Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 125: Ô Đạo Nhân Uy Phong, Luận Võ Chọn Rể

Chương 125: Ô Đạo Nhân Uy Phong, Luận Võ Chọn Rể


Dương Kiếm Chi nghe vậy, sắc mặt trở nên âm trầm, còn chưa kịp nói gì, thì lão nhân ngồi bên cạnh đã đập bàn quát to.

"Lớn mật! Tào Uyển Thanh, ngươi dám đùa nghịch thiếu chủ nhà chúng ta!"

"Hừ! Rốt cuộc là kẻ nào lớn mật! Nơi đây là Tào Bang không phải chỗ cho các ngươi làm càn" Tào Hồng cũng quát lớn bước lên một bước che chắn trước người Tào Uyển Thanh, đôi mắt lăng lệ nhìn hằm hằm lão nhân kia.

Bang chủ nhà mình bị người mắng chửi, đám Bùi Tuyên tự nhiên không thể ngồi yên không để ý, lập tức đồng loạt đứng dậy, đề phòng nhà nhìn về phía đám người Dương Kiếm Chi.

Nhất thời bầu không khí trong Nghị Sự Điện trở nên giương cung bạt kiếm.

Dương Kiếm Chi phất phất tay, ngăn cản lão nhân cùng bốn gã thủ hạ, nheo mắt nhìn Tào Uyển Thanh, trầm giọng hỏi:

"Tào tiểu thư, thật không suy nghĩ lại sao?"

Sắc mặt Tào Uyển Thanh vẫn hững hờ như cũ, đáp lời: "Ý ta đã quyết, nếu Dương công tử không còn chuyện gì khác, xin mời trở về cho!"

Nhìn điệu bộ dứt khoát của nàng, nội tâm Dương Kiếm Chi âm thầm loé lên một tia giận dữ.

Dương Kiếm Chi hắn đường đường là tam thiếu chủ của Dương thị, xuất thân cao quý. Từ nhỏ tư chất tuyệt đỉnh, tu luyện thần tốc, chưa đầy hai mươi tuổi, đã là phó đô đốc thuỷ quân dưới trướng Dương sứ quân. Nữ nhân trong thiên hạ, coi như mỹ nhân trên Hồng Nhan Bảng, cũng có không ít người mến mộ hắn.

Giống như Tào Uyển Thanh, xuất thân từ một cái bang phái giang hồ, nếu xét về thân phận, chỉ xứng làm thê th·iếp của hắn mà thôi.

Ai mà ngờ được, chính mình tự thân đến cầu hôn, đối phương lại thẳng thừng từ chối, không hề lưu lại chút mặt mũi nào.

“Tào tiểu thư, làm người phải tự hiểu lấy mình, ngươi nên biết Tào Bang các ngươi hiện tại đang lâm vào hoàn cảnh thế nào, nếu ngươi gả cho ta, Dương thị ta sẽ làm hậu thuẫn cho ngươi, giúp ngươi ngồi vững vàng vị trí bang chủ của Tào Bang, hơn nữa ngày sau Tào Bang cũng sẽ phát triển tốt hơn, nếu ngươi không đồng ý hậu quả ngươi không chịu nổi.”

Dương Kiếm Chi âm lãnh nói.

"Khặc khặc Dương công tử nói sai rồi!" Bỗng nhiên lúc này, từ ngoài cửa Nghị Sự Điện, xuất hiện một đạo nhân ăn mặc quái dị, thần sắc vênh váo hung hăng đi tới, vân vê râu cá trê nhìn Dương Kiếm Chi nói: "Tào tiểu thư có ngồi vững vị trí bang chủ của Tào Bang hay không cũng không phải ngươi nói mới tính, nàng đã không muốn gã cho ngươi, thì ngươi cũng đừng vọng tưởng nữa"

Dương Kiếm Chi quay đầu nhìn sang, liếc đạo nhân kia một chút rồi lạnh lùng hỏi: "Các hạ chính là Ô đạo nhân"

Đạo nhân kia nhếch miệng, lộ ra hàm răng vàng khè, cười lả lướt: "Chính là bần đạo"

"Dương mỗ đang cầu hôn Tào tiểu thư, một người ngoài như ngươi có tư cách quản ta?" Dương Kiếm Chi quát.

“Ta thu đồ vật của Tào Vũ Sinh bang chủ, tự nhiên sẽ bảo vệ con gái hắn ngồi vững vị trí bang chủ Tào Bang, nếu ngươi lại dám dây dưa, đừng trách ta đánh gãy chi thứ năm của ngươi, để ngươi đời này vĩnh viễn không có tư cách cầu hôn.”

"Ngươi! Muốn c·hết!" Dương Kiếm Chi há có thể chịu đựng được lời vũ nhục ấy, cũng mặc kệ Ô đạo nhân là tông sư cường giả, lập tức rút kiếm, dự định xuất thủ. Mà những người khác cũng nhìn chằm chằm lão, ánh mắt tràn đầy sát khí.

"A" Ô đạo nhân thấy thế, sắc mặt lập tức biến đổi, từ cà lơ cà phất, chuyển sang âm trầm như nước:

"Các ngươi đây là dự định g·iết ta"

Ô đạo nhân hú lên quái dị, cùng với đó là một luồng uy thế khủng bố quét sạch mà ra, nháy mắt lan tràn toàn bộ Nghị Sự Điện.

Đối diện với luồng uy thế ấy, tròng mắt của Dương Kiếm Chi co rụt, hai hàm răng va vào nhau khanh khách.

Xích Hà Dương Thị không thiếu tông sư, nhưng chưa một vị tông sư nào sở hữu uy thế mạnh mẽ như lão nhân trước mặt. Uy thế này, thậm chí chẳng hề thua kém mấy vị Vũ Vương cường giả trong gia tộc.

"Sao có thể như vậy!" Dương Kiếm Chi lẫn đám thủ hạ đồng thời cả kinh, sau lưng bốc lên mồ hôi lạnh. Bọn họ xuất thân từ thế gia đại tộc, bất kể công pháp, võ kỹ, hay tài nguyên đều vượt xa người khác. Cho nên ngày thường, đối với tán tu bọn họ đều có mấy phần khinh thị.

Nhưng là vị Ô đạo nhân này, vẻn vẹn chỉ lộ ra một chút uy thế, liền khiến cho bọn họ không thể di động mảy may.

Phản ứng nhanh chất chính là lão nhân tóc hoa râm, vội vàng chắp tay: "Tiền bối bớt giận, là chúng ta lỗ mãng, thiếu chủ chúng ta tới đây mục đích là cầu hôn Tào tiểu thư, chứ chúng ta và ngài không thù không oán, làm sao sẽ dự định g·iết ngài cơ chứ"

Lão nhân nói xong, nháy mắt ra hiệu cho Dương Kiếm Chi. Người sau mặc dù không cam lòng, nhưng đối mặt với uy áp giống như thực chất của Ô đạo nhân, cũng đành thu hồi trường kiếm, ôm quyền:

"Cáo từ!"

Đám người Dương Kiếm Chi vừa rời đi, uy thế khủng bố trên người Ô đạo nhân cũng nhanh chóng tan biến, như chưa từng xuất hiện qua.

"Tạ ơn tiền bối trợ giúp"

Ô đạo nhân khoát khoát tay nói: "Lão phu chỉ nhận tiền làm việc thôi, không còn chuyện gì, ta đi trước"

Lời vừa dứt thân hình của ông ta đã biến mất tại chỗ.

Bên trong mật thất, Khương Ly thông qua trận pháp, đem thần niệm truyền tới Nghị Sự Điện, chứng kiến toàn bộ màn nháo kịch vừa rồi, khoé miệng nhếch lên, tràn đầy cổ quái.

Ô đạo nhân nọ tuy rằng tính cách lập dị, ham mê vàng bạc tại bảo, bình thường vênh váo huênh hoang giống như nhà giàu mới nổi, rõ ràng chẳng phải hạng người tốt lành gì, nhưng lại vô cùng thủ tín. Giống chuyện ban nãy, ông ta mặc dù biết rõ thân thế của Dương Kiếm Chi, lại như cũ sẵn sàng đắc tội đối phương, để bảo hộ Tào Uyển Thanh.

"Ngược lại là một kỳ nhân!"

Khương Ly thì thào, hình tượng của vị Ô đạo nhân này rất giống một tên thủ hạ của hắn ở Đông Hoang. Nếu không phải biết rõ, con hàng kia không xông vào Lục Nguyên Thiên, thì hắn đã suýt nhầm Ô đạo nhân chính là Ô Thiên Phong rồi.

Lắc lắc đầu, hắn thu hồi thần niệm, tiếp tục chuyên tâm tu luyện.

Lại nói về Dương Kiếm Chi, một đường từ Ngân Giang Thành tới đây cầu hôn, những tưởng với danh tiếng và điều kiện của bản thân liền sẽ thuận lợi ôm mỹ nhân trở về. Ai ngờ bị đối phương từ chối thẳng thừng, đuổi ra khỏi cửa. Chuyện ấy nếu truyền ra ngoài, thanh danh của hắn xem như quét rác.

Cho nên hiện tại, hắn đã sớm không còn giữ được vẻ ung dung nhàn nhã ban đầu, mà một mặt âm u, đôi mắt tràn ngập sát khí.

"Thiếu chủ, hiện tại chúng ta đi đâu, trở về Ngân Giang Thành ư?" Lão nhân họ Trịnh sắc mặt cũng chả tốt hơn là bao, thấp giọng hỏi.

Dương Kiếm Chi hừ lạnh nói: "Trở về? Tiện nhân kia cả gan làm xấu mặt ta, bản công tử không cho nàng đẹp mặt, làm sao có thể trở về"

"Nếu thiếu chủ muốn tìm về tràng tử, thì lão phu ngược lại có một kế" Lão nhân họ Trịnh cười gằn nói.

Dương Kiếm Chi nghe thế, lộ ra vẻ hứng thú hỏi: "Là kế gì?"

Lão nhân cười cười, ghé vào tai hắn thì thào mấy câu. Người sau lập tức nhịn không được mà ngửa đầu cười ha hả.

"Tốt, cứ y theo cách Trịnh lão mà làm!"

.......

Tối ngày hôm đó, một cái tin tức giống như gió lốc truyền khắp Bố Hải Thành.

"Tân nhiệm bang chủ Tào Uyển Thanh, vào ngày 15/08 sắp tới, tổ chức luận võ chọn rể, võ giả dưới ba mươi tuổi, tự nhận tài nghệ hơn người đều có thể tới tham dự, kẻ dành chiến thắng, không chỉ có thể cưới được mỹ nhân tuyệt thế, tương lai thậm chí còn có thể chấp chưởng Tào Bang"

Tin tức này xuất hiện, lập tức bốn phương tám hướng sôi trào, chỉ trong vòng ba ngày, đã truyền ra khắp quận Thanh Hà, thậm chí khắp mấy quận lân cận.

Không ít thanh niên tài tuấn nghe được tin ấy, trong lòng lập tức hừng hực lửa nóng, nhanh chóng xuất phát tiến về Bố Hải Thành.

Đối với các võ giả ở mấy quận khác, có thể không biết tới Tào Bang, nhưng lại không thể không biết Hồng Nhan Bảng Tào Uyển Thanh.

Hồng Nhan Bảng, ghi chép một trăm mỹ nhân đẹp nhất mười ba nước ở Trung Vực. Tào Uyển Thanh có thể leo lên vị trí thứ mười tám, đủ thấy dung nhan của nàng tuyệt mỹ đến nhường nào. Toàn bộ sáu cái quận ở Thanh Châu, cũng chỉ có ba người lên bảng mà thôi.

Cho nên tin tức truyền ra ngày thứ hai, liền có vô số võ giả chạy đến Bố Hải Thành, tham dự luận võ, trong đó thậm chí không thiếu thiên kiêu chi tử

trên Tiềm Long Bảng.

Chương 125: Ô Đạo Nhân Uy Phong, Luận Võ Chọn Rể