Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Gả Cho Cha Của Nam Chính

Cửu Nguyệt Vi Lam

Chương 43: Quốc Công Gia, ngài cố ý chờ ta ở nơi này sao

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Quốc Công Gia, ngài cố ý chờ ta ở nơi này sao


Ngày mai đến cửa thêm lễ, lúc đó có trò hay để coi.

“Nịnh Bảo nha đầu, đến bên cạnh ta nào.”

“Đều nhớ,mộtngàykhônggặp như cách ba thu.” Khương Nịnh Bảo mấp máynhỏnhỏ, cười cũngkhôngcó chút thẹn thùng nào.

Tạ lão phu nhân,trênmặt toàn là tươi cười, rất là hưởng thụ, nhìn dung nhan đángyêucủa tiểucônương, trêu chọcnói: “Chỉ mới có mấy nàykhônggặp, nha đầu, con là nhớ ta hay là nhớ A Hành?”

Định Quốc Công Tạ Hành mắthiệný cười, bước từng bước trầm ổn, cùng Nịnh Bảo sánh vaiđiđến Vinh Hỉ Đường.

Khương Nịnh Bảo cùng Định Quốc Công vừađivào,khôngkhí thân mật cùng hoà hợp của hai người làm cho Tạ lão phu nhân sáng ngời đôi mắt, lập tức vẫy tay gọi Khương Nịnh Bảo sang.

Hoàng ma ma bên cạnh mở hai cái rương y phục ra,mộtrương là hôn phục của tân lang, cái khác là giá y của tân nương, ánh mắt Nịnh Bảo rơi xuống giá y đỏ thẫm rực rỡ lung linh.

khôngchỉ có như thế, lễ vật tặng thêm vàokhôngcó tính.

Sống hai đời, đây là lần đầu tiên gả chồng, Nịnh Bảo cực kỳ coi trọng.

Khương Nịnh Bảo có chút đau đầu, của hồi môn đặt mua quá nhiều, chỉ có thể để Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc, đem của hồi môn bỏ vào rương, miễn cưỡng biến thànhmộttrăm hai mươi bốn rương.

Khương Nịnh Bảo cũngkhôngcó bất mãn, càng đừngnóiđếnkhôngcam lòng hay là thương tâm.

Trương tú nươngâmthầmnhẹnhàng thở ra.

Tạ Cảnh Dực mờimộtvị đại sư xuống núi giúp nàng thêu giá y, bởi Tạ Cảnh Dực cũngkhôngphải là thế tử được thỉnh phong của Định Quốc Công, chức quan là lục phẩm, cho nên giá y của nàngkhôngđược vượt cấp, chỉ thêu hoa văn uyên dương đỏ tía cấp ngũ phẩm.

“Đẹp.”

Có lẽ là gần đến hôn kỳ, Khương Ninh Bảo gần đây cũng là rất thích xiêm y màu đỏ, mỗi lần đều mặc là màu đỏ thắm.

Trong lòng Dương Thư Thanh đương nhiênkhôngcam lòng, nghĩ đến chính mình đường đường là đích trưởng nữ An Viễn Hầu, sống lạimộtđời,khôngchỉ cấp bậc hôn lễ giảm xuống mà ngay cả quy cách giá y cũng giảm theo.

Ánh mắt Khương Nịnh Bảo dừngtrênlễ phục tân langtrênngười Định Quốc Công, khẽ cười, nghịch ngợm trả vềmộtcâu, giống như đoá mẫu đơn nở rộ, làm ngườikhôngthể dời ánh mắtđiđược. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khuôn mặt Định Quốc Côngkhôngcó biểu cảm nào, gật gật đầu, Khương Nịnh Bảo cũng cười cười vớihắn.

Mọi người trong đại đường đều mang vẻ mặt đầy kinh diễm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường tỷ muội cũng xuất giámộtngày.

“Phụ thân, Khương tứ tiểu thư.” Tạ Cảnh Dực sau khi nhìn thấy hai người, bước chân dừng lại, đứng xa xa chắp tay hành lễ với hai người.

Vinh Hỉ Đường.

Đôi mắt luôn lạnh lẽo của Tạ Hành loé lên chút chờ mong cùng nôn nóng, cũng lấy hôn phục tân lang của mìnhđiđến gian nhà khác,mộtlát liềnđira.

Định Quốc Công gật đầu.

Nịnh Bảo vội vàng gật đầu, hai con ngươi sáng lấp la lấp lánh.

Hôn lễ củahắnđược vạn người chú ý.

Dương Thư Thanh sau khi biết được chuyện này, cười đến điên cuồng, nước mắt cũng trào ra, đại phòng Trường Ninh Bá nàythậthành động cũngkhônglàm nàng thất vọng.

Nam chủ vẫn cao lớn tuấn mỹ như xưa, khí chất thanh lãnh, nhưng có vẻ trầm ổn hơn trước, có lẽ là sắp thành thân, có ý thức trách nhiệm.

Giá y của Khương Nịnh Bảođãthêu xong.

Định Quốc Công Tạ Hành nhìn tiểucônương xinh đẹp hơn người, ánh mắt nóng rực, nghiêm trang gật đầu.

Ngắn ngủi nửa tháng, từng cử chỉ hành động của nàng, từng nụ cười, cái nhíu mày đều lộ ra ưu nhã tự nhiên như vậy, xem ra hai vị ma ma dùng hết bản lĩnh của mình, làm cho khí chất của nàng nâng cao thêmmộtbậc.

“Ừm.” Đáy mắt Định Quốc Cônghiệnlên dịu dàng, ánh mắt nhìn nàng chuyên chú, mấy ngàykhônggặp lại có chút nhớ nhung.

Sau khi Trương tú nương kiểm tra giá y, nhận thấy vô cùng vừa người,trênmặtkhôngkhỏi tươi cười,nóivới Tạ lão phu nhân cùng Khương Nịnh Bảo: “Giá ykhôngcần sửa.”

Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạcđitheo phía sau, thỉnh thoảng nhìn rương đồ trong tay thân vệ, tươi cườitrênmặtthậtlâu cũng chưa tan biến.

Trương tú nương cùng bốn quan nội thị, hoàn thành nhiệm vụ, hồi cung phục mệnh, Tạ lão phu nhân cũng phất tay để hai người rờiđi, Định Quốc Công tự mình đưa Khương Nịnh Bảo ra cửa phủ, nhìn nàng lên xe ngựa.

Ba ngày sau, ngày thêm lễđãđến, phủ Trường Ninh Bá làmộtmảnh vui mừng, nơi nơi đều treo đầy lụa hồng.

trênđườngđi, bọn họ gặp được Tạ Cảnh Dực mặc công phục, đeo bội kiếm bên hông.

Khương Nịnh Bảo có điểm bội phục Tạ Cảnh Dực, người này vậy mà theo lệnh cưỡng chế, người người sửa miệng, bây giờ tất cả hạ nhân của phủ Định Quốc Công, toàn bộ đều sửa miệng gọihắnlà thiếu gia,khôngcòn gọi Tạ Cảnh Dực là thế tử.

Chương 43: Quốc Công Gia, ngài cố ý chờ ta ở nơi này sao (đọc tại Qidian-VP.com)

trênđường trở về, Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc ríu rítnóichuyện, Khương Nịnh Bảo thấy cũng phải lắc đầu.

Dương Thư Thanh gần đây bận rộn cũng luôn chú ý đến Khương Nịnh Bảo, biết được nàng tađiphủ Định Quốc Công, lại nghĩ đến Trương tú nương cũng ở đó, khuôn mặt xinh đẹp bỗng dưng trầm xuống.

Đây chính là tiểu tức phụ của bà đó.

Trongkhôngkhí vui mừng, phủ Trường Ninh Bá cùng nhị phòng Tạ gia, đột nhiên gửi thiệp mừng đến bằng hữu thân thích cùng gia tộc hay qua lại.

Khương Nịnh Bảo xuống xe ngựa, liền nhìn thấy được thân ảnh cao lớn đứng ở cửa, đôi mắthiệnlên vui mừng, khoé miệng cũng kéo ra nụ cười tươi đẹp.

“Quốc Công gia cũngthậtlàanhtuấn.”

......

Phẩm cấpkhônggiống nhau, hình thêutrêngiá y cũngkhônggiống nhau, nhưng giá y có thểnóilà vượt cấp.

Bất kể là hào môn kinh thành hay là bá tánh bình dân, đầu đường cuối ngõ, mọi người đều là bàn luận chuyện của Định Quốc Công cùng Khương tứ tiểu thưkhôngdứt, mọi người suy đoán, Định Quốc Công khẳng địnhsẽvì Khương tứ tiểu thư làmmộthôn lễ long trọng nhất.

Mấy ngày nay, hai vị ma ma cũng từng cho người báo tình hình học tập của Khương gia tiểucônương cho bà, biết được tiểucônương tiến bộ thần tốc, lễ nghi qui củmộtlần liền thông qua, trong lòng Tạ lão phu nhân kiêu ngạokhônghết.

Tin tức này truyềnđicực nhanh,khôngđến nửa ngày liền truyền khắp kinh thành, bá tánh ồ lên, tỷ muội đồng xuất giá, chuyện nàykhôngphảikhôngcó, nhưng địa vị Định Quốc Công cao như vậy, ở trong lòng bá tánh lại càng cao hơn nữa.

“A Hành, Nịnh Bảo nha đầuthậtlà đẹp.” Tạ lão phu nhân quay đầu nhìn lại nhi tử của mình cũngđangmặcmộtthân y phục tân lang đỏ thẫm, nhịnkhôngđược trêu chọcmộtcâu.

Khương Nịnh Bảo cười ngọt ngào với Định Quốc Côngmộtcái, vui vẻ cầm đồ rời khỏi đại đường.

Giá y thêu xong rồi, cách đại hôn cũngkhôngquá mười ngày, Khương Nịnh Bảo nghĩ chờ lần tớiđinóitổ mẫu chuyện tặng lễ, miễn cho tổ mẫu quên mất chuyện này.

Khương Nịnh Bảo lại có thể vẻ vang xuất giá như trước.

Tạ Cảnh Dực là chỉ huy Ngũ Thành Binh Mã Tư, nhìn có vẻ hẳn làhắnđilàm việc.

“Khương tứ tiểu thư, có hài lòng với giá y nàykhông?” Trương tú nương đứng dậy,điđến bên cạnh Nịnh Bảo, mỉm cười hỏi.

Nàngkhôngcầm lòng được nhanh lấy giá y của mình ra, tơ lụa đỏ thẫm trơn nhẵn như nước, bêntrêncòn thêu chim trĩ bằng chỉ thêu màu đỏ tía sống động nhưthật, đôi mắt chim trĩ linh động, giống như vật sống, có thể thấy được tài nghệ thêu của Trương tú nương tinh vi vô cùng.

Khương Nịnh Bảonhẹbướcđiqua, vui vẻ mà ôm lấy cánh tayhắn.

Định Quốc Công cũng thay lại áo gấm màu đen khi nãy.

Trang phục tân lang vô cùng vừa người, phối hợp với khí chất lạnh lùng, mạnh mẽ củahắn, càng tôn lên vóc dáng hoàn mỹ củahắn, càng làmhắnthêmanhtuấn.

Triệu quản gia mangmộtmặt đầy vui mừng, nhìn hai thân ảnh từ phía xa xa, nghĩ đến mấy ngày nữa, phủ Quốc Công liềnsẽnghênh đónmộtvị nữ chủ nhân, cả người Triệu quản gia liền tràn ngập nhiệt tình. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Quốc Công gia, ta nghenóigiá yđãthêu xong, ta gấpkhôngchờ nổi liền muốn xem giá y đẹp đến thế nào, chúng ta nhanhđiđi.” Khương Nịnh Bảo vui mừng quađi, trong mắt tràn đầy chờ đợi, kéo cánh tay Định Quốc Công nhanhđivề phía trước.

Khương Nịnh Bảo mỉm cười cam chịu.

Tạ lão phu nhân cùng Hoàng ma makhôngnhịn được cười.

Người có chuyện vui tâm tình liền sảng khoái, Tạ lão phu nhân tươi cười đầy mặt, nét mặt toả sáng ngồitrênchiếc ghế chạm trổ bằng gỗ tử đàn, hai mắt thỉnh thoảng nhìn về phía cái rương đựng giá y, cườikhôngkhép được miệng.

ở triều Đại Việt, ngày tặng lễ đều là chọn trước đại hôn năm ngày.

“Hài lòng, tay nghề của Trương tú nương đúng là xuất thần nhập hoá, giá ythậtđẹp, con rất thích, lão phu nhân, conđithử xem có vừa haykhông.” Khương Nịnh Bảo v**t v* thêu văntrênáo, trong mắt đều là kinh ngạc, đuôi mày, khoé mắt đều là vui mừngkhôngche giấu.

Tạ lão phu nhân vừa lòng gật đầu, cườinói.

“Xem ra lễ phục tân lang hẳn làkhôngcần sửa chỗ nào rồi.”

Khương Nịnh Bảo cũngkhôngbiết trong lòng Dương Thư Thanh làkhôngphục, nàng trở về phủ Trường Ninh Bá liền đem giá y cấtthậttốt, dò hỏi ngày thêm đồ của tổ mẫu, lại tiếp tục cùng học tập với hai vị ma ma.

Lờithìnóinhư vậy, nhưng bốn vị nội thị vẫn căng da đầu, nghiêm túcđiđến bên cạnh Định Quốc Công, cẩn thận kiểm tramộtlần nữa, đúngthậtnhư lời Tạ lão phu nhânnói,khôngcần phải sửa, liền lau mồ hôimộtphen, sắc mặt trắng bệch lui ra ngoài, gật gật đầu cùng Trương tú nương.

Khương Nịnh Bảo buông cánh tay Định Quốc Công ra, bướcnhỏđiđến bên cạnh lão phu nhân, cười ôm tay bàmộtcái, thân mậtnói: “Lão phu nhân, conthậtlà rất nhớ người đó.”

Đời trước, Dương Thư Thanh gả cho Tấn vương làm trắc phi, trắc phi vương gia là có phẩm cấp, giá y của nàng khi đó là chim trĩ, đời này lại chỉ là uyên ương, chênh lệch quá lớn.

“Xem ra nha đầu càng là nhớ A Hành rồi.” Tạ lão phu nhân trêu ghẹomộtchút, rất là có hứng thú liếc nhìn nhi tửmộtcái, khoé miệng Định Quốc Côngkhôngtự giác mà nhếch lênmộtchút.

Trương tú nương cùng bốn vị nội thị ngồi uống trà chờ đợi.

Xe ngựa khiêm tốn liền ngừng trước cổng lớn phủ Định Quốc Công.

Gặp được Tạ Cảnh Dực cũng chỉ là nhạc đệm nhonhỏ, Khương Nịnh Bảo kéo Định Quốc Công tiếp tụcđiVinh Hỉ Đường,trênđường gặp được mấy nhóm hạ nhân,trênmặt họ toàn là niềm vui sướng.

Quamộtchén trànhỏ, Khương Nịnh Bảo mang khuôn mặt tươi cười, thướt tha yểu điệuđira tới,mộtthân giá y đỏ rực càng làm nhan sắc của nàng khuynh thành, đẹp đến động lòng người.

Xuân Hỉ cùng Xuân Nhạc đứng tại chỗ.

Trương tú nương nhìn Tạ lão phu nhân cùng Khương Nịnh Bảo nháo, hơi mỉm cười, trong mắtkhôngche giấu kinh ngạc cùng cảm thán.

Lồng ngực Dương Thư Thanh đè nén bực bội, nếu Cảnh Dực là thế tử danh chính ngôn thuận của phủ Định Quốc Côngthìtốt rồi.

Danh sách của hồi môn của nàng, mười ngày trước cũngđãchuẩn bị xong, lúc trước Định Quốc Công đưa đếnmộttrăm lẻ tám rương sính lễ, có thể trừ ra tám rương, hơn nữa Khương Nịnh Bảo cũngđãđặt mua thêm của hồi môn cho mình, tổng cộng làmộttrăm năm mươi rương, vượt xa quy cách rồi.

Khương lão phu nhân quả nhiên như lời đồn, thiên vị đại phòng.

Khương Nịnh Bảo là được thánh thượng chỉ hôn, gả cho Định Quốc Công, nhưng chim phượng là chỉ dành cho hoàng thất, cho nêntrêngiá y của nàng thêu là chim trĩ đỏ tía hàng nhất phẩm, đại biểu thân phận tôn quý của nàng.

“thậttốt quá, mấy ngày trước tađãcho người dọn dẹpmộttoà nhà ba viện, vừa lúc để cho cữu cữu vào ở.”

Nhà của vị hôn thê lại đột nhiên làm ra chuyện này, mọi người chỉ cảm thấy, trong lòng đều là vô cùng thương hại cho Khương tứ tiểu thư.

Nghĩ đến hoa văn thêutrênđó, lại nghĩ đến hoa văntrêngiá y của mình, trong lòng Dương Thư Thanhthậtnghẹn khuất, ai lạikhôngmuốn mình mặc giá y đẹp nhất ngày xuất giá.

Vẻ mặt Khương Nịnh Bảo tràn đầy kinh ngạc cùng vui mừng.

Hết thảy chuyện này đều cần chuẩn bị.

Tạ lão phu nhân cườikhôngkhép được miệng, tiểu tức phụ tương lai mặc giá y vàothậtlà xinh đẹp vô cùng, khí chất cao quý nhàn nhã, giống như hoa mẫu đơn ung dung quý phái.

“Quốc Công gia, chàng là cố ý đứng đây đợi ta phảikhông?”

“điđi.” Tạ lão phu nhân sao lạikhôngnhìn ra được, nàng là gấp chờkhôngđược, cười tủm tỉm, phất tay để Hoàng ma ma đưa nàngđivào phòng thay giá y.

Ngày hôm nay, nàng cũng mặcmộtthân đỏ xinh đẹp, đuôi mắt, chân mày đều đậm ý cười, ánh mắt sáng ngời linh động, tựa như viên minh châu loá mắt, lộng lẫy mê người.

Mọi người đều trợn mắt há mồm.

Của hồi môn của nàng, giống như Khương Nịnh Bảo đoán trước, Khương lão phu nhânnóicủa hồi môn của nàng, trong phủsẽkhôngchuẩn bị, mẫu thân Dương thị của nàng để lại của hồi môn cho nàng rất nhiều, cũngđãđủ.

Khương Nịnh Bảo vui vẻ cảm tạ Trương tú nương, rồiđithay lại y phục, đem giá y xinh đẹp giao cho Hoàng ma ma cất vào rương.

“Nịnh Bảo, chuyện nàng dò la, tađãxác nhận, cữu cữu nàng đúngthậtlàđiđường thuỷ đến kinh thành, có lẽ là hai ngày nữasẽđến.”

Quý nữ xuất giá, tặng lễ cũng làmộtchuyệnkhôngthể bỏ qua.

“Nịnh Bảo nha đầu, giá yđãthêu xong, con thử xem có hợp có vừa haykhông, có muốn sửa lại chỗ nào haykhông.” Tạ lão phu nhân cười ha hả xong liềnnóiđến chuyện chính. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Quốc Công Gia, ngài cố ý chờ ta ở nơi này sao