Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 62: Lạc Dân Tế Khí, Khai Đàn Giảng Đạo
Lạc Thần Sơn, phía trước một chỗ phần mộ thấp bé, nhưng cỏ dại xung quanh được cắt tỉa cực kỳ gọn gàng. Khương Ly và Lạc Trường Sinh đứng đối diện với nhau, rầm rầm uống rượu.
Đây là mộ phần của sư tôn hắn, cũng chính là tông chủ đời trước của Lạc Thần Tông, Lạc Trường Tử.
Còn nhớ lúc thiếu thời, Khương Ly gia nhập Lạc Thần Tông, được Lạc Trường Tử coi trọng, xem hắn như con, tận tình chỉ bảo. Sau đó, Ngạo gia Chân Nhân đích thân lên cửa đòi người, Lạc Trường Tử dẫn đầu các vị trưởng lão ương ngạnh chống đỡ, đại chiến thảm liệt, kiên quyết không chịu giao người.
Cũng bởi vì thế mà trọng thương bỏ mình.
Đoạn ký ức ngày ấy, dù trải qua hơn hai trăm năm, Khương Ly vẫn chưa hề lãng quên.
Cả đời hắn, từng bái vài ba người làm thầy, nhưng bất kể là Lão Hầu Gia hay Khương Thần Cơ, trên người đều có cái bóng của ân sư Lạc Trường Tử.
Chuyện này, lúc trước Khương Ly không hiểu.
Nhưng hiện tại, hắn chấp chưởng nhân quả, liền mơ hồ cảm giác được, nhân quả giữa hắn và sư tôn Lạc Trường Tử tựa hồ vẫn chưa hết.
"Sư huynh, ngoại giới đồn đãi ngươi là Đế Quân cường giả, đây là thật sao?"
Sau khi tu hết một vò rượu, Lạc Trường Sinh chợt nghiêng đầu nhìn hắn, ánh mắt tràn ngập hiếu kỳ.
"Xem như thế đi!"
Khương Ly cười tủm tỉm đáp.
"Lại là thật?"
Lạc Trường Sinh hít sâu một hơi, thật lâu mới bình phục tâm tình, cảm khái không ngớt, sau đó cười khổ nói:
"Nếu ngươi không phải là sư huynh của ta, từ nhỏ lớn lên cùng nhau, lão phu sẽ cho rằng ngươi là lão bất tử nào đó....Tu hành hơn hai trăm năm, liền trở thành Đế Quân cường giả, toàn bộ Hoang Cổ Giới từ cổ chí kim, e là chỉ có một mình sư huynh mà thôi"
Khương Ly lắc lắc đầu, cũng không giải thích gì nhiều.
Hắn sở dĩ có được thực lực như hôm nay, tư chất, ngộ tính là một phần, nhưng phần lớn đều là nhờ cơ duyên.
Nếu không chiếm được đủ loại cơ duyên, thì hiện tại, hắn nhiều nhất chỉ đạt đến tam phẩm mà thôi.
"Lần này, sư huynh trở về Lạc Thần Tông, hẳn không chỉ đơn giản là để thăm viếng quê hương chứ?"
Lạc Trường Tử chợt chuyển sang chủ đề khác:
Khương Ly cũng không phản đối đáp:
"Ta ở Kiêu Dương Vực còn đôi chút nhân quả chưa giải quyết xong, ngoài ra, sư huynh muốn dò hỏi ngươi về một thứ!"
"Thứ gì?"
"Lạc dân tế khí? Lạc Thần duệ dân, có loại đồ vật ấy sao?"
"Lạc dân tế khí?"
Lạc Trường Tử hơi sững sờ, trầm ngâm chốc lát, mới hồi đáp:
"Tựa hồ là có đồ vật như vậy!"
"Theo như cổ tịch của Vũ Ninh Bộ lưu lại thì Lạc Thần Điện cung phụng một kiện tế khí, đẳng cấp rất cao, đồn đãi là do Lạc Thần truyền xuống"
"Chư vị Lạc Vương đạt đến Vương cảnh đỉnh cao, đều cần dựa vào tế khí, tiến hành tế tự mới có khả năng tấn thăng cảnh giới tiếp theo."
"Truyền thuyết, mỗi một lần tế tự như thế, chính là thịnh hội lớn nhất của Lạc Thần Giới, thậm chí do Lạc Thần cử xuống hoá thân, trợ giúp Lạc dân hoàn thành lễ tế."
"Trong lịch sử phát triển của Lạc Thần Giới, từng trải qua ba lần tế tự, cũng sinh ra ba vị Đế cảnh là Kinh Dương Vương, Lạc Hiền Vương và Lạc Vũ Vương, ba vị ấy chính là trụ cột của toàn bộ Lạc dân vô số năm"
Khương Ly khẽ gật gù.
Nếu hắn dự đoán không lầm, ba vị Lạc Vương nọ đều tu luyện Cổ Thần đạo, đồng thời đã đạt tới lục tinh Cổ Thần trở lên.
Tương truyền, Kinh Dương Vương là đệ nhất cao thủ trong mười tám vị Lạc Vương.
Nhưng theo cái nhìn của Khương Ly, Lạc Hiền Vương mới là chân chính đệ nhất cao thủ.
Bởi vì cho đến hiện tại, thực lực của hắn đã vượt xa năm xưa rất nhiều lần, nhưng vẫn như cũ không nhìn thấu đối phương.
Năm đó, hắn bị Sâm La Đại Đế đoạt xá, may mắn được tàn đạo của Lạc Hiền Vương cứu giúp. Mặc dù khi ấy, Lạc Hiền Vương không phải thời kỳ toàn thịnh, nhưng lại có thể cùng phân thân của Sâm La Đại Đế đánh một trận, thậm chí khiến đối phương lùi về sau nửa bước, được Sâm La Đại Đế nhận xét là bá chủ trong Đế cảnh, có thể nhìn ra được đôi chút.
Sâm La Đại Đế là ai? Chính là một trong thập đại Ma Tổ của Cổ Ma nhất tộc, hơn nữa, còn là một trong mấy vị Ma Tổ đứng đầu.
Dựa theo tài liệu ghi chép, thì vào thời Thái Cổ, Sâm La Đại Đế đã có tu vi Thiên Ma thập nhất niết, tương đương với nhị giai Chuẩn Thánh.
Đế cảnh bình thường, căn bản không có gan chống lại một vị nhị giai Chuẩn Thánh.
Sâm La Đại Đế còn nói, Lạc Hiền Vương đã đạp lên con đường phản tổ, nửa bước chạm tới cảnh giới Bán Thần.
Cảnh giới Bán Thần là cái gì, Khương Ly không quá rõ ràng, nhưng có thể khẳng định, Bán Thần rất mạnh, rất có khả năng là cửu tinh Cổ Thần hoặc hơn.
"Hiện tại, kiện tế khí kia ở đâu?"
Lạc Trường Sinh cười khổ đáp:
"Năm xưa tổ tiên dẫn dắt Lạc dân đi về phương nam, trong lúc đi đường, có mấy nhóm Lạc dân tách ra, phân tán khắp nơi. Dẫn đến ngay cả tổ tiên cũng không biết rõ tăm tích của tế khí"
Khương Ly gật đầu, mặc dù đã dự đoán từ trước, nhưng hắn vẫn cảm thấy hơi thất vọng.
Xem chừng, muốn tìm kiếm tung tích của Cổ Thần Tế Khí, phải đến Tô gia một chuyến.
Những ngày sau đó, rất nhiều lão quái từ khắp thập quốc nối đuôi nhau chạy tới Lạc Thần Tông, muốn tận mắt chứng kiến phong thái của Khương Ly, làm cho Lạc Thần Tông vốn đã cực kỳ đông đúc, nay càng thêm náo nhiệt.
Đối với chuyện này, Khương Ly cũng không bài xích, đồng thời tuyên bố nửa tháng sau sẽ khai đàn giảng đạo ở trên đỉnh Lạc Thần Sơn, chỉ cần là tu hành giả có lòng cầu đạo, không phân biệt nhân yêu, đều có thể tới lắng nghe.
Tin tức vừa ra, toàn bộ Kiêu Dương Vực sôi trào.
Một vị Đế Quân cường giả khai đàn giảng đạo, chính là thịnh hội lớn nhất Kiêu Dương Vực.
Nhất thời, mỗi một ngày đều có lượng lớn cường giả tiến về quận Vị Hà, giống như triều thánh.
Ngay cả Việt Vương, Yến Vương lẫn đám Chân Vương cường giả ở Kiêu Dương Thành đều dắt tay nhau tới dự.
Nửa tháng sau, phía trên đỉnh Lạc Thần Sơn xây dựng một bạch ngọc đài cao ngàn trượng.
Chỗ cao nhất của ngọc đài, Khương Ly mặc áo trắng, ngồi ngay ngắn ở trên bồ đoàn.
Phía dưới ngọc đài, có hơn mười vạn võ giả, đại yêu đang chăm chú nghe giảng.
Những tu hành giả ở đây, đến từ khắp Kiêu Dương thập quốc, thậm chí võ giả, đại yêu ở mấy võ vực lân cận cũng mộ danh mà tới.
Hơn mười vạn tu hành giả trên, phần lớn đều là Ngọc Mệnh cảnh trở lên, Chân Nhân cảnh có hơn vạn người, Chân Vương lão quái có mười bảy mười tám vị, bao quát Lê Minh Chiến Vương.
Ngọc Mệnh cảnh phía dưới, cực kỳ ít, dù sao Đế Quân giảng đạo cực kỳ cao thâm, tu vi quá thấp, căn bản nghe không hiểu.
Trên đài, Khương Ly thấp giọng giảng giải chi tiết phương thức tu hành, cùng các lưu ý lúc tu luyện.
Hắn giảng, mặc dù đa phần là thường thức, nhưng lấy Thiên Nhân đệ nhị trọng đạo ngộ, Khương Ly nói mỗi câu mỗi chữ đều cực kỳ dễ hiểu, đánh đúng trọng tâm.
Không ít võ giả gặp phải bình cảnh, nghe được lời của hắn, nhao nhao đột phá cảnh giới.
Sau khi giảng giải, liền đến lượt đám tu hành giả đưa ra nghi vấn, vướng mắc trong lúc tu hành, đều được Khương Ly giải đáp cặn kẽ, khiến mọi người hai mắt toả sáng, thán phục không ngớt.
Không chỉ là vấn đề của tu hành giả cấp thấp, vấn đề của đám Chân Vương lão quái cũng không thể làm khó được Khương Ly.
"Xin hỏi Đế Tôn, như thế nào là yêu?"
Chợt có một gã cấp bảy Yêu Vương cung kính đứng lên, hướng về ngọc đài đặt câu hỏi, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Mặc dù Khương Ly nói, hắn giảng đạo hữu giáo vô loại, bất kể nhân yêu đều được phép tới nghe giảng.
Nhưng trong số hơn mười vạn tu hành giả tới Lạc Thần Sơn, chỉ mấy trăm đầu đại yêu mà thôi, về phần Yêu Vương thì cũng chỉ có hai vị. Tất nhiên là không tính Nghiệt Long hay Cố Nguyên.
"Yêu giả, là đỉnh thiên lập địa chi nhân. Nhân giả, là pháp khốn thiên địa chi yêu. Cổ có Nhân Hoàng, lập địa thành yêu, đồng thọ thiên địa, vạn thế nhất tụng. Cũng có Yêu Hoàng, luân hồi làm người, vượt qua sinh tam thế, chứng được bất hủ..."
Khương Ly chậm rãi nói, lời của hắn truyền khắp thập phương ngọc đài, khiến cho không ít đại yêu nhiệt huyết sôi trào.
"Vãn bối từng nghe, yêu tộc ta cả đời truy cầu một chữ linh, xin hỏi Đế Tôn, như thế nào là linh?"
Một tên cấp bảy Yêu Vương khác đứng dậy cung kính hỏi.
"Linh sao?"
Khương Ly trầm tư chốc lát, hồi tưởng lại một đoạn trong sách cổ mà hắn từng đọc được ở Lan Nhược Tự, hồi đáp:
"Thiên địa không linh, thì yêu có linh. Thiên địa đoạt linh, thì Yêu Linh diệt"
Yêu tộc cả đời truy cầu một chữ linh, muốn cùng Thần Linh và Ma Linh giống nhau, trở thành loại sinh linh siêu thoát thứ ba, từ đó Cổ Yêu ra đời.
Đáng tiếc, linh của yêu tộc đã bị thiên địa đoạt mất, từ đó về sau, thiên địa không có Yêu Linh.