Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 59: Chiến Lực Của Phản Diện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59: Chiến Lực Của Phản Diện


Dưới đường mòn, lũ phỉ tặc leo lên xe, bắt đầu lục tung toàn bộ hàng hóa, ngay cả xác những gã bảo tiêu phía dưới cũng bị soát qua một lượt

Một con hỏa long rít gào lập tức xuất hiện, mang theo một bầy kim tiễn hùng hổ vọt tới.

Tạ Lăng nhìn thiếu niên trước mặt, không khỏi kinh nghi:

Không có ? Gã nam tử được gọi là Tam Trại Chủ lộ nét nghi hoặc.

Có Song Trọng Giáp trên người, tốc độ của Âu Dương Huyền tăng từ 12 mét một giây lên tới 27 mét một giây, đã ngang ngửa cường giả tầng chín.

Thất Long Đoạn Hồn : Một thanh làm chủ, sáu thanh hỗ trợ.

Hai mũi tên vậy mà đều là một kiện Hoàng Khí Thượng Phẩm.

Hắn làm phỉ tặc là để g·iết người đoạt tài, để cưỡng bức nữ nhân, không phải để c·hết.

Tay trái Âu Dương Huyền phẩy nhẹ, hai tấm phù một đỏ một vàng cùng lao tới đánh về phía gã phỉ tặc đang chạy trốn.

Mỗi một tấm Thượng Phẩm Hóa Hải Phù đều có sức mạnh ngang ngửa một kích của Hóa Hải Đệ Bát Cảnh.

"Nơi đó!"

Chỉ nghe Ầm một tiếng, thiên sơn lao lung nổ tung, mang theo thứ bị nó giam cầm về với hư vô.

Nếu gặp phải kẻ mạnh hơn, hung ác hơn, đương nhiên là hèn nhát còn hơn cả chuột.

Hắn nhìn về phía lồng giam.

Dưới trạng thái Nhập Vi, tốc độ ra đòn của đối phương chính là chậm như rùa.

"Tam Trại Chủ, chỗ chúng ta cũng không có"

Năm tên phỉ tặc hợp thành đội hình, lưng tựa vào nhau, ánh mắt hướng tới nơi mà Tạ Lăng vừa chỉ.

Nếu như để Hàn Phi thoát khốn, vậy thì bọn chúng thật c·hết không có chỗ chôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Âu Dương Huyền cũng không quay đầu, tay phải ném ra một tấm phù lục màu trắng.

Mặt đất đột nhien rung chuyển, từ dưới đất trồi lên một bàn tay sáu ngón.

Chẳng lẽ trong màn sương có cao thủ Tụ Đan đang ẩn núp ?

"Khốn kh·iếp!" - Nam tử đầu trọc quát lên.

"Thượng Phẩm Hóa Hải Phù: Quang Diệu Ngân"

Một chiêu bổ dọc, một chiêu vát ngang, tạo thành hình chữ thập, nên còn được gọi là Thập Tàn Vong Huyết.

Tên đó thấy hắn tới gần, nào còn dám ứng chiến, lập tức quay người đào tẩu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bọn chúng bình thường hung ác, nhưng đa phần là lấy đông chọi ít, lấy mạnh đánh yếu.

"Ngươi rốt cuộc là ai ?" - Tạ Lăng đứng một bên chứng kiến toàn bộ, không khỏi sợ hãi.

Sóng xung kích tỏa ra đánh lên không gian xung quanh, vang tới chỗ đám người phỉ tặc đang đứng phía ngoài

Chủ thanh là Huyền Khí Cấp Bậc mà hỗ thanh là Hoàng Khí Cực Phẩm.

"Nhìn cách ăn mặc, tuyệt đối là công tử thế gia, trên người rất nhiều tiền nha"

Không biết từ lúc nào, bốn phía xung quanh đã xuất hiện sương mù.

"Đây là thứ gì ?" - Gã hoảng hốt, hai tay dùng song đao, không ngừng múa loạn, ý đồ chém nát thạch thủ.

Âu Dương Huyền thu hồi phi đao, tay phải lấy thêm một viên Tụ Khí Tán nhét vào miệng, linh lực để sử dụng Thất Long Đoạn Hồn quá lớn, không thể không bổ sung.

Hai tay hắn kết ấn, linh lực quán thông vào v·ũ k·hí, một rìu bổ xuống mang theo sức nặng ngàn cân, chỉ cần bổ trúng cho mình đồng da sắt cũng bỉ chẻ thành thịt vụn.

Âu Dương Huyền phất một ngón tay, Thiên Sơn Lao Lung bắt đầu rực sáng, giống như có dấu hiệu bùng nổ.

Thân hình như tàn ảnh lướt qua một tên phỉ tặc.

"Thượng Phẩm Hóa Hải Phù: Long Chúc Ngôn"

Vuốt sắc tựa nanh sói, chém xuống dù là đá hoa cương cũng phải vỡ vụn, nếu đối phương không tránh, tuyệt đối sẽ bị chẻ ra làm hai.

Âu Dương Huyền nhìn gã lao tới, ánh mắt chẳng có một tý sợ hãi.

"Không...Không. Ta không muốn c·hết, ta không muốn c·hết. Tam trại chủ, cứu ta, cứu ta!"

Mỗi ngón đều như cái cột chống trời, ôm lấy Thiên Khôn, nhốt hắn vào trong.

Âu Dương Huyền đương nhiên không trả lời, thân hình xông tới tên Hóa Hải Đệ Lục Cảnh còn sót lại.

Bốn tên Hóa Hải Tầng Sáu đã bị Âu Dương Huyền miểu sát.

Đối phương sử dụng huyền khí, có khả năng là cường giả Tụ Đan Cảnh, bảo hắn đi vào đây là muốn tìm c·hết sao.

"Bao vây lấy hắn!" - Tạ Lăng quát lên, thân hình lao vào trận chiến.

Tạ Lăng sớm đã cảnh giác, đao khua một vòng, linh lực huy động gạt mũi tên sang một bên.

Mọi chuyện miêu tả thì lâu, nhưng từ lúc phát sinh tới hiện tại chỉ trôi qua vài chục hơi thở.

Xua tan đi suy nghĩ trong lòng, ánh mắt quét về bốn tên còn lại.

Hắn cũng chẳng thấy vui mừng, chiến đấu vốn dĩ dựa vào rất nhiều yếu tố, công pháp, thân pháp, vũ kỹ, pháp khí, năng lực phản ứng.

Đây là lần đầu tiên hắn g·iết người.

Chẳng mấy chốc, toàn bộ hàng hóa đều đã bị dỡ nát.

Hắn có chút rét lạnh, nhìn gã nam tử phía trước.

Vị tiêu chủ họ Hàn đã có phần kiệt sức, trên trán lấm tấm từng giọt mồ hôi.

Ngay cả năng lực phản ứng cũng không thể so với Âu Dương Huyền một khi mở ra trạng thái Nhập Vi.

Đến lúc này rồi, đối phương vẫn như trước cứng đầu.

"Hàn Phi, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, giao ra vật kia"

Tam trại chủ nhìn mũi tên, hít một ngụm khí lạnh.

Chợt, một tiếng rít vang lên, một mũi tên đen nhánh phóng ra từ màn sương, nhanh như điện xẹt, xuyên qua cái đầu của một gã áo xám.

"Còn trẻ như vậy, hơn nữa thực lực mới chỉ là đệ tứ cảnh ?"

Hắn rất muốn tự thân đi vào, nhưng chỉ sợ đây là kế giương đông kích tây, một khi rời khỏi lôi trận, chỉ e sẽ có biến.

Trước lúc c·hết, khuôn mặt gã ánh lên sự kinh hoàng, cho thấy nỗi thống khổ mà gã phải chịu đựng.

Những tấm phù này được nối với nhau bằng một sợi chỉ đỏ, nhìn khác hẳn ba tấm trước đây, ký họa ở trên chúng đều rất đồng bộ.

Tạ Lăng đã thoát khỏi trạng thái mù lòa, liền nhìn thấy mảnh vụn của đồng bọn.

Tên đã như thế, cung bắn ra còn phải như thế nào, chỉ sợ tối thiểu cũng là Huyền Khí Sơ Giai.

Đáng tiếc, mục tiêu của Âu Dương Huyền cũng không phải hắn.

Người này sử dụng chính là chiến phủ, nãy giờ tinh lực đều tập trung vào người Âu Dương Huyền, lập tức giơ cao v·ũ k·hí, hét lớn:

Đối phương đã là Tụ Đan Cảnh cường giả, bảo mấy tên còn lại đi vào chính là chịu c·hết, hắn rốt cuộc chỉ có thể tự thân xuất mã.

.....

Hắn sợ đối phương đánh lén, vội vã thu người, hai tay không ngừng múa loạn bảo vệ toàn thân.

"Toàn bộ vật phẩm đều ở trên xe, các ngươi rốt cuộc còn muốn gì nữa"

Không có ai đáp lời.

Ngay lập tức, khí thế của bọn chúng thay đổi, một lần nữa trở nên khát máu.

Đây là suy nghĩ hiện lên trong đầu, cũng là suy nghĩ cuối cùng của gã, bởi chỉ ngay sau đó, một thanh đao đã cắm phập từ sau lưng, xuyên qua tim, đoạt lấy mạng của hắn.

Tay phải hắn giơ lên, linh lực tụ vào mũi đao, đánh ra một chiêu Nhất Đao Phong Tuyệt.

"Tỏa ra bao vây lấy hắn, ta sẽ áp trận, chú ý dùng toàn lực ra tay"

"Hoàng Kỹ Hạ Phẩm: Sát Phá Lang"

Nuốt xong đan dược, ánh mắt quay lại nhìn đám phỉ tặc

Đao chiêu tỏa ra, quay cuồng như gió vụ.

Thấy cảnh này, đám phỉ tặc nhất thời đứng hình, nhưng chưa chờ chúng kịp phản ứng, một mũi tên nữa lại bắn tới, lần này là hướng đến một gã cầm đinh ba.

Gã chỉ có cảnh giới Đệ Tứ Cảnh, nhưng trong mắt Tạ Lăng lại giống như một đầu quái thú.

Sương mù ngày một lan rộng, có xu hướng bao vây lấy lũ phỉ tặc.

"Làm sao nhanh như vậy ?"

Chương 59: Chiến Lực Của Phản Diện

Âu Dương Huyền cũng không để bọn chúng định thần, thân hình liền động, dùng thủ đoạn tiên phát chế nhân.

Hoàng Khí Cực Phẩm dù là Hóa Hải Đệ Thập Cảnh cũng có thể đâm xuyên, huống chi đối phương còn kém tới bốn cảnh giới.

Tạ Lăng bất ngờ bị ánh sáng chiếu vào, đôi mắt nhòe đi vì bỏng rát, tạm thời bị mù,

Gã đầu trọc đứng ở một bên, hai tay chống đại chùy mở miệng ra lệnh.

Song Đao nhìn thì có vẻ đáng sợ, nhưng chiêu thức muốn thành trước phải mở rộng hai tay, thân giữa từ đầu xuống bụng lộ ra quá nhiều điểm yếu.

"C·H·Ế·T ĐI"- Gã quát lớn

Xem ra vừa rồi chính là dùng đan dược gia tăng linh lực mới có thể vận dụng Huyền Khí.

Tựa như vào rừng, ngắt lấy một bông hoa, tựa như vào bếp, g·iết lấy một con gà.

Trong lòng gã cảm thấy không ổn, đây tuyệt đối không phải sương mù bình thường.

Nhưng Thất Long Đoạn Hồn thân là Huyền Khí, sao có thể bị ngăn chặn.

Pháp khí của hắn vượt trội.

Dưới sự tăng phúc của Song Trọng Giáp, uy lực vũ kỹ hệ phong mạnh lên gấp đôi, vốn chỉ là Hoàng Kỹ Trung Phẩm, hiện giờ đã không thua gì Hoàng Kỹ Thượng Phẩm.

"Chuyện gì xảy ra ?" - Tam Trại Chủ giật mình, cả người vẫn đứng cạnh Lôi Trận.

"Tức Giận, Thống Khổ, Đau Thương" - Nàng không ngừng lẩm nhẩm.

"Ngươi đứng lại cho ta!" - Tạ Lăng điên cuồng chém tới.

Thân hình gã đổ gục xuống đất, lập tức bỏ mạng.

Mấy thứ này có thứ nào không có giá vài triệu kim tệ.

Thất Long Đoạn Hồn Chủ Đao - Huyền Khí Hạ Phẩm, so với Cự Khuyết, mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Đối phương chỉ là một tên phỉ tặc, thân pháp hạng bét, dù có cảnh giới cao hơn hắn thì thế nào ? Một chiêu liền có thể giải quyết.

Ngay khi gã đi vào bên trong, từ phía sau lưng đám phỉ tặc, đột nhiên xuất hiện một bóng hình.

Tạ Lăng tay cầm song đao, cả người đầy mồ hôi lạnh, mỗi bước đi đều không ngừng quan sát xung quanh.

Mũi tên như lưu tinh đánh tới, mang theo tiếng gió rít gào, dễ dàng xuyên qua đinh ba, nhẹ nhàng chọc thủng một cái lỗ trên ngực.

"Phong Vân Toái Trảm thức thứ ba: Phong Vân Tàn Nguyệt"

Hai tay nàng nắm lại, cố gắng điều tiết cảm xúc.

"Tới đây! Lão tử bổ c·hết ngươi"

Bọn người Tạ Lăng mới vào bao lâu, còn chưa được nửa nén nhang đã liền bị xử lý.

Thế nhưng vuốt trảo còn chưa tới, thân hình Âu Dương Huyền đã động. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ là hắn không thể ngờ nó lại dễ đến vậy, nhanh gọn đến như vậy.

Lũ phỉ tặc này ngoài trừ cảnh giới cao hơn, những thứ khác đều bị hắn bỏ xa.

"Tản ra tìm kiếm, không được bỏ sót bất kỳ nơi nào, người nào tìm được sẽ có trọng thưởng"

Ngay lập tức, gã tức tiến vào trạng thái đề phòng.

Xem ra thật là cường giả Tụ Đan không sai.

Tạ Lăng trầm mặc, lôi sẵn hai thanh song đao cầm trên tay, chậm rãi bước vào màn sương.

Cả người hắn mười phần cảnh giác, chỉ cần có một dấu hiệu không đúng, liền sẽ phi thân bỏ chạy.

Xoạt một tiếng, một tên phỉ tặc lao tới, dùng một đôi vuốt sắc bổ vào người Âu Dương Huyền:

Chỉ thấy phù lục p·hát n·ổ, tỏa ra một luồng bạch quang, chiếu sáng cả một vùng.

Đã một nén nhang trôi qua, nhưng vị tiêu chủ vẫn có thể chịu đựng, quả không hổ là Tụ Đan Sơ Kỳ Đỉnh Phong, nguyên lực vô cùng hùng hậu.

Thân pháp của hắn vượt trội.

"Tam Trại Chủ, chỗ chúng ta không có"

Đối phương lại ra tay.

"Không cần phải sợ, dùng huyền khí cũng chưa chắc phải là Tụ Đan Cảnh, nói không chừng cũng chỉ là Hóa Hải Đệ Thập Tầng"

Tạ Lăng trái lại không cười:

Hai tấm phù cùng đánh, đơn giản chính là g·iết gà dùng dao mổ trâu.

"Vô dụng thôi. Thiên Sơn Lao Lung một khi kích phát liền đạt tới cấp bậc Tụ Đan. Cho ngươi nửa nén nhang, nói không chừng có thể làm nó nứt vỡ. Chỉ đáng tiếc ngươi không có cơ hội này"

Tạ Lăng kinh hãi, đối phương vậy mà chỉ liếc qua liền nhận ra điểm yếu trong vũ kỹ của hắn, sức quan sát của người này tại sao lại khủng bố như vậy.

Màn sương ngày càng dày, thần thức của bọn chúng không cách nào xuyên qua, năm kẻ bước đi, chẳng mấy chốc đã cách xa đồng bọn.

Từ sau lưng nàng, một hư ảnh cổ thụ dần hiện ra, bao trùm lấy bốn phía.

Tạ Lăng điên cuồng chém vào bàn tay nhưng vô dụng.

Đột nhiên từ trong màn sương, một mũi tên nữa lại bắn tới, g·iết c·hết thêm một tên phỉ tặc.

Chỉ thấy sáu thanh phi đao tựa như thanh long tách ra đâm vào gã nam tử.

Công pháp của hắn vượt trội.

"Ngũ Hành Bộ Hệ Thổ: Thiên Sơn Lao Lung"

"Các người đừng tranh nhau, ai cũng có phần" - Một gã liếm liếm môi.

Gã phỉ tặc chỉ kịp hét lên một tiếng "Không" liền đã bị Hỏa Long cùng Kim Tiễn nuốt trọn, nổ banh xác mà c·hết.

Hai tay Tạ Lăng tụ linh lực vào song đao, cả người bộc phát ra khí thế không thể tưởng.

Chỉ thấy tay Âu Dương Huyền chạm nhẹ, năm tấm phù cùng lúc phát sáng, bắt đầu dung nhập vào nhau.

"Thượng Phẩm Hóa Hải Phù: Vạn Phi Tiễn"

Đột nhiên, tiếng gió rít lên, lại một mũi tên bay tới nhắm thẳng vào gã phỉ tặc.

Lực đạo của phi đao quá mạnh, mỗi lần đâm xuyên đều khiến thân thể nam tử b·ị đ·ánh bay như một quả bóng làm bằng da người, cuối cùng rơi bịch xuống đất, hai tay vẫn giữ nguyên tư thế bổ rìu (đọc tại Qidian-VP.com)

Một thanh cuối cùng nhắm vào ngực, lúc xuyên qua còn móc theo trái tim của đối phương.

"Tam Trại Chủ, cái gì kia ?" - Một gã phỉ tặc chợt hô lớn

Hắn là cường giả Đệ Thập Cảnh, đã tiếp cận giai đoạn Thoát Phàm, tốc độ đạt tới 30 mét một giây, so với Âu Dương Huyền còn nhanh hơn một chút

Nhưng tình thế đã đến nước này, có trốn cũng vô dụng.

Đao của đối phương còn chưa tới, hắn đã sớm tìm được cách phá giải.

Tay phải hắn miết nhẫn trữ vật, lấy ra năm tấm phù. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sương mù dày đặc, nhìn không rõ năm ngón.

Nó dễ dàng chém nát hộ khiên, đồng thời bổ luôn tên này ra làm hai.

Ngay cả những tên phía sau cũng thầm thở ra một hơi, cứ nghĩ là cao thủ gì, nào ngờ chỉ là một tiểu tử, hơn nữa cảnh giới còn yếu như vậy.

Tam Trại Chủ đặt đại chùy lên vai, thần thức quét qua một lượt, thế nhưng để cho hắn kinh ngạc, thần thức vậy mà không cách nào đâm xuyên qua.

Hai thanh phóng xuống dưới nhắm vào đầu gối, hai thanh vòng ra phía sau đâm vào lưng, một thanh khác đâm vào miệng vọt lên tới họng.

Hắn vẫn cố gắng giữ chặt đao, một tay ôm ái thê trong lòng:

Không có thời gian suy nghĩ, đao chiêu chỉ có thể thu lại, chuyển từ công sang thủ, chặn đứng thế công của Âu Dương Huyền.

Đao như ánh trăng chém xuống một tên đứng gần đó, tốc độ nhanh đến kinh người, khiến hắn chỉ kịp giơ khiên lên đón đỡ.

Phía sau hắn, bốn tên Hóa Hải Đệ Lục Cảnh cũng mặt cắt không còn hột máu.

Nàng có mái tóc xanh, ánh mắt xanh, trên người vẽ lấy những hoa văn kỳ lạ.

Chuôi đao in hình long vụ, ở gần cuối còn đính một viên bảo thạch.

Âu Dương Huyền nhìn bọn chúng bao vây mình, đôi con ngươi lóe lên tinh quang, tay phải miết nhẫn trữ vật, lôi ra một thanh hắc đao.

Âu Dương Huyền rút Đoạn Hồn khỏi ngực tên phỉ tặc, phẩy máu xuống đất, lạnh lùng nhìn lưỡi đao.

Đối phương tuy cảnh giới kém xa hắn, nhưng thân pháp lại vượt trội, v·ũ k·hí sử dụng đều là cấp bậc Huyền Khí.

Đao dài tám tấc, lưỡi đao sắt nhọn, ánh lên sắc xanh.

"Năm tên, còn hai"

Chỉ nghe hự một tiếng, gã ngã xuống đất, hệt như tên đầu tiên.

Đừng nói là công tử Linh Hư Thành, cho dù có là cấp bậc trưởng lão cũng không phải ai cũng có thể sở hữu.

Những chuyện này, Tạ Lăng cùng đồng bọn đều không biết, chỉ cho rằng đối phương có thân pháp cao minh.

Song đao đỏ rực như lửa, nhiễm đầy máu tanh mang theo huyết khí chém vào đầu và thân đối phương.

"Kiều Phúc, ngươi canh chừng Lôi Trận, không được để Hàn Phi thoát ra"

Chưa tới vài nhịp thở, hai trong số năm tên đã bị Âu Dương Huyền xử gọn.

Từ sau gốc cây, một bóng người bước ra, chính là Âu Dương Huyền.

"G·i·ế·t hắn, c·ướp lấy Huyền Khí"

"Ngươi biết rõ ta đang nói đến cái gì, giao ra, ta có thể cho hai người các ngươi một c·ái c·hết thống khoái"

Nhưng đúng vào lúc hắn đắc ý nhất, từ người Âu Dương Huyền tỏa ra sáu luồng sắc xanh vọt tới người gã.

Tạ Khấu là tên của nam tử dùng song đao, nghe y ra lệnh, có chút không tình nguyện.

Hắn cần phải dùng một chiêu mạnh nhất, giải quyết đối phương, hai chân tụ lực chém tới Âu Dương Huyền

Âu Dương Huyền sớm đã mở ra trạng thái Nhập Vi, năng lực phản xạ tăng lên rất nhiều.

Từ khi nào mình trở nên vô cảm như vậy ?

Chỉ thấy xoẹt một tiếng, hắn đã né khỏi trảo kình, cả người dùng một tốc độ không thể tưởng vòng ra sau lưng đối phương.

Họ Âu chính là chờ hắn một khắc này, chân dưới đạp xuống phát động Đạp Thủy Phiêu.

So với tên đầu tiên, tên này có tu vi Đệ Ngũ Cảnh, nhưng dù là vậy, hắn vẫn chỉ kịp giơ v·ũ k·hí lên chắn trước người.

Từng đó yếu tố kết hợp lại, nếu Âu Dương Huyền còn không thể miểu sát đối phương, vậy thì mười một vạn linh tệ hắn bỏ ra quả thật chính là ném cho c·h·ó ăn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59: Chiến Lực Của Phản Diện