Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 59: Tuyết Vương Lý Nhược Băng

Chương 59: Tuyết Vương Lý Nhược Băng


Đi theo sau thiếu nữ, Khương Ly chợt hỏi: “Như Yên, Tuyết Vương triệu kiến ta để làm gì?”

"Ta không rõ, tỷ ấy vừa mới truyền âm, bảo ta dẫn chàng tới gặp mặt” Vũ Như Yên mỉm cười bảo.

“Ừ!” Khương Ly cũng mỉm cười, chưa hỏi thêm, đúng dịp hắn đang muốn gặp gỡ Tuyết Vương một lần, nếu nàng ta đã chủ động triệu kiến thì không thể nào tốt hơn.

Hai người nói chuyện, đã đi đến tòa cung điện thanh u nằm ở chỗ sâu nhất Tuyết Các, đứng trước cửa, Vũ Như Yên chợt quay đầu dặn:

“Chàng tự đi vào đi nhé, Tuyết Vương muốn đơn độc trao đổi với chàng!”

Khương Ly gật đầu, đẩy cửa đi vào.

Cung điện này có diện tích không lớn, nhưng bày trí đều toát ra linh tính, những vật c·hết như đều có sinh mệnh, làm tâm tình người ta thoải mái vui vẻ.

Khương Ly thầm kinh ngạc, đi vào trong, trang trí đơn giản trang nhã, hơn nữa trong không khí còn có mùi hương thoang thoảng, làm hắn có ảo giác như vào phải khuê phòng thiếu nữ.

Bỗng nhiên ngay bên cạnh có tiếng nói dễ nghe truyền đến, rất là thanh thúy, ôn nhu lại không mất một tia điềm tĩnh, nhưng không một chút khói lửa, phảng phất như từ chín tầng trời truyền xuống, làm người ta cảm giác hư vô xa xăm.

“Ngươi chính là Bạch Phàm?”

Khương Ly cả kinh, vội quay sang nhìn về phía phát ra âm thanh.

Trước đó hắn thế mà không hề phát hiện có người ở gần, lại bỗng nghe được tiếng, có thể thấy chủ nhân tu vi vượt xa hắn, làm hắn không thể phát giác.

Vừa nhìn sang, Khương Ly phát hiện bên đó có một thiếu nữ mặc váy mỏng, thần sắc lạnh nhạt nhìn hắn, giống như giọng nói, thiếu nữ toát ra khí tức linh động, phảng phất như hoa sen trắng nở rộ, không dính bụi trần.

Khương Ly nhìn nàng, ấn tượng đầu tiên là tinh khiết! Tinh khiết như hồ nước trong vắt, hắn thật không tin nổi trên thế gian này còn có thiếu nữ tinh khiết hoàn hảo như vậy.

Hồi tưởng lại, dung mạo này, khí tức này hắn tựa hồ đã từng gặp qua một lần, sẽ không sai tên thiếu nữ trước mặt chính là Kiêu Dương Võ Vực đệ nhất mỹ nhân, Tuyết Vương Lý Nhược Băng.

Mặc dù không phải lần đầu tiên chứng kiến dung mạo của nàng, nhưng Khương Ly vẫn như cũ bị kinh diễm đến ngây người. May mắn định lực của hắn rất cường đại, nên chỉ ngây người chốc lát, chưa đến mức thần hồn điên đảo, nhìn qua một lượt liền chuyển dời ánh mắt.

Thấy biểu hiện trấn định của Khương Ly, thiếu nữ có chút bất ngờ. Nàng biết dung nhan của mình sẽ làm nam nhân bị xung kích cỡ nào, từ khi tu luyện đến nay, bất kể là nam nhân nào, bất kể tu vi cao thấp gặp phải nàng đều sẽ bị hấp dẫn, trong đầu xuất hiện suy nghĩ xấu xa. Coi như Chân Vương cảnh lão quái cũng không ngoại lệ.

Nhưng người thanh niên trước mặt chỉ liếc nàng một cái, trong ánh mắt chỉ loé lên một tia kinh, rồi bỏ qua, khiến nàng kinh ngạc phải nhìn với ánh mắt khác, vừa muốn mở miệng, thì Khương Ly đã chắp tay nói trước:

“Xin hỏi tục danh của tiền bối, có phải họ Lý tên là Nhược Băng?”

“Ừm!” Thiếu nữ nhướng mày, lạnh lùng nói: “Ngươi làm sao biết?”

Đến Thất Lạc Huyền Giới mười năm, biết được tục danh của nàng chỉ có dưới trướng Tuyết Vệ, những người khác hoàn toàn không biết. Hơn nữa Tuyết Vệ, coi như Vũ Như Yên cũng sẽ không thể nào tiết lộ cho Khương Ly, sao hắn lại biết được tên họ của nàng?

Khương Ly không đáp, thần sắc bình thản hỏi tiếp: “Tiền bối có phải đến từ Kiêu Dương Vực, là chủ soái của Tuyết Quân ở Kiêu Dương Thành?

Lý Nhược Băng kinh dị: “Ngay cả chuyện này ngươi cũng biết! Ngươi là ai?”

Dừng một chút, thiếu nữ khẽ hô: “Chẳng lẽ ngươi…”

Khương Ly nhếch miệng cười nhẹ, trong lòng thả lỏng, hắn đoán đúng, quả nhiên thiếu nữ trước mặt chính là Tuyết Vương Lý Nhược Băng.

Lý Nhược Băng khó nén được mỉm cười, dịu dàng hỏi: “Ngươi cũng là chiến hữu ở Kiêu Dương Thành sao?”

Khương Ly gật đầu, trịnh trọng chắp tay: “Vãn bối Khương Ly, chủ tướng Đông Ly quân, dưới trướng Thương Lan Kiếm Vương, xin ra mắt Tuyết Vương!”

“Khương Ly, Đông Ly quân” Lý Nhược Băng lẩm bẩm, tiếp theo đôi mắt đẹp trợn to kinh ngạc: “Ngươi chính là môn đồ của Thương Lan Kiếm Vương Đông Ly Chân Nhân, nghe nói hơn hai mươi năm trước ngươi đã cáo lão về quê, vì sao lại xuất hiện ở đây?”

Khương Ly trầm giọng đáp: “Cơ duyên xảo hợp mà thôi, vãn bối vốn đến Thiên Nhai Đảo tu luyện, sau khi trở về thì trúng phải Hắc Vụ Phong Bạo, lưu lạc vào Thất Lạc Huyền Giới. Không ngờ lại gặp được Tuyết Vương ở đây”

Lý Nhược Băng cũng tràn đầy không thể tưởng tượng, thổn thức nói: “Bổn cung cũng không ngờ tại nơi xa lạ này gặp được Kiêu Dương Thành chiến hữu!”

Tuy rằng thần sắc nàng vẫn lạnh lùng, nhưng trong mắt lại có một chút nhu hòa. Dù sao, ở nơi đất khách quê người này, gặp được cố nhân là điều cực kỳ khó khăn.

“Ah! Còn chưa cảm tạ Khương đạo hữu ra tay cứu giúp đám tỷ muội của Tuyết Các!” Lý Nhược Băng chợt nhớ ra điều gì, vội vàng chắp tay nói.

“Tiện tay mà thôi, tiền bối chớ cần để tâm” Khương Ly khoát tay.

Thiếu nữ lắc đầu thở dài: “Việc ấy đối với ngươi là chuyện nhỏ, nhưng đối với Tuyết Các chúng ta chính là đại sự, nếu không phải đạo hữu trượng nghĩa cưu mang, Như Yên các nàng chỉ sợ đều đã bị vũ nhục mà c·hết.”

“Ơn nghĩa này, nhất định bổn cung sẽ báo đáp!”

Khương Ly chưa đáp lời mà khẽ hỏi: “Tiền bối vì sao lại lưu lạc ở đây?”

Lý Nhược Băng chần chờ đôi chút, sắc mặt buồn rầu đáp: “Hơn mười năm trước, bổn cung dẫn theo Tuyết Vệ đến Loạn Ma Vực, ngồi Tứ Hoang Lâu Thuyền dự định đi tới Thiên Nhai Đảo, ai ngờ Lâu Thuyền giữa đường bị cuốn vào trong Hắc Vụ Phong Bạo, bổn cung men theo chỉ dẫn mà tới được Thất Lạc Huyền Giới”

“Tiền bối tới Thiên Nhai Đảo làm gì?” Khương Ly nghi hoặc. Tuyết Vương là một trong những vị Chân Vương thường trú tại Kiêu Dương Thành, không ở thành trì chống đỡ Kiếp quân, âm thầm chạy tới Thiên Nhai Đảo làm chi.

Nói xong, mới nhận ra câu hỏi của mình có chút đường đột vội ho khan, chắp tay: '"Vãn bối là hơi hiếu kỳ mà thôi, Tuyết Vương không trả lời cũng không sao?"

Lý Nhược Băng liếc hắn một cái, thầm nghĩ Khương Ly dù sao cũng là chiến hữu ở Kiêu Dương Thành, cũng chẳng dấu diếm, mà chậm rãi kể ra đầu đuôi sự việc.

“Chuyện đó phải kể đến hơn mười lăm năm trước, Vô Lượng Hải xuất hiện hải triều. Kiếp tộc theo hải triều mà lên t·ấn c·ông đất liền. Kiêu Dương Thành bị tám gã Kiếp Vương cùng với hơn trăm vạn Kiếp quân vây khốn. Càng đáng sợ hơn, là có một gã Lục Tinh Kiếp Đế tự chặt đứt tu vi, chui qua Kiêu Dương Độ, dự định phá vỡ thế cục. Lê Minh Chiến Vương lấy sức một mình đẩy lui Kiếp Đế, nhưng cũng vì thế trọng thương quá nặng, lâm vào ngủ say.”

“Thiên Vận Vương liều mạng tính quẻ, cuối cùng tính ra, chỉ có Bản Mệnh Thanh Diệp của Ngộ Đạo Thụ ở Thiên Nhai Đảo, mới có khả năng thức tỉnh Lê Minh Chiến Vương. Vì vậy, bổn cung tự mình dẫn theo Tuyết Vệ, thầm xuất phát đi Thiên Nhai Đảo cầu diệp. Đáng tiếc, giữa đường g·ặp n·ạn, bị kẹt ở đây đã mười năm!”

Khương Ly nghe xong, im lặng trầm ngâm, lông mày nhíu chặt.

Bởi vì trong túi trữ vật của hắn, đang cất giữ một chiếc Bản Mệnh Thanh Diệp, là đồ vật là Đế Quân gửi tặng trước khi vẫn lạc.

Chuyện này, rốt cuộc là trùng hợp hay là có người sắp xếp từ trước?

Chương 59: Tuyết Vương Lý Nhược Băng