Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 253: Tiểu Hữu Xin Dừng Bước!
Dưới sự dẫn dắt của Lệ Hồng Vũ, rất nhanh Khương Ly liền đi tới toà linh phong khoảng cách gần nhất, nơi đây hẳn là Nghênh Khách Phong của Đúc Khí Tông. Bên trên Nghênh Khách Phong sắp đặt một dãy lầu các, là chỗ ở cho khách khứa đến thăm ở lại.
Vừa vào Nghênh Khách Điện, có thị nữ trẻ tuổi dẫn Khương Ly vào một gian sương phòng nghỉ ngơi.
Lệ Hồng Vũ nói: "Khương thiếu chủ chờ ở đây chốc lát, lão hủ đi liên hệ chủ nhân, lát nữa ngài ấy sẽ triệu kiến ngươi!"
Khương Ly gật đầu đáp: "Làm phiền Lệ lão."
Lệ Hồng Vũ ôm quyền rồi quay người rời đi, còn lại một mình Khương Ly ở trong sương phòng chờ đợi.
Đợi ước chừng nửa canh giờ, vẫn không thấy bóng dáng của Lệ Hồng Vũ đâu, trong lúc rảnh rỗi, Khương Ly đứng dậy đi ra ngoài, chuẩn bị tuỳ ý đi dạo một vòng.
Thị nữ trẻ tuổi hầu ở ngoài phòng chưa hề ngăn cản mà chậm rãi theo đuôi Khương Ly.
Khương Ly quay đầu nhìn lướt qua nàng, cũng không xua đuổi. Dù sao chính mình vừa mới đến Đúc Khí Tông, đối với nơi đây còn nhiều bỡ ngỡ, có người đi bên cạnh càng tốt, nếu lạc đường có thể hỏi thăm.
Nghênh Khách Phong nằm ở bên ngoài ngoại môn của Đúc Khí Tông, muốn vào nội môn cần vượt qua vài toà sơn phong nữa. Được an bài ở đây, Khương Ly cũng chẳng ngoài ý muốn. Dù sao chính mình là người ngoài, tự nhiên chưa có tư cách đi vào khu vực hạch tâm.
Bên trên Nghênh Khách Phong cảnh sắc không tệ, các loại đình đài kiến trúc chằng chịt, thiên địa nguyên khí nồng đậm gấp đôi so với bên ngoài.
Không hổ là môn phái lớn, nội tình chẳng phải những môn phái bình thường có thể so sánh.
Thung lũng bên dưới Nghênh Khách Phong là một chỗ phường thị nhỏ nằm kẹp giữa hai ngọn núi.
Khác với phường thị ở ngoài Đúc Khí Thành, nơi đây chủ yếu là đệ tử của Đúc Khí Tông mở quầy buôn bán, trao đổi đủ loại vật liệu luyện khí, thậm chí đan dược hay dược liệu...
Mở quầy hàng ở nơi này, đa số đều là đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn và đệ tử hạch tâm cả ngày chú tâm tu luyện, nâng cao tài nghệ luyện khí, sẽ không tốn thời gian bán hàng, kiếm mấy đồng bạc lẻ.
Mà đệ tử tạp dịch thì hằng ngày phải hoàn thành đủ loại nhiệm vụ, thời gian rảnh rỗi tất nhiên là dành để tu luyện, không ai sẽ đi bán hàng.
Bởi vì thế, hàng hoá ở trong phường thị tương đối thấp cấp, đa phần là dành cho võ giả hạ tam phẩm sử dụng, Khương Ly đi dạo nửa ngày lại chưa có vật gì rơi vào pháp nhãn của hắn.
Tại Đúc Khí Tông, đệ tử được phân thành đệ tử tạp dịch, đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn cùng đệ tử hạch tâm.
Bất kể là tộc nhân của Khương thị hay người ngoài, trừ phi thiên phú xuất chúng, nếu không đều phải bắt buộc đi từ dưới lên trên.
Tại Đúc Khí Tông, phân loại đệ tử dựa vào chủ yếu không phải là tu vi võ học hay chiến lực mà là dựa vào tạo nghệ luyện khí.
Theo đó, luyện khí sư học đồ cùng nhất phẩm luyện khí sư đều là đệ tử tạp dịch.
Nếu thăng cấp thành nhị phẩm luyện khí sư, mới có thể tấn thăng đệ tử ngoại môn.
Nếu thăng cấp thành tam phẩm luyện khí sư, có thể tấn thăng đệ tử nội môn.
Còn đệ tử hạch tâm, ngoại trừ luyện khí thuật phải đạt tới tứ phẩm ra, tu vi cũng yêu cầu đạt từ lục phẩm đại vũ sư trở lên, đồng thời trải qua khảo hạch nghiêm ngặt mới được thăng cấp.
Đúc Khí Tông lớn như thế, đệ tử hạch tâm cũng không nhiều, tựa hồ còn chưa đến trăm người. Lúc trước Khí Tôn đưa tặng lệnh bài, nói chỉ cần Khương Ly đến Đúc Khí Tông liền sẽ trở thành đệ tử hạch tâm, hiển nhiên là vô cùng ưu ái hắn.
Đi dạo hồi lâu, có chút chán ngán, Khương Ly định quay đầu trở về Nghênh Khách Phong thì bước chân của hắn bỗng nhiên ngừng lại, ánh mắt khẽ chấn động.
Bởi vì ngay thời khắc hắn chuẩn bị rời đi, liền phảng phất cảm giác chính mình bị một ánh mắt bén nhọn quét trúng. Cả người hắn run lên, lông tơ dựng thẳng.
Ánh mắt kia thật nguy hiểm, là ai đang quan sát chính mình?
Ánh mắt kia vô cùng sắc bén, để cho hắn cảm thấy lạnh sống lưng. Chủ nhân của ánh mắt ấy tối thiểu là một vị tam phẩm Vũ Vương, hơn nữa không phải tam phẩm Vũ Vương bình thường.
Chẳng lẽ có một tên lão quái đang tìm tòi chính mình?
Không hổ là Đúc Khí Tông, quả nhiên là chốn đầm rồng hang hổ, một cái phường thị nho nhỏ, cũng có cao thủ ẩn nấp.
Khương Ly đột nhiên xoay người, ánh mắt hướng về phía sau lưng mà nhìn tới, rơi vào một cửa hàng binh khí nhỏ.
Bên trong cửa hàng, có một lão đạo mặc áo bào cũ nát đang lắc quạt hương bồ, thanh thản nhắm mắt đả toạ.
Lão ta dường như đã nhắm mắt thật lâu, căn bản chưa từng tìm tòi Khương Ly.
Tầm mắt của hắn ngưng lại, lặng yên thả ra thần niệm, đánh giá tu vi của đối phương, là lục phẩm trung kỳ đại vũ sư, nhưng tựa hồ tương đối phù phiếm.
Thần niệm quét qua vài lần, cũng không phát hiện ra đối phương có dấu hiệu ẩn nấp tu vi.
Lại nhìn lão đạo đeo một cái lệnh bài bên hông, lệnh bài làm bằng đồng, mặt trước khắc chìm ba ngôi sao, biểu hiện cho cấp bậc luyện khí sư tam phẩm.
Đây là cách phân chia cấp bậc luyện khí sư ở Đúc Khí Tông.
Lệnh bài có ba loại là đồng, bạc, vàng.
Trong đó đồng bài tương ứng với luyện khí sư từ nhất phẩm đến tam phẩm, ngân bài tương ứng với luyện khí sư từ tứ phẩm đến lục phẩm, còn kim bài thì tương ứng với luyện khí sư từ thất phẩm đến cửu phẩm.
Đừng nhìn lệnh bài này đơn giản, nhưng là do Đúc Khí Tông nghiên cứu đặc chế ra, mỗi cái lệnh bài nhất định phải nhỏ máu nhận chủ, đồng thời một cái lệnh bài chỉ có thể nhận một vị chủ nhân. Nếu lệnh bài bị người khác đoạt đi, thì lập tức sẽ bị phá nát.
Lão đạo này mang theo đồng bài, vẫn là còn tương đối mới mẻ, hiển nhiên là vừa lĩnh chưa lâu.
Đúc Khí Tông trước nay đối với trình độ luyện khí thuật của đệ tử vô cùng khắc nghiệt, sẽ không giở trò bịp bợm, cho nên từ các loại dấu hiệu trên có thể suy đoán, lão đạo trước mặt là một tên tam phẩm luyện khí sư, đồng thời là đệ tử nội môn.
Lục phẩm đại vũ sư, chỉ có thể làm đệ tử nội môn, tại Đúc Khí Tông cũng không phải điều kỳ quái.
Nhưng Khương Ly luôn cảm thấy lão ta có gì đó quái lạ.
Nhất là khi hắn chăm chú đánh giá đối phương, thì linh hoả ở trong đan điền khẽ rung động, có cảm giác giống như gặp phải đại địch.
Linh hoả của Khương Ly, cảm thấy một luồng uy h·iếp từ đồng loại ở trong cơ thể của lão đạo này.
Quả thật bất khả tư nghị!
Thời gian trước, Địa Mạch Linh Hỏa đã đột phá tới nhị chuyển thượng phẩm, tương đương với lục phẩm dị hoả ở Vũ Giới, uy lực đủ để đốt c·hết một vị tông sư cường giả.
Hoả diễm trên người của lão đạo kia có thể làm Địa Mạch Linh Hoả kiêng kỵ, tối thiểu phải là thất phẩm dị hoả trở lên.
Một tên lục phẩm đại vũ sư, tam phẩm luyện khí sư sao có thể nắm giữ loại cấp bậc hoả diễm cao như thế?
Đáp án đương nhiên là không thể!
Khương Ly lập tức liền xác định, lão đạo ngồi ở đằng kia, chính là vị cao thủ thần bí vừa dò xét mình ban nãy.
Một lão giả tướng mạo tầm thường, lại là một vị Vũ Vương cường giả trở lên...
Người bình thường nếu biết được nội đình của đối phương, chắc chắn sẽ tiến lên a dua nịnh hót, cực lực biểu hiện mình, cầu ban thưởng cơ duyên.
Nhưng Khương Ly lại lập tức thu hồi hết thảy dị sắc trong mắt, không nhìn lão đạo thêm nữa mà xoay người rời đi thật nhanh, càng không muốn bại lộ việc mình nhận ra thân phận thật sự của đối phương.
Hắn không muốn cùng lão giả thần bí này xuất hiện bất kỳ quan hệ nào.
Trời mới biết lão ta tại sao lại xuất hiện ở đây cũng như lặng yên dò xét chính mình.
Nói chung, Khương Ly chả muốn gây chuyện phiền phức.
Ngay lúc Khương Ly quay lưng rời đi, lão đạo chợt mở bừng hai mắt, lộ ra một tia kinh ngạc cùng tán thưởng.
"Cảm giác của tiểu tử này thật là nhạy bén, càng cảm nhận ra trên người lão phu mang theo bát phẩm dị hoả, cũng phán đoán được thân phận cường giả của ta. Hơn nữa hắn rõ ràng phán đoán được thân phận của lão phu, lại sắc mặt như thường, quyết đoán xoay người rời đi, nghiễm nhiên không muốn dính líu quan hệ với ta, hơn phân nửa là sợ dính phải phiền phức. Bất kể là tầm mắt hay tâm tính đều cực kỳ bất phàm...lão phu quả nhiên không nhìn lầm người..."
Lão đạo lắc đầu một cái, hài lòng nở nụ cười.
Chính mình đóng giả đệ tử ngoại môn, mở quầy bán hàng ở đây đã mười năm, lại chưa từng có ai phát hiện ra, Khương Ly vừa đến liền lập tức phát giác, vừa vặn nhân cơ hội này tìm hiểu hắn một chút.
"Tiểu hữu xin dừng bước!" Lão đạo nhàn nhạt lên tiếng, gọi Khương Ly lại.