Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 61: Kiêu Dương Vực Chấn Động
Cuối cùng, chỉ còn trước sau cười không nói Xích Tuyết là đứng đối diện Khương Ly.
"Nàng không cần tìm cớ tránh đi sao? Nàng là người bị ta trừng phạt ác nhất. Hơn nữa, hai ta thân mật cả đêm, hiện tại bốn mắt nhìn nhau, không cảm thấy lúng túng ư?"
Khương Ly cười như không phải cười nhìn nàng.
"Không cần, da mặt ta dày. Hơn nữa, thân thể cũng không đau, dính là có chút dính, nhưng trước khi mặc quần áo, ta đã thanh lý sạch sẽ, không lưu lại vật gì. Đúng là hơi mệt, nhưng chàng đừng quên, ta là tam phẩm Chân Vương, sức khôi phục rất mạnh, cũng không ảnh hưởng tới sức chiến đấu. Có điều, eo hơi nhức, chân hơi nhũn, ai bảo chàng đem chân của ta nâng cao như vậy, hơn nữa mỗi một lần đều đâm vào thật sâu, ta..."
"...."
"Được rồi, không cần giải thích tỉ mỉ như vậy!"
"Tái chiến, có dám không?"
"Còn chiến tiếp? Thân thể của nàng thật chịu nổi?"
"Loại trình độ chiến đấu kia đối với ta chỉ là mưa bụi. Mà lại, ta còn chưa hết hứng, không chơi thì thôi, đã chơi thì phải chơi cho đủ..."
"Còn dám bảo chưa hết hứng, gan thật lớn..."
Khương Ly khẽ híp mắt.
"Đúng nha! Chính là chưa hết hứng...A! Chờ chút, chàng định làm thật ư? Ta không muốn nữa! Mau thả ta xuống! Khương Ly, chàng dám! Hí, đau quá!"
"Đã chậm! Dù nàng có kêu khàn cả cổ họng, cũng không ai tới cứu nàng!"
Bốn ngày sau, Khương Ly mới thần thanh khí sảng rời khỏi Lạc Thần Giới, mà Xích Tuyết thì đã sớm không xuống được giường.
Trước khi rời đi, hắn tìm tới Hạ Tuyết Đình, truyền thụ Cửu Thiên Kiếm Kích cho nàng, đồng thời tặng cho nàng một thanh bát chuyển trường kiếm.
Không chỉ Hạ Tuyết Đình, cả Xích Tuyết lẫn Vũ Như Yên đều nhận được một thanh bát phẩm bí bảo cùng rất nhiều linh quả, đan được.
Mấy ngày đắm chìm trong ôn nhu hương, Khương Ly mới phát hiện, Nghiệt Long sớm đã tiến vào Kiêu Dương Vực.
Trên đường đi, Nghiệt Long cũng không cố ý ẩn giấu hành tích, thậm chí dương dương tự đắc, đâm nát khoá quốc đại trận của các quốc gia, nghênh ngang bay về phía Việt quốc, dẫn đến vô số lão quái ở Kiêu Dương Vực đều nơm nớp lo sợ.
Kiêu Dương Vực mấy năm gần đây mới tấn thăng thành trung cấp võ vực, nhưng ở trong trung cấp võ vực chỉ xem như xếp đáy, vẻn vẹn một vị Chuẩn Đế toạ trấn.
Mà từ hình thể của Nghiệt Long liền đoán ra, đây là một đầu cấp chín đỉnh cao Long Vương.
Thân là Long tộc chính thống, sức chiến đấu của Nghiệt Long so với nhân loại đồng cấp mạnh hơn quá nhiều.
Cấp chín đỉnh cao Long Vương, thực lực e tối thiểu sánh ngang Chuẩn Đế.
Nếu con rồng này thật muốn gây sự, thì toàn bộ Kiêu Dương Vực nhất định sẽ tai hoạ ngập đầu.
Càng khiến cho đám lão quái khiếp sợ hơn đó là bên trên thân rồng, giống như có người đang ngồi, điều đó nói rõ Hắc Long rõ ràng có chủ nhân.
Là tồn tại mạnh cỡ nào mới có thể khiến một đầu Vương cấp đỉnh cao Hắc Long nguyện ý trở thành vật cưỡi?
Đế cảnh phía dưới, coi như Chuẩn Đế cũng rất khó làm được, cho nên, khả năng cao, chủ nhân của Hắc Long là một vị Đông Hoang Đế Quân.
Một vị Đế Quân giáng lâm Kiêu Dương Vực, đây chính là chuyện kinh thiên động địa.
Đôi chút lão quái tin tức linh thông, nhanh chóng suy đoán ra được, vị Đế Quân cường giả nọ là ai.
Chín phần mười là ma danh hiển hách Đông Hoang những năm gần đây, Bạch Tôn.
Bạch Tôn không lêu lổng ở Loạn Ma Vực, chạy tới Kiêu Dương Vực nho nhỏ để làm cái gì? Chẳng lẽ là đến để gây chuyện? Như vậy thì...
Nhất thời, nội tâm của rất nhiều lão quái loạn như ma, từng đạo từng đạo truyền âm phi kiếm giống như sao băng bay vụt khắp bốn phía.
Khương Ly vừa tiến vào Kiêu Dương Vực ngày đầu tiên, tin tức đã truyền về Kiêu Dương Thành.
Lê Minh Chiến Vương không nói hai lời, tức tốc dẫn theo Thiên Vận Vương cùng Chiêu Diêu Vương chạy tới Tần quốc nghênh tiếp hắn.
"Phía trước chính là Bạch Tôn tiền bối chứ? Lão phu Lê Minh, vực chủ của Kiêu Dương Vực, dẫn theo hai vị đồng đạo tham kiến Bạch Tôn! Chẳng hay Bạch Tôn giá lâm Kiêu Dương Vực là muốn làm chuyện gì?"
"Tham kiến Bạch Tôn!"
"Tham kiến Bạch Tôn!"
Thái độ của bọn Lê Minh Chiến Vương vô cùng khách khí và cung kính, cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Không có cách, ma danh của Khương Ly quá khủng khiếp, Kiêu Dương Vực nằm sát Loạn Ma Vực, tự nhiên không thể không nghe qua.
Đồn đãi Bạch Tôn từng tiện tay bóp c·h·ế·t hai gã Chuẩn Đế như g·i·ế·t c·h·ó.
Đồn đãi, Bạch Tôn từng một mình xông vào Thông Thiên Sơn g·i·ế·t người, sau đó toàn thân trở ra.
Đồn đãi, Bạch Tôn từng ở trước mặt vô số võ giả, nhấc chưởng g·i·ế·t c·h·ế·t Đế Quân phân thân, đối phương chẳng những không trách tội, còn sai sứ giả tới Xích Hoả Thành dâng lễ tạ tội.
Đồn đãi, Bạch Tôn từng dùng đạo niệm chính diện chiến thắng Bách Hoa Đại Đế.....
Truyền kỳ trên người Khương Ly quả thực quá nhiều, chiến tích của hắn quá lừng lẫy, khiến cho bọn họ không thể không cẩn thận, chỉ lo sợ chọc giận Khương Ly, hắn trở tay trực tiếp đem Kiêu Dương Vực tiêu diệt vậy thì xong đời.
Khương Ly đang ngồi xếp bằng ở trên thân Nghiệt Long, phát hiện ba người quen cũ cản đường, trên mặt lộ ra một tia ngoài ý muốn. Tiếp đó, hắn khoan thai đứng dậy, loáng một cái đã xuất hiện ở đối diện ba người, cười ôn hoà hỏi:
"Ba vị không nhận ra bản toạ sao?"
"Ây?"
Cả ba nghe vậy, đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn Khương Ly.
Lê Minh Chiến Vương thì cũng thôi, nhưng Thiên Vận Vương và Chiêu Diêu Vương thì đồng loạt sững sờ tại chỗ, giống như không thể tin tưởng vào mắt mình.
"Ngài...ngài chính là Đông Ly đạo hữu?"
Phải thật lâu sau, cả hai mới hồi thần trở lại, nuốt nước miếng liên tục, nhưng vẫn cảm giác giống như đang nằm mơ.
Vị Bạch Tôn quát tháo Đông Hoang, khiến cho vô số cường giả, thậm chí Đế tộc, Cổ Triều kiêng dè không thôi, lại chính là Khương Ly.
Phải biết, mấy chục năm trước, bọn họ gặp mặt Khương Ly ở Việt quốc, thực lực của hắn vẻn vẹn tương đương nhị phẩm Chân Nhân, trong mắt Chân Vương cường giả như hai người, chẳng tính là cái gì.
Nhưng mấy chục năm sau gặp lại, Khương Ly đã là tồn tại cao cao tại thượng, khiến bọn họ phải ngẩng đầu nhìn lên.
Biến hoá quá lớn, bất kỳ ai cũng phải giật mình sững sờ.
"Chuyện này...hai vị đạo hữu quen biết Bạch Tôn ư?"
Lê Minh Chiến Vương hiếu kỳ hỏi.
"Đâu chỉ quen biết..." Chiêu Diêu Vương cười khổ đáp, cố gắng bình phục tâm tình.
Thiên Vận Vương cũng cười khổ giải thích:
"Bạch Tôn tên thật là Khương Ly, vốn là võ giả xuất thân từ Kiêu Dương Vực ta, nhiều năm trước hắn cũng từng tham chiến ở Kiêu Dương Thành..."
"Còn có chuyện như vậy?"
Đến lượt Lê Minh Chiến Vương sững sờ.
Thiên Vận Vương nói thêm:
"Hơn bốn mươi năm trước, Tuyết Vương mang về Trường Thanh Diệp cứu tỉnh Chiến Vương, chính là xuất phát từ trong tay Bạch Tôn. Cho nên, nói đúng ra Bạch Tôn chính là ân nhân cứu mạng của ngươi!"
Lê Minh Chiến Vương nghe thế, vội vàng ôm quyền, chân thành nói:
"Cảm tạ đại ân của Bạch Tôn, nếu không phải Bạch Tôn ban thưởng Trường Thanh Diệp, lão phu chỉ sợ không có ngày hôm nay!"
Khương Ly khoát khoát tay, chẳng để trong lòng.
"Chuyện nhỏ mà thôi!"
"Ha ha, đối với Bạch Tôn chỉ là chuyện nhỏ, nhưng đối với lão phu chính là thiên đại ân tình. Đồ vật trong người lão phu, e rằng Bạch Tôn không vừa mắt. Nhưng ngày sau, nếu ngài ghé thăm Kiêu Dương Thành, lão phu nhất định sẽ tận tình khoản đãi"
Lê Minh Chiến Vương thành khẩn bảo.
"Sẽ có cơ hội!"
Khương Ly hờ hững đáp.
"Tốt tốt tốt, lão phu xin đợi Bạch Tôn đại giá quang lâm, ha ha ha, hiện tại chúng ta cũng không quấy rầy Bạch Tôn đi đường nữa, xin cáo từ trước!"
"Ừm!"
Cứ như thế, ba người Lê Minh Chiến Vương mang theo tâm tình kích động, ôm quyền hành lễ, sau đó xoay người rời đi.
Làm sao có thể không kích động được cơ chứ?
Kiêu Dương Vực đi ra một nhân vật danh chấn Đông Hoang, từ nay về sau, vị thế của toàn vực sẽ tăng lên nhiều lần, coi như Đế cảnh ma đầu, cũng không dám tuỳ tiện chạy đến gây hấn.
Tiếp đó, Khương Ly cùng Ô Thiên Phong một đường thông suốt chạy về Việt quốc, xuất hiện ở trên bầu trời của Lạc Thần Tông.
Ban đầu, đệ tử Lạc Thần Tông phát hiện Yêu Long đánh tới, dồn dập sợ hãi muốn c·h·ế·t, nhưng sau khi biết là thái thượng trưởng lão trở về, thì lập tức vui mừng như trẩy hội, long trọng đón tiếp.
Hôm nay, bất kể là Việt quốc hay Lạc Thần Tông đều đã xưa đâu bằng nay.
Việt quốc hiện tại là quốc gia mạnh nhất ở Kiêu Dương Vực, sở hữu ba vị Chân Vương toạ trấn.
Nghe đồn, Việt Vương Trần Huyền Tông từng một thân một mình chạy tới Kiêu Dương Thành, thi triển lôi đạo thần thông, chém g·i·ế·t một gã tứ tinh Kiếp Vương, uy chấn thiên hạ, trở thành đệ ngũ cao thủ ở Kiêu Dương Vực.
Sở dĩ xếp thứ năm, nguyên nhân là do tu vi của Trần Huyền Tông chỉ mới đạt tam phẩm Chân Vương trung kỳ, phía trên y đều là tứ phẩm lão quái, hơn nữa thấp nhất cũng là tứ phẩm hậu kỳ.
Theo thứ tự là Lê Minh Chiến Vương, Thương Lan Kiếm Vương, Thiên Vận Vương cùng cung phụng của Lạc Thần Tông, Thôi cung phụng.
Mười mấy năm trước, Khương Ly thu phục Thôi Giác, đồng thời sai lão chạy tới gia nhập Lạc Thần Tông, trở thành cung phụng.
Thôi Giác cũng từng vài lần thi triển bản lãnh, biểu hiện ra tu vi tứ phẩm hậu kỳ, được nhận định là đệ tứ cao thủ ở Kiêu Dương Vực.
Ngoài Thôi Giác ra, Lạc Thần Tông còn có một vị Vương cảnh cung phụng khác, tên là Cổ cung phụng.
Một vị tứ phẩm hậu kỳ Chân Vương, một vị cấp bảy đỉnh phong Yêu Vương toạ trấn, Lạc Thần Tông nhảy lên trở thành đệ nhất tông môn ở Kiêu Dương Vực, uy danh vượt xa thời kỳ đỉnh cao.
Khương Ly trở về Lạc Thần Tông ngày thứ ba, một tin tức càng thêm chấn động truyền khắp Việt Quốc.
Thái thượng trưởng lão của Lạc Thần Tông lại là trong truyền thuyết Bạch Tôn.
Nháy mắt, cả nước đều sôi trào!
Một ít lão quái rốt cuộc hiểu rõ, vì sao có nhiều cường giả cam lòng trở thành cung phụng của Lạc Thần Tông như vậy, hoá ra Lạc Thần Thông càng đi ra một vị cường giả thông thiên tuyệt địa, danh chấn Đông Hoang.