Thấy Chó Săn còn sống thì Sol cũng có hơi kinh ngạc nhưng chỉ thế thôi, hiện thực luôn tàn khốc. Sol phản ứng cực nhanh, từ lòng bàn tay phóng ra một sợi xích ánh sáng quấn lấy cổ cậu sau đó kéo mạnh, những tưởng chuẩn bị có một cảnh máu tanh thì hắn cảm nhận được một nguồn sức mạnh vô hình đang quấn lấy mình, ngăn cho cú đấm của hắn chạm vào Chó Săn.
Từ trong bóng tối lúc này mới bước ra một dáng hình cao lớn, người này râu tóc bạc phơ khuôn mặt có phần sương gió với cặp kính lão, ông ta mặc áo khoác kín có mũ trùm đầu, không biết có phải do sợ người ta thấy việc mình làm hay không? Nhưng nếu Wil ở đây thì nhất định anh ta nhận ra người này, đó chính là tướng Jack, một trong số ít lãnh đạo mà Wil tôn trọng và cũng là người dẫn dắt anh thành h·acker.
- Chuyện hôm nay dừng ở đây đi, cậu đã đạt được mục đích rồi còn gì.
Nghe thế Sol cũng không dừng lại mà còn gồng mạnh hơn phá vỡ ràng buộc cơ thể mà lao tới, Jack cũng không nhiều lời, ông ta chạy lại và đứng chắn trước mặt hắn.
- Đừng quên sự hợp tác của chúng ta.
Tới đây Sol mới dừng lại, ngồi khoanh chân tay chống cằm như muốn nói “Tốt nhất là ông phải cho tôi một lý do”. Jack thở dài mà nói:
- Nếu ta nhớ không lầm thì gia tộc của mấy người không phán xét động vật đi.
Sol nghe xong thì đầu lại càng đầy dấu hỏi chấm. Đó rõ ràng là người, nó đi như người, đứng như người, giống y như một con người, nhưng nghĩ kĩ lại Sol chưa hề thấy Chó Săn mở miệng nói tiếng người lần nào. Nhưng cũng có thể là đối phương không biết nói hoặc là quái vật gì đó đi.
- Gia tộc của các người có một câu rất hay, quá khứ không làm nên phản diện mà chính là do quyết định của bản thân mà ra. Nhưng cậu nhìn đứa nhỏ này xem, từ nhỏ đến lớn bị đối xử giống một con thú vậy, đến cả tiếng người cũng không được dạy. Chỉ dạy nó toàn những trò xiếc gớm ghiếc.
Jack ngừng lại để nghĩ gì đó, rồi bắt đầu kể về quá khứ của Chó Săn.
- Mẹ của nó ấy, đúng là một con mụ điên. Cậu biết về Sa Tì chứ? Không biết cũng không sao ta kể cho mà nghe, bà ta là kẻ vô cùng khát máu, yêu thích thịt người.
- Bà ta có nhiều chồng con nhưng chẳng ai vừa ý mụ cả, thế là mụ ta ăn sạch, về già thì kẻ thù càng lúc càng nhiều còn bà ta thì càng ngày càng yếu. Thế rồi đến một ngày bà ta nghĩ tới một ý tưởng điên rồ, đó là thụ thai với xác c·hết của Durin. Phải, không phải Durin nào khác mà chính là anh hùng của Trilium.
Sol nghi hoặc rồi nhớ lại, 17 năm trước đúng là có nghe qua vụ này. Nhưng chẳng phải người ta nói v·ụ t·rộm xác thất bại sao?
- Anh hùng nằm yên trong lăng chưa tròn trăm năm đã bị lôi ra làm chuyện đ·ồi b·ại, để ổn định lòng dân bọn ta đã nói dối, ai mà nghĩ người ta lại làm chuyện bất kính với người cao quý như vậy chứ? Cậu đoán đúng rồi đấy, cái xác mà mọi người thường tới tưởng niệm mỗi năm là giả.
Nghe xong, Sol liền thấy trầm mặc, thì ra bấy lâu nay mình vẫn viếng một thứ giả tạo. Thôi thì năm nay khỏi đi nữa.
- Rồi bà ta dùng tà thuật để thụ thai với Durin, mà bà ta cũng không ngờ được chín tháng mười ngày sau cũng là lúc bà ta yếu nhất. Chúng ta liền đột nhập vào hang ổ của bà ta, đại chiến ba ngày ba đêm, quân của ta c·hết hơn ngàn người, đa phần đều là người trẻ cả, đều là những hạt giống tốt cho đất nước, lúc đó ta chỉ hận mình già rồi mà không thể c·hết thay cho họ. Ta đã rất giận dữ, ta cầm dao, đâm bà ta không ngừng, ta đâm, đâm, đâm! - Jack vừa nói, ánh mắt đỏ hoe cứ như là ông ta đang đâm người thật.
- Ta có cảm giác như mình đang đâm một con Xê nô mốp vậy, nhưng khi ta bình tĩnh lại. Thì đó lại là một con người, là một thai phụ. Ta thấy ghê tởm bản thân vô cùng. Càng thấy ghê tởm bản thân ta hơn khi đã xong việc, thì bọn quan chức cấp cao ấy mới ùa ra như bầy linh cẩu mà đánh chén thành quả. Còn thân xác của những đồng chí hy sinh thì bị đem ra làm thí nghiệm trên danh nghĩa phục cho tổ quốc.
Sol chăm chú nghe, mặt không đổi sắc.
- Đúng vậy! Ta thật sự không thích hợp để làm chỉ huy, nhưng những người đáng tôn trọng hơn ta, giỏi hơn ta đều đi trước ta. Còn mấy thằng khốn ngồi trên cao kia, căn bản chẳng cần động tay chân gì cả, đều được hưởng những thành quả tốt nhất, còn những người hy sinh nhiều nhất, lại chẳng nhận lại được bao nhiêu.
- Họ nói ta phải yêu nước, nhưng nước này thối quá ta yêu không được, xong càng chống lại bọn họ ta mới thấy bản thân mình càng bất lực, càng nhỏ bé.
- Thế là ta giả vờ xa đọa để đào càng sâu, ta muốn đào một cái hố thật sâu để bẫy đám gọi là rồng đó, nhưng càng cố đào sâu thì tay ta càng bẩn, đến khi ta nhìn lại vào trong gương thì bản thân ta đã hóa thành rồng rồi - Jack thở dài, rồi móc ra từ trong người một chai rượu đế mà tu ừng ực - Nhưng bây giờ ta tỉnh rồi Sol à, chỉ có rồng mới g·iết được rồng thôi.
- Con Chó Săn này hãy để lại cho lão già này đi, nó sẽ có ích hơn nhiều cho kế hoạch của chúng ta.
Peter nghe thế liền níu lấy áo của Jack, thấy vậy ông giơ tay lên. Peter nhắm chặt mắt, tưởng mình sẽ ăn một cái tát đầy đau điếng như bao lần đòi hỏi hay không nghe lời gì đó. Nhưng không, Jack xoa đầu cậu, nó không hề kinh tởm ngược lại còn rất ấm áp.
- Còn đứa nhỏ này chỉ như chim trong lồng mà thôi, ngây thơ như giấy trắng, chẳng có tội gì cả. Mà sau lần cậu cũng nên dừng tay một thời gian đi, cho đồng chí Wil của chúng ta nghỉ ngơi nữa, lần trước ta chơi cậu ta một vố, khổ cho cậu ta lắm rồi, ta cũng phải dọn dẹp cái mớ mà cậu gây ra và sắp xếp các quân cờ vào đúng vị trí nữa.
Sol gật đầu, rồi lao v·út đi. Chó săn không cảm nhận được Sol nữa cũng rên lên hừ hừ dường như không cam lòng, Jack nhìn mà lắc đầu ngao ngán. Ông bèn dùng niệm lực khống chế thanh đao của cậu bay lên sau đó đưa lên trước mắt quan sát tỉ mỉ. Ông búng hai cái, sau đó thanh đao lập tức vỡ tan.
- Đánh tiếp, đao gãy ngươi cũng thua thôi.
Dường như nghe hiểu, hay ấm ức quá gì đấy, chó săn rơi lệ mà ngất đi.
- Thật tình, thật là một đứa trẻ hiếu chiến.
***
Trong một căn phòng kín được chiếu sáng bởi ánh đèn màu cánh sen mờ ảo, tạo nên một không gian ấm áp và quyến rũ. Bức tường được sơn màu hồng nhạt, phối hợp hoàn hảo với ánh sáng đèn, mang đến cảm giác dễ chịu và bình yên cho người ở trong đó. Sàn nhà được lót bằng thảm màu đỏ tươi, êm ái và mịn màng khi chạm vào.
Xung quanh căn phòng, từng cây nến thơm mùi mật được đốt, tỏa ra hương thơm ngọt ngào và dễ chịu, giúp xua tan mệt mỏi sau một ngày dài. Ngọn lửa nhảy múa trên đỉnh nến, phản chiếu lên bóng hình của hai người là Sabata trần nửa mình và Wil trong bộ đồng phục cảnh sát với một cái roi ngựa trong tay.
Lúc này Sabata bị còng vào cạnh giường, mông úp lên trên từng tiếng chan chát vang lên không ngừng.
- Ái úi, đau quá, daddy tha cho con.
- Nố nô nồ, con hư lắm daddy phải phạt thật nặng - Dứt lời Wil liền cầm cây roi lên mà vụt một phát dứt khoát.
Cảm giác đó đúng thật là hãi hùng với Sabata nhưng rất may đó chỉ là một giấc mơ có phần hơi bị chân thật một chút, có lẽ là tại cái đệm mới có phần quá êm ái so với đồ cũ nên cậu mới mơ như vậy đi, cậu cố tiếp tục chợp mắt nhưng không tài nào ngủ được vì độ ám ảnh lúc nãy. Thế là cứ như vậy cậu thức cả đêm, mắt sưng húp lấy cả lên.
Ngày hôm sau báo chí liên tục rầm rộ đưa tin về biệt thự của doanh nhân X bị t·ấn c·ông, thì ra chủ của khu biệt thự nổi tiếng trên lại là bộ trưởng bộ tài chính Goodman. Sabata nghe tin này cũng cảm thấy vô cùng kinh hãi, do đột nhiên có một số tiền lớn trong người khiến cậu cảm thấy mình cũng có thể là mục tiêu bị nhắm tới.
Nhưng nghĩ kỹ thì cậu cũng không giàu như đám nhà giàu đó. “Nơi nhà giàu bị phá thứ mấy trong tháng rồi nhể?” Sabata nghĩ. Cuối cùng cậu lấy điện thoại ra, tìm kiếm một vài nội dung tích cực hơn cho đỡ sợ.
Nhưng các kênh Now Tube hôm nay vẫn quanh đi quẩn lại mấy vụ khủng bố, trong khi mới hôm qua còn có tin cảnh sát lừa người dân nhưng điều kì lạ là những tin đó chỉ hiện được tầm vài giây là biến mất. Dân mạng còn bảo “Bôi nhọ cảnh s·át n·hân dân bị khóa acc đáng đời”. Cậu lướt một hồi bấm đại vào một clip thì thấy có cảnh khu biệt thự trông rất rộng, tuy nhiên bị che lại khá nhiều do nội dung b·ạo l·ực hoặc phản cảm.
“Trời ơi sao lại che, ai có link full HD uncen không cho t xin với” - Một nick tên Diablo bình luận. Ngay sau đó hàng loạt lượt người bắn link cho anh chàng này, người tò mò vào xem cũng bu rất đông, cơ mà liền sau đó là hàng loạt icon nôn ọe được thả liên tục, nên Sabata cũng không tò mò mà click vào.
Sau đó clip bắt đầu quay cảnh bên trong, nhìn thôi Sabata cũng muốn đỏ cả mắt, quả thực rất là xa xỉ. Cơ mà thứ làm Sabata chú ý nhất vẫn là một bức tranh sơn dầu khổng lồ hình ông Goodman đang ăn Hamburger, cậu nhìn không hiểu gì cả, mặc dù nhân vật chính xấu, nhưng bố cục và cách phối màu lại khiến cậu có một cảm giác choáng ngợp khó tả thế là cậu liền bình luận:
“Nó cứ như bãi nôn nhưng được filter cầu vồng cùng hiệu ứng ảo diệu vậy”
rất nhanh có những bình luận phân tích:
“Trung tâm bức tranh là hình ảnh ông Goodman, ngồi trên một chiếc ghế dài gỗ trong công viên, với ánh mắt hài lòng và nụ cười tươi tắn. Ông đang cầm một chiếc burger ngon lành kích thước lớn, với lớp thịt bò nướng thơm lừng, rau xà lách tươi xanh và lát cà chua mọng nước. Lớp phô mai chảy dài kéo theo những sợi dài mềm mại, tạo nên một hình ảnh hấp dẫn đến từng chi tiết.
Các danh họa đã sử dụng kỹ năng và phong cách riêng của mình để thể hiện từng phần của bức tranh. Trong đó, có những nét vẽ mềm mại, uốn lượn của các bông hoa, sự tinh tế và tỉ mỉ trong việc vẽ ánh sáng chiếu rọi lên thịt bò nướng, hay sự kết hợp tinh tế giữa các màu sắc để tạo nên sự hài hòa tổng thể.
Bức tranh không chỉ gây ấn tượng bởi sự kết hợp tài hoa của các danh họa, mà còn mang lại cho người xem cảm giác thăng hoa về mặt nghệ thuật và bản thân ông Goodman cũng trở thành biểu tượng cho sự hài lòng, thỏa mãn trong cuộc sống. Đây chắc chắn là một tác phẩm nghệ thuật đáng trân trọng và ghi dấu ấn trong lòng công chúng” - Danh Họa Mầm Non
Nhưng được nhiều người chú ý hơn cả, là bình luận của một người có nick tên Biến Thái Rình Mồi.
“Tầm bậy tầm bạ, đây là bức tranh người ăn thịt người, thứ mà người này đang ăn không phải là burger mà chính là thịt người, màu đỏ là máu, màu vàng là cứt, cái quái gì cũng ăn. Ăn đến tận xương tủy của người ta”
Sabata mù nghệ thuật nhưng nghe anh bạn biến thái này nói cảm thấy vô cùng chí lý. Tuy nhiên xã hội ngoài kia quá nguy hiểm vẫn nên nghĩ cách ưu tiên an toàn bản thân trước thì hơn, nghĩ tới đó cậu bắt đầu xem về h·acker.
Trang web giới thiệu về những kỹ năng cần thiết của h·acker: Am hiểu lập trình, thạo mạng máy tính, biết cách lợi dụng lỗ hổng bảo mật... Hacker có thể làm việc hợp pháp, phá vỡ các hệ thống để kiểm tra bảo mật. Nhưng cũng có h·acker đen tối, xâm nhập b·ất h·ợp p·háp để đánh cắp thông tin. Dù thế nào, h·acker cũng cần không ngừng học hỏi để nâng cao kỹ năng, bởi công nghệ ngày càng phát triển.
Đọc xong, Sabata thấy h·acker thật thú vị. Liệu có phải đây là con đường phù hợp với cậu? Sau đó Sabata lại tiếp tục lắng nghe phần giới thiệu sâu hơn. Người nói là một cô gái xinh đẹp, cô ta bắt đầu phân tích.
“Hacker có thể nói là vua của mọi nghề, như các bạn đã biết công nghệ phát triển hiện đại, con người cũng ngày càng phụ thuộc vào chúng nên nếu bạn biết hack thì giống như bạn có thể điều khiển được cả dòng chảy của thế giới vậy, tuy nhiên điều đáng nói ở đây là các thuật toán và những cách thức bảo mật cũng càng tinh vi hơn theo cùng với sự thay đổi của thời đại, đòi hỏi h·acker cũng phải thay đổi”
“Vậy nên phẫu thuật hack ra đời, biến đổi con người thành dạng sống Silic để tính toán và thao tác nhanh hơn. Tuy nhiên tỷ lệ thành công không cao, chi phí cũng đắt đỏ. Vả lại còn có thể dẫn đến bị điên hoặc thay đổi tính cách”
Sau đó hình ảnh phẫu thuật bắt đầu được chiếu. Sabata nhíu mày, mắt dán chặt vào màn hình điện thoại. Trên video, một giọng nam trầm đục vang lên:
"Phẫu thuật biến đổi con người thành dạng sống Silic sẽ cho phép bộ não hoạt động nhanh hơn, tính toán chính xác hơn, phù hợp với nghề h·acker he he he..."
Hình ảnh cắt cơ thể người ra từng khúc xuất hiện, máu me bê bết quấn lấy những sợi cơ và khúc xương trắng ởn. Sabata rùng mình, cảm thấy sợ hãi và kinh tởm. Tim đập thình thịch, lồng ngực như bị siết chặt. Cậu tưởng tượng bản thân nằm trên bàn mổ lạnh lẽo ấy, cảm giác đau đớn h·ành h·ạ dữ dội. Nhưng ngược lại người nằm trên bàn mổ lại cười ha hả. Tiếp đó là bác sĩ mổ phăng bộ não của người này ra, cậu có thể thấy bộ não của người này rung lên từng hồi. Đến mức này thì Sabata không dám xem nữa, cậu chỉ nghe thấy những âm thanh ẩm ướt hòa lẫn với những âm thanh của kim loại.
Khi mở mắt ra một lần nữa, thì ông bác sĩ cũng bảo:
“Thật đáng tiếc, bệnh nhân đã ngủm củ tỏi…”
Không, cậu sẽ không bao giờ chịu phẫu thuật điên rồ đó. Nhanh tay tắt video, Sabata thở phào nhẹ nhõm. Cậu quyết định tìm hiểu các nghề khác, chắc chắn phải có lựa chọn nào đó an toàn và phù hợp hơn.
Nghe tới đó Sabata thấy rén quá liền chuyển qua một clip khác.
“50 năm trước, h·acker là vua của mọi loại nghề, nhưng hiện tại Idol mới là vua của mọi loại nghề, chỉ cần fan đủ hùng hậu bạn sẽ có sức mạnh sánh ngang với một bán thần trong tay”
Sabata nghe, rồi tưởng tượng mình mặc đồ ma pháp thiếu nữ, tay bắn beam mồm khạc lửa. Quá đẹp thật sự không dám tưởng tượng tiếp nữa.
“Nhưng về lâu dài bản sẽ quên đi con người thật của mình và trở thành idol trong lòng công chúng”
Không được không được, đánh mất bản thân thì khác nào c·hết đâu. Nghĩ một hồi, cậu bắt đầu đăng tin hỏi nghề tốt nhất trên các diễn đàn lớn. Sau đó hàng loạt những câu trả lời liên tiếp ập vào mặt cậu:
“Nghề tốt nhất là Knight, p2w đủ nhiều, không ngán thằng nào”
“Bậy rồi nghề tốt nhất là Idol, em Kirara của tao có thể một mình đ·ánh c·hết 1000 thằng knight rách”
“Có mẹ mày rách thì có!”
“Các người sai hết rồi, nghề chiến mạnh nhất phải là Fighter, như anh Sol của t, ngực đụng ngực, v·ú đụng v·ú, mồ hôi quyện vào nhau đó mới là hảo hán!”
“Không có siêu năng lực phế, chỉ có người sử dụng cùi”
“Ừ thì năng lực đái ra máu không phế đâu”
“Những kẻ yếu đuối và thất bại hãy mau mau tu tiên ngay đi, chỉ có tu tiên mới cứu rỗi các ngươi và cho các ngươi thứ sức mạnh vô tận hơn hẳn những loại sức mạnh như Fantasy, siêu năng lực hoặc khoa học,... Tất cả đều không thể sánh bằng tu tiên tối thượng. Hãy mau mau bỏ hết tạp niệm trong đầu mà ngồi xếp bằng xuống rồi ngẩng đầu lên hít thở lấy linh khí đất trời chuyển hoá vào cơ thể để bắt đầu con đường tu tiên vĩ đại nào... Hãy lặp lại theo ta: Tu tiên là số một và không có sức mạnh nào khác chống lại được”
“Bình luận đã bị xóa vì vi phạm các điều khoản và dịch vụ”
“...”
Sabata nhìn mà hoa hết cả mắt, có lẽ vẫn nên đi hỏi người thật, việc thật vẫn tốt hơn. Nhưng mà ai đây nhỉ? Cứ thế cậu mệt nhoài rồi nằm xuống sàn mà th·iếp đi.
0