Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 81: Cô ta ú C... thằng khác trước mặt tôi!
Đưa mấy hạt lạc vào mồm, Bùi Kiên say bia díu mắt nhìn ra khung cảnh u tối ngoài sân, tâm lý cũng đang u tối trong hồi ức làm hắn càng khó chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hừ, đáng đời!”
“Êy êy, sau đó thì sao? Này trả lời nốt tí rửa bát cho.”
“Ợzzz, ông biết không? Khi tôi tuyệt vọng và cô đơn nhất, tôi chỉ nghĩ tới cô ta mà thôi. Cô ta từng là điểm tựa tinh thần..Ợ… cọng rơm cuối cùng, động lực sống sót…của…tôi…Ợ”
Thanh Tâm gật đầu: “Ừ.”
Thấy hắn chưa hứng thú câu chuyện, Thanh Tâm bồi thêm sức nặng.
“Cái con đĩ c·h·ó đấy c·hết tốt lắm, nhiều khi là bị bà vợ người ta biết được dìm ..Ợ… dìm c·hết đấy. Mà ông biết không, đêm đó tôi cũng nhảy cầu, chẳng qua…Ợ… không c·hết mà thôi.”
“Tôi có tiền thì nướng cho cô ta, cũng vì cô ta chứ không thì đã để cho lô đề hết rồi. Ông phải hiểu như thế…Ợ… hết nào.”
“Chấm cho mười điểm!”
Thanh Tâm bực dọc lẩm bẩm, lần này ông ta về phòng nghiêm túc hết sức nghĩ cách cậy bằng được miệng Bùi Kiên ra.
Buổi chiều Bùi Kiên chăm chỉ tu luyện, mấy lần Thanh Tâm dò hỏi “tu võ gì đấy?” hắn đều phớt lờ.
- Tài phú đạt một tỷ, tưởng thưởng 1000 điểm ưu tú.
Nói xong đánh giá, Bùi Kiên tu luôn nửa cốc còn lại, sau đó lại rót một cốc, làm phát nửa cốc nữa lại đặt cái cạch trên mâm.
Điều tra về người sư phụ của Bùi Kiên dễ thôi, cả nước có từng đó vị như vậy, liệu rằng người ta cũng không tiết lộ danh tính, bởi vì nhiều ngày nay có thấy người đâu.
Bùi Kiên đang lẩm bẩm thì lúc này tiếng hệ thống vang lên:
Nhìn biểu hiện của kẻ đang nghe, Bùi Kiên nhếch mép khinh bỉ nói tiếp.
Hệ thống im lặng không trả lời, vậy là Bùi Kiên đành nhịn cục tức này lại. Thề đêm nay trùm chăn ai đó giã cho một trận.
Đến tối, khi vừa bắt đầu ăn cơm, Thanh Tâm thử nghiệm kế hoạch mới.
“Hệ thống, chỉ số phòng ngự này có thật không?”
“Đúng, chấm cho mười điểm!”
Hắn cười khẩy: “Ông ám chỉ tôi thì nói thẳng, mà tôi nói cho ông biết, tôi không phải người yêu Thanh Ngà. Thứ cô ta yêu chỉ có tiền, ông thì biết cái đếch gì… Ợ.”
“Cô ta c·hết thật thảm mà, haiz, là nhảy sông c·hết đ·uối đấy. C·hết lâu rồi mà mấy hôm trước mới vớt được lên, mấy người bên công an mời tôi đi làm pháp sự cho người ta.”
“Ồ, thế mà cậu không c·hết?”
Nói xong Bùi Kiên nằm lăn ra chiếu say b·ất t·ỉnh.
Bùi Kiên ngẩng mặt lên hoang mang hỏi lại: “Thật à?”
“Tép tép, biết tôi hai ngày vừa rồi đi đâu không?”
“Tôi đẩy một…Ợ… một thằng xuống nước, mẹ…nóa, người…Ợ… biến thái, t·rần t·ruồng đứng..hự…đứng trước mặt tôi, không thể trách tôi…Ợ…đừng có mà tìm… tôi..”
Nói tới đây làm nhớ lại chuyện cũ kinh hồn, Bùi Kiên lẩm bẩm cầu mong người ta đi đầu thai rồi, đừng có đến tìm hắn.
Bùi Kiên cay dái không chịu được, cũng rất khó hiểu, bản thân phòng ngự gấp mười lăm người bình thường, lý đến da dày thịt chắc như thế, vậy mà vẫn bị Thanh Tâm đấm tím mắt?
“Thất sách, biết vậy không đấm hắn.”
Nâng cốc lên hô to “HẾT!” vừa nhìn Thanh Tâm rót bia Bùi Kiên vừa kể:
Ông ta thỏa mãn đánh giá tình hình. Sau đó vì để Bùi Kiên chắc chắn không tỉnh trong một hai giờ tới, “Thanh Tâm” gõ cái “póp” vào gáy cho tên này b·ất t·ỉnh thật, xong xuôi để nguyên trạng đó đi ra ngoài.
Còn lấy được một thông tin cực kỳ cực kỳ quan trọng: Bùi Kiên có một sư phụ bí ẩn, chính kẻ này là tác giả cho việc Bùi Kiên tu võ như gắn t·ên l·ửa vào đích.
“Tôi gặp cô ta trong một quán hát, cô ấy dễ thương, nói chuyện dễ nghe. HAHA. Thằng nào chẳng muốn có một con đàn bà hiểu chuyện cơ chứ? Ông không biết đâu…Ợzzz… Cô ta nói rất ngọt đó…”
Thanh Tâm nhìn vậy mỉm cười duyên dáng.
“Ở đó làm sao?”
- Hoàn thành nhiệm vụ ẩn: xây dựng thế lực, thưởng thêm 1000 điểm ưu tú.
“Cô ta ú c... thằng khác trước mặt tôi, TRƯỚC MẶT TÔI ĐÓ HAHAHA!!!”
Ở bên cạnh, hai cái mặt có đôi mắt đều tím lúc này cùng nhìn Huyền Trân gật gù:
Bùi Kiên đưa cốc bia lên, hai người lại uống cạn. Xong lúc này mới nghiêng người bốn mươi lăm độ ngả ngớn:
Đứng trên nóc nhà, tâm trạng của Huyền Trân vừa tẩy trang đang vui vẻ nhìn cảnh này gật đầu cười đánh giá.
Bùi Kiên ngước lên làm động tác suỵt, sau đó nói:
“Tép tép..” Bùi Kiên gắp miệng thịt lớn bỏ vào mồm.
Điểm ưu tú còn quan trọng hơn là tài phú, vì có tiền cũng đâu có thể mua được công pháp tu chân.
Nghe được hệ thống thông báo Bùi Kiên giật mình vì dư chấn của cơn mơ, nhưng sau đó lại là vui sướng.
Buổi trưa vẫn mâm cơm đầy, Bùi Kiên liếm mép mấy lần muốn đo tửu lực, nhưng mà hai hôm nay thấy Thanh Tâm uống rất ác, cứ một ca một không say, vậy là rén không giám chơi liều trò này.
“C·hết là c·hết thế nào, hè hè..Ợ…tôi rơi vào giàn giáo ở dưới cầu. Ở đó…Ợ…”
Bị ánh mắt soi mói của Thanh Tâm nhìn tới, Bùi Kiên vốc nắm lạc nhai vài viên, nhấc cốc tu hết, lại rót một cốc.
Nói được một nửa thì Bùi Kiên nôn đầy ra đất, xong quay ra b·ất t·ỉnh, dù vậy cổ họng vẫn liên tục nấc cụt với thi thoảng cười hê hê.
Nốc thêm cốc nữa, việc uống quá sốc làm Bùi Kiên muốn trớ, nuốt cái ực đè lại cổ họng, nghiến răng hắn nói tiếp:
Ăn thêm một lúc trong yên lặng, bỗng dưng Bùi Kiên sờ đến ca bia, rót cho mình một cốc đầy, tu một cái cạn sạch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bùi Kiên cảm xúc trào dâng, hắn trợn to con mắt đỏ lòm vì say nhìn tròng chọc Thanh Tâm, thân thể thì nghiêng ngả hắn nói:
“Mịa nó, đừng có mà tìm tôi!”
“Gặp được sư phụ, ông ta dạy tôi tu ờ…ọc ọc ọc…”
Rót đầy hai cốc mới, Thanh Tâm biết rõ còn hỏi:
Thấy men hơi ngấm, Thanh Tâm nâng cốc giơ lên, Bùi Kiên cũng nhấc cốc cạch cái, hai người cùng tu cạn.
“Ting, hệ thống xin thông báo, ký chủ hoàn thành giai đoạn tiếp theo của nhiệm vụ chính tuyến, cụ thể như sau:
“Cạch”x2.
Nghe cái từ rửa bát cho, chả hiểu thế quái nào Bùi Kiên trợn mắt lên được, hắn nói:
Đặt cốc cái cạch trên mâm, hắn hỏi:
“Tép tép” x2.
---
Lại tiếp một cốc nữa, cốc này tu nửa cốc.
“Tôi chỉ mới giám cầm tay cô ta, còn không giám làm gì thêm đâu! Không phải tôi không thèm, mà thực sự tôi yêu cô ta, rất trân trọng người con gái này! Thanh Ngà ấy à, Ợ, rất biết nghe tâm sự. Vậy mà, đờ mờ nó, ĐỜ CỜ MỜ nó ông biết không?”
“Người c·hết tên Tòn Thị Thanh Ngà!”
“C·hết đuối thôi, nghe nói là thất tình.”
Mười lăm phút sau, sáu người bật tường đi vào dọn dẹp bát đĩa, lau đi bãi nôn, lấy áo thay cho Bùi Kiên rồi điêu luyện bật tường đi mất.
Sau khi hớn hở qua đi, hắn nhíu mày xuy xét đến trọng điểm:
Đã có thể lui khỏi vai diễn này, quá mệt mỏi.
Mời ký chủ kiểm tra và nhận.”
“Tép tép…”
Cạn không long đen.
“Tôi đi làm pháp sự, vì vậy mới có tiền. Cậu đoán xem n·gười c·hết là ai?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Good! (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh Tâm mắt sáng rực nhìn thằng nát lè nhè cái gì không rõ còn người thì sắp đổ rồi, ông ta tỏ ra vội vàng hỏi cố:
Bùi Kiên không tính kể, nhưng men say cùng tâm lý khó tả về c·ái c·hết của bạn gái cũ làm hắn khó chịu, ăn thêm vài miếng càng thấy bực mình, hắn bắt đầu giải tỏa ra.
Vùng vằng hoảng sợ một hồi hắn bật người dậy, nhìn ngó xung quanh căn phòng một hồi mới bình tĩnh lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bên công an nói thế nào?”
Đêm hôm đó Bùi Kiên mơ bị người thần bí nhìn không rõ mặt b·óp c·ổ.
Nhanh gọn, chuyên nghiệp!
Thanh Tâm mắt lóe tinh quang, ông ta biết mục đích sắp chạm đến rồi, vậy là ông ta mồi thêm.
- Trở thành người đứng đầu thế lực, bỏ qua thời gian yêu cầu ba tháng ở lại một chỗ, trực tiếp hoàn thành nhiện vụ này. Tưởng thưởng 1000 điểm ưu tú.
Nhìn động tác dừng đũa ngay cạnh miệng, cùng đôi mắt dại ra của Bùi Kiên. Thanh Tâm gật đầu cửa này đi thông rồi, vậy là ông ta thêm mắm thêm muối.
Buối sáng hôm đó họ không nói chuyện.
Thanh Tâm chửi rủa trong lòng: “Bọn đàn ông thật tục, chẳng nhẽ không biết nói khéo đi hay sao?” Nhưng để tròn cái tuồng diễn này, ông ta trợn mắt như ngạc nhiên lắm.
Chương 81: Cô ta ú C... thằng khác trước mặt tôi!
Bùi Kiên không nói chuyện cắm mặt vào ăn.
Thanh Tâm khích tướng:
Thành công moi được thông tin đêm mười hai tháng hai.
“Kể đi, có người nghe cho là tốt rồi!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.