Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Vạn Kiếm Tông - Cửa Rộng Chờ Người
Tam Trưởng Lão dẫn đầu đoàn người, tiến về phía một chiếc phi thuyền khổng lồ đang lơ lửng trên không trung. Chiếc phi thuyền này có hình dáng như một con thuyền buồm, nhưng to lớn hơn rất nhiều, thân thuyền được làm bằng gỗ quý, chạm khắc tinh xảo, tỏa ra một luồng linh khí nhàn nhạt.
Hắn đã quyết định chọn Vạn Kiếm Tông. Không chỉ vì hình ảnh "ngầu lòi" của kiếm tu áo trắng phiêu dật, mà còn vì hắn tin rằng, Vạn Kiếm Tông, với những bí kíp kiếm đạo cao thâm, sẽ là nơi phù hợp nhất với một kẻ khiếm thị như hắn. Hơn nữa, Lý Vân, người đã giúp đỡ hắn, cũng là đệ tử của Vạn Kiếm Tông, hắn tin rằng, Lý Vân sẽ giúp hắn hòa nhập với môi trường mới. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thằng nhóc này, không đơn giản." Ông ta lẩm bẩm. "Không kiêu ngạo, không siểm nịnh, lại biết cách lấy lòng người. Xem ra, lần này Vạn Kiếm Tông ta lại có thêm một nhân tài."
"Hàn Băng Thể! Lại là một thiên tài!"
Hắn "nhìn" về phía phát ra tiếng reo hò, và nhận ra đó là một thiếu niên tuấn tú, mặc cẩm bào, toát lên vẻ cao ngạo, tự tin. Hắn ta chính là Cổ Phong, thiếu chủ của Cổ Gia, một trong những danh gia vọng tộc trong vùng.
Cổ Phong ưỡn ngực, tỏ vẻ ngạo nghễ. Hàn Tuyết Nhi vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng, không nói gì. Còn Trần Phong, hắn chỉ khẽ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Hành động của Trần Phong không qua mắt được Tam Trưởng Lão. Ông ta ngồi trong khoang thuyền riêng, nhấp một ngụm trà, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Nhưng Trần Phong không sợ. Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho tất cả. Hắn sẽ biến nguy cơ thành cơ hội, biến rắc rối thành bàn đạp. Hắn sẽ lợi dụng tất cả những gì có thể, để đạt được mục đích của mình.
"Đó là Tam Trưởng Lão của Vạn Kiếm Tông, người phụ trách việc tuyển chọn đệ tử năm nay." Một người bên cạnh Trần Phong thì thầm. "Nghe nói, ông ấy là một cao thủ Kiếm Đạo, tu vi thâm hậu, không ai lường trước được."
Sau một hồi tuyển chọn, cuối cùng cũng đã chọn ra được 100 đệ tử, bao gồm hai thiên tài song linh căn Cổ Phong và Hàn Băng Thể, 10 đệ tử thượng phẩm linh căn, 50 đệ tử trung phẩm linh căn, còn lại là hạ phẩm linh căn, và cuối cùng là Trần Phong với linh căn đặc biệt - Thuần Dương Chi Thể.
Đám đông lần lượt bước lên phi thuyền. Trần Phong, dù không thể nhìn thấy, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự rộng lớn, xa hoa của chiếc phi thuyền này. Hắn được Lý Vân dẫn đến một khoang thuyền nhỏ, yên tĩnh, dành riêng cho các đệ tử mới.
Và hắn, nhất định sẽ thành công.
Quá trình tuyển chọn bắt đầu. Các thiếu niên lần lượt bước lên phía trước, đặt tay lên một tảng đá lớn màu đen, được gọi là "Thí Linh Thạch". Tảng đá này có khả năng cảm nhận linh căn của con người, từ đó phân loại tư chất tu luyện.
Khác với sự đối đãi đặc biệt mà Tam Trưởng Lão dành cho Trần Phong ở chương trước, lần này, Cổ Phong, Hàn Tuyết Nhi và Trần Phong, ba người có linh căn đặc biệt, sẽ được triệu tập đến gặp mặt các vị trưởng lão của Vạn Kiếm Tông khi đặt chân đến tông môn. Việc này là để các trưởng lão có cơ hội xem xét, đánh giá và lựa chọn đệ tử phù hợp với mình.
Trần Phong cũng hòa mình vào dòng người ấy. Dù không thể nhìn thấy, hắn vẫn có thể cảm nhận được bầu không khí sôi sục, hừng hực khí thế của ngày hội tuyển chọn. Hắn nhắm mắt lại, cố gắng lắng nghe âm thanh xung quanh, tiếng người nói chuyện, tiếng bước chân, tiếng hò reo... Tất cả đều dội vào tai hắn, tạo thành một mớ hỗn độn, nhưng cũng đầy thú vị.
Trần Phong gật đầu, trong lòng không khỏi cảm thán trước sự kỳ diệu của thế giới tu tiên.
"Trung phẩm linh căn, tạm được."
"Sư muội, muội đến từ đâu vậy?"
Đám đông bắt đầu xôn xao, bàn tán về loại linh căn hiếm có này. Có người ngưỡng mộ, có người ghen tị, có người lại lộ rõ vẻ tham lam, thèm muốn.
"Song linh căn! Là song linh căn!"
Trên đường đi, Trần Phong tỏ ra là một người rất hòa đồng, thân thiện. Hắn bắt chuyện với tất cả mọi người, từ những đệ tử thượng phẩm linh căn cho đến những đệ tử hạ phẩm linh căn. Hắn không hề tỏ ra kiêu ngạo, tự mãn, mà luôn giữ thái độ khiêm tốn, lễ phép.
"Nghe nói nàng ta là Hàn Tuyết Nhi, thiên kim tiểu thư của Hàn Gia, không ngờ lại có tư chất tu luyện nghịch thiên như vậy."
"Tốt, tốt lắm!" Tam Trưởng Lão cười lớn, bước tới vỗ vai Trần Phong. "Không ngờ, lần này lại có thể tìm được nhiều hạt giống tốt như vậy. Tất cả những người có linh căn, đều được nhận vào Vạn Kiếm Tông. Chuẩn bị lên đường, chúng ta về tông môn!"
"Đây là..." Tam Trưởng Lão, vốn dĩ vẫn giữ vẻ mặt bình thản, lúc này cũng không khỏi biến sắc, đứng bật dậy, nhìn chằm chằm vào Trần Phong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một luồng sáng vàng rực rỡ bùng lên, chói lòa cả một góc quảng trường. Luồng sáng này không chỉ rực rỡ, mà còn mang theo một cỗ khí tức nóng bỏng, như thiêu đốt mọi thứ xung quanh.
Một kẻ "ngoài hiền trong hiểm" một kẻ luôn biết cách biến nguy cơ thành cơ hội. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ sáng sớm, quảng trường trung tâm Khai Thiên Thành đã chật kín người. Các thiếu niên nam nữ, tuổi từ mười lăm đến đôi mươi, ăn mặc chỉnh tề, đứng thành từng hàng dài, chờ đợi đến lượt mình. Có người mang vẻ mặt tự tin, ngạo nghễ, có người lại lộ rõ sự lo âu, căng thẳng. Họ đến từ khắp mọi nơi, có người là con cái của các gia tộc tu tiên, có người là tán tu, cũng có người chỉ là phàm nhân may mắn có được linh căn.
Rồi, một tiếng reo hò vang lên, phá vỡ bầu không khí căng thẳng:
Lý Vân mỉm cười, rồi rời đi. Trần Phong ngồi xuống, nhắm mắt lại, cố gắng cảm nhận mọi thứ xung quanh. Hắn có thể nghe thấy tiếng gió rít bên ngoài, tiếng động cơ của phi thuyền đang hoạt động, và cả tiếng nói chuyện xì xào của các đệ tử khác.
"Ngươi nghỉ ngơi ở đây đi." Lý Vân nói. "Ta còn phải đi bẩm báo với sư phụ, sẽ quay lại sau."
Chương 7: Vạn Kiếm Tông - Cửa Rộng Chờ Người
"Thuần Dương Chi Thể?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Phi thuyền bay lượn trên không trung, xuyên qua những tầng mây, hướng về phía Vạn Kiếm Tông. Trần Phong nhắm mắt lại, cảm nhận luồng linh khí đang lưu chuyển trong cơ thể. Hắn biết, con đường tu tiên của hắn chỉ mới bắt đầu, và phía trước còn rất nhiều gian nan, thử thách.
Trần Phong cứ thế, từng bước, từng bước một, xây dựng mối quan hệ với các đệ tử mới. Hắn biết, đây là những mối quan hệ quan trọng, có thể giúp ích cho hắn rất nhiều trong tương lai.
"Các vị sư huynh, sư tỷ, sau này xin hãy chỉ bảo cho ta nhiều hơn."
"Đa tạ Lý huynh." Trần Phong chắp tay nói.
"Trời ạ, lại còn là Kiếm Linh Thể, người này chắc chắn sẽ trở thành đệ tử chân truyền!"
"Các ngươi chính là ba đệ tử có tư chất tốt nhất trong đợt tuyển chọn lần này." Tam Trưởng Lão nói, ánh mắt lần lượt quét qua Cổ Phong, Hàn Tuyết Nhi và Trần Phong. "Khi về đến tông môn, các vị trưởng lão sẽ đích thân gặp mặt các ngươi, các ngươi có cơ hội được bọn họ chọn làm đệ tử, phải biết nắm bắt cơ hội này."
Khu vực tuyển chọn đệ tử của Vạn Kiếm Tông nổi bật giữa quảng trường với tấm biển lớn, khắc ba chữ "Vạn Kiếm Tông" mạ vàng, rồng bay phượng múa, tỏa ra một cỗ kiếm ý sắc bén, khiến người ta cảm thấy kính sợ. Trước cổng, một đám người đang đứng chờ, dẫn đầu là một lão giả râu tóc bạc phơ, mặc đạo bào màu lam, trên ngực áo thêu hình một thanh trường kiếm, tỏa ra khí tức uy nghiêm, khó đoán. Đứng cạnh lão giả là Lý Vân, vẫn trong bộ bạch y quen thuộc, khuôn mặt tuấn tú, toát lên vẻ hào sảng, trượng nghĩa.
Đám đông xôn xao, bàn tán. Trần Phong cũng ngạc nhiên. Song linh căn, đã là hiếm có, lại còn là Kiếm Linh Thể, chuyên tu về kiếm đạo, quả thực là thiên tài vạn người có một.
Hắn cũng cảm nhận được ánh mắt của mọi người đang đổ dồn về phía mình. Họ tò mò, họ ngưỡng mộ, họ ghen tị, và cả... tham lam. Hắn biết, Thuần Dương Chi Thể của hắn, dù mang lại cho hắn tiềm năng tu luyện to lớn, nhưng cũng sẽ mang đến cho hắn không ít rắc rối.
"Hạ phẩm linh căn, không đạt."
Giọng nói trầm thấp của Tam Trưởng Lão vang lên đều đều, quyết định số phận của từng người. Có người vui mừng, có người thất vọng, có người bật khóc nức nở. Tất cả tạo nên một bức tranh sinh động về sự khắc nghiệt của con đường tu tiên.
Trần Phong gật đầu, thầm ghi nhớ thông tin này. Tam Trưởng Lão, một nhân vật có địa vị không nhỏ trong Vạn Kiếm Tông, hắn phải cẩn thận hơn mới được.
"Thuần Dương Chi Thể!" Một lão giả đứng cạnh Tam Trưởng Lão thốt lên, giọng nói đầy kinh ngạc. "Không ngờ, lão phu lại có thể tận mắt nhìn thấy Thuần Dương Chi Thể!"
Trần Phong đứng lặng im, không nói gì. Hắn biết, từ giờ trở đi, cuộc đời hắn sẽ thay đổi hoàn toàn.
...
Năm ngày trôi qua nhanh như một cái chớp mắt. Khai Thiên Thành vốn đã sầm uất, nay lại càng thêm náo nhiệt, đông đúc hơn bao giờ hết. Dòng người từ khắp nơi đổ về, mang theo hy vọng, ước mơ và cả sự lo lắng, hồi hộp. Hôm nay chính là ngày mà Thập Đại Tông Môn, trong đó có Vạn Kiếm Tông, bắt đầu tuyển chọn đệ tử.
Rồi, đến lượt Trần Phong. Hắn hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh, rồi bước lên phía trước, đặt tay lên Thí Linh Thạch.
(Cơ hội chọn sư phụ sao? Hừ, ta không cần. Ta chỉ cần có đủ tài nguyên tu luyện là được.)
"Đó là loại linh căn gì?"
Nhưng hắn không sợ.
Hắn hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh, rồi bước lên phía trước, đặt tay lên Thí Linh Thạch.
"Đây là phi hành pháp bảo của Vạn Kiếm Tông, chuyên dùng để di chuyển đường dài." Lý Vân, lúc này đã đứng cạnh Trần Phong, giải thích. "Chúng ta sẽ dùng nó để trở về tông môn."
Sau khi "kết nghĩa huynh đệ" trên đường đi, cảm nhận được Lý Vân không phải người xấu, với lại hắn cũng chỉ là một tên mù lòa, không gây nguy hiểm gì, nên Lý Vân cũng dốc lòng chỉ bảo, hướng dẫn cho Trần Phong về Vạn Kiếm Tông, về cách thức tuyển chọn đệ tử, và cả những điều cần lưu ý khi gia nhập tông môn.
Đám đông lại được một phen xôn xao. Hàn Băng Thể, một loại linh căn đặc biệt, chuyên tu về hàn băng pháp thuật, cũng là một loại linh căn hiếm có. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vị sư huynh này, không biết quý danh là gì?"
"Nghe nói, người có Thuần Dương Chi Thể sở hữu dương khí cực mạnh, là lô đỉnh tu luyện thượng hạng..."
"Thượng phẩm linh căn, đạt!"
(Cứ chờ xem, Trần Phong. Rồi ngươi sẽ cho ta thấy, ngươi có xứng đáng với sự kỳ vọng của ta hay không. Một kẻ mù có thuần dương chi thể, ha ha thú vị)
Tiếp đó, một thiếu nữ xinh đẹp, với dung mạo lạnh lùng, khí chất thanh cao, bước lên. Nàng ta đặt tay lên Thí Linh Thạch, một luồng sáng màu xanh lam tỏa ra, lạnh lẽo đến thấu xương.
"Không đúng, ta nghe nói Thuần Dương Chi Thể có thể tu luyện ra chí dương kiếm khí, uy lực vô song..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.