Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 88

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 88


Lúc này chỉ có chút cảnh giác với Cố Phong, cũngkhôngnhịn được bắt đầu oán giận.

Chương 88

Đường núi gồ ghề nhiều khúc uốn quanh, nhờ có Cố Phong lúc rời donah trại cầm theomộtngọn đuốc mới có thể nhìnrõđườngđi.

nóixong Tôn Nhuận Xương cũngkhôngnhịn được mà muốn vỗ tay cho mình.

"Có, ta có." Tôn Nhuận Xương tất nhiên làkhôngnhận lấy, đẩy túi tiền ngược lại, cũng cảm kích Cố Phong, cóđicó lại hỏi lạihắn"Cố đại nhân, vậy còn ngài? Ngài vẫn muốn trở lại sao?"

Hai ngườiđiđườngkhôngngừng nghỉ, đợi đến lúc đến được đường lớn,điđến dưới chân núi trờiđãhơi sáng.

Cố Phong chỉnóimấy chữ,trênmặt mang theo chút do dự, rất khác với ấn tượng nhanh nhẹn sảng khoáihắnđể lại cho người ta thường ngày.

Tôn Nhuận Xương khoát taynói"mộtmình ngài thả ta ra, nếu quay về chẳng phảisẽbị trừng phạt sao?"

Nhưng mà, ý nghĩ của Cố Phongrõràngkhônggiống với Tôn Nhuận Xương,hắntràn đầy phấn khởinói"Tiểu thúc phụ, Hoàng thượng sắp xếp mật thám trong quân doanh cũng là chuyện quan trọng, dù sao biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. Hoàng thượng càng hiểurõchuyện trong quân doanh càng dễ dàng lựa chọn được thời cơ thích hợp, thành công thu lại binh quyền."

Tôn Nhuận Xương tất nhiên cũngđitheo, ngồi xuống bên cạnhhắn.

Cố Phong vô cùng hào phóng giơ tay lên "Chuyện nàykhôngđáng gì. Nếunóithậtra, hai nhà chúng ta màkhôngphải thông gia, ta còn có thể cùng Khải biểu ca…"

"Ngài ở lại nếu bị điều tra ra tất nhiênsẽkhôngcó quả ngon ăn."

Xong xuôi mọi chuyện mới có tâm tình cảm thán "Bây giờ Cố Phong vì ta mà rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, Tôn mỗthậtsựlà cảm thấy hổ thẹn trong lòng."

Nhìnđi, nhìnđi, chính là lấy cớ có hiềm nghi đợi điều tra để đoạt lại binh quyền của Tĩnh vương màhắncònkhôngtuân chỉ, nếu dùng cách khác đương nhiên càngkhôngthể thành công rồi.

Hai người chia nhau lương khô và nước, chấp nhận ănmộtbữa điểm tâm.

Mặc dùhắnlà tay mơ nhưng câu hỏi đặt ra lại vô cùng chính xác.

Cho nên, Cố Phong thành khẩnnói, Tôn Nhuận Xương cũng thoải mái.

Nếuđãlà người mình, đương nhiên là phải bày mưu tính kế vì đứa cháu mới nhận thức này "khôngbằng Đồng Lâm theo ta về kinh thànhđi, đến lúc đósẽcó Hoàng thượng làm chủ cho ngươi,khôngcần lo lắng hình phạt khi làm đào binh nữa."

"Cái này…" Tôn Nhuận Xương chần chừ, chỉnóihai từ liền ngậm miệng, hỏi ngược lại Cố Phong "Ngươikhôngbiết sao?"

"Khó thấy được người hiểu chuyện như Cố đại nhân,thậtsựlàanhhùng xuất thiếu niên." (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Phong cười lắc đầu, "khôngcó chuyện gì, chuyện hôm nay ta cũng thấykhônghợp mắt, Tôn đại nhân ông phụng chỉ làm việc, tỷ phu lại vô lễ như vậy, làm khó cho ôngkhôngnói, còn kháng chỉkhôngtuân…"

"Đồng Lâm cònmộtchuyện chưa hiểu, mong tiểu thúc phụ chỉ giáo."

"Đồng Lâm vô cùng cảm kích." Cố Phong chắp tay cảm tạ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dứt lời mới nhớ đếnđãbiết sợ có hiềm nghi kết bè kết đẩng, lo lắng Cố Phong trung thành với Thiên tửkhôngvừa mắt, vội vã bồi thêmmộtcâu "Huống chi đây là tanóitình hình thực tế, đúngkhông."

Muốn trước khi chiếnsựvới Ngõa Lạt xong xuôi lập tức sắp xếp mật thám vào doanh trại hơn nữa còn thành công lấy được thông tin cơ mật, thời gian quá gấp gáp, căn bản làkhôngcó khả năng thành công.

Tôn Nhuận Xương lại hỏi "Ngươithậtsựkhôngpháthiệnra sao?"

Quan hệ thân thích, ân cứu mạng, cùng chung mối thù, tùy tiệnmộtcái cũng có thể làm cho hai người đàn ông trở thành tri kỷ, huống chi trong tình huống này còn có cả ba.

hắnđột nhiên im miệng, honhẹmộttiếng lạinóitiếp "thậtxin lỗi, là thói quen từ trước, nhất thời chưa đổi được. Tanóita còn có thể theo Hoàng thượng gọi ngài là tiểu thúc phụ nữ. Cho nên, tiểu thúc phụ cũng đừng khách khí, cũng đừng gọi ta là đại nhân gì đó, gọi ta là Đồng Lâm là được."

Chuyện mật thám bên cạnh Tĩnh vương có haykhôngTôn Nhuận Xương lạikhôngbiết chút nào. Có điều,hắncũngsẽkhôngở trước mặt Cố Phong thừa nhận rằng bản thânkhôngđủ tư cách biết chuyện cơ mật này, cho nên mở miệngnóiqua loa "Chuyện này, theo ta được biết làkhôngcó." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta cũng muốn vậy."

Chú ý nhiều thứ nha vậy, suy nghĩ mọi chuyện cho ông ta, tất cả những nghi ngờ của Tôn Nhuận Xương đều tan thành mây khói.

Đúng là dọa cho Tôn Nhuận Xương sợmộthồi, kéo dây cương giục ngựa, tránh xa con ngựa của Cố Phong vài bước, tự cảm thấyđiđến vị trí an toàn mới dừng lại.

Bóng đêm mênh mông, vầng trăngẩnvào trong mây.

khôngcần Cố Phong nhắc lại Tôn Nhuận Xương cũng nhớ đếnhắntừng là thư đồng của Hàn Khải, quan hệ biểu huynh đệ, tuổi gần gũi, từnhỏlại từng đọc sách lớn lên cùng nhau, Tôn Nhuận Xương đương nhiên cho rắng Hàn Khảisẽđồng ý giúp đỡ Cố Phong.

Cố Phongnóixong lấy từ trong ngực ramộttúi tiền căng phồng.

"Vậy theo tiểu thúc phụ thấy, Hoàng thượng có cần người như vậykhông?"

Tôn Nhuận Xương nghe thấy Cố Phong có cái nhìn giống mìnhthìsinh ra mấy phần thiện cảm, giơ tay đập bả vaihắntán thưởng.

Nhắc nhở xong, Cố Phong lại lấy từ trong túinhỏtreo bên yên ngựamộtbọcnhỏcùngmộttúi nước, đặt vào tay Tôn Nhuận Xương "Đây làmộtchút lương khô, còn có chút thịt khô và nước, đủ cho ông dùng ba ngày. Sau đó hay tìmmộtnhà trọ ven đường mà nghỉ ngơi. Đúng rồi,trênngười ông có ngân phiếukhông? Nếukhôngcóthìcầm trước ít nàyđi."

Nghe đúng là rất có lý, Tôn Nhuận Xương thuận miệng hỏi "Nhưng người như vậy phảiđiđâu để tìm đây? Nếu tùy tiện tìmmộtbinh lính sợ làsẽbị lộ sơ hở,đivào trong quân doanh cũngsẽbị nghi ngờ, đến lúc đó bị đề phòng cònkhôngkịpnóigì đến thăm dò chuyện cơ mật."

"Tôn đại nhân, ta chỉ có thể đưa ông đến đây."

Sau đó nghe được Cố Phong thở dàimộthơi "Tiếu thúc phụ,khôngdối ngài, nếu là lúc trước ta đương nhiênsẽkhôngdo dự mà nhờ vả Hoàng thường. Nhưng mà bây giờ… Ta cũngkhôngbiết trong lòng Hoàng thượng suy nghĩ gì. Trước đó phụ thân tađãbị Hoàng thượng giáng chức điềuđiPhúc Kiến… Ta luôn ở tiền tuyến,khôngtiện liên lạc, cũngkhôngbiếtđãxảy ra chuyện gì. Tiếu thúc phụ, người luôn ở kinh thành, có biết nguyên nhân bên trong việc phụ thân ta bị giáng chứckhông?"

Editor: huyetsacthiensu

Chuyện này cứ như vậy được bỏ qua.

Cố Phong ghìm ngựa lại, tỉ mỉ chỉ đường cho Tôn Nhuận Xương "đitheo con đường này, về phía trướckhôngxa có thể nhìn thấy dịch quán, ông có thể nghỉ chân ở đó. Có điều, để tránh bị truy binh đuổi theo, ta khuyên ông nênđixamộtchút nữa hay nghỉ ngơi. Còn nữa, tuyệt đốikhôngnên về Đại Đồng, cả phủ thành Sơn Tây cũngkhôngnênđi, những chỗ đó đều có binh lính đóng quân, ngộ nhỡ bị pháthiệnbáo lại với tỷ phu chỉ sợ Tôn đại nhânsẽbị nguy hiểm."

"Tốt tốt tốt!"hắnluôn mồmnóitốt.

Cố Phong nghiêm túc hỏi, Tôn Nhuận Xương cũngkhôngtrả lời được.

Cố Phong lắc đầu.

Suy nghĩ thêm, tức giậnnóithêmmộtcâu "Lúc đó ta còn cảm thấy tỷ phu làmộtngườianhhùng hào kiệt,khôngnghĩ đến… Nghĩ lạithậtsựlà tuổi trẻkhôngbiết gì."

Cố Phong ăn uống no đủ, chợt nhớ đếnmộtchuyện, ghé sát người vào Tôn Nhuận Xương, vô cùng thần bí hỏi "Vì sao trong thánh chỉ Hoàng thượng lạinóitỷ phu có qua lại với quân địch? Có phảiđãđiểu tra được chuyện gìkhông?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Có thể thấy được làhắnthậtsựkhôngbiết gì cả.

Lúc Tôn Nhuận Xương rời kinh thành còn có chút cảm giác Hoàng thượng làm như vậy có chútkhôngthích hợp; nhưng sau khi gặp được chuyện vừa rồi, lại suy nghĩ thêm, năm đóhắngiải cứu kinh thành khỏi bị bao vây, binh lính dũng mãnh, Tôn Nhuận Xươngđãcảm thấy nên kịp thời thu phục Tĩnh vương. Nếukhôngchờhắnđại thắng về triều, chưa biết chừngsẽlàm ra gây ra chuyện, khi đósẽthậtsựkhôngai trị được quân đội của Tĩnh vương.

Vốn là, chuyện cài mật thám trong quân doanh chẳng qua chỉ là để điều tra, tình báo có nhiều hơn tỉ mỉ hơn nữa cũngkhôngthể thay đổi chuyện gì.

Tôn Nhuận Xương vốn muốn gạthắn, dù sao Cố Phong luôn ở trong quân doanh, chẳng may Tĩnh vươngthậtsựcó hành động gìkhôngđúng, Cố Phong lại là em vợhắn, có biết chút gì đó cũng là chuyện bình thường. Nhưng thấy Cố Phong lắc đầu đến là thành khẩn, trong đôi mắt to đều làsựhiếu kỳ, chỉ còn thiếu mỗi nướchiệnchữ "Chờ ngươinóicho ta nghe bí mật" nữa thôi.

"Như ngươi vừanói, chúng ta là ngườimộtnhà,khôngcần đa lễ." Tôn Nhuận Xươngnói.

"Đúng vậy." Cố Phong đáp "khôngquay vềthìta còn có thểđiđâu?"

"Chuyện này nhất định là do Hoàng thượng hiểu lầm." Cố Phong vội vã giải thích "Từnhỏphụ thânđãdạy dỗ Đồng Lâm, người nhà họ Cốkhônglập bang kết phái, chỉ trung thành với Thiên tử, chỉ đứng về phía Thiên tử, chỉ là người của Thiên tử. Đây là tôn chỉmộtnhà Vĩnh Chiêu Hầu phủ hơn trăm năm nay, phụ thân sao có thể vì tỷ phu mà đối nghịch với Hoàng thượng được."

"Ngươiđãhỏi đúng người rồi đó "Tôn Nhuận Xương vỗ đùi, từ từnói"nóiđơn giản là Hoàng thượng muốn giảm quân nhu, Cố thượng thư phản đối, hai người xảy ra tranh chấp, sau đó…thậtra mànói, Hoàng thượng là đau lòng, cảm giác trái tim của dượng ruột mình lệch vềmộtphía, tất cả mọi chuyện đều hướng về Tĩnh vương."

Cố Phong lại lắc đầu.

hắnlo lắng,nóiliên miên cằn nhằnmộttràng, chỉ lonóikhôngđầy đủ hoặc làkhôngthành khẩnsẽkhôngrõràng bị tội danh này hạ xuống đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Phongnói"Nếukhôngquay về, cứđinhư vậy chẳng phảisẽtrở thành đào binh,sẽbị xử theo quân pháp cũngkhôngtốt hơn là bao."

Lúc trước tayhắnnắm chặt dây cương, bây giờ càngnóicàng cảm thấy tức giận, cần động tay mới có thể phát tiếtmộtchút, sau đó lại buông tay ra "Năm đó tađilính là vì đền đáp quốc gia,khôngphải là làm bạn với người ngang ngược như vậy."

Tôn Nhuận Xương cũngđãlăn lộn trong quan trường nhiều năm, tất nhiên là chút bản lĩnh nhìn mặt đoán ý vẫn có, liền hỏi "Ngươi còn lo lắng chuyện gì? Có gìthìngươi cứnóithẳng, để xem ta có thể giúp ngươi giải quyết haykhông."

hắnsuy tưmộtlát mớinói"Theo ta thấy, nghĩ cách thu hồi binh quyền mới là chuyện chính."

Tôn Nhuận Xương bị những chuyện gặp phải hôm nay gọt giũa, còn nhiều hơn so với mấy năm nay, tất nhiên là vô cùng xúc động,đãnhịnmộtbụng những lời muốnnói, chỉ làkhôngcó người thích hợp đểnói.

Tôn Nhuận Xương thu hồi suy nghĩ lại, bắt đầu khoe khoang với Cố Phong, "Hoàng thượng muốn thu hồi binh quyền, để Tĩnh vương về kinh dù sao cũng cầnmộtlý do thích hợp. Cũngkhôngthểnói, gần đây ngươiđãđánh thắng mấy trận, biểuhiệnquá tốt, cho nên xin ngươi về kinh nghỉ ngơi được."

Cố Phong nghe vậy, bỗng nhiên tỉnh ngộ, vỗ đùinói"Hoá ra là như vậy! Ta còn tưởng Hoàng thượng sắp xếp cơ sở ngầm bên trong quân doanh, tra xét chuyện gì quan trọng nữa cơ."

Tôn Nhuận Xương lần thứ hai đập vaihắn, chỉ là lần này đổi thành an ủi "Đồng Lâmkhôngnên lo lắng, nhìn biểuhiệnhôm nay của ngươi, chờ quay lại kinh thành, đợi ta gặp Hoàng thượng bẩm báo tình hình cụ thể tỉ mỉ, Hoàng thượng nhất địnhsẽbiết được lòng ngươi."

Mà hành động của Hoàng thượng sau khi đăng cơ ai cũng thấy được, đó là sắpkhôngtha cho Tĩnh vương rồi.

Cố Phong thân thủ nhanh nhẹn, tài cưỡi ngựa cũng xuất chúng, tóm lấy dây cương, hai ba cáiđãchế ngự được con ngựa,khôngtổn hại chút nào, có điều bị kinh sợmộtchút.

khôngnghĩ đến Cố Phong đột nhiên Cố Phong đứng lên, ngẩng đầu ưỡn ngực, dõng dạcnói"Có ta ở đây! Tiểu thúc phụ, ta đồng ý vì Hoàng thượng làm chuyện này."

Cũngkhôngbiết sức lựckhôngđúng ở đâu, con ngựa Cố Phong cưỡi bỗng giơ chân sau lên đámộtcái.

Nghĩ đến đây, Hoàng thượng tuy cònnhỏtuổi, làm việc chẳng những thỏa đáng còn mưu tính sâu xa, sớmđãdự liệu được,nóitóm lại, Hoàng thượng đúng là Hoàng thượng,anhminh!

nóinhư vậy, mật thám được sắp xếp ít nhất phải trải qua vài năm sắp xếp và hành động mới có thể dần dần có hiệu quả, cần rất nhiều tính nhẫn nại, càng phải cẩn thận.

"Hôm nay tađãđược lĩnh giáo, Tĩnh vương quỷ kế đa đoan, binh lính dưới trướnghắnlại dã man…"nóiđượcmộtnửathìvội vã câm miệng, giải thích "A, takhôngnóingươi."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 88