Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 241: Chỉ yêu có mình nàng (I)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 241: Chỉ yêu có mình nàng (I)


"Mộ Dung Vân Tiện, rốt cục ngươi muốn làm gì?" Đôi mắt Quân Cơ Lạc u ám thâm thúy, như kiếm sắc được tuốt vỏ, thẳng tiến vào lòng ngươi.

"A!" Đường Tứ Tứ tỉnh dậy khỏi ác mộng, cả người toàn mồ hôi. Thẩm Hoa Dung luôn ở bên giường nàng thấy nàng tỉnh lạithìvội vàng hỏi thăm:"Tứ Tứ,hiệngiờ cảm giác của con thế nào? Có khát nướckhông? Muốn ta lệnh cho phòng bếp lấy đồ ăn cho conkhông?"

Đường Tứ Tứ còn muốnnóithêm nhưng bị Thẩm Hoa Dung ấn lạitrêngiường. Mấy lần nàng từ chối, ý muốn ngồi dậytrêngiườngthìđều bị Thẩm Hoa Dung ngăn lại. Thẩm Hoa Dung lệnh cho Thanh nhi bưng tớimộtít cháo,mộttrướcmộtsau dỗ nàng ăn, Đường Tứ Tứ bị ép ăn hết cháo.

"Tránh ra!" Mộ Dung Vân Tiện gào lên với Cao Đại Đồng. Cao Đại Đồng đề phòng Mộ Dung Vân Tiện,thậtsựkhôngnghĩ ra nữ nhân này định làm chuyện gì.

Đột nhiên Dạ Kiêu Cửu nghĩ đến lúc trước còn vô cùng tự phụ mạnh miệng trước mặt Đường Tứ Tứnóinhất địnhhắncó hể chém c·h·ế·t Quân Cơ Lạc, mà cục diện trước mặt lại... Dạ Kiêu Cửu cười tự giễu,hiệntạihắnđãkhôngcòn giữ được hình tượng uy phong trước mặt Đường Tứ Tứ.

GiọngnóiQuân Cơ Lạc sắc bén như đao, lờinóithốt ra đầysựkhinh bỉ với Dạ Kiêu Cửu.

Đường Tứ Tứ rũ mắt nhìn xuống, mắt thấy vết thươngtrênvai mình miệng vết thương chảy máu tươi nhiễm đỏ quần áotrênngười nàng. Đôi mắt nàng tối lại, mí mắt chớp nhanh hơn.

Thẩm Hoa Dung cười ha ha, tay dắt lại góc chăn cho Đường Tứ Tứ:"Tiểu tổ tông của ta à, conkhôngcần phải lo lắng chuyện ai làm hoàng đế. Con cứ lo cho bản thânthậttốtđiđã. Nhìn con xem,hiệntrong bụng cũngđãmang thai đứanhỏrồi. Tiết đại phunóithai vịkhôngđược ổn định, cho nên conkhôngcần phải quan tâm tới thứ khác. Con cứ nằmtrêngiường để dưỡng thai cho tốt di!"

Cặp mày thanh tú của Đường Tứ Tứ khẽ nhíu, khóe miệng Mộ Dung Vân Tiện hơi hơi nhếch lên, gợi lênmộtđộ cong dữ tơn khát máu.

"Ngươi muốn làm gì?" Cao Đại Đồng khẩn trương nhìn chằm chằm khuôn mặt Mộ Dung Vân Tiện,khôngbiết vì sao Mộ Dung Vân Tiệnhiệntại làm chohắnnhớ tới nữ nhân Đường Vân Nhiễm tâm tư ác độc.

hiệntại thựcsựnàng rất bị động. Bị người ta điểm huyệt vị, cũngkhôngthể cử động, việc duy nhất có thể làm chính là chờ c·h·ế·t hoặc là chờ Quân Cơ Lạc tới cứu.

Nửa câu sau của Dạ Kiêu Cửu là lời Mộ Dung Vân Tiện chờ đợiđãlâu. Nhưng bảo nàng ta buông tha cho Đường Tứ Tứthìnàng ta lạikhôngcam lòng.Sau khi đắn đomộtlúc, Mộ Dung Vân Tiện cườiâmhiểm mấy tiếng, tay định kéo quần áotrênngười Đường Tứ Tứ xuống, ý định để cho nàng ta trần nửa ngườitrêntrước mặt mọi người, để nàng ta phải mất mặt.

Mộ Dung Vân Tiện chậm rãi nâng khuôn mặt dính đầy máu lên, con mắt đen như đá diệu thạch nhìn Đường Tứ Tứ. Ánh mắt của nàng ta như mắt con chim ưng ác độc, hậnkhôngthể trực tiếp căt cổ Đường Tứ Tứ.

Khuôn mặt xinh đẹpnhỏnhắn của Mộ Dung Vân Tiệnđãbị máu tươi che kín, mãi đến khi đâm Mộ Dung Nhược Hồng đến c·h·ế·t nàng ta mới dừng tay. Dùng tay áo chà lau sạchsẽmáu tươitrênmặt, Mộ Dung Vân Tiện nhìn lửa lớnđangbùng cháy, hai mắt lóe lên ánh sáng vui mừng, nàng ta ngửa đầu cười ha ha, nàng ta như vậy giống như lệ quỷ đến từ địa ngục, kinh sợ dọa ngươi!

Quân Cơ Lạc bất đắc dĩ cườinói:"Mợ, người hỏi sai ngươi rồi. Chuyện người hỏi là do hồ quốc công quản. Hồ quốc công là trụ cột quốc gia, mấy ngày nay đều nhào vào triều chính thượng đầu. Mà bản đốc là người loại tội ác tày trời, đương nhiên phải thừa dịp trước khi tân hoàng đăng cơ nhanh chóng thu dọn mà chạy trốn. Bằngkhông... Ngày nào đó tân hoàng đăng cơ,mộttrương thánh chỉ ban xuống dưới, Cửu Thiên Tuế có trăm cái đầu cũngkhôngđủ để chém."

Thẩm Hoa Dung mím môi cười, cũng hạ giọng trả lời Quân Cơ Lạc:"Cũngkhôngcó gì. Vừa rồi nó tỉnh dậythìđãtìm ngươi. Còn hỏi tamộtít chuyện trong triều đình." Thẩm Hoa Dungnóitới đâythìliền kéo lấy tay áo Quân Cơ Lạc kéohắnquamộtbên hỏi:"Cơ Lạc,hiệngiờ Mộ Dung Nhược Hồngđãchết, Cẩn vương điện hạ lại sống chếtkhôngchịu kế vị,hiệntại thế cục triều đình rốt cục thế nào?"

​ (đọc tại Qidian-VP.com)

Dạ Kiêu Cửu họnhẹra máu,hắnđược Dịch Minh nâng dậy, vừa rồimộtchưởng của Quân Cơ Lac khiến chohắnbị nội thương,hiệntạihắnchỉ cử độngmộtchútthìtoàn thân từtrênxuống dưới giống như bị dao nhọn xuyên qua vô cùng khó chịu.

mộtcâu này khiến Cao Đại Đồngđangmuốn cản trở bước chân nàng ta liền ngừng lại. Trong mắt Mộ Dung Vân Tiện xẹt qua tia khoái trá tàn nhẫn, trường kiếm trong tay đâm về phía bả vai Đường Tứ Tứ.

Trong mộng, Quân Cơ Lạc ngồitrêncao bên cạnh là vô số mỹ nữ. Khoảng cách giữa hai người bọn họ ngày càng xa, thậm chí có khi mười ngày nửa tháng mới có thể đượchắnliếc mắtmộtcái.

Dạ Kiêu Cửu cắn chặt răng, đến khi hai hàm răng nghiến ken kéthắnmới để Dịch Minh nâng tới mộc diênđangđỗ ở giữa sân. Mộ Dung Vân Tiện thấy thếthìrất sợhắnvứt bỏ mình mà bỏđi, liền chớp chớp mắt ra vẻ đáng thươngnói:"A Cửu, chàngkhôngđược để thiếp lại, thiếp đồng ý với chàng, sau này nhất địnhsẽngoan ngoãn..." (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lúc ngủ mơ Đường Tứ Tứ vẫn nhíu chặt mày lâm vào trong cơn ác mộng khiến nàng vô khủng hoảng.

Người cố chấp Đường Tứ Tưđãgặp qua rất nhiều nhưng cố chấp đến như Mộ Dung Vân Tiệnthìkhôngthua kém Đường Vân Nhiễm bao nhiêu. Vừa rồi nàng chỉ nâng mắt nhìn nàng tamộtcái mà thôiđãbị nàng ta cho là cười nhạo nàng ta, ha ha...

Rồi sau đó, nàng cùng con lại bị đuổi vào trong lãnh cung. Tât cả bi kịch của kiếp trước dường như lại lặp lại lần nữa.

Sau đó nàng lại chìm vào giấc ngủ.

Mộ Dung Vân Tiệnnóixong lời nàythìcòn khiêu khích giơ cao trường kiếm trong tay, dùng kiếm cắt hỉ phục đỏ thẫmtrênngười Đường Tứ ứ.

Trong lòng Mộ Dung Vân Tiện tràn ngập oán hận với Đường Tứ Tứ, lại dùngmộttay xả tóc Đường Tứ ra, đợi tới khi nhìn thấy Đường Tứ Tứ bị nàng ta tra tấn đến vẻ mặt đầy khổ sở, Mộ Dung Vân Tiện cười châm biếm, loại tươi cười này vô cùng thỏa mãn.

Thẩm Hoa Dung rút khăn tay ra cẩn thận lau mồ hôitrêntrán nàng, cười khẽ:"Tứ Tứ, conđãhôn mê ba ngày. Trong ba ngày này, mỗi tối Cơ Lạc đều ở cạnh con. Cònhiệngiờhắnđãvội vào triều rồi. Conkhôngphải tráchhắn, độctrênngười cậu con còn chưa có giải mà cũngđãxuống giường bận trước bận sau."

Trước khi mê man, nàng nghe thấy Quân Cơ Lạc ghé bên tai nàngnhẹgiọng nỉ non:"Tứ Tứ, về sau tasẽkhôngcho phép ai mắng nàng là nữ nhân của thái giám nữa. Con của chúng ta... Cũngkhôngcần phải lén lút..."

Còn Trì Lệ Dập cũng đượcmộtmộc diên khác mangđi. Mà Đường Tứ Tứ cũng chỉ có thể ở lại cùng Quân Cơ Lạc.

Đường Tứ Tứ khẽ thở dài, hàng mi dài khẽ giương lên nhìn nàng tamộtcái sau đó khẽ gợi khóe môi. Động tácnhỏnày bị Mộ Dung Vân Tiện nhìn thấy, Mộ Dung Vân Tiện hiểu thành Đường Tứ Tứđangcười nhạo nàng ta. Có đôi khi, nữ nhân đánh nữ nhânthìxuống tay còn ác độc hơn.

hắnquay đầu lại, hai mắtkhôngdám nhìn Đường Tứ Tứ lộ bả vai ra ngoài, chỉ run tay cởi y bàotrênngười phi tớitrênngười Đường Tứ Tứ, che khuất toàn bộ thân thể nàng.

Quân Cơ Lạc nhíu mày quát lên. Mộ Dung Vân Tiện nhìn thấy sắc mặt Quân Cơ Lạcâmtrầm, lại càng nóng lòng muốn thử kéo quần áotrênngười Đường Tứ Tứ xuống.

Ánh mắt Quân Cơ Lạc hung ác nham hiểm, cũngkhôngthể chịu đựng nổi nữ nhân của mình chịu khổ trong tay nữ nhân điên loạn như Mộ Dung Vân Tiện. Tayhắnvận công, sử dụng tám phần công lực đánhmộtchưởng lên người Dạ Kiêu Cửu.

Cảm nhận thấy có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía nàng, nàng rũ mắt nhìn xuống, mắt nhìn chằm chằm dưới thân mình.

"Cơ Lạc, rốt cụchiệngiờ ngươiđangtính toán cái gì? Tính mạng mẹ con Tứ Tứ đều nằm ở trong tay ngươi. Nếu ngươi sợ ta tố giác ngươi với cái lão già Trì Lệ Dập kiathìta đây liền thề ta tuyệt đốisẽkhôngnóichuyện của ngươi với ông ta..." Thẩm Hoa Dung có chút nóng ruột hỏi.

Quân Cơ Lạc thựcsựnhìnkhôngnổi nữa, màyhắnnhíu chặt, cơ mặt gồng cứng, con ngươi đen u ám tràn đầy giận dữ với Mộ Dung Vân Tiện:"Được lắm, bản đốc đồng ý để cho các ngươimộtcon đường. Các ngươi có thể cưỡi mộc diên rờiđi. Nhưng điều kiện chỉ cómộtlà phải thả Tứ Tứ!"

Mộ Dung Vân Tiện rút thanh trường kiếmđangcắmtrênngười Mộ Dung Nhược Hồng ra, cầm theo thanh trường kiếmđivề phía Dịch Minh và Cao Đại Đồng. Hai người này đều bị tình hình nàng tahiệntại dọa,khôngkhỏi lui về phía sau mấy bước.

Mộ Dung Vân Tiện giơ trường kiếm cònđangkhôngngừngnhỏmáu lên muốn đâm xuyên Đường Tứ Tứ. Cao Đại Đồng vội vàng ngăn cản, Mộ Dung Vân Tiện rít lên the thé:"Nàng takhôngbị thương...thìQuân Cơ Lạcsẽkhôngthỏa hiệp..." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đến chạng vạngthìQuân Cơ Lạc trở về.hắnnhẹnhàng tiến tới phòng ngủ Đường Tứ Tứ. Thẩm Hoa Dung nghe được tiếng bước chân củahắnthìngẩng đầu lên,hắncũng cười cười với Thẩm Hoa Dung, hạ giọng hỏi:" Nghenóihôm nay Đường Tứ Tứđãtỉnh?hiệntại thân thể của nàng thế nào?"

Quân Cơ Lạc cười "ha ha", tay v**t v* mái tóc nàng rồi ôm nàng vào trong lòng mang nàng rời khỏi biển lửa. Đường Tứ Tứ ngửi thấy mùi hương quen thuộctrênngườihắnthìtrong lòng dần bình tâm lại.

Chỉ cần trong tay có kiếm, nàng ta có thể thích g·i·ế·t aithìgiết.

"Ta nhổ vào! Các ngươi đềukhôngphải người tốt. Trì Lệ Dập là tảng đáthìngươi cũng vậy. Ta, ta đơn giản làkhôngthèm quản... Ta còn thựcsựmuốn nhìn xem hai các ngươi ai đấu thắng ai!" Thẩm Hoa Dung cố nhẫn nhịn nhưng cuối cùng thựcsựnhịnkhôngđược liền giận dữ mở miệng mắng Trì Lệ Dập và Quân Cơ Lạc, hai người này đềukhôngphải thứ gì tốt đẹp.rõràng cùng là người nhà mà lại xen cả chuyện triều chính.

Editor: Jun

"Quốc chủ, còn có rừng sợ gìkhôngcó củi đốt!"Dịch Minh an ủihắnvài câu, thấy hai chânhắnkhôngcử động, lại thấy sắc mặthắntức giận,hắnliền che miệngnhỏgiọngnóibên tai Dạ Kiêu Cửu.

Dạ Kiêu Cửu lạinóivới Mộ Dung Vân Tiện:"Thả Đường Tứ Tứ, cùngđivới ta thôi!"

Đường Tứ Tứ nghĩ tới giấc mộng kia của minh, nàng nắm lấy tay Thẩm Hoa Dung:"Mợ,hiệntại Mộ Dung Nhược Hồngđãbăng hà, hoàng đế Tiêu quốcsẽlà ai?"

Mộ Dung Vân Tiện cũngkhôngngừng động tác tay, nàng ta dùng sức dùng kiếm cắt quần áotrênngười Đường Tứ Tứ. Hỉ phục đỏ thẫm bị cắt xuống rất nhanh liền rách mướp. Mộ Dung Vân Tiện lại dùng thêm chút lực, lột bỏ áo ngoài nàng tađãcắt hỏng xuống, vì thế mà Đường Tứ Tứ mặc mỗi áo lót bại lộ trước mặt bao người.

Dạ Kiêu Cửu nhịnkhôngđược nhìn nàng thêm vài lần, dường như cảm nhận được ánh mắt củahắn, Đường Tứ ngẩng đầu nhìn quahắn. Đôi mắt nàng bình tĩnh như hồ băng,khôngmộtgợn sóng hiển nhiên là vô cùng chán ghéthắn.

"Ý của quốc chủ là..." Dịch Minh nhướng mày, trong lòngkhôngkhỏi thở dài.

Quân Cơ Lạc giải huyệt đạotrênngười nàng, ghét bỏ ném ngoại bào của Dạ Kiêu Cửu xuống đất, sau đó liền cởi áo bào trắng củahắnbao kín lấy người Đường Tứ Tứ.

Việc này làm cho trong lònghắnđầy tức giận, vừa hận chính mình vừa hận Mộ Dung Vân Tiện.

Quân Cơ Lạc ủy khuất kể lể tình cảnh của chính mình giống như thểhắnlúc nào cũng có thể bị chém đầu vậy. Nhưng Thẩm Hoa Dung cũngkhôngphải kẻ ngu ngơ, bàkhôngtin lời này của Quân Cơ Lạc. Trì Lệ Dập từngnóivới bà, Quân Cơ Lạc làmộtcon hồ ly, con hồ ly này rất khôn ngoan xảo quyệt. Loại chuyện nhẫn nhịn chịu tróithìkhôngphải là phong cách củahắn.

"Đủ rồi!" Dạ Kiêu Cửu chịu đựng đau đớnđinhanh về phía Mộ Dung Vân Tiện, giơ tay lênkhôngchút do dự đánh mạnh lên mặt Mộ Dung Vân Tiện.

Chương 241: Chỉ yêu có mình nàng (I)

hiệntại Đường Tứ Tứđãcực kỳkhôngchịu nổi, áo lót rách nát như những miếng vải bị gió thổi qua, mảnh vải bay lên, cái yếm dưới áo lót liền nhưẩnnhưhiện.

"Nữ nhân như Đường Tứkhôngđáng để chàng đồng tình, vì sao chàng đem áo ngoài cho nàng ta..." Mộ Dung Vân Tiện la hét tranh luận, Dạ Kiêu Cửu quay đầu lại, quát nạt Mộ Dung Vân Tiệnmộttiếng, Mộ Dung Vân Tiện vì tiền đồ chính mình sau này nên mớikhôngdám tranh luận thêm với Dạ Kiêu Cửu. Nhưng trước khi rờiđicòn dùng ánh mắt độc ác nhìn Đường Tứ Tứ, hậnkhôngthẻ băm vằm Đường Tứ Tú ra thành vạn đoạn.

"Quốc chủ, Mộ Dung Vân Tiện xử lý thế nào bây giờ?" Dịch Minh lạinóikhẽ bên taihắnvài cậu, kéosựchú ý của Dạ Kiêu Cửu lại tronghiệnthực. Đôi mắtyêudã của Dạ Kiêu Cửu cất giấu tiacôđộc, cười vô lựcnói:"Hôm nay mặt mũi của ta bị nàng ta buộc chặt rồi, nếu sau đó lại bỏ rơi nàng tathìchỉ sợ bị người ta mắngkhôngphải người!"

Quân Cơ Lạc vung tay áo rộng xẹt qua trongkhôngtrungmộtđường cong đẹp mắt, sau đó lấy tay v**t v* cằm bóng loáng, vô cùngkhôngđứng đắn cườinói:"Mợ, người giúp ta và Tứ Tứnóinhiều lời tốt đẹp trước mặt hồ quốc công. Bằngkhônghai vợ chồng húng ta thựcsựsốngkhôngnổi."

"Ngươi dám cười nhạo ta, chính ngươi chẳng qua là gả chomộttên thái giám giả mạo mà thôi? Dù cho tất cả mọi người có kêuhắnta là Cửu Thiên Tuếthìcó sao?khôngphảihắncũng từng giống như con c·h·ó ngoan ngoãn mà quỳ gối trước mặt phụ hoàng ta hay sao?nóiđinóilạithìhắnchẳng qua cũng chỉ làmộtcon c·h·ó được Mộ Dung gia nuôi mà thôi. Mà ngươi là nữ nhân củahắnthìchẳng qua cũng chỉ làmộtcon c·h·ó cái, ngươi có lý gì mà dám cười nhạo ta?"

Cảnh trong mơ thay đổi, nàng mơ thấy Dạ Kiêu Cửu. Lúc này, Dạ Kiêu Cửu mặc hỉ phục đỏ thẫm, tayhắnxốc khăn voan lên, dưới khăn voankhôngngờ lại chính là nàng...

Mộ Dung Vân Tiện đắc ý cười to "ha ha", hơn nữa còn khiêu khích nhìn về phía Quân Cơ Lạc, dùng giọng châm chọc ác độcnói:"Cửu Thiên Tuế, khi hoàng huynh ta còn sốngtrênđời vẫn bảo takhôngđược trêu chọc ngươi.hiệngiờ rốt cụchắnđãchết,khôngai có thể quấy nhiễu ta nữa. Chúng ta có thể cẩn thận tính toán ân oán."hiệntại Mộ Dung Vân Tiệnđãlâm vào trạng thái điên rồ. Sau khi tự tay g**t ch*t Mộ Dung Nhược Hồngthìtoàn thân nàng ta liền xuấthiệnkh*** c*m sung sướng. Nàng ta rất thích loại cảm giác có thể tùy tâm trạng làm chuyện xấu ởhiệntại.

Mộ Dung Vân Tiện trước kiađãchết, nàng tahiệntại mới là chân thực nhất. Nàng takhôngbao giờ muốn phải nhìn sắc mặt của thái giám giả Quân Cơ Lạc mà làm nữa.

Dường nhưhắnvô cùng vui mừng, vì thếnóivới nàng rất nhiều điều, nhưng nàng thựcsựrất mệt mỏi nên sau đó dần khép mắt ngủ say. Vừa ngủthìnàngđãgặp ác mộng.

Nước mắt trong hốc mắt trào ra làm cho vết máu bị gió làm khô lại ướt khiến khuôn mặtnhỏnhắn của nàng ta lại càng thêm bẩn thỉukhôngchịu nổi.

Cảm giáchiệntại thựcsựrất đáng ghét. Chẳng những nàngkhôngthể giúp đỡ Quân Cơ Lạc mà còn thành sợi dây trói buôchắn.

Sau khi Đường Tứ Tứ ngơ ngác trong vài giâythìmới hồi phục tinh thần lại, nàng ngẩng đầu nhìn Thẩm Hoa Dung, mở miệngthìcâu đầu tiên hỏi:"Mợ, Cửu Thiên Tuế đâu? Sao chàngkhôngcó ở đây?"

Ngọn lửa bốc cao tận trời, bốn phía xung quanh bọn họ nơi nơi đều là tiếng la hét chói tai. Đường Tứ Tứ ngẩng đầu lên yếu ớt nhìnhắn,trênmặt còn mang theo vẻ xin lỗi:"Cơ Lạc, thực xin lõi, lúc nãy đều là do ta liên lụy tới chàng, hại kế hoạch của chàngkhôngthành công."

Dạ Kiêu Cửu ôm lấy ngực, xoay người lại, liếc mắt nhìn Mộ Dung Vân Tiệnmộtcái rồi dừng lạitrênngười Đường Tứ Tứ. Trong gió đêm, thân thể nàng gầy yếu đứng yên tại chỗ, tóc đen bị gió đêm thổi bay bay, mày mắt đẹp như vẽ, ánh trăng phủ lên nàng sắc bạc mông lung, khiến nàng đẹp đến nỗi người takhôngkhỏi kinh ngạc rung động.

Vẻ mặt đáng thương lúc nãy của Mộ Dung Vân Tiện như thủy triều rútđi, ánh mắt nàng ta tàn ác, mắng:"Tiện nhân, ngươi dám cười nhạo ta sao?" Giơ tay lên, Mộ Dung Vân Tiện đánh lên gương mặt của Đường Tứ Tứ.

Xa Xa,âmthanh lửa đ·ạ·n vẫnkhôngngừng vang vọngmộttrận lạimộttrận,trênbầu trời, mấy mộc diênkhôngngừng xoay vòng. Mộ Dung Vân Tiện cất tiếng cười thê lương quanh quẩn trong đêm tối:"A Cửu, thiếp và chàngđãbái thiên địa làm vợ chồng. Đêm nay có thiếp ở đây nhất định chúng ta có thể thoát khỏi nơi này. Chỉ là... Hy vọng sau khi chàng rời khỏi nơi nàysẽkhôngvứt bỏ thiếp có đượckhông..." Giọngnóicủa Mộ Dung Vân Tiện thấp xuống, lập tức lại nghẹn ngào khócnói:"Vì chàng, thiếpđãtự tay g**t ch*t hoàng huynh, vì chàng, thiếp cam nguyện vứt bỏ thân phận công chúa tôn quý... A Cửu,hiệntại thiếpđãkhôngcòn ngươi thân...trênđời này thiếp chỉ có thể dựa vào mình chàng... Chúng ta từngyêunhau như vậy, chàng từng đồng ý với thiếpsẽđưa thiếpđitới thảo nguyên ngắm mặt trời mọc, còn đồng ýsẽyêumình thiếp..."

Dạ Kiêu Cửu bịhắnđánh bay ra xa, ngãtrênmặt đất. Quân Cơ Lạc cười lạnh với Dạ Kiêu Cửu:"Dạ quốc chủ, chúc mừng ngươi. Đêm nay dựa vào nữ nhân ngươi lại có thể bình an rời khỏi nơi này. Bản đốc ở trước mặt Dạ quốc chủ rất mặc cảm a. Dạ quốc chủ, nhanh chóng mang theo nữ nhân điên loạn của ngươi cútđi. Ta có lòng tốt báo cho ngươi biếtmộtnữ nhân có thể nhẫn tâm g**t ch*t hoàng huynh chính mìnhthìmộtngày nào đó nhất định cũngsẽg**t ch*t tướng công nàng ta, Dạ quốc chủ tự giải quyết cho tốt!"

Sau đó, Dạ Kiêu Cửu lôi kéo tay nàng thề non hẹn biển, sau này nàng lại trở thành phi tử của Dạ Kiêu Cửu... (đọc tại Qidian-VP.com)

"Quân Cơ Lạc,hiệntại ngươi dựa vào cái gì để ra điều kiện với ta. Người ra điều kiện phải là ta mới đúng! Trước kia ngươi so sánh ta với c·h·ó, cũngkhôngchỉmộtlần làm khó dễ ta,hiệntại muốn takhônglàm hại nữ nhân của ngươithìchẳng phải làkhôngcó lợi ích gì sao?" Mộ Dung Vân Tiện cười dữ tợn, lập tức dùng trường kiếm trong tay cắt áo lóttrênngười Đường Tứ Tứ. Áo lót bị nàng ta dùng kiếm sắc cắt, Mộ Dung Vân Tiện lại cố ý dùng móng tay sắc nhọn cào lên gương mặt của nàng, cúi đầu mắng "tiện nhân".

Mí mắt Quân Cơ Lạc nháy liên tục, lên tiếng ngăn cản:"khôngđược để nàng ta cử động!" Đương nhiên,mộtMộ Dung Vân Tiện có thể tự tay g**t ch*t huynh trưởng so với Dạ Kiêu Cửu còn đáng sợ hơn. Bởi vì người như vậy làm gì cũngkhôngthể nắm bắt.

"Ngươiđãlàm ta mất hết mặt mũi! Nếu ngươi còn tái phạmthìhiệntại ta sẵn sàng g·i·ế·t ngươi!"trênkhuôn mặt tuấn mỹ của Dạ Kiêu Cửu tràn đầy uất giận, sắc mặtâmtrầm nhưmộtcơn mưa giông trước khi cơ bão thựcsựập tới.

Mộ Dung Vân Tiện cười lạnh, động táckhônghề chần chừ đâm trường kiếm vào bả vai Đường Tứ Tứ.trênmặt Đường Tứ Tứ lập tứchiệnlên vẻ đau xót. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Sau nàysẽcòn gặp lại!" Nâng mí mắt lên,hắncườiyêudã với Đường Tứ Tứ, rồi lập tức kéo lấy Mộ Dung Vân Tiện.

Cặp mắtyêudã đào hoa khẽ nâng lên nhìn Quân Cơ Lạc rồi lại nhìn Mộ Dung Vân Tiện, trong lòng vô cùngkhôngcam lòng. Đáng giận!hắnmưu tính lâu như vậy, nghĩ có thể nắm chắc tình thế nhưng lại bị Quân Cơ Lạc dễ dàng đảo lộn, thậm chí đến cuối cùng mạng củahắncũng là do nữ nhânhắnghét nhất cứu lấy.

Chỉ có hai mộc diên, chỉ có thể bốn người cưỡi. Cho nên chỉ có bốn người Dạ Kiêu Cửu, Mộ Dung Vân Tiện và Dịch Minh, Cao Đại Đồng có mộc diên để rờiđi, vậy có nghĩa là những thủ hạ khác được Dạ Kiêu Cửu bố trí trong hành cung đều chỉ có thể bị giam trong biển lửa, bị lửa lớn thiêu sống.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 241: Chỉ yêu có mình nàng (I)