bữa xong, các nàng liền bị Trần Dạ, thúc giục trở về phòng tu luyện, để luyện hoá linh thực lực lượng, còn hắn thì ở lại dọn dẹp.
"Tinh! hồi ký chủ thất đại bí tàng có tồn tại, hơn nữa trong cửu thiên thập địa, không chỉ có bảy cái di sản tiên nhân."
"Hệ thống, thất đại bí tàng thật sự có tồn tại sao ?" Trần Dạ vô thức hỏi hệ thống.
Sau một lúc tĩnh tâm suy nghĩ, hắn quyết định đi một chuyến đến lang nha bí tàng kia, hắn có cảm giác, bên trong hẳn là có thứ mà hắn cần phải đi lấy.
Sau khi cả hai sư đồ quyết định xong, liền nhanh chóng lên đường đi đến lang nha bí tàng, trước khi đi Trần Dạ còn đặt biệt xuống bếp, chuẩn bị sẵn một ít linh thực, tiện thể để lại lời nhắn cho các sư muội của hắn.
"Tinh! chúc mừng ký chủ nhận được cửu khiếu linh lung kiếm tâm."
"Ừm muốn đi đến nơi nào, và đi bao lâu ?"
"Ta sẽ cố gắng trở về sớm nhất có thể, thế nên khoảng thời gian ta không có đây, các muội phải cố gắng tu luyện chăm chỉ, nếu không đợi ta trở về, thì sẽ trừng phạt các muội."
Ngay lập tức, ba vị tiểu sư muội của hắn, liền có mặt tại trước phòng ăn, sau khi vừa bước vào, hai mắt các nàng liền toả sáng, khi thấy một bàn đầy linh thực kia, rất nhanh sau đó tất cả chúng, đều bị các nàng dọn sạch sẽ.
Liễu Thiên Tuyết chậm rãi ngồi dậy, nhẹ giọng hỏi hắn.
Mà Trần Dạ nghe nàng hỏi, liền suy nghĩ một chút, rồi quyết định nói thật với nàng.
"Đại sư huynh, sau này huynh có thể gọi tên ta được không, ta cảm thấy nếu huynh gọi ta như thế, thì sẽ có cảm giác gần gũi hơn."
Mà lúc này, Trần Dạ đối với những chuyện này, hoàn toàn không hay biết gì cả, có lẽ hắn cũng sẽ không ngờ tới, một hành động lần này của hắn, đã làm cho ý muốn chiếm hữu hắn, trong lòng của các nàng tăng lên không biết bao nhiêu lần.
Mà theo kiếm chi đại đạo hình thành trong nháy mắt, Trần Dạ cũng cũng từ trong kiếm tâm, và tiên tâm ngộ ra hai môn cường đại thần thông, trảm thiên bạt kiếm thuật cùng tịnh hoá tiên quang.
"Bởi vì ta thấy chuyến thăm dò bí tàng này, có đầy rẫy hung hiểm chưa rõ, vì thế ta phải đi cùng a Dạ, thì mới cảm thấy yên tâm được." (đọc tại Qidian-VP.com)
Liễu Thiên Tuyết nghe hắn trả lời, liền có chút bất ngờ, tuy cái gọi là di sản tiên nhân kia, còn không lọt được vào mắt của nàng, nhưng nàng vẫn rất vui vẻ, khi hắn thành thật mà không dấu diếm nói cho nàng.
"Tinh! chúc mừng ký chủ tu vi đạt tới thiên thần cảnh đỉnh phong."
"Ta thấy mấy bộ công pháp này, rất thích hợp với giai đoạn tu luyện hiện tại của muội.
Liễu Thiên Tuyết nghe hắn nói thế, cũng là có chút bất ngờ, nhưng nàng nghĩ lại thấy cũng đúng, hắn không thể suốt ngày tu luyện trong thánh địa được, đôi khi cũng cần phải ra ngoài lịch luyện một chút.
Ngay sau khi các nàng vừa bước vào, thì liền nhìn thấy ba cái hộp đựng linh thực tinh xảo, đã được đặt sẵn trên bàn ăn, kế bên còn có một viên lưu ảnh thạch.
"Xem ra, ta phải đích thân đi một chuyến lang nha bí tàng này rồi."
Trần Dạ sau khi trở về từ phòng của Mục Ninh Tuyết, liền nằm trằn trọc thức trắng một đêm.
"Đồ nhi bái kiến sư tôn, đồ nhi muốn ra ngoài lịch luyện một chuyến."
Phượng Thanh Ca nghe hắn đáp ứng yêu cầu của mình, liền nhảy lên ôm chằm lấy hắn, mà cười hạnh phúc nói.
Mà làm xong hết mọi việc cần làm về sau, Trần Dạ liền đi tìm Phượng Thanh Ca, để đưa công pháp tu luyện cho nàng.
"Bẩm sư tôn, ta vô tình có được một tấm bản đồ, sau khi tra cứu điển tịch thì phát hiện, đây là bàn đồ của một cái di sản tiên nhân, có tên gọi là lang nha bí tàng."
Mà Trần Dạ nghe nàng nói vậy, liền không chút do dự hay suy nghĩ, mà nghiêm túc đáp.
Mà Liễu Thiên Tuyết nhìn thấy phản ứng của Trần Dạ, liền hài lòng gật đầu, sau đó nàng dùng giọng nói đầy quyến rũ hỏi hắn.
"Hả, không chỉ có bảy cái, vậy thì có bao nhiêu di sản tiên nhân ?"
Không nghĩ tới sẽ có một ngày, những truyền thuyết này không chỉ hoá thành sự thật, mà còn rơi vào trong tay của hắn, điều này cũng khiến hắn có chút ngoài ý muốn.
"Vậy ta sẽ đi cùng với ngươi."
Nên nếu không có bản đồ, hoặc là thân mang đại khí vận, thì không thể nào tìm tới được, vậy nên từ thời thượng cổ cho tới nay, vẫn chưa có bất cứ một ai, tìm được một trong thất đại bí tàng.
Nghe được hệ thống trả lời, Trần Dạ liền kinh ngạc hỏi.
"Đại sư huynh thật tốt, he he." (đọc tại Qidian-VP.com)
Liễu Thiên Tuyết nghe thấy hắn trả lời dứt khoát, và nghiêm túc như vậy, liền hài lòng gật đầu, sau đó nàng liền cười vui vẻ nói.
"A Dạ đến tìm ta có việc gì sao ?"
Chuyển cảnh đến phòng của Phượng Thanh Ca... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không sao, chờ sư huynh quay về, chúng ta bổ sung cũng không muộn." Mục Ninh Tuyết lạnh lùng nói.
Sau khi âm thanh của hệ thống kết thúc, trước mắt hắn liền xuất hiện một tấm bản đồ có chút cổ lão, bên trên có vẽ lấy chi tiết về lang nha bí tàng, một trong bảy di sản của tiên nhân, còn sót lại trên cửu thiên thập địa này.
Sau khi đưa công pháp và tài nguyên tu luyện, cho Phượng Thanh Ca xong, Trần Dạ liền đi đến trước cửa động phủ của Liễu Thiên Tuyết.
Mà hắn vừa tiến đến trong nháy mắt, cửa động phủ cũng liền mở ra, hắn thấy thế liền hiểu, cũng nhanh chân bước vào trong, vừa bước trong, hắn liền bị khung cảnh trước mắt làm cho thất thần.
Trần Dạ sau khi nàng nói thế liền cảm động không thôi, mặc dù hắn cảm thấy thực lực của bản thân, hẳn là không kém nàng bao nhiêu, nhưng hắn vẫn rất vui vẻ, khi được nàng quan tâm như thế.
Qua một khoảng thời gian thích ứng, với trạng thái hiện tại của bản thân, Trần Dạ liền vui vẻ quyết định, hôm nay làm thêm vài món để thưởng cho các sư muội, lúc này âm thanh của hệ thống lại vang lên.
Lúc đầu, sau khi hắn đọc được những thông tin này, từ trong một cuốn cổ lão bí tịch, cũng cho rằng đây chỉ là một loại truyền thuyết hư cấu, được cổ nhân tự nghĩ ra, rồi lưu truyền lại cho sau này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.