Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 79: Ông tổ nhà họ Đổng.
“Đúng!”
Lúc này đầu dây bên kia nói thêm:
“Là bà ngoại đây, cháu nói kỹ xem, lúc đó thấy hành động của Bùi Kiên là gì?”
Chương 79: Ông tổ nhà họ Đổng.
Nghiến răng, Nguyễn Lập đổi thành giọng nữ trong trẻo làm Nhật Phi giật mình:
“Thiên tượng như vậy đã chắc chắn Bùi Kiên là kẻ trong dự tri còn gì? Chúng ta bước tiếp theo là gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bà của “Nguyễn Lập” nghi vấn hỏi lại: “Chỉ đơn giản như vậy.”
“Có lẽ là cảnh cáo!”
“Đã sắp xếp cho Dư Đặng Bình xong hết rồi?”
“Đó là sự trừng phạt, vận mệnh đã định sẵn rồi, ta can thiệp vào vận mệnh của người khác dẫn đến trời phạt. Cũng may ta tu tâm dưỡng tính công đức vô lượng nên chỉ bị cảnh cáo, nếu còn tái phạm vậy không ai cứu được. Sau này đừng bảo ta cứu ai nữa, bần tăng bất lực không giám can thiệp vào đâu.”
Nguyễn Lập tâm lý chắc chắn không bỏ xót, trả lời: “Vâng”.
Cái này đã từng đọc, Nguyễn Lập nhớ như in: “Thánh Gióng ba tuổi không biết nói, khi biết nói một lời đòi ăn cơm, ăn xong trăm nồi cơm ra trận đánh giặc. Một trận chiến phong thần, sau đó cưỡi ngựa về trời, đây chỉ là sự tích thôi mà bà.”
“Không chắc chắn đã phải. Dự tri luôn luôn mơ hồ, không thể xét hết nghĩa, cũng không nhất định thời đại này sinh ra anh hùng, đôi khi sinh ra phản tặc diệt đi một triều đại. Cái này hỏi bạn Ngọc của con đấy, ông tổ nhà họ Đinh bị một tên có trong dự tri ám hại, dẫn đến dòng họ này một chút nữa thì đoạn tuyệt. Mà con biết vậy là đủ rồi, chuyện này ta cần nói với cụ của con, để người đích thân đi tới dòng họ Hùng một chuyến, thế thôi nha.”
Đầu dây bên kia trả lời ngắn gọn: “Con biết sự tích Thánh Gióng không?”
Đình Cường tiếp tục ghẹo:
Nếu như vậy, hắn lo nghĩ sau này sẽ kiếm tiền từ đâu đây?
Hồng Tuấn nghe ù ù cạc cạc, nhưng đại ý ông ta hiểu, nghe đạo lý Bùi Kiên giảng cũng bình tĩnh lại đôi chút, vậy là ông ta chắc nịch nói:
“Vâng, vâng, thật xin lỗi, lần này làm thần tăng phạm vào số trời thật không đúng, lần sau sẽ không thế nữa.”
Thấy bà ngoại Nguyễn Lập tắt điện thoại, bỏ qua vấn đề giọng nữ vừa rồi quá ngọt, Hồ Nhật Phi quan tâm vấn đề đang nóng hiện tại:
Nguyễn Lập thắc mắc: “Rất quan trọng là sao hả bà?”
“Tại sao chỉ có mười giây thôi? Con không cố mà quay thêm đi chứ?”
Nguyễn Lập cảm thấy cần làm rõ ràng để dễ làm việc:
Bên kia lại yên lặng.
Làm gì cáu gắt lên như vậy?
Bên kia giọng nam cũng nghiêm túc.
“Được.”
“Đó là kiếp phạt của ta đúng không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không thể quay được, áp lực quá lớn cha phải ở đây mới hiểu được. Mặc dù nghe rất huyền hoặc, nhưng con cảm giác chuyện này liên quan đến việc Bùi Kiên cứu người. Khi vòng xoáy hình thành trung tâm của vòng xoáy chính là Bùi Kiên.”
Nghĩ vậy Bùi Kiên quay sang nói:
“Thần tăng, vất vả cho ngài, chỗ này có hồng bao gọi là lòng thành của gia đình, mong ngài nhận lấy.”
Nghe tới là bà ngoại, Nguyễn Lập đổi giọng nữ trong trẻo làm Nhật Phi tí thì max chân phanh, sau đó nghiến răng quay sang nhìn rất phức tạp.
Họ Đổng là một trong năm dòng họ lớn nhất của Đại Nam, người dòng họ này hai người trẻ tuổi ở đây chưa một lần được gặp, họ rất thần bí. Mọi lần hằng năm giỗ tổ phụ thần đều có họ Hùng đứng ra, chưa thấy họ Đổng có mặt. Nghe nói chỉ khi đất nước nguy nan vậy họ mới xuất hiện.
“Vậy sau này không cứu người nữa là được phải không?”
“Vậy Bùi Kiên này chính là Thánh Gióng của thời nay phải không bà? ”
“Hệ thống, tiền này cầm được không?”
“Con chắc chắn không?”
“Cha, xem video con gửi chưa?”
“Về sự xuất hiện của Thánh Gióng, lúc đó đã có dự tri trong giang sơn xã tắc đồ. Thời điểm một trăm năm trước cũng có thêm một dự tri như vậy! Hiện tại mười năm trước cũng vậy! Với sự biểu hiện và những sự kỳ quặc cậu thanh niên kia gặp phải, có lẽ dự tri chính là cậu ta, con cần đặc biệt chú ý!”
Nhưng đây có thể là nhân quả, hắn không giám cầm ngay.
Bùi Kiên vẫn đang chìm sâu trong cảm xúc bị cả bầu trời đè xuống, hắn nhận ra hiện tại hệ thống trả lời rất gắn gọn, không chửi bới hoặc giải thích thêm như mọi lần nhưng vờ như không biết.
Thì ra là thật, vậy mà Thánh Gióng thật sự tồn tại!
“Con người hắn nếu đánh giá cho đúng, thì cũng có điều tốt và điều xấu, thiếu kiến thức, thiếu chỉ dẫn. Một người như vậy tương lai tốt xấu thế nào còn tùy xem hắn thế nào. Việc cấp bách hiện tại còn một vấn đề cần làm rõ đã. Vượt qua đi, trở về trước tôi còn có việc.”
“Em gái Lý La, xong việc rồi, anh đã trở lại!”
Một lúc sau mới nhớ ra bên cạnh còn Trần Hồng Tuấn, cảm thấy cần phải nói gì đó để sau này Hồng Tuấn không hại c·hết mình, nhỡ như còn có bệnh nhân thì đừng có gọi đến hắn.
Nhớ đến mục đích của chuyến đi này, ông ta lôi ra một bọc từ ngăn để để đồ trên xe, vừa lái vừa đưa sang bên cạnh:
Đằng sau chiếc xe của Trần Hồng Tuấn, một chiếc camry khác đi cách đó không xa. Ngồi trên ghế lái, Hồ Nhật Phi giữ tốc độ không nhanh không chậm, khoảng cách với mục tiêu luôn giữ ổn định. Ngay cạnh ghế lái, Nguyễn Lập đang cầu cứu người thân.
“Sao nó lại tan đi, ta cảm giác lúc đó chắc chắn phải c·hết rồi.”
“Được thôi, hôm nào chúng ta sẽ đi. Còn bây giờ về rừng keo hôm nọ đợi tớ, tớ có chuyện muốn tâm sự với cậu.”
“Ừ!”
Hồng Tuấn nói xong, bất giác nhớ đến người nhà nước bắt phải ký kết bảo mật, thần tăng pháp lực vô biên đến số trời cũng có thể can thiệp, chắc chắn là đắc đạo ẩn tu sống không biết bao nhiêu năm.
Bùi Kiên thấy tiền thì sáng mắt. Hồng bao nha, có hồng bao dày như cục gạch thế sao?
Đúng lúc này điện thoại của Nguyễn Lập lại reo lên, giọng Phan Đình Cường đầy trêu ghẹo:
Gật đầu, Nhật Phi max chân ga vượt lên, khi qua xe Bùi Kiên, tổ hai người giá·m s·át thấy hai người Bùi Kiên không nói chuyện, ai cũng nhìn thẳng phía trước.
Có lẽ sau việc vừa rồi hai kẻ này tâm lý vẫn chưa thoát khỏi ám ảnh.
“Cậu chôn người ta rồi?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyễn Lập nhớ tới vòng xoáy kỳ dị trên bầu trời, cùng áp lực t·ử v·ong chưa từng cảm nhận đến, run giọng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Đình Cường nghe thấy không ổn, nhưng giọng nữ làm sao lại trong veo nũng nịu đến thế đây. Vậy là hắn trả lời vội vàng:
Tiền thì thích đấy, quan trọng phải có mạng để cầm.
Nhân quả, vận mệnh hai chữ này Bùi Kiên được chứng kiến sự nguy hiểm của nó rồi, cần phải hiểu rõ mới có thể sờ đến.
Nguyễn Lập nghi ngờ:
“Con chắc chắn như vậy.”
“Nhận đi! Ngươi làm việc thì được nhận lại, mệnh bao nhiêu gánh chịu bấy nhiêu! Ngươi xuýt m·ất m·ạng thì được hưởng! Đừng hỏi nữa, mịa nó hỏi lắm thế?”
Giọng nam nghiêm túc.
Bùi Kiên mắt vẫn trợn to trên khuôn mặt tái mét, trong đầu vẫn ám ảnh sự đáng sợ của tự nhiên, coi như không nghe Hồng Tuấn hỏi, hắn đi hỏi hệ thống:
Đình Cường cười ha hả: “Không có, ở tỉnh Băng Cao có một khu du lịch sinh thái, chỗ đó có một hầm ngầm chuyên phục vụ tắm tiên, tớ xếp tay Bình vào đó. Khả năng bây giờ tay Bình còn đang hớn hở thầm cảm ơn tớ đây. Hôm nào tớ với cậu đi tắm tiên được không?”
Nguyễn Lập cất điện thoại trầm tư, sau đó trả lời:
…
“Thôi thôi, tiêu hết một tỷ hai chục triệu rồi tính!”
Đầu dây bên kia trầm mặc, dường như trao đổi với ai đó, sau đó một giọng nữ lên tiếng:
Bà ngoại đính chính:
Sau một lúc bà ngoại Nguyễn Lập trả lời: “Tăng cường tiếp xúc cậu thanh niên kia, một ngày báo về ba lần. Nếu thuận lợi đích thân con phải tự thân tiếp xúc tạo mối quan hệ thân thiết, người này có thể rất quan trọng.”
“Cô em yên tâm, anh zai làm việc chắc chắn không bỏ xót. Dư Đặng Bình đã giấu rất kỹ, dù tên Bùi Xuân Sinh có tổng động viên tất cả nhân viên tổ chức của hắn đào ba mét đất cũng không thể tìm ra được?”
“Không phải là sự tích, đó là thủy tổ của dòng họ Đổng đấy.” Bà ngoại nói ra bí mật làm cả Nguyễn Lập và Nhật Phi đang vểnh tai đều giật mình.
“Vâng, lúc đầu khi Bùi Kiên đi ra ngoài dường như cũng bất ngờ, sau đó hắn kêu gào lấy hương nến, khi vòng xoáy sấm sét ngày càng nhiều, lúc này con thấy hắn quỳ vái tứ phương, sau đó bỗng nhiên vòng xoáy tan đi.”
Được thôi!
“Không ảnh hưởng cái gì?”
Bỏ qua chuyện ghẹo này, Nguyễn Lập giọng nam đi vào chủ đề chính:
“Được được, về ngay đây.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.