Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Dư Mộng

Unknown

Quyển 1, Chương 44: Vài dòng nhật kí

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1, Chương 44: Vài dòng nhật kí


Và rồi thế là bằng vào sự hiếu kì của Hoa Ý Như, cả hai lò mò ra được chủ nhân của cái vali.

Và rồi, chuyện gì tới cũng đã tới.

Trích đoạn:

Đi qua thế giới mới mà ta thấy có khác cái quái gì sinh hoạt ở Trái Đất cũ đâu?

Âu cũng bình yên.

Như cái việc, cả hai dẫn bà cụ đi qua đường vì lúc ấy giao thông có vẻ ùn tắc, chỉ là một bà cụ bình thường. Ấy vậy mà cháu gái của bà cụ nọ kia lại làm chủ của khu vui chơi mà cả hai đang tính đến. Thế là cô ta trao tận tay tận hai chiếc vé VIP. Mọi cuộc vui sau đó đều chẳng cần tốn đồng bạc nào.

Ôi! Thượng Đế à! Ngài sắp đặt cho con cái sự kì lạ này dù rằng con đã bỏ qua dấu hiệu ư?

“… Hôm nay ghé Một Khắc Đổi Đời, là vô tình ghé thăm thôi.

Mà cái lúc trong quán nước, dưới sự tra khảo của Ý Như, ấy vậy mà cả hai lại thành người thưởng thức thứ 999 và 1000 của quán, thế là được miễn phí luôn chầu nước đó, thế mới vi diệu làm sao!

Đã vậy số lượng trúng gacha tăng đột biến – theo lời X nói. Chắc không phải do cái hào quang của ta đâu!

Cả hai ăn uống quậy tưng bừng khắp khu vực phía Nam của thành Trị An, phải gọi là vui biết bao.

Như tin nhắn kì lạ từ cái điện thoại thì hẳn ngày 19 tháng 4 cuộc gặp mặt ở thành Tây Linh, xem như chuyến đi suối nước nóng này là để khảo sát địa hình đi.

Nhật kí của Trần Ngạn Vương Lâm, ngày 12 tháng 4 năm 2406 (kỉ Zura).

Bên trong đấy vốn lại chứa đựng gần như cả gia sản của nhà người ta, coi coi có kinh không cơ chứ?

Ấy vậy mà, cái gã râu ria này tới cuối trận đấu, lại là kẻ trúng đậm nhất trong cái đám đam mê cá cược, thèm máu như đĩa đói, luôn trú chân tại trung tâ·m h·ội trường.

*

Đau điếng cả giò!

Mà đúng thật, sợ cái gì trời trao luôn cái nấy.

Thế là trong một buổi ngồi chơi xơi nước tại Một Khắc Đổi Đời, không hiểu là do ta n·hạy c·ảm từ mấy bữa nay hay không mà quán xá từ hiu hẵm bỗng nhộn nhịp khách hàng hơn ấy chứ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“… Vậy là hôm nay đã là ngày thứ 21 lưu lạc tại nơi xa lạ này, ngoài trừ việc đi làm uỷ thác hằng ngày thì bản thân cũng chỉ loay hoay hết phòng tập tới quán café lão Bản, rồi lại gặp Ý Như với gia đình của ẻm.

Ngửi có cái mùi rồi ta không muốn nhặt nó lên hay dính líu gì tới nó đâu.

Thật, chắc chắn không phải do ta ảnh hưởng luôn!




Gặp X với vẻ mặt đang khá tìu tuỵ, ta có nói cười với gã mua vui chút thời gian.

“… Hôm nay làm uỷ thác, vô tình được chào hàng mua được một tờ báo trên đó có trò chơi may rủi, đại khái điền thông tin rồi gửi cho chủ toạ soạn, nếu may mắn thì trúng giải.

Cơ mà nhớ tới lời Hoa Ý Như cái hôm hai đứa đi chơi, ta bỗng im bặt không nói ra toàn bộ lời “phán” của mình.

Thế là dò nét mặt từ việc ta nhất định không chịu dùng số nguyên thạch kia để ăn uống.

Nhật kí của Trần Ngạn Vương Lâm, ngày 9 tháng 4 năm 2406 (kỉ Zura).

Ý Như cười nhiều lắm, cơ mà nàng cười xinh mà, chỉ là cười hơi nhây xíu thôi.

Chắc thế…

Cũng lạ, kể từ ngày bọn hắn nhận về cái bình gốm của ngài Alex, dường như quán xá cũng đóng cửa nghỉ ngơi thường xuyên hơn, nhân viên thì mặt mày quá thiếu sức sống, nhất là cái tên X này.

*

Mà thôi, coi như đi chơi xả stress, mấy bữa nay căng cái đầu quá.

Ý Như vậy mà cười thật to. Cũng lạ, nếu là nàng của thường ngày hẳn là mặt bí xị kêu là ta bí mật này bí mật nọ rồi kìa, hay làm mặt quỷ gì đó trêu chọc.

Rồi sau màn cười to thì nàng dắt ta đi ăn luôn rồi lấy giấy bút ghi chép hỏi cung ta về những sự kì bí đấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Rồi, ta bắt gặp một cái vali kì cục nằm chắn ngang dưới bể nước của hồ bơi, lúc mà cả hai đang tham gia công viên nước.

Nhật kí của Trần Ngạn Vương Lâm, ngày 11 tháng 4 năm 2406 (kỉ Zura). (đọc tại Qidian-VP.com)

Ta có vài việc cần xác minh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thế mà một lúc rất lâu sau, cả ta lẫn Hoa Ý Như sau khi đang tham gia vào trò trượt ống nước, thì bỗng đoạn cuối ống nước ngẫu-nhiên-thay đụng phải cái vali chắn ngang kia khiến Hoa Ý Như tỏ ra vô cùng tò mò và hiếu kì.

Một là ta chỉ “may mắn kì lạ” như thế mỗi khi ta đang chăm chú suy nghĩ. Hoa Ý Như nói như thế bởi mỗi lần ta suy nghĩ cái gì đó thì lông mày của ta nhíu lại với nhau, trông rất tức cười. Ủa khoan? Ta có như vậy cơ á? Thế mà ta không biết à nha. Ê mà, tức cười là sao, sao lại cười bạn trai mi như được mùa vậy? Ê! Ê!

Cơ mà túi ta đã nhét thêm cục nguyên thạch thứ 66 rồi, nó còn tăng tới bao nhiêu nữa đây…

Nói đi cũng nói lại nha, dường như chỉ có một ngày mà ta ở chơi thôi mà hết nhân viên rồi tới chủ quán rồi tới X như được mở cờ trong bụng, họ tụm ba tụm bảy suy suy tính tính cái chi đó, rồi lại vỗ tay bom bóp. Cuối ngày còn hú hét gì đó ở sau cánh gà nữa.

Ta tò mò thế là làm thử rồi gửi thông tin đi luôn.

Ôi nay lão pha cái gì mà uống đậm vị cà phê thế! Cơ mà, ta thích!”

*

Một trận đấu khá hay giữa mười người chơi.

Ta hơi đánh ra cái mùi gì đó rồi đây. Cơ mà chẳng quan tâm, nay ta đi tới đây là vì thông tin về mười chín vị nhân vật một tinh huy hôm trước kia từ cái điện thoại.

Cho ra hai kết luận như sau:

*

An Khuê, thành Trị An.

Quyển 1, Chương 44: Vài dòng nhật kí

Haiz ta cũng đâu muốn như thế, chắc chắn là cái lúc thấy có trò chơi may rủi trên mặt báo, ta chỉ là tò mò thử vận may thôi.

Nhật kí của Trần Ngạn Vương Lâm, ngày 9 tháng 4 năm 2406 (kỉ Zura).

Ừ, là đi khảo sát địa hình. Chứ chẳng phải ta “cố ý sử dụng siêu năng lực may mắn để kiếm giải đặc biệt” đâu ấy nhé cô bạn gái thích trêu chọc của ta ơi!

Vâng, cục nguyên thạch thứ 42 mà ta nhặt được đã xuất hiện. Tính từ ngày thứ 18 qua thế giới VEIL này, cũng là ngày 7 tháng 4, tới nay là 9 tháng 4, ta đã “may mắn” sở hữu 42 nguyên thạch một-cách-miễn-phí-đáng-nghi-ngờ.

Thế là Hoa Ý Như mừng hẳn cả mặt ra, cô nàng còn rủ ta dùng cái đó đi ăn, cơ mà ta không chịu.

An Khuê, thành Trị An.

Thế là Hoa Ý Như với ta có ngay chuyến đi suối nước nóng vào ngày 13 và 14 tháng 4 luôn.

“… Hôm nay là ngày nghỉ phép của Hoa Ý Như, thế là cô nàng rủ ta đi chơi.

Cuối ngày ấy vậy mà trúng giải đặc biệt… (đọc tại Qidian-VP.com)

An Khuê, thành Trị An.

Trích đoạn:

Kệ vậy, bình yên còn có kẻ cầu còn không có nữa kia kìa, Lâm à hãy an phận!

Trích đoạn:

Hai là những sự “may mắn kì lạ” đến không theo cấp độ, bởi ngoài nhặt được nguyên thạch thì còn cấp độ khác nữa như chỉ giúp đỡ người già và được vé vui chơi loại VIP, hay như đền bù bằng vật phẩm vì giúp người khác. Chung quy cái cấp độ này đến từ cấp độ của sự kiện đó có lớn hay là nhỏ. Âu cũng đáng để xem xét.

Nguyên một ngày đi chơi kết thúc bằng cục nguyên thạch thứ 43 mà ta nhặt được.

Cơ mà, cuộc vui này cũng phải gọi là quá kì lạ, phải chăng nó đến từ cái sự may-mắn-ngoài-ý-muốn mà vài bữa nay ta gặp phải hay sao?

Trích đoạn:

Kết ngày bằng ly cà phê của lão Bản.

An Khuê, thành Trị An.

...

Và rồi khi người ta mong muốn đền bù vì sự giúp đỡ, ta đã từ chối, ta dắt Hoa Ý Như rời đi ngay tránh khỏi đám người được “Thượng Đế gửi xuống kia”. Mừng thầm rằng may quá, cái bí mật không đáng nói ra, bí mật rằng bản thân đang bị nữ thần may mắn đeo bám không bị Hoa Ý Như ngửi thấy được. Cơ mà giấu điều hiếu kì này khỏi cô nàng cũng lo sợ phết, cái sự sợ bị phanh phui ra ý.

Kết thúc ngày thì ta có ghé hội trường trung tâm xem trận đấu cuối ngày.

Lúc ta tới rủ rê thì cô nàng chỉ cười hì hì rồi hỏi là ta lại dùng siêu năng lực để kiếm giải đặc biệt đúng không.

Cơ mà, ta có để ý, cái gã là lạ nhìn mặt mũi râu ria, mặt đầy tàn nhan, mắt thâm quầng như thiếu ngủ, ngồi cạnh ta suốt trận đấu, gã có hỏi ta về dự đoán cho trận đấu này, ta có nói sơ sơ những gì ta nghĩ.

Cơ mà cục nguyên thạch thứ 50 đã nhét vào túi…”

Chắc không phải do ta đâu, chắc vậy.

Mới dẫn nhau đi ăn nhẹ được một đoạn thì vâng, ta đụng phải một hòn đá.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1, Chương 44: Vài dòng nhật kí