Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 219: Đi Về Phía Tây Ba Ngàn Dặm
"Ta cần Thái Âm Hoàng Tuyền, càng nhiều càng tốt!"
Thanh niên mặc áo màu trắng mỉm cười, chắp tay thi lễ với Trần chưởng quỹ.
"Hả? Thái Âm Hoàng Tuyền?"
Trần chưởng quỹ hít vào một ngụm khí lạnh, ngàn vạn không nghĩ tới, năm gã thanh niên nhìn dáng dấp nghèo kiết xác trước mặt, vừa mở miệng liền hỏi mua Thái Âm Hoàng Tuyền.
Thái Âm Hoàng Tuyền là cái gì, đây chính là bảo vật mà ngay cả chư vị Quỷ Đế đều coi trọng, tiệm thuốc nho nhỏ của chính mình há có thể có loại thiên tài địa bảo như thế.
Không nói tiệm thuốc của lão không có Thái Âm Hoàng Tuyền, cho dù có thì bọn họ mua được sao?
Trần chưởng quỹ thu hồi nụ cười, ánh mắt híp lại, lạnh lùng nhìn về phía năm gã thanh niên, thầm nói, bọn nhãi ranh này không phải là tới sinh sự chứ? Chính mình dầu gì cũng là một vị tân tấn Quỷ Vương, nếu năm người thật tới sinh sự, nói không chừng, chính mình phải trừng trị bọn họ một trận ra trò.
Nhưng vừa nhìn thấy nụ cười thành khẩn của thanh niên mặc áo bào màu trắng, tựa hồ không giống tới cửa sinh sự, Trần chưởng quỷ thu lại vẻ mặt lạnh lùng, tức giận quát:
"Tiểu bối, ngươi thật muốn Thái Âm Hoàng Tuyền? Tiểu điếm của lão phu không có thứ đó. Ngươi sẽ không phải là mới đến Minh Thổ chứ? Thái Âm Hoàng Tuyền chính là chí bảo, lão phu sinh sống ở Minh Thổ mấy trăm năm, cũng chỉ mới thấy được Thái Âm Hoàng Tuyền vài lần mà thôi. Mỗi một lần đều có Quỷ Vương đỉnh cấp mua đi. Tiểu bối, Thái Âm Hoàng Tuyền không phải là mấy đứa nhóc như các ngươi có thể sử dụng, tu vi không đủ, ăn vào Thái Âm Hoàng Tuyền, sẽ bị đông c·h·ế·t, mất mạng như chơi!"
Lời của Trần chưởng quỹ mặc dù chua ngoa, nhưng nhiều ít cũng có ý tứ đề điểm.
Thái Âm Hoàng Tuyền là bảo vật trợ giúp quỷ vật cô đọng quỷ thân, tăng cao quỷ khí, nhưng bởi vì sinh ra ở đáy của Minh Hà, rất khó thu thập. Hơn nữa, dược tính cực kỳ âm lãnh, coi như Quỷ Vương cũng không dám dùng nhiều. Quỷ Vương phía dưới, tuyệt đối không thể chạm vào Thái Âm Hoàng Tuyền, chạm vào tất sẽ bị đông c·h·ế·t.
Mà thanh niên mặc áo bào trắng, căn bản không để ý lời nói lạnh lùng của Trần chưởng quỷ, vẻ mặt vẫn bình thản, mở miệng cười nói:
"Không sao. Nếu nơi đây không có Thái Âm Hoàng Tuyền thì thôi vậy. Xin hỏi chưởng quỹ, ở Minh Thổ, chỗ nào có thể mua được Thái Âm Hoàng Tuyền?"
"Mua? Đồ vật như Thái Âm Hoàng Tuyền chỉ cần xuất hiện, đều sẽ bị chúng Quỷ Vương mua sạch. Nếu ngươi thật cần vật ấy, chỉ có thể tự mình đi lấy. Ra khỏi thành, đi về phía tây ba ngàn dặm, vượt qua Noạ Sơn, đi qua Tam Sinh Quan, chính là Quân La Quỷ Thành. Bên ngoài Quân La Quỷ Thành có một đầu Minh Hà. Tuyệt đại đa số Thái Âm Hoàng Tuyền ở Minh Thổ đều sản xuất ở nơi đó!"
Nói đến đây, Trần chưởng quỹ vuốt râu dài, căn dặn:
"Lúc lão phu còn trẻ, cũng từng đi lấy Thái Âm Hoàng Tuyền vài lần về trong tiệm thuốc bán. Lần thứ nhất rất thuận lợi, nhưng lần thứ hai suýt c·h·ế·t ở trong Minh Hà. Từ đó về sau, lão phu không còn dám đi lấy nữa. Năm đó, tu vi của lão phu là nửa bước Quỷ Vương, lặn xuống Minh Hà, đều suýt chút nữa gặp nạn, năm người các ngươi chỉ tương đương với cấp sáu quỷ tướng, nếu tới Minh Hà, nhất thiết phải vạn phần cẩn thận. Nếu không thể chịu nổi âm lực của Minh Hà, lại liều mạng đi làm, sẽ phải trả giá rất đắt. Chớ nên đau lòng tiền tài, tính mạng so với tiền tài quý giá hơn nhiều."
"Đa tạ!"
Thanh niên mặc áo bào trắng mỉm cười, lần thứ hai thi lễ, dẫn theo bốn người còn lại đi ra ngoài cửa.
Xem chừng hắn hiển nhiên không hề đem hung hiểm mà Trần chưởng quỹ vừa nói để ở trong lòng.
"Hazz tên tiểu bối này...Mà thôi, ta đã có ý tốt nhắc nhở, hắn lại không nghe lọt tai, chỉ có thể nhìn tạo hoá của bản thân hắn vậy!"
Trần chưởng quỹ lắc đầu một cái, trở lại trước quầy, tiếp tục gảy bàn tính, nhưng bỗng nhiên phát hiện, bên cạnh bàn còn có một cái túi trữ vật.
Mở ra túi trữ vật, bên trong càng có trăm vạn nguyên thạch.
"Đây, đây là..."
Trần chưởng quỹ kinh ngạc không ngậm được mồm, vừa rồi, bên cạnh bàn tính khẳng định không có túi trữ vật, nhưng năm thanh niên vừa đi rồi, trên quầy vô duyên vô cớ có thêm một trăm vạn nguyên thạch. Không thể nghi ngờ chút nào, đúng là thanh niên mặc áo bào trắng kia lưu lại.
"Trăm vạn nguyên thạch, coi như Quỷ Vương tầm thường cũng không thể xuất thủ hào xước như vậy. Lại lịch của thanh niên mặc áo bào trắng kia, sợ là không đơn giản. Nói không chừng, nói không chừng hắn là một vị Quỷ Vương cường đại!"
Nghĩ tới chính mình trước đó dám chế giễu bọn họ, áo lót của Trần chưởng quỹ nhất thời đẫm mồ hôi lạnh.
Hiện tại, lão đã không còn lo lắng thanh niên mặc áo bào trắng đi Minh Hà lấy Thái Âm Hoàng Tuyền có giữ được tính mạng hay không, mà là lo lắng cho mạng nhỏ của mình.
Vội vàng đi ra khỏi cửa, hướng về phương hướng mà năm tên thanh niên rời đi, quỳ sụp xuống bái lạy.
"Đại nhân thứ tội, lúc trước tiểu lão nhi quả thực không cố ý đắc tội! Nếu có nói năng vô lễ, mạo phạm tiền bối, mong đại nhân rộng lòng tha thứ!"
Nhưng Trần chưởng quỹ còn chưa kịp quỳ xuống, bỗng nhiên trước mặt thổi tới một ngọn gió nhẹ, ngọn gió kia rất nhẹ rất nhẹ, nhưng thổi lên người lão, lão càng không cách nào quỳ xuống.
Đồng thời, một tiếng thở dài xen lẫn trong gió truyền tới bên tai Trần chưởng quỹ.
"Không sao, ngươi không đắc tội ta, ngược lại, còn có thiện ý, nhắc nhở ta đi Minh Hà nguy hiểm, nguyên thạch vừa rồi là dùng để cám ơn ngươi!"
Từ đầu đến cuối năm gã thanh niên cũng không quay đầu nhìn Trần chưởng quỹ một chút.
Tốc độ của năm gã thanh niên không nhanh, vẻn vẹn mới đi ra khỏi tiệm thuốc chừng người trượng, nhưng sau khi Trần chưởng quỹ quỳ lạy, năm gã thanh niên càng cùng nhau bước ra một bước, thân hình trực tiếp tan biến tại chỗ, xuất hiện ở bên ngoài trăm dặm, mờ mịt không còn hình bóng.
"Loại độn thuật như vậy, quả nhiên là đỉnh cấp Quỷ Vương!"
Ánh mắt Trần chưởng quỹ loé lên một tia kính uý, thu hồi túi trữ vật, hướng về phương hướng năm gã thanh niên vừa rời đi ôm quyền, lo được lo mất trở về trong tiệm thuốc.
Bên ngoài Uổng Tử Quỷ Thành, trên quan đạo, thân ảnh của năm thanh niên hiển hiện mà ra.
Bạch y là bản tôn của Khương Ly, hắc y là Cổ Ma phân thân, huyết y là Kiếp Huyết phân thân, tử y là Cổ Thần phân thân, hôi y là Cổ Yêu phân thân.
Đứng ở trên sườn núi, bạch y Khương Ly quay đầu nhìn Uổng Tử Quỷ Thành, thở dài khe khẽ.
"Tu vi, không phải tất cả. Hắn không hiểu!"
Khương Ly thở dài là vì Trần chưởng quỹ.
Lúc chưa biết Khương Ly tu vi kinh thiên, Trần chưởng quỹ dám giận hắn, mắng hắn, cười với hắn, nhưng lúc biết được tu vi của hắn, trong mắt Trần chưởng quỹ chỉ có e ngại cùng kính nể.
Thu được tu vi, liền phải mất đi cuộc sống bình thản.
Khương Ly đứng ở trên sườn núi, trầm mặc chốc lát, lắc đầu liền thu hồi tâm tình, sau đó, dẫn theo tứ đại phân thân xuống núi, dọc theo quan đạo, đi về phía tây.
Hắn đi tới Minh Thổ đã mấy ngày, một mạch đi qua ba chỗ Quỷ Thành, dò hỏi tăm tích của Thái Âm Hoàng Tuyền, nhằm tu luyện Tử Vi Đấu Số Kinh. Hắn phân ra ngũ thân là để thuận tiện cảm ngộ đại đạo.
Chẳng biết vì sao, từ lúc tiến vào Minh Thổ, Khương Ly chợt sinh ra một loại cảm giác, muốn ngộ đạo.
Truyền thuyết, thời cổ có Thánh Nhân cưỡi Thanh Ngưu đi về phía tây ba ngàn dặm, tử khí đông lai.
Khương Ly một đường đi về phía tây là để ngộ đạo.
Đi về phía tây ba ngàn dặm, Khương Ly không dự định dùng độn pháp, bởi vì đây là hành trình ngộ đạo, liền giống như cổ Thánh Nhân chỉ cưỡi Thanh Ngưu đi về phía tây.
Hai bên quan đạo, mọc đầy hoa quỳnh màu tím, Khương Ly lấy xuống nhành đoá, đặt vào trong lòng bàn tay, nhìn chăm quan sát.
Truyền thuyết, vạn vật trên thế gian đều ẩn chứa đại đạo, Khương Ly nỗ lực từ bên trong bông hoa quỳnh, lĩnh ngộ chân đạo.
"Như thế nào là đạo?"
Năm gã thanh niên đi trên quan đạo, đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
Trên quan đạo, có quỷ binh áp tải lương thực, có khách qua đường vội vội vàng vàng, mà ngũ thân của Khương Ly thì đi bộ nhàn nhã, không vội không gấp, cùng người qua lại trên đường hoàn toàn không hợp.
Ngày thứ nhất, Khương Ly chỉ đi trăm dặm, cánh hoa quỳnh trong tay bắt đầu khô héo.
Ngày thứ hai, Khương Ly chỉ đi năm mươi dặm, cánh hoa quỳnh trong tay bắt đầu rơi xuống đất.
Ngày thứ ba, Khương Ly chỉ đi mười dặm, trên nhành hoa quỳnh chỉ còn mỗi một bông hoa.
"Hoa tàn rồi sao?"
Khương Ly thấp giọng thì thào.
Ngày thứ tư, bản tôn của Khương Ly đứng ở giữa trung tâm của quan đạo, nắm lấy nhành hoa quỳnh, nhắm chặt hai mắt.
Mà tứ đại phân thân thì đứng ở bốn phía, xem như thủ vệ.