Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 78: Xích Viêm Chi Địa
Khương Ly ôm eo Xích Tuyết dẫn đầu bay vào trong cửa động, nhưng hắn vừa mới chui vào chưa được vài trượng, thì chợt có một luồng hỏa diễm màu đỏ từ trong động bắn ra, hất hắn bay ra ngoài, khiến Khương Ly phải lộn nhào hai ba vòng với đứng vững được.
Những người khác vừa xông đến cũng giật mình, liếc mắt lập tức nhận ra thân phận của hai người bọn họ.
“Xích Tuyết, Bạch Phàm!” Xích Hằng gằn giọng hô to.
Khương Ly không để ý tới gã, mà thần sắc ngưng trọng nhìn về phía trước, chỉ thấy ngăn ở trước cửa động là một cái màn chắn lớn, được hình thành từ màu đỏ hỏa diễm, uy lực đủ để đốt cháy hư không.
Cả người lẫn yêu không ai bảo ai, cùng nhau hợp lực đánh một đòn, đủ loại võ kỹ, yêu thuật, đủ loại thần quang yêu bảo đập lên màn chắn, rốt cuộc cũng làm nó rung chuyển, mở ra một cái khe hở.
Nhất thời, đám người lập tức bị một cỗ khí tức t·ang t·hương đập thẳng vào mặt, một làn sóng nhiệt cuồng nộ như biển gầm, cuồn cuộn dâng trào, hất mọi người lộn nhào ra xa.
“Li”
Từ trong động có một tiếng kêu to chói tai vang vọng tứ phương, tất cả mọi người biến sắc, cảm giác hai tai đau đớn nhức nhói.
Nhưng chẳng có ai thèm dừng lại, chỉ ổn định thân thể một chút, rồi nhanh chóng bay tới gần cửa động.
Quang hoa lấp lánh, các loại v·ũ k·hí không ngừng v·a c·hạm với màn lửa màu đỏ, âm thanh ầm ầm liên tiếp truyền tới, cường giả nhân tộc và Xích Hỏa Tước Tộc đại yêu chen nhau xông vào cửa động, chiến đấu lại một lần nữa xảy ra, không ai muốn cho đối phương nhanh chân hơn mình, ai cũng muốn mình là người đầu tiên xông vào.
Trước cửa động, quang hoa chói mắt, yêu khí trùng thiên, tất cả đều bộc lộ bản lĩnh thực sự của mình, trong trận chiến sinh tử này, không một ai hạ thủ lưu tình, Chu Tước truyền thừa đối với họ quá đỗi trọng yếu.
Quang mang rực rỡ tỏa ra, chấn động cả bầu trời, các loại v·ũ k·hí đều tỏa ra thần quang, sát khí xông thẳng lên trời cao, chân lực cuộn trào, ở trước cửa động bây giờ là một nơi hỗn loạn.
Đại chiến vô cùng kịch liệt, chưa tới nửa khắc, một tên nhị phẩm Chân Nhân dưới trướng Xích Long liên lục lui lại, dần dần không chống đỡ được nữa, bị một gã Yêu Tôn xuyên thủng lồng ngực, móc ra một trái tim vẫn còn đập bóp nát, máu tươi tung tóe, dính ở trên thân thể của gã Yêu Tôn, bộ dáng vô cùng hung ác.
Xích Long ánh mắt lạnh lùng, hai tay hắn bấm quyết, vẽ ra một quỹ tích kì dị ở trên bầu trời, làm cho chiếc đỉnh màu tím chấn động, tỏa ra khí tức màu tím, trong phút chốc đã hút hai gã Xích Hỏa Tước Tộc vào trong Tử Đỉnh.
"Ầm"
Tử sắc thần hỏa ngập trời, hai tiếng kêu thảm thiết từ trong đỉnh nhỏ truyền ra, hai gã cấp sáu Yêu Tôn trong nháy mắt đã bị luyện hóa, chỉ còn một làn khói trắng bay ra.
Ly Hỏa Tông Lý Hồng cả người lơ lửng ở giữa không trung, ngưng tụ hỏa diễm, hình thành ngàn vạn hỏa kiếm bắn phá về phía đám yêu tộc. Mà chợt có một gã Chuẩn Yêu Vương lắc mình tan rã thành trăm ngàn con chim nhỏ, đánh nát hỏa kiếm.
Liễu gia lão tổ, Tiết gia lão tổ, Hàn gia lão tổ, Khúc gia lão tổ, Dương gia lão tổ năm vị Chuẩn Vương cũng không yếu thế, từng người thi triển ra bản lĩnh áp hòm, nhất thời ép đám yêu tộc cao thủ lên tục lùi về sau.
Chớp mắt máu tươi vắt ngang trời, quang hoa tỏa ra bốn phía, khung cảnh vô cùng thảm liệt.
Khương Ly và Xích Tuyết bất đắc dĩ bị cuốn vào trong chiến trận, chỉ thấy quanh người Khương Ly hình thành chín lớp kim giáp chói mắt, bao trùm cả Xích Tuyết, giống như chiếc máy ủi di chuyển đám đông hỗn loạn.
“Đi”
Sau một hồi luồn lách, hắn rốt cuộc tìm được vị trí thuận lợi, hóa thành kim quang liền chui qua khe hở, chính thức vào bên trong động phủ.
Bên ngoài cửa động chém g·iết vẫn liên tục diễn ra, lần lượt có người bay qua khe hở, đi vào bên trong.
Hai người Khương Ly hạ xuống đất, vững vàng gót chân, quan sát xung quanh, chỉ thấy đây là một không gian lạ lùng, không có nhật nguyệt, không có sao trời, không có mây trắng trời xanh, trên đỉnh đầu dường như chỉ là một khoảng hư vô, vắng lặng đến hoang mang.
Nơi Khương Ly và Xích Tuyết đáp xuống là một cái đồi đầy đá, chung quanh toàn là thạch trụ cao chót vót, không thô thì mảnh, thạch trụ cao có thấp có, có cái cao mấy mươi trượng, có cái chỉ cao bằng người, trên mặt đất toàn là đá vụn và đất cát.
Bốn phương tám hướng, từng cỗ sóng nhiệt như tre già măng mọc đập vào mặt, đại đại dưới chân cũng bởi vì quanh năm chịu phải nhiệt độ cao mà trở thành màu nâu đỏ, đã nứt ra thành từng đạo khe hở giống như mạng nhện. Những khe hở này có lớn có nhỏ, khe hở lớn có thể rộng bằng cả một cái thung lũng, bên dưới đáy khe hở dung nham nổ tanh tách. Toàn bộ không gian càng không có một cạnh cây ngọn cỏ.
Khương Ly bởi vì không có Chân Lực hộ thể, cũng không sử dụng Bất Diệt Kim Thân hay niệm thuẫn, nên chỉ cảm thấy da thịt bị sấy khô đau đớn.
Dùng cường đột thân thể hung hãn của hắn, vẫn có thể cảm giác được đau đớn, càng không nói Xích Tuyết. Nàng lập tức phải vận dụng Chân Lực thủ hộ quanh thân, ngăn cản hơi nóng.
Trong không gian này, thiên địa nguyên khí cực kỳ nồng nặc, nhưng lại ẩn chứa quỷ dị hỏa độc, căn bản không thể hấp thu. Kể từ đó, võ giả cũng chỉ có thể sử dụng Chân Lực và đan dược để khôi phục sức lực, nếu như không đủ Chân Lực hay đan dược dự trữ, nhất định chỉ có con đường c·hết.
Nhưng loại cảm giác đau đớn này, đối với Khương Ly cũng không phải vấn đề quả lớn, dùng cấp bậc nhục thân hiện tại của hắn hoàn toàn có thể đối kháng dễ dàng.
Dõi mắt nhìn xung quanh, diện tích rộng lớn vô cùng, khắp nơi là loạn thạch cùng vết nứt. Trái phải không thấy một bóng người, đám Xích Long, Xích Hằng và Xích Hỏa Tước Tộc cao thủ kia hẳn là đã bị truyền tới những nơi khác.
Người bên ngoài cảm giác không ra sự quỷ dị của nơi đây, nhưng Khương Ly vừa tiến đến liền đã phát giác được, tại nơi này, không gian tựa hồ có chút không quá ổn định. Có lẽ vì loại không ổn định này, mới có thể khiến đám võ giả rõ ràng đi vào cùng một cái cửa, lại xuất hiện ở các địa điểm bất đồng.
Trước mặt một đạo màu đỏ nhạt giống như dây lụa hỏa linh khí chậm rãi thổi qua. Khương Ly cau mày, phát hiện khắp nô đều là loại hoả linh khí này. Có chút ngưng trọng nói.
“Nơi này không đơn giản, nhớ cẩn thận!”
“Ta biết tướng quân!” Xích Tuyết đáp lời, mặc dù nàng dùng Chân Lực hộ thể, nhưng hơi nóng vẫn như cũ truyền qua lớp Chân Lực, để cả người nàng chảy mồ hôi ròng ròng, ướt đẫm như tắm. Lụa mỏng dán chặt lên cơ thể, mơ hồ để lộ ra vóc người thướt tha, đầy đặn.
Khương Ly gật đầu, thần niệm cảm ứng đôi chút xung quanh, thấy không có gì khả nghi liền bước về phía chỗ sâu của không gian.
Hai người vừa đi được chừng nửa dặm, thì chợt ở từ trong cái khe ở dưới mặt đất, đột nhiên tuôn ra một đạo hỏa quang. Hóa thành một đầu hỏa tước dựng đứng giữa không trung, ngăn cản đường đi của bọn họ.
Con hỏa tước này thực lực chỉ là cấp bốn yêu thú, tương đương với Ngọc Mệnh cảnh võ giả, Khương Ly và Xích Tuyết hoàn toàn không có ý định ra tay.
Nhưng con vật lại không biết sống c·hết, chủ động phát động công kích. Khương Ly hừ nhẹ, thần niệm khẽ động một cái, liền đem hỏa tước trực tiếp đánh tan, hóa thành từng đốm lửa nhỏ rơi xuống dung nham.
Một đường đi qua, Khương Ly và Xích Tuyết chưa từng đụng phải một bóng người nào khác, giống như nơi này chỉ có hai người bọn họ đang thăm dò vậy.