Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 43: Long Nhật Thiên

Chương 43: Long Nhật Thiên


“Ah ah Khương tiểu tử, ngươi rốt cuộc nhớ đến ca rồi hả, làm sao có vấn đề gì cần bản long giải đáp sao?" Thật lâu mới thấy Khương Ly chủ động giao lưu với mình, Nghiệt Long khá là vui vẻ lên tiếng.

“Vấn đề thì không có, bổn toạ muốn hỏi xem nhà ngươi muốn rời khỏi nhẫn trữ vật hay không?”

“Khà khà khà tiểu tử ngươi rốt cuộc nghĩ thông suốt, muốn thả ca ra ngoài nha” Nghiệt Long cười hèn mọn nói.

“Đúng vậy, nhưng có một điều kiện”

“Điều kiện gì?”

“Trở thành yêu sủng của ta”

“Aaa...ngươi nằm mơ” Nghiệt Long tức hổn hển, kiêu ngạo nói “Ca thế nhưng là cấp tám Long Vương, sao có thể trở thành yêu sủng của ngươi?”

Khương Ly khinh thường bảo: “Cấp tám Long Vương? chỉ là một đạo tàn hồn mà thôi, không có long thân chèo chống, ngươi nhiều nhất chỉ phát huy ra cấp bảy thực lực là cùng, thậm chí chưa hẳn đã là đối thủ của bổn tọa”

“Hiện tại, cho ngươi một con đường sáng, quy thuận ta, nếu không, đợi bổn tọa đột phá Chân Vương, thì ngươi hết cơ hội rồi”

“Ầy” Nghiệt Long sững sờ, mắt rồng quan sát hắn, chỉ thấy khuôn mặt Khương Ly bĩnh tĩnh như nước, đối với việc thu mình làm yêu sủng tựa hồ cũng không quá coi trọng, trong lòng có chút lộp bộp.

Nó tự nhiên ý thức được, Khương Ly đang nói chuyện nghiêm túc. Từ lúc tiếp xúc với Khương Ly đến giờ, Nghiệt Long chưa bao giờ thấy hắn nói đùa bao giờ nha.

Ngẫm nghĩ lại, tiếp xúc với Khương Ly chưa đầy bốn năm, nhưng nó đã chứng kiến được thực lực của kẻ này biến đổi chóng mặt.

Nhớ tới, lần đầu tiên gặp mặt, hắn tựa hồ mới đột phá nửa bước Chân Nhân, thực lực sánh ngang với nhất phẩm Chân Nhân, nhưng nó còn chưa để vào trong mắt.

Về sau, Khương Ly cùng một tên nhị phẩm trung kỳ quyết đấu, nếu không phải nhờ có Nghiệt Long âm thầm hỗ trợ, thì đã thua trận rồi.

Lại về sau, Khương Ly thực lực tăng trưởng như vũ bão, g·iết nhị phẩm như g·iết c·h·ó, rồi g·iết Chuẩn Vương như cắt tiết gà, cho đến hôm nay, kẻ này thậm chí đã có thể miễn cưỡng đọ sức với tam phẩm Chân Vương rồi.

Tốc độ phát triển quá nhanh, quá nguy hiểm, có thể nói vượt qua người khác mấy tu hành mấy trăm năm.

Nghiệt Long suy nghĩ mãi không ra, cuối cùng đưa ra kết luận. Khương Ly nói không chừng là một vị đại năng nào đó chuyển thế. Cũng chỉ có đại năng chuyển thế mới có thể cấp tốc tăng trưởng thực lực và sở hữu ngộ tính kinh người như vậy.

Hơn nữa, Khương Ly nói cũng đúng, nó tuy là cấp tám Long Vương, nhưng chỉ là một đạo tàn hồn, bị Kinh Dương Vương phong ấn ở trong nhẫn trữ vật. Không có thân thể chống đỡ, thì ngay cả một thành thực lực cũng không phát huy ra được. Miễn cưỡng tương đương với cấp bảy sơ kỳ mà thôi.

Cấp bảy sơ kỳ nhìn như cường đại đấy, nhưng đó là đối với người khác, đối với loại người biến thái như Khương Ly, lại cái gì cũng không phải.

Khụ khụ qua thôn này không còn tiệm khác nữa nha.

Nên Nghiệt Long quyết định thật nhanh, lập tức lựa chọn giao ra linh hồn bản nguyên, cùng hắn ký kết chủ tớ khế ước.

Mà Khương Ly cũng giữ đúng lời, phá hủy cấm chế thả nó ra ngoài. Bên ngoài hắc nhẫn được Kinh Dương Vương bố trí mười đạo cấm chế, uy năng càng về sau càng mạnh, mấy đạo cấm chế cuối cùng, không yếu hơn lục chuyển.

Hắn và Nghiệt Long trong ứng ngoài hợp tốn hao nửa ngày mới đem chúng phá hủy hoàn toàn.

Nghiệt Long được như ý nguyện rời khỏi nhẫn trữ vật, hóa thành một đạo long hồn dài mấy trăm trượng, ngửa đầu gào rú bay lượn giữa không trung.

“ha ha ha bản long rốt cuộc tự do, bản long rốt cuộc đã được ra ngoài…từ nay về sau Long Nhật Thiên ta quân lâm thiên hạ, thống nhất Tứ Hoang, để cho vạn giới run rẩy quỳ dưới háng của ca ha ha ha”

“Long Nhật Thiên?” Khương Ly nhíu nhíu nhíu mày nhìn lên bầu trời, chỉ cảm thấy con rồng này tựa hồ có chút không đứng đắn cho lắm.

Nhắc đến Nghiệt Long là con sủng vật thứ ba mà hắn thu phục. Trong đầu không tự chủ nghĩ về lừa đen và hạc trắng. Hai con vật này đi theo hắn mười mấy năm, trước khi chia tay Khương Ly giao cho Hạ Tuyết Đình chăm sóc, không biết hiện tại thế nào rồi?

Hạc trắng thì không nói, là yêu thú tuổi thọ rất dài. Mà lừa đen chỉ là một con lừa bình thường, sợ rằng cũng sắp đến đại nạn đi. Hồi tưởng chốc lát, tâm tình có chút trầm thấp.

Nghiệt Long bay lượn một hồi chán chê, tựa hồ phát hiện ra điều gì, thân hình thu nhỏ lại còn chừng mười thước, sà xuống gần chỗ Khương Ly lớn tiếng hỏi:

“Chủ nhân, nơi đây diện tích không lớn, nhưng nguyên khí lại vô cùng nồng nặc, phải chăng là trong truyền thuyết Động Thiên Giới Bảo hay không?”

“Xem như thế đi!” Khương Ly không mặn không nhạt trả lời.

“Ah ah thế mà thật là Động Thiên Giới Bảo chủ nhận quả nhiên là chân mệnh thiên tử, vận khí tề thiên, tiểu long vô cùng bội phục!” Nghiệt Long vội vàng đập một cái mông ngựa.

“Không cần nịnh nọt, hiện tại ngươi liền tạm trú ở trong này đi, nhưng nhớ kỹ không được phá hư bất cứ thứ gì, nếu không hừ hừ.. ”

Khương Ly dặn dò nó mấy câu, liền rời khỏi Lạc Thần Giới.

“Chủ nhân cứ yên tâm, không cần để ý tới ta ha ha ha”

Nghiệt Long lớn giọng đáp, long hồn thoải mái nằm ngửa trên bãi cỏ, hít thở nồng nặc nguyên khí. Chốc lát, mặt rồng kinh ngạc, dáo dác nhìn xung quanh lẩm bẩm: “Nơi này tựa hồ lưu chuyển một tia sinh mệnh chi lực, bản long chỉ hấp thu chốc lát mà thần hồn đã vô cùng thoải mái. Hí! Nếu như ở đây lâu ngày nói không chừng có thể ngưng tụ thân thể!”

Nghiệt Long há mồm hút vào một ngụm nguyên khí, đắc ý rung đùi, chợt nó lần theo sinh mệnh chi lực bò về phía nhà gỗ, đến trước khu vực được bố trí dày đặc cấm chế, nằm lẳng lặng một cây cao chừng một tấc, mới mọc ra bốn chiếc lá non.

“Sinh mệnh chi lực chính là xuất phát từ nơi này đi...” Nghiệt Long thì thào, chăm chú quan sát cây nhỏ, chốc lát liền há hốc mồm sững sờ tại chỗ.

“Đây là…đây là…Bất Diệt Thần Thụ…hí”

Nó không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, rồng là yêu tộc hoàng giả, chỉ cần trưởng thành liền sẽ thức tỉnh truyền thừa của tổ tiên giấu trong huyết mạch. Cho nên Nghiệt Long cũng loáng thoáng biết đến chút ít viễn cổ bí văn.

Mà Bất Diệt Thần Thụ là một cái bí văn như thế.

Nghe nói, Bất Diệt Thần Thụ chỉ cần thành thục thì coi như Thánh Nhân cũng không dám tuỳ tiện trêu chọc, tuổi thọ của nó kéo dài vô tận làm cho người ta khó có thể tin, sừng sững ở trong thiên địa, cho dù trải qua vạn kiếp luân hồi vẫn như cũ bất diệt.

Chẳng trách nơi đây chỉ là một cái Động Thiên Giới Bảo lại mơ hồ có xu thế chuyển hóa thành Tiểu Thiên Thế Giới, thì ra là tồn tại loại thần thụ này.

“Sở hữu Động Thiên Giới Bảo, lại sở hữu Bất Diệt Thần Thụ, chủ nhân nhất định là đại năng chuyển thế không thể nghi ngờ. Hắc hắc chỉ cần ôm chặt bắp đùi của hắn, Long Nhật Thiên ta nhất định sẽ có ngày thành danh, nói không chừng có một ngày trở thành Long Đế khà khà khà”

Càng nghĩ, Nghiệt Long càng vui vẻ đắc ý, long hồn lần thứ hai thu nhỏ, cuộn tròn xung quanh cây nhỏ, tham lam hấp thu sinh mệnh chi lực.

Mà ngay lúc nó đang nằm ngủ say sưa ngon lành, chợt bên tai nghe tiếng ồn ào, mở mắt, chỉ thấy năm tên tiểu nha đầu bé xíu đang hiếu kỳ quan sát chính mình.

“Này, con sâu này là cái gì, vì sao xuất hiện ở trong địa bàn của chúng ta?”

“Rất có thể là Tiểu Phàm Phàm mang vào yêu sủng, chỉ có điều trông thật xấu xí”

“Đúng vậy, so với nhân sủng số hai và số ba thì xấu hơn nhiều”

“Quá xấu xí”

“Xấu không chịu nổi”

"Xấu đau xấu đớn"

Bị một đám tiểu nha đầu chê bai lên án, Nghiệt Long có chút mộng bức, tức giận quát: “Các ngươi là ai?”

“Hừ chúng ta là chủ nhân của nơi đây!” Năm tiểu nha đầu chống nạnh kiêu ngạo nói.

“Chủ nhân của nơi này?” Nghiệt Long con mắt chuyển lòng vòng, tự nhiên là không tin, thầm nghĩ mấy tên nha đầu này hẳn cũng là sủng vật của chủ nhân đi. Liền cao giọng nói:

“Các ngươi nghe nõ đây, bản long là ngọc thụ lâm phong Long Nhật Thiên là người hầu trung thành thân cận nhất của chủ nhân”

“Trước kia không biết, từ nay về sau, ở trong này, ta chính là lão đại”

“Chỉ bằng ngươi?” Năm tiểu nha đầu vô cùng khinh bỉ nhìn nó.

“Xấu xí như vậy cũng đòi làm lão đại”

“Quá xấu xí, không đủ đẳng cấp làm yêu sủng của chúng ta”

Xấu xí?? Nghiệt Long trợn trắng mắt, đau lòng nhức óc vô cùng. Thật không nghĩ mình đường đường là ngọc thụ lâm phong Long Nhật Thiên, lại bị người chê là xấu xí.

Quá phận!

Chương 43: Long Nhật Thiên