Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Cửu Nguyệt Vi Lam

Chương 35: Đây là lúc vạch trần một thân phận khác của Dương Thư Thanh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Đây là lúc vạch trần một thân phận khác của Dương Thư Thanh


Khương Bảo nắm tay đại ca mìnhđitrênphố, thỉnh thoảng mua chút đồ đángyêu,thậtsựlà vui vẻ, phía sau cómộtnhóm ám vệẩnthân nơi góc khuấn bảo vệ bọn họ.

Vị tiểu công tử tuấn nhã kia còn chưa biết chuyện gìđãnóilời bậy bạ,thậtlàm cho người ta vừa bực mình vừa buồn cười.

Tạ Cảnh Dực bên cạnh, chưa nhìn đến huynh muội Khương tứ tiểu thư, liền nghe được lờinóicủa Thư Thanh, nghĩ muốn cản màkhôngkịp, cái gì mà là nam nhân khác,hắnđây là ca ca ruột thịt của Khương tứ tiểu thư.

“Ca, muội cố ý cùng ăn sáng với ca, ca có cảm động haykhông?”

GiọngnóiKhương Cẩn lạnh lùng mà xa cách, hai tròng mắt ảm đảm nhìn qua Dương Thư Thanhđangcải nam trang, Dương Thư Thanh rùng mình, ánh mắt Khương Cẩn nàythậtlạnh.

Nịnh Bảo bất chấp mà hành động làm cho Khương Cẩn cảm thấythậtđau đầu, tràn đầy đau lòng, Tạ thế tử từ hôn, đại bá cùng đại bá nương lật mặt, đại bá nương còn thèm thuồng của hồi môn của muội muội, tổ mẫuthìthờ ơ lạnh nhạt, ca ca làhắnđâythìở tận thư viện Thanh Sơn xa xôi,khônggiúp được, tất cả mọi chuyện, Nịnh Bảo đều tự dựa vào bản thân mình.

“Khương tứ tiểu thưnóichuyện cẩn thận, ta là thân nam nhi, có chút dáng dấp nữ nhi, nhưng ta chắc chắn là nam nhân hàngthậtgiáthật, sao lại là Dương tiểu thư trong lời nàngnóiđược?” Dương Thư Thanh tức giậnnói, trong lờinóicòn mang tức giận bị người vũ nhục.

Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc nghe được động tĩnh bên trong, Xuân Hỉ liền bưng chậu rửa mặtđivào.

Khương Nịnh Bảo vừa tỉnh còn có chút mơ màng, nhưng mà nghe đến động tĩnh bên ngoài, lập tức liền tỉnh táo, tuỳ tiện vén cao mái tóc, khoác áo ngoài xuống giường, tối quakhôngngủ được, tới hơn nửa đêm khó khăn lắm mớiđivào giấc ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Muội muội tuy có tay nghề ủ rượu nhưng nàng chỉ ủ rất ít.

đichùa Thanh Thuỷ vấn an đại bá cùng đại nương cũngkhôngtốn mất bao nhiêu thời gian.

Lần này gặp được hai người ở đây, chắc là cùng đến thưởng trà.

“Đúng vậy.” Tạ Cảnh Dực gật đầu, ánh mắt nhìn Khương Cẩn, giọng điệu lạnh nhạt “đãlâukhônggặp, Khương tam thiếu.”

“Tiểu thư, người thức rồi, tam thiếu giađangđợi người ăn sáng đó.” Xuân Hỉ đặt chậu đồng lên giá thấp, vội vàngđisắp xếp lại giường đệm.

“Xuân Hỉ, ca ca của ta đến đây khi nào?” Nịnh Bảo vừa rửa mặt vừa hỏi.

“Được, lần này ca ở nhà tận bảy ngày.” Khương Cẩn đồng ý, nhớ đến khi cònnhỏ, hai huynh muộihắnthường xuyên trộm lén phụ mẫuđira ngoài chơi, khoé miệng nổi lênmộtnụ cười dịu dàng.

Lời này vừanóira, người ở đây đều kinh hãi, đặc biệt là các quý nữ ở lầu hai.

“Nịnh Bảo, muội chắc chắnhắnlà nữ?”

Khương Nịnh Bảo giơ tay, ngăn người lại, nhìn ánh mắt phẫn nộ lại giả vờ bình tĩnh của Dương Thư Thanh, ánh mắt cố ý nhìntrênlỗ tai cùng ngực nàng ta, tiếp tục cười khanh khách.

Rửa mặt xong, Nịnh Bảo thaymộtthân váy vàng cam, búi tóc đơn giản,trênđầu cắmmộtcây trâm khảm hồng ngọc, điểm xuyết vài đoá hoá, bên hông lại thêm hai khối ngọc bội,đilại vài bước, liền phát ra tiếng leng keng trong trẻo dễ nghe.

“Dương tiểu thư, ngươi đây là chột dạ muốn chạy trốn?”

Người trong trà quan, tất cả đều nín thở chờ đợi.

nóixong, Khương Nịnh Bảo quay đầu nhìn lại phía cầu thangtrênlầu, nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của Tạ Cảnh Dực, cười khanh kháchnói: “Tạ thế tử, ngươi chẳng lẽkhôngnóivớihắnta, thân phậnthậtsựcủa vị nam tử mà ta níu kéo này chính là ca ca ruột của ta.”

Miễn cho có người nhân cơ hội hất nước bẩn lên người tứ nha đầu, nghĩ đến hônsựcủa nàng cùng Định Quốc Công,trênmặt lão phu nhânhiệnlên tia sắc bén.

Khương Nịnh Bảo đưa mắt nhìn lên, vừa lúc nhìn đến hai người, đôi mắt xinh đẹp nhanhhiệnlên ánh sáng, cơ hội luôn chờ đợi cuối cùng cũngđãđến.

Muội muội so với trước kia hoạt bát hơn nhiều, ừ, da mặt cũng dày hơnmộtchút, khi phụ mẫu còn, hầm rượu rất nhanhđãhết, mỗi lần chỉ cònmộtvò, muội muội mới bỏ ramộtngày ủ thêm vài bình rượu.

“Uyển Ninh, đại ca takhôngtệ chứ?” Nàng đến gần bên tai Phó Uyển Ninh,nhỏgiọngnói.

Từ sau khi tham dự hoa yến của Thuỵ vương phi, rất nhiều người nhận ra Nịnh Bảo, dung mạo cùng khí chất hơn người của nàng, bây giờ lại thấy nàngtrênđường lớn, thân mật nắm tay mỹ nam tử như vậy, mở to mắt mà hoảng sợ.

“Ca, hôm nay thời tiếtkhôngtệ, cađicùng muội dạo phốđi, chúng tađãlâu rồikhôngđira ngoài chơi.” Đáy mắt Khương Nịnh Bảohiệnlên hoài niệm.

Chỉ là ánh mắt lại thấy nàng cònđangthân mật ôm lấymộtmỹ nam tuấn tú, sửng sốtmộtchút, Nịnh Bảokhôngphải là đính hôn với Định Quốc Công sao, thế nào lại còn thân mật với nam tử khác?

Khương Cẩn lạnh lùng trừng mắt nhìn Tạ thế tửmộtcái, thu hồi ánh mắt,đinhanh đến bên cạnh Nịnh Bảo.

Ngẫm lại cũng đúng, Tạ thế tử từ hôn Khương tứ tiểu thư, Khương tam thiếu sao có thể chohắnsắc mặt tốt được.

Phó Uyển Ninhkhôngnghĩ đến người nam nhânanhtuấn bên cạnh Nịnh Bảo, thế mà lại là ca ca ruột của nàng,trêngương mặt xinh đẹphiệnlên vết thẹn thùng, nở nụ cười thoải mái gọimộttiếng: “Khương đại ca.”

Hai người tuấn nam, mỹ nữđitrênđường chính là phong cảnh đẹp mắt nhất.

“Tạ thế tử,hắnthậtsựlà đại ca ruột thịt của Khương tứ tiểu thư?”

“Xuân Hỉđithôi, đừng để ca ca ta đợi lâu.”

Phó Uyển Ninhmộtthân màu tím nhạt, vừa bước xuống xe ngựa liền nghe được giọngnóiquen thuộc, quay đầu lại nhìn,thìra là Nịnh Bảo, khuôn mặtnhỏnhắn xinh đẹpkhôngkhỏi lộ ra nụ cười dịu dàng.

“Ca, Uyển Ninh, bên ngoài nhiều người, chúng ta vào trong quán tràđinào.” Nịnh Bảo thấykhôngít ngườiđangđưa ánh mắt đến đây nhìn bọn họ, nhịnkhôngđượcnói.

Lần này vẫn nên ở cùng Nịnh Bảo nhiều hơnmộtchút.

khôngphải nàng muốn là được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng ngọc bội leng keng, Khương Nịnh Bảo mang theo hai tỳ nữđilên bậc thang, bước vào đình, ngồi bên cạnh Khương Cẩn, liếc mắt nhìn bình rượutrênbàn, mi mắt cong cong, nhấp môi cườinói.

“Sớm vậy á?”

Vị Khương tam thiếu này cùng Khương tứ tiểu thư giống nhau, rất ít tham gia yến hội, bây giờ cuối cùng cũng được nhìn thấy ngườithật.

Dương Thư Thanhkhôngnghĩ tới, lại gặp được Khương Nịnh Bảo ở chỗ này, đặc biệt Khương Nịnh Bảo còn tìm đường c·h·ế·t, cùng nam nhân khác thân mật như vậy, nhịnkhôngđược vui mừng, gấpkhôngchờ được cao giọng trách cứ.

Nhìn nữ tửnhỏnhắn đángyêutrong gương đồng, Khương Nịnh Bảo ngẫm nghĩ, lại lấy hai vòng tay hồng bảo thạch trong rương trang sức ra, đeo vào cổ tay trắng nõn của mình, rồi mớiđira ngoài phòng.

“Là ngươi à, Nịnh Bảo, hôm nay ngươi cũng đến sao?”

thậtkhôngbiết là tốt hay xấu nữa.

Hầm rượu lớn như vậy, mỗi lần đều trống rỗng chỉ có mười mấy vò.

Dáng người cao lớn tuấn mỹrõràng là vị hôn phu tiền nhiệm của Nịnh Bảo, Tạ Cảnh Dực, còn nam tử thấp người môi hông răng trắng bên cạnh, tướng mạo tuấn tú, còn có chút mùi hương son phấn.

Dương Thư Thanh bừng tỉnh trong mộng đẹp, to mắtkhôngdám tin được, đời trước nàng vẫn chưa gặp qua vị thám hoa lang người người khen ngợi, chỉ biết dung mạohắnrất là tuấn mỹ.

Phó Uyển Ninh mỉm cười gật đầu, cùng huynh muội Khương Nịnh Bảođivào Tấn Giang, trong trà quán người đến uống trà thưởng rượu, cókhôngít người là thấy qua diện mạo của Nịnh Bảo, bây giờ lại thấy nàng nắm tay lôi kéomộtnam tử tuấn tú cùng Phó tiểu thư Tả Tướng gia, ánh mắt mang theo vi diệu.

“Đúng vậy, tiểucônương chăm chỉ.” Khuông Cẩn buồn cười lại nhéo mũinhỏcủa nàngmộtcái.

Sau khi Dương Thư Thanh nữ cải nam trang quen biết với Tạ Cảnh Dực, định ra hôn ước, vẫn thích ăn mặc nam trangđituần tra sản nghiệp của mình.

Thôi, xem như đại ca cùng Uyển Ninhkhôngcó duyên phận.

“Tạ thế tử,đãlâukhônggặp.”

Tối hôm qua Khương Cẩn cũngđãhỏi mấy gả sai vặtmộtít chuyện về Nịnh Bảo, mới biết được, mấy ngàyhắnkhôngcó ở phủ, muội muộihắnliền gây ra nhiều chuyện như vậy.

Nửa canh giờ trước, Tạ thế tử mang theomộtvị công tử đến đây.

Tráchkhôngđược Nịnh Bảo lại thay đổi nhiều đến vậy.

Trong lòng thầm nghĩ, xem ra, đời trước Dương Thư Thanh làmộtphụ nhân nội trạch, căn bản là chưa nhìn thấy đại ca, tráchkhôngđược làkhôngnhận ra, cònnóira những lời như vậy.

đãlười nhác mà cònkhôngbiết xấu hổ tự nhận mình làcônương chăm chỉ.

“Cảm động, sao ca lạikhôngcảm động chứ?” Khương Cẩn thu hồi suy nghĩ, cưng chiều đưa tayquét cái mũinhỏcủa nàng, lệnh cho gả sai vặt đến phòng bếpnhỏđem đồ ăn sáng lên.

Giờ gặp được chính chủ, lạikhôngnhận ra, còn làm chuyện chê cười, may mắn là nàng bây giờđangdùng thân phận khác, Khương Nịnh Bảo cũngkhôngbiết nàng là đích nữ An Viễn Hầu.

Khương Nịnh Bảo để ý đến chuyện này, trong lòng rất tự hào, đại ca nàng chính là xuất xắc như vậy, đem ra so sánhcùng nam chủ Tạ Cảnh Dực, trừ gia thế, những mặt kháckhônghề thua kém nam chủ.

Tây viện Trường Ninh Bá phú khá lớn, trong viện còn có đình bát giác để hóng gió, mỗi khi rãnh rỗi, Nịnh Bảo thích đến đây hóng gió ngắm cảnh, chỉ là hạ nhân trong viện chỉ có mỗi mình Xuân Hỉ, nàngđãlâu rồi chưa đến đây.

Khương Nịnh Bảo ngầm đánh giá Dương Thư Thanhđangnữ cải nam trang, nghiêng đầu nhìn qua khuôn mặt tuấn tú đen thui của đại ca mình, nhịnkhôngđược cười khúc kích, giọngnóitrong trẻo dễ nghe: “Ca, ca liền trở thành nam tử xa lạ kìa.”

Đường phố kinh thanhthậtnáo nhiệt phồn hoa.

thìra nam tử tuấn tú kia lại là ca ca ruột thịt của nàng,đangtheo đọc sách tại thư viện Thanh Sơn, Khương Cẩn.

“Khương tứ tiểu thư, ngươi có Định Quốc Công chống lưng, có thể tuỳ ý vũ nhục người khác, takhôngthể trêu nỗi, cáo từ.”

“Mưa cuối cùng cũng tạnh.” Nịnh Bảo nhìn cảnh xuân bên ngoài, tâm tình rất tốt, hôm nay thời tiếtthậtđẹp, có thểnóiđại cađidạo phố cùng mình.

“Sáng sớm tam thiếu giađãđến đây rồi.”

Hồng Hạnh vội vàng cho người truyền tin ra ngoài,nóivị công tử xa lạ kia chính là bào huynh của Khương tứ tiểu thư.

Khương Cẩnkhôngnóigì nhìn muội muộimộtcái, coi như làkhônghiểu ám chỉ của nàng, lễ phép cười cườinóivới Phó Uyển Ninh: “Phó tiểu thư.” Ánh mắt Phó tiểu thư trong veo, khí chất tự tại,âmthầm gật đầu, đối với tỷ muội kết giao đầu tiên này của muội muội ấn tượng cũngkhôngtệ lắm.

Nàng thu lại tâm tư, qua đầu nhìn Dương Thư Thanh, nheo mắt, Dương Thư Thanh quả nhiên là có hào quang của nữ chủ, người ở đây vậy màkhôngai nhìn ra được nàng ta là nữ cải nang trang.

Thư Dương công tử là Dương tiểu thư,thậthay giả?

Đều may mắn nhất là, Nịnh Bảo có vị hôn phu là Định Quốc Công, nếu là những người khác, Khương Cẩnkhôngkhỏi lo lắng cho muội muội, sau nàysẽbị nhà chồng ghét bỏ.

Quý nữ trong trà quán ở lầu hai biết bên ngoài có chuyện, liền chạyđixem náo nhiệt,khôngít ánh mắt quý nữ đều dừngtrêndung mạo tuấn tú của Khương Cẩn.

Ánh mắt lạnh như băng của Dương Thư Thanh nhìn chằm chằm huynh muội Khương Nịnh Bảo, đặc biệt là Khương Cẩn xuất sắc như vậy, trong lòng nảy sinh kiêng kỵ, đáy mắthiệnlên ý lạnh.

“Hồng Hạnh, nhanh cho người ra ngoài dẹp bỏ tin đồn.”

Khi cònnhỏ, muội muội rất là hung dữ, nhưng dướisựdạy dỗ của mẫu thân, liền biến thành tiểu thư khuê cát dịu dàng uyển chuyển, cất bỏ răng nanh, bây giờ lại giải phóng nó.

Đột nhiênmộtchuỗi leng keng vang lên, người ở đây đều nhìn về phía Khương Nịnh Bảo, thấy nàng cười cười, thản nhiênbướcđến phía thế tử.

Khương Nịnh bảo nhìn nhìn Dương Thư Thanh cười cười.

“Ừ, còn có mùi son phấntrênngười nữa, cũng che dấuđirồinói.”

“Khương tứ tiểu thư, nếu nhớkhônglầm, thân phận ngươi bây giờ là hôn thê của Định Quốc Công, sao lại có thể trước mặt người khác lại tuỳ tiên lôi kéo tay với nam nhân khác?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đương nhiên, nếu Thư Dương công tử cho là mình dán râu giả, há trang thành người khác, liềnkhôngnhận mình là nữ tử, có thể cho người nghiệm thân, là nam hay nữ liềnsẽbiết, ta nghĩ ở đâysẽcó người vui lòng giúp nghiệm chứng.”

Lúc này Khương Cần cùng Nịnh Bảođidạođãhơn nửa canh giờ, liền đến quán trà Tấn Giang nghỉ ngơimộtchút, uống trà hoa thư giản, ai ngờ ngoài cửa vô tình thấy được xe ngựa của Phó Uyển Ninh, hai mắt Nịnh Bảo loé sáng, liếc liếc mắt nhìnđại cađangbên cạnh mình, trong lòng mừng thầm, đúng là duyên phận.

“Tạ thế tử, Thư Dương công tử rốt cuộc có phải là vị hôn thê của ngươi haykhông?”

Khương tứ tiểu thưkhôngphải là hôn thê của Định Quốc Công sao, thế nào lại ởtrênđường lớn, cùng nam nhân khác thân mật như vậy, lá gan của Khương tứ tiểu thư này cũngthậtlà lớn quáđi.

Ánh mắt Phó Uyển Ninh chớp chớp, khẽ gật đầu, “Khương đại cathậtxuất sắc.” Tâm tư Nịnh Bảo, nàng hiểu, nhưng hônsựcủa nàng, tổ phụ sớmđãcó sắp xếp.

“Ca, đương nhiên là chắc chắn, ca đợi mà xem liền biếtthậtgiả.”

Người trong trà quánđãnhận ra ánh mắt Khương tam thiếu lạnh lẽo dần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây chính là cơ hội tốt để vạch trần thân phận của Dương Thư Thanh.

Chẳng lẽ hôm nay nàng phải phơi bày thân phậnthậtsựra ánh sáng, nghĩ đến hậu quả, đáy mắt Dương Thư Thanh đỏ ngầu, thân phận của nàng tuyệt đốikhôngđược lộ ra ngoài.

trênmặt Nịnh Bảo đầy kinh ngạc, hôm qua đại cađisuốt ngày đường để về phủ, sáng nay lại thức sớm như vậy, thân thể sao chịu được, xem rađihầm rượu lấy chút rượu bổ cho ca ca mới được.

“Là, lão phu nhân.”

Đáy lòng lại sinh ra dự cảmkhônglành.

Đa số cũng là chuyện mà Nịnh Bảo chưanóiđến.

Sớm biết sau khi đính hôn cùng Cảnh Dực, liền đem thân phận Thư Dương công tử xử lý,khôngnên để lại.

nóixong Dương Thư Thanh liền muốn rờiđi.

Tạ Cảnh Dựckhôngnghĩ hôm nay trước mặt dân chúngsẽđưa ra thân phận khác của Thư Thanh,hắnsâu kín nhìn Thư Thanh, môi mỏng khẽ giật, ánh mắt Dương Thư Thanh lộ ra tuyệt vọng, nàng hung ác trừng mắt nhìn Khương Nịnh Bảo, xem ra hôm nay trốnkhôngquamộtkiếp, trong lòng hối hận đến thối cả ruột.

Nịnh Bảo nhìn sắc mặt của Phó Uyển Ninh, trong lòng thở dài.

Chương 35: Đây là lúc vạch trần một thân phận khác của Dương Thư Thanh

Khương Nịnh Bảo, mặt đầy vui vẻ, đại ca có bảy ngày nhàn rỗi, có thể cùng đại cađira ngoài chơi rồi,mộttháng sau, nàng phải xuất giá, sau này chỉ sợ làkhôngcó thời gian gặp được đại ca. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Uyển Ninh, có khoẻkhông,khôngnghĩ lại ở chỗ này có thể gặp được ngươi.” Nịnh Bảo tươi cười, chào hỏi với Phó Uyển Ninh, trong giọngnóilộ ra điểm vui mừng ngạc nhiên.

Hôn qua đứa cháu trai thứ ba vừa mới ở thư viện về, nghĩ cũng biết hôm nayđidạo phố cùng tứ nha đầu là ai, Khương lão phu nhân trong lòng rấtkhôngvui, gọi Hồng Hạnh đến.

“Khó trách được, lúc trước Tạ thế tử lại dùng hết sức để từ hôn,thìra làđãcùng Dương tiểu thư sớm quen biết tìm hiểu nhau rồi.”

Nhìnmộtnữ tử xinh xắn từ xa chậm rãiđiđến, nam tử trong đình liền nở nụ cười dịu dàng.

Khương Cẩn híp mắt lại, Nịnh Bảonóinam tử này là đại tiểu thư An Viễn Hầu, ngườiđãcướp Tạ thế tử, ánh mắthắnnhìn người nàykhôngtốt, trong miệng hỏi.

Người ở đây càng nghĩ càng kinh hãi.

Nếu vị Thư Dương công tử này là Dương tiểu thư, nàng ta cùng Tạ thế tử hai năm trướcđãquen biết nhau, như vậy chuyện cứu người rơi xuống nước ở đào hoa yến lần trước khẳng định làmộtmàn kịch được dàn dựng tỉ mỉ.

“Ca, tiểu thư đây là Phó Uyển Ninh, nàng là đích tôn nữ phủ Tả tướng, là tỷ muội tốt khi muộiđihoa yến Thuỵ vương phiđãkết giao, Uyển Ninh, đây là ca ca Khương Cẩn, là bào ca của ta.”Nịnh Bảo chớp chớp mắt nghịch ngợm nhìn đại ca mình, cười khanh khách giới thiệu hai người với nhau.

Cái làm Khương Nịnh Bảo câm nín đó là Dương Thư Thanh dường như rất thích trà hoa của trà quán Tấn giang, thường xuyên đến đây thưởng trà.

khôngngờ Khương tam thiếu này sinh ra liền tuấn tú phong nhã, khí chất bất phàm, nghenóituổi cònnhỏmàđãthi đậu tú tài,đãtròn mười tám nhưng còn chưa đính hôn,hiệngiờ có muội phu là Định Quốc Công, nếu đậu cử nhân, tương lai liền rộng mở.

Tất cả mọi người đều biết Khương tứ tiểu thư cùng nam nhân xa lạ thân mật dạo phố, tin liền đến tai Trường Ninh Bá phủ, Khương lão phu nhânđangtịnh dưỡng, khoé miệng cũng phải giật giật.

Lúc này, hạ nhân dưới phòng bếp đem đồ ăn sáng lên, món ăn vô cùng phong phú, huynh muội hai người sau khi ăn sáng xong, đến Thọ Kim Đường vấn an Khương lão phu nhânmộtchút rồi cùng ra khỏi phủ.

Khương Nịnh Bảo: “……”

Khương Nịnh Bảo quan tâmnói.

Nếukhôngphảiđangở trước mặt nhiều người, Khương Cẩnkhôngngại mà cùng Tạ Cảnh Dựcnóichuyện với nhaumộtphen, vì Nịnh Bảo mà trút giận.

“Muội từnhỏđãlàcônương chăm chỉ rồi, hầm rượu chỉ là quánhỏthôi.” Nịnh Bảo vô cùng tự nhiênnói, vẻ mặt rất là hợp tình hợp lý.

Sáng sớm hôm sau, trờiđãsáng trong, chim sẻ đậu ngoài cửa sổ hót líu lo, cảnh xuân tươi đẹp xuyên qua cửa sổđivào nhà, mang theo ấm áp.

Nghĩ đếnkhôngđánh mà thắng, giải quyết được mối uy h**p, trong lòng Dương Thư Thanh kích độngmộtphen.

Khuê nữ vừa đủ tuổi cập kê trong trà quán này, đều thay đổi cách nhìn, trong lòng liền rục rịch.

Phó Uyển Ninh: “……”

Khương Nịnh Bảođiđến trước mặt Tạ thế tử cùng Dương Thư Thanh rồi dừng lại, quấnnhẹmộtsợi tóc, cười tươi sángnói: “Tạ thế tử, Dương tiểu thư,khôngnghĩ là đến trà quánsẽgặp được hai người, càngkhôngnghĩ được Dương tiểu thư lại là Thư Dương công tử,thậtlà bất ngờ quá lớn.”

Toàn bộ người trong trà quán Tấn Giang đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Người thấp lùn này tên là Thư Dương, lai lịch có điểm thần bí, nghenóicùng đại sư ủ rượu của tửu phường Thượng Vân có giao tình, là Tạ thế tử rất coi trọng vị bằng hữu này,mộtnăm trước, cómộtvị công tử gia ăn chơi trác táng đắc tội Thư Dương công tử, bị Tạ thế tử bắt gặp, hung hăng dạy dỗmộtphen.

Sắc mặt Dương Thư Thanh thay đổi nhanh chóng, đáy mắthiệnlên hoảng loạn, nàng tarõràngđãhoá trang, mày thô kệch, còn dán thêm râu quai hàm, hơn hai năm qua, trừ bỏ Tần Vương cùng Cảnh Dực,khôngai là biết được Thư Dương công tử chính là đại tiểu thư An Viễn Hầu, Khương Nịnh Bảo này làm sao có thể nhận ra được.

Lời nàynóira, cả trà quán đều đột nhiên yên tĩnh.

Trà quán này rất đông người đến, người ngồi ở đây đều là người có thân phận, Khương Nịnh Bảo này sợ là thanh danhkhôngcòn, dám hồng hạnh vượt tường, phản bội Định Quốc Công, nước bọt cùng lời mắng chửi của bá tánh đềusẽrơi lên đầu nàng.

“Ca, muội gần đây có ủ rất nhiều rượu, khi nào về thư viện ca nhớ lấy theo, đọc sách mệt mỏi, liền uống chút rượu bổ thân thể, ca biết đó, rượu muội ủ rất tốt cho thân thể.”

Trong đình,mộtnam tử mặc y phục màu lam, khuôn mặt ngời ngời, phía sau có hai tên sai vặt, nam tử cònđangthưởng thức rượu, ánh sáng mặt trời cuối xuân chiếutrênngườihắn, dường như mạ lênmộttầng ánh sáng vàng nhạt.

Khương Cẩn gật đầu đồng ý, trong lòng ấm áp, nghĩ đến mình sáng nayđihầm rượu, nhìn thấy vò rượu chất đầy,hắnnhịnkhôngđược trêu ghẹo nàng: “Nịnh Bảo, sáng nay nhìn thấy hầm rượu chất đầy, muội khi nào lại chăm chỉ như vậy hả?”

Từ sau khi phụ mẫu gặp chuyện, vẫn luôn trong phủ giữ đạo hiếu, còn chưađira ngoài.

Rất nhanh, tin tức này liền được truyềnđi.

“Nam nhân hàngthậtgiáthật, buồn cười, Dương tiểu thư, trước khinóidối, vui lòng mang dấu khuyên taitrênlỗ tai che dấuđihẳnnói, còn có, ngực bó chặt như vậy,khôngkhó chịu sao?”

“Tiểu thư, tam thiếu gia nhớ thương hầm rượu củacônương đó, sáng sớm hôm nay liềnđiđến hầm rượu lấy hai vònhỏra,đanguống rượu trong đình bên ngoài kia”

Xuân Hỉ thấy tiểu thư nhà mình ra cửa đều đơn giản, cũngđãkinh diễmkhôngthôi, quả nhiên người đẹpthậtlà tốt, mặc cái gì cũng làm người đẹp mắt vui lòng.

Chưởng quầy trà quán Tấn Giang nhìn thấy chủ tử, vội vàngđiđến đón tiếp, chuẩn bị đưa người lên phòng bao lầu hai,thìlại có hai vị nam tửmộtcaomộtthấp từ lầu haiđira.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Đây là lúc vạch trần một thân phận khác của Dương Thư Thanh